Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cương Ngạnh Ý Chí, Hồn Vương Một Trận Chiến!

Tiểu thuyết gốc · 1691 chữ

Những ý niệm này mới chỉ thoáng lướt qua trong đầu đã nghe thấy bình thản thanh âm một lần nữa truyền đến.

"Chi bằng vậy đi!"

"Ngươi có thể về làm việc dưới quyền của ta, nghe ta sai xử."

"Làm một tên trung thành đầy tớ, tài nguyền tu luyện, tiền bạc lẫn mỹ nữ ta đều có thể sẵn sàng cung cấp cho ngươi."

"Đối với con Thiết Giác Man Ngưu này coi như là tặng lễ dâng lên cho ta!"

"Ngươi thấy thế nào?"

...

Đây là ý tưởng vừa chợt nảy lên trong đầu, ban đầu chỉ biết là một tên Hồn Tôn nhỏ bé nên hắn đã ra lệnh cho Hào Lão ra tay diệt sát, tránh việc phải hao tổn quý giá thời gian của bản thân.

Nhưng không ngờ được đối phương lại có thể né khỏi đòn công kích từ đệ tam hồn hoàn của Hào Lão, chứng minh đối phương cũng có chút thực lực.

Thời điểm trực tiếp đối diện, nhìn thấy gương mặt có thể nói tuổi trẻ của Tự Minh, bản thân hắn mới nảy ra ý định thu phục. Mười lăm mười sáu tuổi đã có thể đạt đến cảnh giới Hồn Tôn, chung quy cũng là một thiên tài kiệt sức.

"Giết đi cũng có chút đáng tiếc a!"

Vừa có được thích hợp hồn hoàn mà không tốn chút công sức, vừa có thêm một thủ hạ sở hữu tiềm lực mạnh mẽ, cớ sao lại không làm. Hắn không kìm lòng được mà âm thầm tán thưởng bản thân một phen.

Nhờ vào quá trình kiên trì rèn luyện thân thể từ nhỏ, cùng với dinh dưỡng được cung cấp đầy đủ, khiến cho mọi phương diện cơ thể Tự Minh phát triển nhanh hơn một mảng lớn so với người cùng lứa.

Nhìn bề ngoài chẳng khác nào một thanh niên đã trưởng thành bình thường, trong khi thực chất hắn chỉ mới mười một tuổi rưỡi mà thôi. Sống hai đời càng khiến cho tâm tính hắn thành thục từ sớm, nhưng gương mặt vẫn có phần non nớt lại không thể che lấp đi sự thật rằng bản thân còn rất trẻ.

Lúc này đây, chứng kiến vẻ mặt đắc ý tự cho là đúng của tên mập, tâm tình vốn đã khó chịu của Tự Minh giờ đây càng trở nên trầm trọng. Mới vừa rồi, hai người này còn đánh lén suýt nữa lấy đi tính mạng của hắn, bây giờ thấy được tiềm lực của bản thân lại muốn hắn cúi đầu khuất phục, dâng lên hồn thú.

"Thật sự là ghê tởm a!"

Tự Minh không khỏi trong lòng thầm mắng, kìm nén một bụng hỏa khí không vướng phải đối phương thực lực mạnh mẽ cũng đã sớm giết trở về, chứ chẳng phải còn đứng đây nghe tên mập này lảm nhảm.

Hắn có thể dễ dàng nhận ra ý tứ trong từng câu nói của đối phương, chính là trần trụi mệnh lệnh chứ không phải là lời thỉnh cầu nào ở đây. Chỉ cần Trần Tự Minh dám có bất cứ dấu hiệu phản kháng thì kết cục chờ đón phía trước chỉ có thể là bi thảm tử vong mà thôi.

Nhưng Tự Minh sẽ chịu cúi đầu nhận mệnh sao? Tất nhiên là không rồi, ngay từ ban đầu đã chẳng có bất cứ ý niệm nhẫn nhục nào ở đây. Mặc dù đối thủ là một gã Hồn Vương cường giả thật đấy, cộng thêm một Hồn Tôn cấp 40 nhưng bản thân không phải không có chút nào phần thắng.

Toàn lực mở ra tất cả át chủ bài hiện tại, khoảng cách hơn hai mươi cấp hồn lực hoàn toàn có thể khỏa lấp, chưa đến đường cùng nông nỗi hắn sẽ không bao giờ khuất phục trước bất cứ kẻ nào.

Tự Minh kiên trì tu luyện qua nhiều năm như vậy, chịu đau chịu khổ ma luyện bản thân ngay khi vừa biết mình đã đi đến Đấu La Thế Giới là để làm gì. Chính là có thể không ngừng trở nên mạnh mẽ, khẳng định bản thân mình với thế giới Hồn Sư đầy rẫy nguy hiểm để dành lấy một cuộc đời tự do, thoải mái mà sống vô ưu vô lo mới không uổng một đời may mắn được đặt chân đến thế giới huyền bí này.

Thành thần và có được vô hạn thọ nguyên chính là mục tiêu mà bản thân hắn quyết tâm theo đuổi, chính là tiền đề cho một cuộc sống bản thân hắn mong muốn.

Chứng kiến vẻ mặt đăm chiêu có phần trầm trọng của Tự Minh, nụ cười trên môi của tên mập càng rực rỡ mấy phần. Cảm giác bất lực, hèn mọn của kẻ khác khi phải quỳ gối khuất phục dưới chân hắn, chính là thứ khiến tâm tình hắn trở nên phấn khích vô cùng.

Đó là minh chứng rõ ràng cho quyền uy và sức mạnh mà hắn đang nắm giữ trong tay, cho dù có là thiên tài đi chăng nữa cũng chỉ có thể ngoan ngoãn làm một con chó săn nghe hắn mệnh lệnh không hơn không kém.

"Ngươi cười cái gì, tưởng ăn chắc ta sao?"

"Chẳng lẽ một Hồn Tôn nhỏ bé như ngươi còn có lựa chọn nào khác sao!"

Đúng lúc này, chỉ nghe thấy bình tĩnh thanh âm từ trong miệng Tự Minh một lần nữa phát ra, song đồng quỷ dị của hắn nhìn thẳng con mắt tên mập phảng phất phóng thích quang mang thâm thúy:

"Nếu ta không đồng ý thì thế nào!"

"..."

Vừa dứt lời, nụ cười đắc ý trên gương mặt mập mạp chợt đọng lại rồi chậm rãi thu liễm, thay vào đó vẻ mặt hết sức khó coi. Hắn không thể nào hiểu được, dưới hoàn cảnh áp đảo hoàn toàn trên mặt thực lực nhưng lựa chọn của đối phương lại trái ngược hoàn toàn so với những gì trong đầu hắn đang mường tượng.

Có thể nói đây là trần trụi đánh mặt, một cái tát đau đớn trên bột mặt béo núc ních của hắn. Lãnh mang ác độc không hề giấu giếm từ trong con ngươi mập mạp phóng ra như muốn ăn tươi nuốt sống đối phương, gương mặt giờ đây trở nên vặn vẹo đáng sợ.

Không khí ngột ngạt bức người dường như cũng theo tâm tình của tên mập mà biến đổi, rõ ràng uy áp đặt trên người Tự Minh từ nãy tới bây giờ chợt tăng lên gấp bội. Chính là hồn lực áp bách từ phía Hồn Vương lão giả phía sau phóng thích mà ra.

Lạnh léo sát khí Tự Minh có thể cảm nhận được rõ ràng từ trong đó, áp bách của một Hồn Vương cường giả lâu năm hoàn toàn được lão giả không hề giữu lại mà phóng thích, dường như muốn mạnh mẽ định trụ thân thể hắn.

Tiểu Hắc lúc này đây dường như toàn bộ lông tơ đều cấp dựng đứng cả lên, hàm răng sắc nhọn sáng bóng đã hoàn toàn lộ ra ngoài, liên tục gầm gừ từng chuỗi âm thanh trầm thấp trong cổ họng, thân thể càng dựa sát mặt đất nương theo ánh mắt nhắm thẳng phía kể thù mà phệ.

Kẻ hèn hồn sư chỉ mới vừa bước lên cấp bậc Hồn Tôn, lại giám chống đối lại mệnh lệnh của một vị Hồn Vương cùng với Hồn Tôn 40 cấp. Hồn sư giới cấp bậc xâm nghiêm, chống lại ý chí của cường giả thì chỉ có thể nhận về cái kết thê thảm mà thôi.

Nụ cười trên gương mặt mập mạp hoàn toàn biến mất, hắn cố gắng mở to đôi mắt híp của mình trừng trừng đối diện song đồng kì dị của Trần Tự Minh, gằn từng chữ:

"Ngươi muốn chết sao?"

Năm cái hồn hoàn trên người Hồn Vương lão giả đồng loạt phát ra quang mang thâm thúy, hư ảnh Hào Trư võ hồn lơ lửng phía sau lưng hắn càng thêm phần chân thực , uy áp toàn bộ phóng thích áp bách về phía Trần Tự Minh.

Đứng trước áp lực của cấp bậc Hồn Vương, Tự Minh không cho thấy bất cứ dấu hiệu sợ hãi lui bước, nhãn đồng Sharingan càng thâm thúy nộ liễm, nhìn thẳng vào hai mắt đối phương. Chỉ thấy khóe miệng hắn chậm rãi nhếch lên, giễu cợt mà nói.

"Mạng của ta không dễ lấy như vậy! Các ngươi không thể, sau này bất cứ ai cũng không thể nào!"

"Còn nữa!"

"Không biết đã ai nhắc cho ngươi biết chưa, chứ mập mạp ngươi cười lên thực sự xấu không nhìn nổi!"

....

Vừa dứt lời, Huyền Giới trên ngón tay Tự Minh chợt lóe lên một tia quang mang mờ mịt, kiếm Kusanagi ngay lập tức xuất hiện, tay phải nắm chặt thân kiếm mang theo lôi quang lập lòe không một chút do dự mà mạnh mẽ đâm xuống thân thể Thiết Giác Man Ngưu gần năm ngàn năm nằm gục một bên.

Chỉ nghe "Phốc" một tiếng, lưỡi kiếm lập lòe điện mang dễ dàng xuyên qua chỗ yếu hại tưởng chừng như rắn chắc của nó, máu tươi tại chỗ bắn ra vẩy xuống mặt đất.

Cơ thể gần như đã kiệt quệ của hắc ngưu chỉ kịp rú thảm một tiếng, co quắp mấy cái rồi hoàn toàn im bặt. Sắc tím quang thải theo thi thể hắc ngưu tuôn ra nhanh chóng ngưng tụ hình thành một vòng hồn hoàn lơ lửng phía trên.

"Ngươi dám...!"

Hắn muốn kết liễu tính mạng của Thiết Giác Man Ngưu, để ngoài hắn ra không còn ai có thể hấp thu được hồn hoàn trên người nó nữa, đây cũng chính là hành động khẳng định quyết tâm của bạn thân vào lúc này.

Không còn nghi ngờ gì nữa, chỉ có thể là một trận chiến mà thôi.

Bạn đang đọc Mang Sharingan Trọng Sinh Đấu La sáng tác bởi TrầnHữuĐịnh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TrầnHữuĐịnh
Thời gian
Lượt thích 5
Lượt đọc 69

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.