Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tầng Hướng Dẫn (8)

Phiên bản Dịch · 2666 chữ

Mạng Sống Thứ Hai Của Ranker - Chương 10 - Tầng Hướng Dẫn (8)

Team Just T

“Yul.”

Một chàng trai bước tới.

Thanh niên này dường như là thủ lĩnh của họ.

Dáng vẻ đẹp trai với vóc dáng khỏe mạnh. Hắn ta là một kiếm sĩ mang theo một thanh kiếm lớn ở thắt lưng.

Yul nhìn họ với đôi môi bặm lại.

“Cái gì? Giữa tôi với mấy người còn gì để nói sao?”

“Sao mà mày…”

“Tôi có cần phải nói cho mấy người biết cách nào để tôi thoát ra khỏi đó không?”

“...”

Thanh niên đó không thể nói bất cứ điều gì.

Đôi mắt hắn ta chứa đầy sự bối rối.

Người đồng đội mà chỉ bị xem như gánh nặng và vì thế bị bỏ lại phía sau giữa khu vực Boss, bây giờ vẫn toàn mạng vượt qua đó.

Hắn ta không biết phải làm gì với tình hình này.

Yul không che giấu sự thù địch của mình đối với chúng. Tuy nhiên, cậu không ngu ngốc đến mức để lộ ý định giết người của cậu.

Mặc dù cậu đang vô cùng giận dữ, cậu biết rằng ở thế giới này sức mạnh quyết định mọi thứ. Và Yul đã không có đủ sức mạnh để báo thù chúng vào lúc này.

Mặc kệ chúng là câu trả lời chuẩn xác hơn.

“Tôi không biết mấy người định nói gì, nhưng làm ơn, biến giùm. Tôi cũng biết mấy người cũng không muốn thấy mặt tôi, ‘vì chỉ nhìn thấy mặt mày thôi cũng khiến tao phát bệnh’. Nên cứ vờ như là tôi với mấy người không quen biết gì nhau cho đến khi phần hướng dẫn kết thúc. Mấy người cũng biết rõ, tôi không có đủ sức mạnh để làm bất cứ điều gì với mấy người mà, đúng không?”

Nhưng bất chấp sự luyên thuyên của cậu, 4 người kia chỉ đứng đó đầy do dự.

Chúng không hề có dấu hiệu gì là để yên cho Yul. Thay vào đó, chúng đang bận nhìn nhau.

“Mấy người còn đứng đó làm quái gì nữa?”

Yul cau có với chúng khi sự kiên nhẫn của cậu đã hết.

Cuối cùng, bị thôi thúc bởi ánh mắt của 3 người kia, tên thủ lĩnh cắn môi dưới và bất ngờ cúi người xuống.

“Bằng mọi cách có thể, chúng tôi muốn xin lỗi vì những gì đã xảy ra trước kia.”

Biểu cảm của Yul trở nên méo mó hoàn toàn.

“Cái nhảm nhí gì đây?”

“Và còn nữa, tôi có một yêu cầu cho cậu.”

“Yêu cầu gì?”

“Những chuyện xảy ra lúc đó, xin cậu hãy giữ bí mật chuyện đó, có được không?”

“Cái gì?”

“Chúng tôi rất… xin lỗi, tôi không thể nói rõ chi tiết cho cậu được, nhưng chuyện giữa chúng ta, xin đừng nói về chuyện đó cho bất cứ ai khác. Chúng tôi van xin cậu.”

3 người kia cũng cúi đầu.

“Xin hãy giúp chúng tôi lần này.”

“Yul, làm ơn.”

“Hãy nghĩ đến lúc xưa, nghĩ về những gì chúng tôi đã từng làm cho cậu.”

Yul ngậm chặt miệng lại.

Nhìn chúng cúi đầu xuống, Yul vẫn có thể nhớ rõ tai nạn đó như một video đang được phát lại trong đầu cậu.

Ở khu vực Boss, nơi mà tổ đội của họ đang vật lộn đấu tranh nhiều ngày để vượt qua, Yul bị kêu là đồ vô dụng và bị ném đi như mồi nhử.

Cậu đã van xin chúng, hỏi sao chúng có thể làm vậy với cậu và gào lên kêu cứu, nhưng chúng thậm chí không nghĩ đến việc quay đầu lại và tàn nhẫn bước tiếp.

Khi cậu lần đầu gặp chúng tại phòng chờ của Phần A, cậu nghĩ cậu đã gặp những đồng đội thật sự tuyệt vời.

Chúng vô cùng lịch sự, và chúng cũng có kỹ năng.

Và mặc dù cậu đã liên tục được cảnh báo trước bởi các trưởng lão trong Gia Tộc của cậu rằng Tòa Tháp là một thế giới nguy hiểm, chúng chính là những người khiến cậu nghĩ khác đi.

Nhưng rồi thứ kỳ vọng đó rồi cũng vỡ tan.

“Tôi không biết mấy người đang nói cái quái quỷ gì, nhưng làm ơn biến khỏi đây ngay. Tôi không muốn thấy mặt của mấy người nữa.”

Rồi Yul nhanh chóng quay lưng lại.

Tên thủ lĩnh bực tức và cắn môi dưới.

‘Thế này thì không được rồi. Nếu mình để mọi chuyện cứ tiếp diễn thế này, cơ hội đó có thể tan biến thành mây khói.’

Thủ lĩnh của chúng, Kaen, có những cảm xúc phức tạp bên trong.

Ngay khi chúng thoát ra khỏi Phần A, hắn ta đã nghĩ rằng cuộc sống địa ngục của hắn cuối cùng đã kết thúc.

Mặc dù sự thật rằng chúng đã ném Yul lại như là mồi nhử để thu hút sự chú ý của lũ bù nhìn đồng, thứ đã gây ra bao rắc rối cho hắn, hắn ta nghĩ đó là một sự hy sinh không thể tránh khỏi để cứu được nhiều mạng sống hơn.

Quan trọng nhất, khả năng của Yul đơn giản cho phép cậu ta đọc được dòng chảy Mana.

Cậu ta cũng không đóng nhiều vai trò quan trọng trong cuộc chiến, nên ngay cả khi cậu ta có bị bỏ lại, thì cũng sẽ không ảnh hưởng nhiều đến sức mạnh của tổ đội.

Thực tế, hắn đã tin rằng mọi chuyện sẽ ổn miễn là hắn ta có thể cứu được nhiều người với cái giá phải trả là sự hy sinh của Yul.

Nên Kaen kêu gọi các đồng đội tiến lên và đi gặp trực tiếp một người đàn ông đang đợi ở Phần B.

Bild.

Đó là tên của một người chơi đã cố chiêu mộ chúng trước khi phần hướng dẫn bắt đầu.

“Chúng tôi được gọi là Arangdan. Các cậu, tôi thích ánh nhìn từ mắt của các cậu. Thông thường, những người với ánh mắt đó sẽ thể hiện những triển vọng lớn. Gia nhập với chúng tôi. Tôi sẽ ở phòng chờ của Phần B, hãy tìm đến tôi bất cứ lúc nào nếu các cậu muốn gia nhập với chúng tôi.”

Lúc đầu, chúng nghĩ rằng ông ta như một người quái dị và không nghĩ quá nhiều về ông ta.

Nhưng chúng phát hiện ra nhiều điều sau đó, rằng Arangdan là một tên tuổi lớn trong Tầng Hướng Dẫn.

Đó là một Clan (Bang Hội) hàng đầu mà đã thực sự thống trị Tầng Hướng Dẫn trong một khoảng thời gian dài.

Rõ ràng, Arangdan có một vài mối quan hệ liên kết trong Tòa Tháp, hoặc đó là những gì hắn ta nghe được.

Arangdan giống như một nhóm tình nguyện tự xưng là người bảo hộ, được thành lập để ngăn chặn sự hỗn loạn trong phần hướng dẫn.

Họ cố ngăn chặn tất cả các kiểu mánh khóe và gian lận, và tạo ra một sân chơi chung nơi người chơi có thể chơi một cách công bằng và an toàn.

Do đó, việc lựa chọn thành viên của họ cũng được quản lý chặt chẽ.

Mọi thứ đều được kiểm tra nghiêm ngặt và cẩn thận, xét xem người tình nguyện đã làm bất cứ điều xấu xa nào, xét xem người đó có cố đe dọa hay trộm cắp một người khác hay không,...

Như vậy, với Kaen và tổ đội của hắn thì sự xuất hiện đột ngột của Yul như cái kim được giấu trong bọc giờ đã lòi ra.

‘Chết tiệt, nếu Yul để lộ bí mật đó ở một nơi nào đó thì…!’

Hắn đang định đi gặp Bild tối nay.

Tổ đội của Kaen đã kể rằng Yul đã “tự nguyện” hy sinh bản thân để cứu lấy chúng.

Nhưng sẽ như thế nào nếu cậu ta làm hỏng kế hoạch của chúng?

Mọi thứ sẽ kết thúc.

‘Có lời đồn rằng Arangdan chịu sự kiểm soát trực tiếp của một Guild (hội) khổng lồ trong Tòa Tháp. Nếu giờ tụi mình mất đi sự ưu ái của họ, tụi mình sẽ gặp rắc rối thật sự.’

Những lời đồn về Arangdan được đặc biệt thành lập bởi một Clan trong Tòa Tháp để chiêu mộ những tài năng cho Clan của họ.

Kaen không muốn bỏ lỡ cơ hội này.

Nhưng mặc cho lời xin lỗi của chúng, Yul dường như không thèm lắng nghe.

Cậu ta quay lưng với chúng như thể cậu không muốn thấy chúng nữa.

‘Nếu mình chỉ cần…’

Rồi Kaen nghiến răng. Đôi mắt của hắn chứa đầy ác ý.

Chỉ khó khăn để phản bội lần đầu. Nhưng tới lần thứ hai thì không còn khó khăn nữa.

Kaen ra hiệu cho đồng đội của hắn bằng ánh mắt.

Điều đó có nghĩa là hãy che chắn cho hắn khỏi sự chú ý của những người xung quanh.

May mắn cho hắn ta, là không có ai đang nhìn vào góc này của căn phòng.

‘Xử lý cái xác cũng dễ. Bild không hề biết mặt của Yul. Cứ nói nguyên nhân của cái chết là do sát thương gánh chịu trong khu vực Boss là đủ.’

Đồng đội của hắn hơi bối rối và lo lắng rằng liệu chúng có đang đi quá xa không, nhưng chúng không còn lựa chọn nào khác ngoài hành động, khi Kaen cứ liên tục ra hiệu cho chúng.

Và rồi, Kaen cẩn thận đưa tay về phía tay cầm của thanh kiếm.

Hắn nhanh chóng hoàn thành việc đó.

Tuy nhiên,

“Người ta nói rằng có một Clan trong Tầng Hướng Dẫn trực thuộc Cheonghwado, có tên là Arangdan, và rằng Cheonghwado có xu hướng chiêu mộ những tân binh từ Arangdan. Nhưng họ đặc biệt chú trọng vào việc chiêu mộ đến mức mà họ chỉ muốn những người không có vết dơ nào. Mặc dù không biết họ có được như vậy hay không nữa…”

“Cái gì… Kuaak!”

Một giọng nói đột ngột vang lên từ phía sau khiến Kaen giật mình. Hắn cố rút kiếm ra, nhưng thay vào đó, hét lên một tiếng.

Một cơn đau khủng khiếp ập đến từ cánh tay của hắn.

Bàn tay phải của hắn rơi xuống sàn, phun máu ra.

“Tay tao! Tay của taooo!”

Kaen hét lên khi hắn giữ chặt cổ tay phải.

Chỉ khi đó Yul mới nhận ra có chuyện gì đó kỳ lạ xảy ra và nhanh chóng quay lại.

Với đôi mắt tràn đầy sự bối rối, những người khác cũng rút kiếm ra và chĩa chúng về phía sau lưng.

Đứng đó là Yeon-woo, vẫy máu khỏi con dao găm của anh.

“Nếu đã có ác ý muốn đâm sau lưng người khác, thì cũng nên có can đảm gánh chịu hậu quả khi mất 1 bàn tay.”

* * *

Dưới lớp mặt nạ, Yeon-woo hơi cau mày.

‘Tại sao mình lại tự đẩy bản thân vào mớ rắc rối này. Mình thấy thật tào lao.’

Ban đầu, anh đáng lẽ ra đã mặc kệ chuyện này và đi thẳng đến Phần B.

Nhưng vì vài lý do, chân của anh không di chuyển khỏi chỗ đó.

Đó là vì hình ảnh của Yul cứ xuất hiện trong đầu của anh.

Nói chính xác hơn, đó là hình ảnh của Yul bị phản bội bởi đồng đội của cậu.

‘Sự phản bội…’

Gương mặt của Yul cứ trùng lặp với một người nào đó mà anh biết.

Đó là em trai của anh người cũng bị đâm sau lưng bởi đồng đội.

Yul cũng rơi vào trường hợp tương tự. Và những người đã phản bội cậu ta một lần, thậm chí còn chủ động tìm đến Yul một lần nữa.

Điều này có ý nghĩa gì?

Thông thường những trường hợp như thế này, người ta thường lo sợ để lại yếu điểm mà có thể bị khai thác.

Yeon-woo biết rõ điều này.

Đó là lý do tại sao anh nán lại để xem chúng định làm gì, và cuối cùng cũng chứng kiến cảnh tượng xấu xa và bẩn thỉu này.

Trong tâm trí của anh, anh chẳng muốn thấy cảnh tượng này một chút nào.

“Tay tao! Tay taooo! Con mẹ mày! Sao mày dám!”

Kaen khóc thét khi hắn nắm lấy cánh tay phải của hắn và gương mặt nhăn nhó. Hắn nhìn chằm chằm vào Yeon-woo với ánh mắt đe dọa.

“Tao sẽ giết mày!”

Những đồng đội của hắn cũng đang chĩa mũi kiếm về phía Yeon-woo.

Nhưng chúng không thể nghĩ đến việc lao vào.

Không ai nhận ra chuyện gì đã xảy ra cho đến khi chúng thấy tay của Kaen bay lên.

‘Hắn ta dân chuyên nghiệp.’

Mồ hôi lạnh đổ ra đầy lưng chúng.

Chúng biết rằng Yeon-woo chính là người đã cứu Yul, nhưng chúng nghĩ rằng anh chỉ tình cờ giúp cậu ta trên đường đi thôi.

Và ngay cả khi anh có giúp Yul chiến đấu với chúng, thì chúng nghĩ chúng vẫn có thể dễ dàng hạ gục anh với số lượng áp đảo.

Nhưng chúng đã lầm.

Yeon-woo nở một nụ cười lạnh lùng.

“Cứ cố hết sức thử xem.”

“Thằng khốn!”

Kaen lao về phía trước với đôi mắt đầy sự điên loạn. Hắn ta rút nhanh thanh kiếm với tay trái và vung nó về phía cổ của Yeon-woo.

“Kaen!”

Đồng đội của hắn gọi tên hắn ta trong sự ngạc nhiên.

Chúng chưa biết chắc là Yeon-woo tài giỏi cỡ nào, và nếu hắn ta đụng độ với Yeon-woo ngay bây giờ, thì việc chấp thuận cho chúng vào Arangdan có thể bị hủy hoại.

Nhưng chẳng có lời nói nào của chúng lọt vào tai Kaen cả. Hắn ta đang chìm trong sự trả thù.

Yeon-woo tiến về phía trước.

Anh đang suy nghĩ về cách để xử lý những tên này.

Chúng là thể loại người chẳng có chút lương tâm khi đâm sau lưng người khác, nhưng không thể đứng vững khi chúng mới là người bị đâm.

Anh chắc chắn thấy như thế cực kỳ tệ hại.

Pat

Yeon-woo né thanh kiếm đang vung đến đầu của anh và di chuyển ra phía sau lưng Kaen. Anh duỗi thẳng tay và quấn nó quanh cánh tay của Kaen. Tất cả chỉ trong tích tắc.

Rồi anh nhẹ nhàng vặn cánh tay của Kaen về phía sau.

Rắc

Cánh tay trái của Kaen uốn cong theo một góc khác thường.

“Kuaak!”

Không quan tâm đến tiếng gào khóc của hắn, Yeon-woo lật nhẹ tay hắn tay và đạp lên vai của Kaen.

Đó là hành động sắc sảo thông minh như hành động của một con mèo.

Rồi, với chuyện động mạnh của chân, anh bẻ gãy vai của Kaen.

Rụp

“Aak! AAAAAK!”

“Kaen!”

“Thằng chó!”

“Thả anh ta ra!”

Clang

Thanh kiếm bất lực rơi xuống sàn.

Kaen không thể chịu đựng được cơn đau này và quỳ xuống đất.

Trong khi đó, đồng đội của hắn vẫn không dám tiếp cận.

Yeon-woo quá nhanh nhẹn, và anh đang cưỡi trên vai của Kaen.

Yeon-woo vặn cánh tay cong veo kỳ lạ của Kaen ở phía sau lưng hắn ta, đặt một chân lên xương sống của hắn và dồn hết sức nặng lên chân.

Anh đang đe dọa sẽ phá hủy hoàn toàn sống lưng của Kaen nếu chúng dám bước gần hơn.

“Keuuk!”

Đôi mắt của Kaen đỏ ngầu máu như thể chúng sắp văng ra khỏi hốc mắt bất cứ lúc nào.

“Giỏi thì nhào vô đây. Tao hứa sẽ giúp nó không bao giờ có thể đi lại được nữa.”

Dưới lớp mặt nạ, đôi mắt của Yeon-woo lấp lánh thứ ánh sáng lạnh lẽo.

---

Team Just T

Bạn đang đọc Mạng Sống Thứ Hai Của Ranker - Second Life Ranker của Sadoyeon
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TeamJustT
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 26

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.