Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Luyện khí Hậu kỳ

Tiểu thuyết gốc · 2441 chữ

Mạc Linh trong lòng chửi bậy, thật nghèo. Trước mắt hắn cần một môn kim thuộc tính công pháp.

Tại trong góc một chỗ Mạc Linh thấy bày đủ loại sách, tiến lại gần xem xét, không tệ nơi này bán đủ loại công pháp.

"Lão bản, công pháp này bán thế nào?." Mạc Linh tiến lại hỏi. Trên quầy bầy trường xuân công, thủy linh quyết, nhiên hỏa quyết. Mạc Linh từ trong đó tìm được Kim Nguyên Quyết hắn mở ra công pháp chỉ có hai tầng đầu.

"Kim Nguyên Quyết. Đến tầng sáu bán mười linh thạch đến tầng chín bán hai mươi năm khối linh thạch." Chủ của hàng nhìn xem Mạc Linh trẻ tuổi lại có tu vi luyện khí bốn tầng thầm nghĩ đây là con cháu gia tộc nào đó mới đi ra ngoài xem có thể lừa chút đỉnh không.

"Mười năm khối linh thạch." Mạc Linh trả giá.

"Không được, chỉ có thể hạ giá hai khối, hai mươi ba khối linh thạch."

"Lão bản, ngươi đây là không nhân đức a, một cuốn sách ngươi làm vài bản sao bán cho nhiều người kiếm không ít a. Ta chỉ có thể ra mười sáu khối."

"Tiểu huynh đệ, làm ăn chuyện sao có thể nói như vậy, hai mươi hai khối ta liền bán." Lão bản cười cho qua.

Sau một hồi cò kè mặc cả Mạc Linh lấy giá mười tám linh thạch mua đi. Kiểm tra xem sách, Mạc Linh hài lòng gật đầu đứng dậy rời đi.

Lão bản thu linh thạch lại thầm nói xui xẻo gặp ngay tên keo kiệt vậy mà ngồi với hắn nửa ngày để mặc cả.

Mạc Linh đi tìm một chỗ cho thuê động phủ, nơi này động phủ đều là của bạch gia. Hắn tại động phủ thuê một nơi hẻo lánh, linh khí bình thường giá một tháng là ba khối linh thạch, Mạc Linh thuê một năm trong túi liền chỉ còn sáu khối linh thạch.

Cầm trong tay lệnh bài, truyền linh khí vào kích hoạt trận pháp cửa động phủ liền mở ra để một người có thể qua chỗ. Mạc Linh tiến vào bên trong, có tu luyện thất, có phòng nghỉ, phòng khách linh khí nồng đậm hơn ngoại giới ba lần cũng là đáng giá linh thạch mua thêm sáu bình tích cốc đan hắn liền hết sạch linh thạch.

Xem ra phải kiếm biện pháp kiếm thêm linh thạch.

Mạc Linh ngồi trong động phủ bắt đầu tu luyện ăn vào một viên tích cốc đan bình thường có thể để cho tu tiên giả ba đến năm ngày không bị đói, với hắn lại chỉ có thể được một ngày hoặc hai ngày một bình có mười năm viên có thể trống đỡ bảy tám tháng, sau đó hắn lại tiếp tục phải ăn thức ăn chứa sẵn trong bóng của mình. Động phủ liền rơi vào im lặng.

Cùng lúc đó Khương Lam cũng đã tới Khương gia cửa hàng Khương Dược Lâu. Tiến vào trong, đi đến tầng thứ hai, hắn gõ cửa căn phòng.

"Vào đi." Âm thanh ôn nhu, em tai từ bên trong truyền ra.

"Tỷ, mau nhìn xem ai trở lại rồi đây." Khương Lam cười haha đẩy cửa vào phòng.

"Thế nào, ta tưởng ngươi không muốn ở lại nơi này trông coi cửa hàng, vụng trộm trốn về gia tộc. Sao lại quay về rồi?." Ngồi trên ghế viết sổ sách Khương Như Ngọc cười hỏi Khương Lam nàng trên người tản ra khí tức lại là luyện khí kỳ chín tầng sắp đạt đến luyện khí kỳ đỉnh phong.

"Aiii.... Đừng nói nữa, tỷ ngươi không biết đệ đệ ngươi trải qua cửu tử nhất sinh mới quay lại được đây. Nếu không phải có Mạc huynh đệ trượng nghĩa ra tay cứu giúp. Ta chắc chắn không còn gặp lại được tỷ tỷ nữa." Khương Lam thở dài, lần này đi ra ngoài làm cho hắn nhận biết thì ra tu tiên giới có một mặt như vậy.

"Sao vậy, chuyện gì xảy ra?. Đệ có bị thương không?." Khương Như Ngọc vẻ mặt lo lắng đứng lên đang muốn kiểm tra xem Khương Lam có chỗ nào bị thương không.

"Không sao. Tỷ không cần lo chỉ là pháp lực khô kiệt, đã hồi phục lại." Khương Lam khoát tay áo ra hiệu không cần lo lắng đi đến trước bàn ngồi xuống đối diện

Khương Như Ngọc tay cầm lấy ấm trà rót cho mình một chén.

"Mau kể lại cho ta, chuyện gì xảy ra?." Nhìn thấy Khương Lam khí sắc không giống bị thương bộ dáng Khương Như Ngọc liền buông xuống lo lắng.

"Chuyện là như vậy, ta tại trong lúc đi dạo mua một chút đồ vật, sau đó......" Khương Lam ngồi bắt đầu nhớ lại. Khương Như Ngọc xinh đẹp lúc lo lắng không thôi khi nghe được Khương Lam gần như lâm vào tuyệt cảnh lại được một tán tu cứu không khỏi đối với người này tò mò.

"Tại được Mạc tiểu đệ cứu giúp chúng ta liền tiến vào phường thị sau đó phân biệt." Khương Lam kể xong đầu đuôi câu chuyện cho tỷ tỷ hắn nghe.

"Hừ ta đã nói với ngươi thế giới của tu tiên giả rất nguy hiểm, khi ra ngoài lúc nào cũng phải cẩn thận vậy mà ngươi dám tự tiện trốn đi. Mấy cuốn điển tịch ta đưa cho ngươi đã xem chưa." Khương Như Ngọc trên khuôn mặt xinh đẹp tỏ ra rất tức giận.

"Ách...ta đã xem qua." Khương Lam ngoảnh mặt đi chỗ khác không dám nhìn vào mắt Khương Như Ngọc.

"Vậy sách đâu?." Khương Như Ngọc nhìn liền biết Khương Lam đang tại nói dối.

"Ta...đúng Mạc huynh đệ muốn, ta đưa cho hắn rồi hắn là tán tu muốn tìm hiểu ta liền đưa cho hắn toàn bộ. Tỷ, ta sai rồi ngươi đừng tức giận." Khương Lam vội vàng đem Mạc Linh ra làm bia đỡ đạn.

"Hừ trở về ta liền đem truyện này nói cho cha. Để cho cha cấm túc ngươi." Khương Như Ngọc không ăn bộ dáng của hắn. Khương Lam liên tục xin lỗi, hứa hẹn đủ điều kiện, mới được buông tha.

"Có thời gian hẹn gặp ngươi ân nhân. Hắn là tán tu, nếu có thể lôi kéo về cho gia tộc cũng là chuyện tốt."

"Đúng a, chỉ cần Mạc Linh gia nhập vào gia tộc chúng ta, ta với hắn liền có thể chơi rồi." Khương Lam mắt sáng lên.

"Chơi cái gì mà chơi, suốt ngày chỉ biết chơi thôi, ngươi xem ân nhân ngươi kém tuổi ngươi nhưng lại cùng cảnh giới với ngươi. Không biết xấu hổ hả?." Khương Như Ngọc gõ vào đầu Khương Lam.

"Tỷ sao ngươi lại đánh ta, đau quá." Khương Lam ủy khuất.

"Được rồi đi nghỉ ngơi đi, ta còn sổ sách cần phải hoàn thành." Khương Như Ngọc không nhìn hắn giả vờ. Ra lệnh tiễn khách, Khương Lam cũng cảm thấy mệt mỏi liền trở về chỗ ở của hắn.

"Mạc Linh. " Trong phòng thiếu nữ nhẹ lẩm bẩm.

-------------------------------------------------

Một năm trôi qua, Mạc Linh mười bốn tuổi, nét ngây thơ đã rút đi đôi chút khuôn mặt bắt đầu sắc nét anh tuấn mặc một thân trường bào màu trắng môi hồng răng trắng đang tại đột phá cảnh giới luyện khí kỳ tầng thứ bảy.

"Phá cho ta." Mạc Linh gân xanh nổi lên, quát lớn oanh một tiếng bình cảnh liền bị linh lực phá tan một lỗ hổng. Cảnh giới đột phá tiến giai vào luyện khí hậu kỳ.

"Đã đột phá thành công." Mạc Linh vui vẻ, thần thức của hắn cũng tăng mạnh đến hai trăm trượng. Bình cảnh tầng bảy tại một tháng trước liền đạt đến tại bệnh tình của hắn tuổi thọ bị rút ngắn nhưng tốc độ tu luyện của hắn cũng nhanh hơn.

"Tuổi thọ của ta chỉ còn lại tầm năm mươi năm. Dù bây giờ liên tục giết người để Mô Hình Bàng Ảnh hấp thu cũng chỉ có thể tăng thêm tầm mười năm."

"Xem ra phải tìm cách đột phá trúc cơ kỳ." Tiến giai trúc cơ kỳ tuổi thọ của tu tiên giả tăng lên đến hai trăm năm. Mà muốn đột pha trúc cơ, cách tốt nhất là ăn trúc cơ đan.

Nhưng trúc cơ đan trân quý, chỉ có các tông môn mới có được, chảy ra ngoài cho tán tu rất ít. Xem ra mục tiêu tiếp theo là tìm cách ra nhập tông môn nào đó rồi.

Tại tháng thứ hai lúc bế quan, hắn nhận được truyền âm phù của Khương Lam nói đã hết kì nhiệm vụ trông giữ phải về giao nộp nhiệm vụ, tạm biệt cùng muốn mời hắn tới khương gia làm khách muốn có truyện nói với hắn.

Mạc Linh lúc đó còn tại bế quan đột phá không nhìn thấy, đến tiễn Khương Lam đi.

Đưa tay ra, Mô Hình Bàng Ảnh hóa kiếm xuất hiện trong tay hắn. Dù là trong tay hắn không có pháp khí nhưng Mô Hình Bàng Ảnh lại có thể hóa thành đủ loại vũ khí để hắn sử dụng, vì nó làm bằng một phần cơ thể hắn, linh lực chảy qua rất thông suốt. Nhưng nó lại không phải là pháp khí linh lực không có trận pháp trong pháp khí kích phát.

Ví dụ như pháp khí có thể giúp người truyền pháp lực phóng đại sát thương lên đến một trăm ba mươi phần trăm, hắn lại chỉ có một trăm phần trăm.

Vấn đề nằm ở trận pháp cùng luyện khí thật. Mạc Linh bây giờ cần tăng sức mạnh cho Mô Hình Bàng Ảnh vậy thì hắn cần phải học được trận pháp dùng trong pháp khí.

Mạc Linh nghĩ nếu như hắn lắm giữ được phòng ngự, sắc bén, xuyên thấu, ẩn hình,... Đủ lại trận pháp vậy Mô Hình Bàng Ảnh sẽ lắm giữ được nhiều cái năng lực, biến hóa đủ loại pháp khí. Chạy trốn có thể biến đổi trận pháp thành các loại gia tốc, ẩn thân. Công có thể, xuyên thấu, sắc bén. Phòng có thể cứng cáp...

Nghĩ đến đây Mạc Linh hận không thể tìm được một cuốn luyện khí thuật học tập.

Trong túi đựng đồ có đồ vật tại chấn động, Mạc Linh lấy ra là lệnh bài động phủ, xem ra đã hêt thời hạn.

Mạc Linh đứng dậy thu thập đồ vật liền ra khỏi động phủ. Ra động phủ lại chỗ quản lý trả lệnh bài, Mạc Linh rời khỏi đây trên đường cảm giác có chuyện gì đó phát sinh, tu sĩ trên đường vắng rất nhiều.

"Đi trước Khương gia gặp Khương Lam xem hắn có chuyện gì."

Mạc Linh rời khỏi phường thị, tại đi xuống trong qua trình cũng không gặp người theo dõi. Sau khi đi ra liền tìm phương hướng chạy nhanh xuống núi.

Đi đến chỗ không người liền thi triển Mô Hình Bàng Ảnh hóa cánh bay đi. Khương gia là một gia tộc luyện đan tồn tại vài trăm năm. Nó nằm ở phía tây bắc cách Phường thị Bạch gia năm nghìn dặm. Khương gia có trúc cơ kỳ tu sĩ, vài tòa phàm nhân thành trì, tộc nhân tại trên núi tu luyện.

Mạc Linh sau năm ngày đuổi đến nơi. Khi hắn xuất hiện gần Khương gia liền đốt truyền âm phù mà một năm trước Khương Lam đưa cho hắn.

Chờ một lát, từ xa liền bay đến một nam tử, chính là Khương Lam hắn cưỡi pháp khí phi kiếm bay tới.

"Mạc huynh đệ, ngươi tới vừa kịp mau đi theo ta." Khương Lam vội vàng lôi Mạc Linh lên khi kiếm.

"Khương huynh có chuyện gì vậy?. Sao lại vội vàng thế?." Mạc Linh nghi hoặc hỏi.

"Huynh đệ ngươi không biết sao?. Tại nửa năm trước thất đại phái muốn tổ chức sớm thu đồ đại hội. Chính là một tháng sau bắt đầu. Hiện tại rất nhiều tán tu cùng các gia tộc đi đến Thanh Vân Tông chờ đợi đại hội mở ra." Khương Lam nói.

"Hôm nay chính là ngày xuất phát, tộc ta các tộc nhân có thể có đủ tư cách tham gia đều sẽ đi."

"Ngươi đến vừa vặn cùng đi với chúng ta." Khương Lam nói.

"Mạc huynh đệ ngươi vậy mà đột phá luyện khí bảy tầng?. Thiên phú của ngươi chắc chắn rất tốt a."Khương Lam chán nản hắn một năm này mới đột phá luyện khí năm tầng, mà Mạc Linh một năm đột phá đến tầng bảy.

"Đúng ta muốn mời ngươi làm khách khanh trưởng lão của gia tộc của ta. Nghĩa vụ chỉ cần khi nào khương gia có nguy hiểm có thể giúp thì giúp, không bắt buộc." Khương Lam nhớ tới tỷ tỷ nói muốn mời Mạc Linh gia nhập.

"Tốt a." Mạc Linh nghĩ gia nhập khương gia cũng có thể, có quyền lợi cũng không bị bắt ép trói buộc. Hắn cũng muốn gia nhập một tông môn nào đó làm chỗ dựa hưởng thụ bóng mát.

Mạc Linh cùng Khương Lam bay đến trên một quảng trường trong thành thị phàm nhân.

Mạc Linh xem có vẻ như phàm nhân nơi này đã quen với tu sĩ không có vẻ gì hoảng hốt cả.

Trong quảng trường lúc này đã đến đông đủ, Mạc Linh nhìn thấy đủ mọi ánh mắt nhìn về phía mình tò mò, bàn tán.

"Đều đã đến đủ, vậy xuất phát đi." Người nói chuyện là Gia chủ hiện tại của Khương gia Khương Thiên Nhân.

"Đã rõ, thưa gia chủ." Khương Như Ngọc liền mang theo đám người xuất đủ loại pháp khí bay lên trời hướng phương tây bay đi.

"Mạc đệ đây là phúc lợi ngươi gia nhập khương gia."

Khương Lam biết Mạc Linh không có pháp khí phi hành liền tế ra một phi kiếm đưa cho Mạc Linh nói đây là phúc lợi khi gia nhập Khương gia cùng một túi linh thạch một trăm viên hạ phẩm cùng một lệnh bài bên trên viết chữ Khương phía dưới hai chữ khách khanh.

Mạc Linh đưa tay tiếp nhận đem phi kiếm luyện hóa, thả người đứng lên phi hành theo Khương Lam đuổi theo đội ngũ.

Bạn đang đọc Mạc Linh Lại Phát Bệnh Rồi sáng tác bởi Huyjmper

Truyện Mạc Linh Lại Phát Bệnh Rồi tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Huyjmper
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.