Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Võ Hồn Thức Tỉnh (1)

Tiểu thuyết gốc · 1866 chữ

Sáng hôm sau, trong không khí lượn lờ những hạt sương mờ, phản chiếu vô vàn tia nắng sớm óng ánh lộng lẫy, vang bên tai hối hả tiếng chim hót, có hai thân ảnh, một lơn một nhỏ, đang dìu dắt nhau hướng về phía trung tâm Mộc Hồn Thôn, mà bước chậm.

- Tiểu Minh à!

- Đừng quá lo lắng!

- Lát nữa cứ làm theo chỉ dẫn của vị Đại Hồn Sư kia là được!

Lão thôn trưởng quay sang nhìn gương mặt trầm tư của Tự Minh, vừa bước chậm vừa dặn dò.

Chợt nghe thấy âm thanh của lão thôn trưởng vang lên bên tai, Trần Tử Minh vội vàng cắt đứt dòng suy nghĩ trong đầu, nhìn gương mặt ôn hòa của lão rồi vung cánh tay lên, dõng dạc hô lớn:

- Gia gia yên tâm!

- Con nhất định sẽ thức tỉnh được cường đại võ hồn, trở thành một hồn sư mạnh mẽ nhất trên đại lục nha!

Lão thôn trưởng mỉm cười nhìn hắn, rồi tiếp tục bước đi.

Biết mình chuẩn bị bước vào nghi thức, phải nói là trọng đại nhất của một người, Thức Tỉnh Võ Hồn.

Trần Tự Minh vừa phấn khích lại vừa xen lẫn sự lo lắng, hắn đã thức trắng đêm, chỉ mông lung không mục đích suy ngẫm, đến gần sáng mới chợp mắt. Cảm xúc lần lộn này của Tự Minh cũng dễ hiểu được, phải biết vũ hồn được kế thừa từ phụ mẫu, tiên thiên hồn lực khi thức tỉnh phụ thuộc rất nhiều vào phẩm chất vũ hồn đó. Cha mẹ là hồn sư, thì đời sau có tỉ lệ rất cao, khi giác tỉnh vũ hồn sẽ có hồn lực, phụ mẫu là bình dân, thì con cái họ cũng có khả năng thức tỉnh được võ hồn cường đại, nhờ vào tính chất biến dị, nhưng tỉ lệ xảy ra biến dị là rất nhỏ, còn chưa kể đến, phần lớn trường hợp biến dị, là theo chiều hướng nhỏ yếu.

Mỗi người, chỉ sở hữu cho riêng mình một vũ hồn duy nhất, nhưng cũng có trường hợp ngoại lệ, là Song Sinh Võ Hồn, vô cùng hiếm gặp. Trên suốt chiều dài lịch sử của Đấu La Đại Lục, hắn không ước lượng được có bao nhiêu người, đã từng sở hữu song sinh võ hồn, nhưng có thể chắc chắn, sẽ có hai người nằm trong danh sách này. Một là, Đương nhiệm giáo hoàng Võ Hồn Điện, Bỉ Bỉ Đông, song võ hồn Tử Vong Chu Hoàng cùng Phệ Hồn Chu Hoàng. Người thứ hai là Đường Tam, sang năm sau sẽ tiến hành thức tỉnh song võ hồn, Lam Ngân Thảo và Hạo Thiên Chùy.

Trần Tử Minh hai đời không biết cha mẹ mình là ai, liệu mình có thể thức tỉnh được võ hồn cường đại không, hay chỉ là một phế võ hồn không có hồn lực, mọi thứ còn là một dấu hỏi lớn phía trước. Vấn đề này, đang khiến tâm trí của Tự Minh trở nên hoang mang bất định hơn bao giờ hết.

Tiến đến một gian mộc ốc, phủ đầy các dạng dây leo, đã thấy năm sáu cặp cha mẹ dắt theo những đứa trẻ đứng chờ trước cửa. Nhìn những ánh mắt đầy chờ mong, kì vọng của họ nhìn con cái của mình, Trần Tử Minh khẽ thở dài một cái.

Hắn đã từng nghe lão thôn trưởng kể rằng, hơn trăm năm qua, Mộc Hồn Thôn chưa có bất kì một ai có thể thức tỉnh được hồn lực, trở thành hồn sư. Những bình dân này muốn thay đổi vận mệnh của mình, thì chỉ có một cách là trở thành hồn sư mà thôi.

”Nhưng thế giới này vốn bất công như vậy, chỉ có những người xuất thân từ tông môn, quý tộc mới dễ dàng trở thành hồn sư, tầng lớp bình thường như bọn họ thật quá khó khăn a.” Trần Tử Minh trong lòng cảm thán.

Đợi gần nửa canh giờ, mới thấy một thanh niên trang phục màu trắng, có chữ "Hồn" trước ngực, sau lưng khoác tấm áo choàng màu đen, gương mặt tuấn lãng, khí vũ hiên ngang, chầm chậm bước tới.

Vừa Nhìn thấy người này, Trần Tử Minh liền lẩm bẩm:

- Là Tố Vân Đào sao?

"..."

Phải biết rằng, đây chính là người đã tiến hành thức tỉnh song sinh vũ hồn cho Đường Tam, từ đó mở ra một truyền kì của hồn sư giới, truyền kì của Hải Thần Đường Tam, của Sử Lai Khắc Thất Quái.

Chỉ thấy hắn đi đến trước cửa, quay sang thoáng khom người với lão thôn trưởng, rồi nhìn mọi người, bình tĩnh nói:

- Thời gian của ta không nhiều!

- Tự giới thiệu một chút!

- Ta là Tố Vân Đào 24 cấp Đại Hồn Sư!

- Là chấp sự Nặc Đinh Thành Võ Hồn Phân Điện, theo phân phó đến đây, để dẫn các ngươi tiến hành giác tỉnh vũ hồn.

- Những đứa trẻ đủ sáu tuổi, xếp thành một hàng theo ta tiến vào bên trong!

"..."

Hắn nói xong, liền quay người đi vào, không lãng phí thêm thời gian. Trần Tự Minh chào thôn trưởng một tiếng, rồi theo sau đoàn hài tử, hắn đi cuối cùng nhìn có vẻ rõ ràng khác biệt so với những đứa trẻ khác. Nhờ thời gian dài chăm chỉ tập luyện, hắn cao hơn gần một cái đầu, vóc dáng cũng khỏe mạnh hơn nhiều những đứa trẻ cùng trang lứa, làn da ngăm ngăm do thường xuyên rèn luyện nhiều dưới ánh nắng, càng toát lên vẻ cường kiện, mẹnh mẽ.

Tố Vân Đào khẽ liếc nhìn Tử Minh một mắt, vừa lấy trong túi ra sáu viên đá, vừa nhẹ nhàng giải thích.

- Sau đây ta sẽ phóng thích võ hồn, các người không nên sợ hãi!

Ngay sau đó, cảnh tưởng diễn ra như kiếp trước hắn đã xem. Mặc dù đã thấy một lần trên phim từ kiếp trước, nhưng khi thực sự đứng ở đây, chứng kiến khí tức hùng hậu tỏa ra từ võ hồn cùng hồn hoàn, hắn mới chân chính thấy được, võ hồn là đặc biệt như thế nào?.

Trần Tử Minh vừa phấn khích, miệng lẩm bẩm:

- Thật chân thực, thật kì diệu a!

Hắn lùi lại một bước, cố gắng thích nghi áp lực phóng ra từ trên người Tố Vân Đào, âm thầm cảm thán:” Đây mới chỉ là Đại Hồn Sư thôi, mà đã mạnh mẽ như vậy, thì những Hồn Đế, Hồn Thánh, Hồn Đấu La, rồi Phong Hào Đấu La, sẽ cường đại đến nhường nào nữa chứ?”

Sau khi phóng xuất ra võ hồn, Tố Vân Đào nhìn ánh mắt kinh hãi trên gương mặt từng đứa trẻ, cuối cùng dừng lại giây lát trên người Trần Tử Minh, rồi quay sang chỉ vào cô bé đầu tiên ôn hòa bảo:

- Ngươi đừng sợ!

- Nếu có được vũ hồn, người cũng có thể làm được tương tự như vậy.

- Bước lên phía trước đi!

- Đứng vào trung tâm vòng sáng!

Trần Tự Minh đứng ngoài cùng, chắm chú quan sát tất cả quá trình diễn ra, hắn âm thầm tự hỏi:”Không biết cảm giác đứng ở đó sẽ như thế nào? Thực sự là rất mong chờ a!”

Những đứa trẻ lần lượt đi lên tiến hành giác tỉnh, nhưng tất cả cũng chỉ là phế võ hồn dạng thực vật, chủ yếu vẫn là lam ngân thảo, không có bất kì dấu hiệu hồn lực nào. Nhìn những ánh mắt thất vọng, hiện rõ trên khuôn mặt của đám trẻ, cơ thể Trần Tiểu Minh lại càng thêm căng thẳng, chờ tới lượt của mình.

- Được rồi!

- Đến phiên của ngươi!

- Tiểu hài tử, đưa tay phải của ngươi ra!

"..."

Sau khi nghe tiếng gọi của Tố Vân Đào, Trần Tử Minh từ từ tiến lên phía trước, bước ra từng bước có thể xem là quan trọng nhất của cuộc đời mình, tại kiếp này. Ngày hôm nay, sẽ quyết định con đường tiếp theo, bản thân sẽ đi như thế nào, khoảnh khắc này sẽ quyết định tương lai, vệnh mệnh của hắn, là khuấy đảo phong vân, hay an nhàn lấy vợ sinh con, sống tiếp quãng đời còn lại.

Cả cuốn cổ thư, đang lơ lửng trong đầu hắn nữa, tất cả những thắc mắc quanh quẩn trong tâm trí hắn suốt sáu năm sẽ có câu trả lời ngay hôm nay.

Vừa bước vào trung tâm vòng sáng, Trần Tử Minh thấy được rõ ràng, những quang mang vàng nhạt đang ồ ạt, tiến vào cơ thể. Hắn nhắm mắt lại, cảm nhận từng dòng năng lượng êm ái đang dung nhập, chạy dọc toàn thân. Chợt, một âm thanh hối thúc bên tai vang lên, kéo tâm thần hắn trở lại.

Trần Tự Minh mở mắt ra, như một phản xạ tự nhiên, từ từ giơ cánh tay lên, ngay tức thì, một dòng năng lượng mạnh mẽ từ trong cơ thể hắn thoát ra, theo từng đạo quang quang màu vàng nhạt hội tụ lại trên lòng bàn tay phải. Xung quanh người Trần Tử Minh, bắn ra vô số dòng năng lượng màu lam nhạt, xen lẫn điểm điểm bạch quang.

Thấy cảnh này, Tố Vân Đào liền mở bừng mắt, chăm chú nhìn vào bàn tay Trần Tử Minh. Chỉ thấy, từng đạo tia sét, như những con tiểu xà lần lượt xuất hiện, bò quanh bàn tay, không ngừng phát ra tiếng: ” xì xì”.

Hắn không kìm được mà hô lên:

- Là vũ hồn mang đặc tính lôi sao?

Sở dĩ Tố Vân Đào kinh ngạc như vậy, là vì theo hắn thấy, những võ hồn mang đặc tính là nguyên tố, đều có thể trở thành hồn sư, đặc biệt lại là lôi điện, một trong những nguyên tố cường đại nhất, cực đoan nhất, thì khả năng kèm theo hồn lực tiên thiên khi thức tỉnh, gần như là tuyệt đối.

Tiêu biểu nhất trong số này, không ai khác, chính là một trong thượng tam tông, Lam Điện Phách Vương Long Gia Tộc, sở hữu võ hồn Lam Điện Phách Vương Long, được xưng là mạnh nhất công kích thú võ hồn, nổi danh khắp hồn sư giới.

Trong lúc Tố Vân Đào còn đang cảm thán, chưa kịp cảm nhận những biến hóa trên cơ thể, Trần Tự Minh chợt cảm thấy đau nhói trong hai mắt, biến cố bất ngờ trên mắt khiến hắn lập tức cúi đầu xuống, theo phản xạ.

Những quang mang tràn ngập bên ngoài cơ thể, bỗng ảm đạm đi thấy rõ, rồi rút dần vào trong. Cảm giác tê dại, vô lực không một chút báo trước, đổ dồn lên toàn thân, như bị rút sạch toàn bộ thể lực, mồ hôi chảy ra thấm ướt bộ quần áo trên người, phải nương nhờ thân thể nhiều năm rèn luyện, mới giúp hắn có thể đứng vững trên mặt đất.

Bạn đang đọc Mang Sharingan Trọng Sinh Đấu La sáng tác bởi TrầnHữuĐịnh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TrầnHữuĐịnh
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 14
Lượt đọc 513

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.