Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Không được khinh bỉ , coi thường củi mục như ta .

Phiên bản Dịch · 3239 chữ

Kỳ Quân nhìn Mục Hứa Tông đem nữ nhi gả bán , trong lòng mắng loạn cả lên . Lão thất phu , chỉ vì kết giao với cường giả Nguyên Anh mà ngay cả nữ nhi của mình bán !

Xích Hồng Môn vì muốn củng cố quan hệ với thành chủ , rất nhiều lần muốn thu nữ nhi của Mục Hứa Tông làm đồ đệ thân truyền của chưởng môn nhưng vẫn bị cự tuyệt . Nguyên nhân rất đơn giản , tu vi của chưởng môn Xích Hồng Môn ngang nhau với Mục Hứa Tông . Để hắn dạy chi bằng Mục Hứa Tông tự mình dạy ! Khỏi mắc công ơn nghĩa ! Nhưng hôm nay thì khác , Mục Hứa Tông đã phát hiện một chưởng môn Nguyên Anh Cảnh , đương nhiên sẽ mặt dày xách nữ nhi ra bán .

Trong khi Diêm Sở còn chưa đáp ứng thì Lý Phú Quý yếu ớt nói :

" Mục thành chủ , nhi tử của ta vừa gia nhập Kinh Lôi Phái .... Diêm chưởng môn đúng ra là nên đến phủ của ta trước đó nha ... "

Lý Phú Quý tuy là phàm nhân nhưng cũng có phần quen biết chút ít với Mục Hứa Tông .

" Lý lão bản ! Dù sao nhi tử của ngươi cũng đã là thành viên của Kinh Lôi Phái rồi đó nha . Sau này các ngươi vẫn còn nhiều cơ hội mà . Hôm nay ta cùng Diêm chưởng môn vừa gặp đã thân như bằng hữu ngàn năm tương ngộ . Ngươi chờ lượt sau đi , thế nào hả ??? " Mục Hứa Tông nhẹ nhàng nghiến răng nói .

" Hài tử a .... ngươi phải hầu hạ chưởng môn cho thật tốt đó . Tuyệt đối không được lơ là chậm trễ biết chưa ? Đây là mười vạn linh thạch , chưởng môn cần gì thì ngươi mua cho hắn . Linh thạch không đủ cứ tìm ta , biết chưa hả ??? " Lý Phú Quý chửi thầm Mục Hứa Tông rồi qua qua nói với Lý Trạch Dương .

Lý Trạch Dương cầm lấy túi linh thạch nặng trĩu , đột nhiên có cảm giác bản thân là một tên phú nhị đại không có cốt khí ...

Diêm Sở thì hết ý kiến , hắn không cảm xúc ngồi khôi phục chân nguyên mặc kệ đám não bổ này muốn làm gì thì làm . Khi Mục Hứa Tông gọi người đem kiệu đến , Diêm Sở không chút khách khí ngồi vào . Đám thủ vệ gióng trống khua chiêng đem Diêm Sở rước vào phủ thành chủ như rước kiệu hoa đưa cô dâu về nhà chồng , Mục Hứa Tông thì đi bên cạnh như một bà mai đang dẫn mối chỉ thiếu mỗi cái khăn tay màu hường cánh sen phất qua phất lại ....,.....

Quảng trường Vĩnh An Thành , Kỳ Quân vô cùng chật vật vừa giận dữ vừa xấu hổ không gì sánh được . Hôm nay Xích Hồng Môn coi như mất sạch mặt mũi , Xích Hồng Tháp bị một kiếm đứt đôi , sau này còn làm ăn gì nữa ??? Sự thật đúng như vậy, rất rất nhiều công tử thế gia đại tộc đều chậm rãi lùi bước , rời khỏi Xích Hồng Môn cùng nhau kéo về phía phủ thành chủ .

Hai tên chấp sự của XÍch Hồng Môn cúi người đỡ lấy Kỳ Quân .

" Tên Diêm Sở kia sao có thể là cường giả Nguyên Anh chứ ???? Nếu thật như vậy tại sao một tháng trước lại cầu ta cho hắn làm ngoại môn đệ tử làm gì ???Nhưng mà .... hắn lại đánh nát phi kiếm của ta .... rồi một kiếm chẻ đôi Xích Hồng Tháp ..... " Kỳ Quân bắt đầu sắp xếp lại mọi thứ .

" Chẳng lẽ là ..... chuôi phi kiếm của hắn ???? Phải ! Đúng vậy ! Chuôi phi kiếm đó nhìn ảm đạm vô quang nhưng thực chất nó là một linh bảo cường đại .... Xem ra tiểu tử Diêm Sở này đạp cứt chó , tìm được một kiện linh bảo .... nhờ vậy may mắn đánh thắng ta .... Chẳng trách sau khi chém ra một kiếm liền bất động không nói tiếng nào , nhất định là phi kiếm đã bào mòn chân nguyên của hắn , thậm chí tổn hại đến sinh khí .... "

Một tên chấp sự thấy Kỳ Quân lẩm bẩm như một tên tự kỷ liền cẩn thận lên tiếng :

" Trưởng lão ... bây giờ chúng ta nên làm gì ??? "

" Về tông môn trước ! " Kỳ Quân ngẫm nghĩ một hồi rồi cười lạnh .

Diêm Sở nếu như không phải cường giả Nguyên Anh thì rõ ràng là một tin tốt đối với Kỳ Quân .

Thất phu vô tội , hoài bích có tội ! Đây là linh bảo đó nha ! Linh bảo mà lại nằm trong tay một Tụ Khí Cảnh nho nhỏ .... Kỳ Quân không đỏ mắt cũng uổng !

...........

Kiệu đã đến phủ thành chủ .

Chân nguyên của Diêm Sở đã khôi phục không ít . Hắn kinh ngạc phát hiện chân nguyên của mình lại nhiều hơn trước gấp hai lần , có thể so với Tụ Khí Cảnh trung kỳ .

[ Booonggg ! Bởi vì ý trời đã định, tu vi của ký chủ luôn dừng lại tại Tụ Khí Cảnh . Nhưng mỗi khi ký chủ thu nhận một tên đệ tử thì chân nguyên trong cơ thể sẽ tăng lên tương ứng .... ]

Hóa ra chân nguyên nhiều lên là vì thu đệ tử . Tuy cảnh giới không thể tăng lên nhưng nếu nhận đủ, nhận nhiều chân nguyên thì chẳng phải là hắn cũng có thể sánh ngang với Đoạn Cốt Cảnh sao ????? Cũng như thất đại thánh địa vậy, môn hạ đệ tử rất nhiều như sao trên trời . Nếu như Diêm Sở có thể đem môn phái phát triển đến tình trạng đó thì chân nguyên của hắn sẽ nhiều đến mức khiến cả vũ trụ run rẩy . Tụ Khí Cảnh thì sao chứ ??? Chỉ cần chân nguyên đủ hùng hậu thì cho dù là Tụ Khí Cảnh cũng có thể một quyền đập chết Đại Thừa Cảnh . Người khác tu luyện dựa vào linh khí , Diêm Sở tu luyện dựa vào tuyển đệ tử !

Lúc này vang lên âm thanh của Lý Trạch Dương :

" Chưởng môn ! Đã đến phủ thành chủ ! "

Diêm Sở bước ra , nhìn thấy mình đang đứng trong một tòa biệt viện , bên cạnh chỉ có Lý Trạch Dương cùng Mục Hứa Tông ,

" Diêm chưởng môn ! Đây là Thúy Trúc Cư , là nơi ta chuyên dùng chiêu đãi khách quý . Khi nào ngài còn ở lại Vĩnh An Thành này thì cứ ở lại đây đi hả ."

Thúy Trúc Cư nhìn rất thanh lịch nhẹ nhàng , không có gì xa xỉ . Chỉ có một mảnh thủy trúc , một tòa thâm cư , trong đình viện có một bàn trà đang bốc hơi nghi ngút .....

Diêm Sở gật gù , hoàn cảnh này vô cùng tốt đẹp, Hơn hằn hai ngày trước đây suýt chút nữa phải ngủ trong hầm cầu .

Mục Hứa Tông thở phào nhẹ nhõm khi thấy Diêm Sở hài lòng . Hắn chủ động mời Diêm Sở ngồi rồi nhanh chóng lấy ra lá trà trân quý cất giấu kỹ trong không gian giới chỉ . Lý Trạch Dương thì cung kính đứng sau lưng Diêm Sở , một bộ dáng thư đồng nghiêm chỉnh .

" Còn chưa hỏi qua , chẳng hay Diêm chưởng môn là người phương nào a ???? " Mục Hứa Tông vừa pha trà vừa hỏi .

" Vĩnh An Thành , Hạnh Hoa Thôn ! " Diêm Sở lạnh lùng đáp .

" Thật không ngờ Vĩnh An Thành này lại có ngọa hổ tàng long . Diêm chưởng môn quả là kỳ tài ngút trời .... " Mục Hứa Tông nhanh chóng vuốt mông ngựa vô cùng điệu nghệ .

Không đợi Mục Hứa Tông hỏi tiếp , Diêm Sở đón nhận chén trà của hắn rồi nói :

" Ài .....Thực ra thì ta vốn dĩ nhận được truyền thừa của một thượng cổ môn phái .... chỉ là một mực điệu thấp , ẩn cư tu luyện không màng trần thế . Thỉnh thoảng có ra ngoài cũng áp chế thực lực thể nghiệm đạo và đời của nhân gian bi hỉ vô thường ..... "

Diêm Sở thuận miệng bốc phét một câu khiến cho Mục Hứa Tông cùng Lý Trạch Dương như bừng tỉnh đại ngộ . Chẳng trách trước đó không ai nghe nói đến người này , không hổ là truyền nhân của thượng cổ tông môn , hành sự vô cùng điệu thấp . Rõ ràng là có tu vi Nguyên Anh nhưng chỉ hiển lộ Tụ Khí Cảnh . Hai tên não bổ này không ngừng bội phục Diêm Sở .

" Diêm chưởng môn ẩn giấu thực lực , lịch luyện trong nhân gian ... tâm cảnh như vậy khiến Mục mỗ bội phục không thôi . Hôm nay xin được lấy trà thay rượu bày tỏ lòng tôn kính a . " Mục Hứa Tông bưng chén trà làm một hơi cạn sạch .

Vậy mà tin sao ???? Diêm Sở ngỡ ngàng . Hắn còn đang chuẩn bị tâm lý để giải thích dông dài hơn một chút , nhưng nhân vật phụ đã não bổ như thế thì tội gì phải mệt người . Lập tức Diêm Sở cầm lấy chén trà , cho Mục Hứa Tông mặt mũi .

Uống trà một chút , Mục Hứa Tông lại hỏi :

"Không biết sơn môn của Diêm chưởng môn nằm ở đâu ??? Hiện tại môn phái có bao nhiêu đệ tử a ??? "

" Khục khục .... " Diêm Sở ho khan . " Ta là người của Hạnh Hoa Thôn , sơn môn đương nhiên tọa lạc ở đó . "

" Hạnh Hoa Thôn ??? Đất đai cũng không màu mỡ , linh khí thưa thớt ...... Diêm chưởng môn sao lại đem sơn môn để ở đó chứ ??? " Mục Hứa Tông nhíu mày .,

" Hạnh Hoa Thôn chỉ là cửa vào . Sơn môn đương nhiên nằm trong tiểu thế giới .... " Diêm Sở thuận miệng nói .

Cũng may lúc nãy nghe mấy gia hỏa kia nói đến tiểu thế giới . Nếu không lúc này không biết phải nói sao .

" Thì ra là vậy ! " Mục Hứa Tông gật gù không ngớt .

Trong lòng hắn sự kính nể dâng cao , chỉ có môn phái cường đại thực sự mới có tài lực đem sơn môn bố trí trong tiểu thế giới . Như vậy có thể phòng ngừa địch nhân xông loạn , lúc khẩn cấp cũng có thể xách đít chạy . Phải biết là tam phẩm môn phái cũng chưa thể có được một cái tiểu thế giới .

Trong lúc Mục Hứa Tông còn muốn hỏi tiếp thì chợt có hạ nhân tiến vào bẩm báo :

" Lão gia , bên ngoài phủ có không ít bá tánh đang tụ tập đòi gặp Diêm chưởng môn . "

Mục Hứa Tông liền lộ vẻ ái ngại nói : " Diêm chưởng môn , có muốn ta đem đám hài tử bên ngoài vào đây không ???? "

" Thực không dám giấu . Lúc nãy xuất kiếm ta chợt ngộ ra một chút... đang muốn bế quan lĩnh ngộ kiếm ý này .... thôi để họ ngày mai lại đến vậy . " Diêm Sở lắc đầu .

Thực tế thì Diêm Sở chỉ có một thanh phi kiếm là tiên khí , chân nguyên trong cơ thể còn chưa khôi phục đủ . Một chút niềm tin cũng không có . Trốn là chắc ăn nhất !

Mục Hứa Tông nghe vậy thì càng vui vẻ , nữ nhi của hắn hiện tại không ở trong thành , muốn trở về nhanh nhất cũng phải sáng mai . Vì vậy hắn rất không muốn đám hài tử kia vào môn phái trước nữ nhi của mình . Vạn nhất Diêm chưởng môn chỉ chọn vài người thì chẳng phải nữ nhi của hắn sẽ thất bại sao ? Vì vậy , Diêm Sở quyết định như vậy khiến hắn kinh hỉ vô cùng , hai tay ủng hộ nhiệt liệt .

" Đã như vậy , ta không quấy rầy Diêm chưởng môn nữa ! Đám người bên ngoài cứ để ta lo liệu . Diêm chưởng môn cứ an tâm ở lại đây tu luyện , tuyệt đối không ai quấy rầy ngươi . " Mục Hứa Tông nói .

" Đa tạ Mục thành chủ !" Diêm Sở chắp tay ,

Mục Hứa Tông rời khỏi , Diêm Sở thở phào nhẹ nhõm , Ài dà ... có một thanh tiên khí nhưng mà thực lực vẫn không đủ ..... Trước khi nắm chắc mọi thứ , chỉ có thể tùy cơ ứng biến cho qua chuyện mà thôi . Làm nhân vật chính thiệt là vất vả .... Ài ....

" Trạch Dương ! " Chợt Diêm Sở như nhớ ra cái gì .

" Chưởng môn , có đệ tử ! " Lý Trạch Dương lập tức quỳ xuống .

" Ngươi hiện giờ chỉ là một ngoại môn đệ tử nhưng cũng có thể coi là nửa bước đạp lên con đường tu tiên . Có mấy lời bổn tọa chỉ nói một lần , ngươi nhất định phải nhớ kỹ trong lòng . "

Lý Trạch Dương nghiêm mặt , dỏng tai lắng nghe .

" Đầu tiên , tuyệt đối đừng chọc họ Tiêu , họ Tần , họ Diệp , họ Lâm . "

" Ẹc ??? Vì sao chứ ??? " Lý Trạch Dương sững sờ .

Cốp !.............. Óa Óa Óa ....

Diêm Sở lập tức xuất thủ , Cốc Đầu Đại Pháp cốc đâu trúng đó . " Hỏi nhiều vậy làm gì ??? "

Lý Trạch Dương ôm đầu , nước mắt rưng rưng ngậm miệng không dám hỏi nữa .

" Nếu như lỡ xui xẻo động phải thì tuyệt đối không nói nhảm mà trực tiếp trảm thảo trừ căn , nghiền xương thành tro . Sau lưng đối phương nhất định sẽ ẩn giấu một gia tộc cổ lão , nên tuyệt đối không cho chúng có cơ hội tìm thấy để trả thù . "

Lý Trạch Dương kinh hãi , hắn hoàn toàn không biết Diêm Sở đang nói theo tình hình tiểu thuyết mạng mà hắn đọc được khi còn ở địa cầu , với sự não bổ cao thủ của mình , Lý Trạch Dương còn tưởng rằng thế giới này thực sự tồn tại bốn gia tộc cổ lão kinh khủng đó .

" Tiếp theo , đó là không nên tùy tiện khinh bỉ những người được cho là củi mục . Nói chung là không nên xem thường thiếu niên lang , xem thường kẻ nghèo , người yếu . Nếu chẳng may họ bị đồ tộc hoặc đồ môn mà may mắn sống sót nhất định ngươi không nên bỏ đá xuống giếng mà phải tìm cách kết giao bằng hữu với hắn , trợ giúp hắn lúc cần thiết . "

Lý Trạch Dương như nuốt từng lời của Diêm Sở , đồng thời thầm cảm thán : " Chưởng môn giác ngộ thật cao thâm . Đây là đang dạy bảo ta phải đối xử tử tế với người bên cạnh , kết thiện duyên ...."

" Còn nữa ,sau này nếu ngươi có tham gia đấu giá thì gặp phải những kẻ tranh chấp tuyệt đối không nên cùng hắn tranh đoạt . Bởi vì dù thắng hay thua thì đồ vật cũng sẽ luôn thuộc về hắn .... "

Chưởng môn đây là đang muốn mình không nên tranh đoạt , bảo trì đạo tâm a ......

Diêm Sở đem toàn bộ kinh nghiệm đọc tiểu thuyết huyền huyễn của mình ra truyền thụ cho Lý Trạch Dương .

Lý Trạch Dương vô cùng say sưa ghi chép lại thành một quyển bút ký .

" Chưởng môn , ngài nói nhiều như vậy ..... cái gì cũng không được . Vậy chúng ta có thể gây ai đây hả ??? " Lý Trạch Dương chợt hỏi .

Diêm Sở ngẫm nghĩ một hồi rồi nói :

" Nếu gặp ai gọi Long Ngạo Thiên thì có thể tùy ý khi dễ .... "

Long Ngạo Thiên ??? Danh tự thật bá khí ! Sao lại có thể trêu chọc chứ ???? Cũng không biết hài tử nhà ai xui xẻo đi chọc nhầm chưởng môn .....

Lý Trạch Dương ngẫm nghĩ mãi không ra đáp án nên quyết định không quan tâm nữa , chú ý đến cái tên này là được .

Diêm Sở nói một hơi hơn hai tiếng đồng hồ , nói đến khi miệng đắng lưỡi khô mới uống một hớp trà hỏi : " Đều nhớ kỹ sao hả ??? "

" Nhớ kỹ ! "

" Vậy ngươi thuật lại một lần cho ta ."

Lý Trạch Dương : " ...... "

" Hôm nay bổn tọa nói gì , ngươi chỉnh lý lại toàn bộ rồi ấn bản thành sách . Mỗi một tên đệ tử nhập môn đều phải học thuộc , :

Diêm Sở mệt mỏi tự nhủ nếu hôm nay không bị Lý Phú Quý ngăn cản thì có lẽ đã thu được không ít pháp bảo . Hiện tại chẳng phải đến mức cẩn thận từng ly từng tí như thế này . Nghĩ một hồi Diêm Sở lấy ra giấy viết ghi lại gì đó rồi đưa cho Lý Trạch Dương .

" Cũng không còn sớm nữa ! Ngươi về nhà đi hả . Cái này đưa cho phụ thân của ngươi . "

Lý Trạch Dương nhận lấy mảnh giấy , dù hiếu kỳ cũng không dám nhìn lén nhanh chóng chạy về nhà . Nội tâm hắn lúc này vô cùng kính ngưỡng Diêm Sở . Về đến nhà hắn đem toàn bộ nói cho phụ thân của hắn .

" Con a...... tổ phần của chúng ta bốc lên khói xanh rồi đó . " Lý Phú Quý nghe xong thốt lên cảm thán .

" Phải rồi , chưởng môn đưa cho cha cái này . "

" Thật sao ??? Nhanh đưa ta . "

Lý Phú Quý kích động cầm lấy rồi nhìn mãi mà không hiểu gì .

" Nhi tử ! Diêm chưởng môn viết cái gì ta nhìn không hiểu ... chẳng lẽ đây là văn tự tiên nhân dùng sao hả ? "

Lý Trạch Dương nhìn qua chỉ thấy trên mảnh giấy ghi lại ký hiệu khó hiểu . [ NMSL}

" Đây là ... có lẽ là nhắc nhở phụ thân .... nói không chừng thấy phụ thân có tiên duyên ... nhưng điều kiện tiên quyết là phải ngộ ra bốn chữ này . " Lý Trạch Dương phân tích .

Lý Phú Quý sững sờ hồi lâu rồi nhảy dựng lên kinh hỷ .

Đúng vậy !

Nhi tử của ta thật là kinh tài tuyệt diễm ! Người làm cha như ta chẳng lẽ lại bình thường chứ ??? Nói không chừng thiên phú của ta còn mạnh hơn ....

" Diêm chuổng môn không hổ là cao nhân đắc đạo . Nhi tử , ngươi nhanh cho người trang hoàng mảnh giấy này lên . Ta muốn mỗi ngày thắp hương ngộ đạo . "

" Được ! Cha ! "

Lý Trạch Dương nghiêm trọng gật đầu thật mạnh .

Bạn đang đọc Mạnh Nhất Chưởng Môn Theo Đánh Dấu Bắt Đầu ( Dịch ) của Bất Hủ Gia
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tranphong
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 71

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.