Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kết thúc ?

Tiểu thuyết gốc · 2209 chữ

Năm 2000,lịch Mạt Pháp,thời đại Hắc ám.

Trong một toà thành rộng lớn,ngay tại trung tâm thành có một toà tháp thân cao trăm trượng,trên thân tháp khắc vô số hoa văn tạo sự cổ kính,uy nghiêm khiến ai nhìn cũng phải khuất phục.

Toà tháp trở thành như một biểu tượng,một đức tin cho người dân trong thành bởi toà tháp này không chỉ là một đại trận bảo hộ toà thành mà còn là nơi ở của Pháp Thần đại nhân,một tồn tạo chí cao khiến người ở đây chỉ có thể ngước mắt nhìn,đồng thời cũng là người bảo hộ toà tháp khiến nó trở nên bất khả xâm phạm,nên biết cả toà thành không là cả đại lục này chỉ còn một ma pháp sư duy nhất chính là vị Pháp Thần trong tháp

Dù là ở rìa thành,ta vẫn có thể nhìn thấy cột sáng kim sắc chiếu đến tận bầu trời trên cao tạo nên một lớp màn bảo hộ vững chắc ngăn cách toà thành với cơn bão hắc ám bên ngoài.Cơn bão che kín cả che kín cả bầu trời,vì thế mặt trời mặt trăng cũng biến mất từ đó.Hai ngàn năm từ khi thời đại hắc ám bắt đầu,toà thành này chưa một lần nào đắm chìm trong ánh sáng của mặt trời.

Nói không ngoa nếu gọi đây là toà thành chết,không khí khói bụi ô nhiễm cùng cực, không gian lạnh lẽo,con người vô hồn.Nhưng ai cũng hiểu sống trong đây còn hơn ra ngoài với cơn bão khổng lồ ngoài kia.

Cơn bão như có linh tính,nó hung hăng đâm vào lớp bảo hộ,ngày nào cũng vậy,ít thì hai ba lần nhiều thì năm bảy lần.Cũng nhờ Pháp Thần đại nhân canh giữ mới sống sót được tới hai ngàn năm.

Trong toà tháp Linh Bảo,có một người trên đỉnh tháp thân vận bạch y,tay trái cầm một quyền trượng,tay phải cầm một quyển sách.Nhìn rõ đây là một nam thanh niên,dáng người cao lớn,thân hình cơ bắp săn chắc lộ ra qua lớp áo cùng với khuôn mặt ưa nhìn,ngũ quan cân đối,mái tóc màu đỏ rực tạo nên hình tượng trai tráng khoẻ khoắn,dù không gọi là đẹp trai quá mức nhưng vẫn có sức hút với phụ nữ.Nhưng thực ra đây lại là một lão già 2000 năm tuổi,danh xưng Pháp Thần.

Hắn cầm cây trượng chỉ lên bầu trời,ngay hướng cơn bão đang đâm vào lớp bảo hộ, hít một hơi,một giọng nói to lớn phát ra rung chuyển cả toà tháp:

"Void,ngươi vẫn hung hăng như 2000 ngàn năm trước,ngay cả một đứa trẻ cũng biết chán đấy ?"

Bỗng từ trong cơn bão,một khuôn mặt dữ tợn như ác quỷ hiện ra,được tạo nên từ hắc vụ,sấm chớp liên tục nổi lên,giọng cười ghê rợn phát ra:

"Pháp Thần,ngươi sao không chịu thua đi.Hiện giờ cả đại lục này chỉ còn mình các người là đám sống sót cuối cùng,trở thành một phần cho đại nhân chính là vinh hạnh cho lũ sâu bọ các người.Riêng người hãy về dưới trướng đại nhân,với tiềm năng của ngươi chắc chắn được ngài trọng dụng."

"Thêm nữa toà tháp này chẳng bao lâu nữa sẽ sụp đổ dù sớm hay muộn".

Pháp Thần mặt ngưng trọng khi nghe thế,quả thật suốt hai ngàn năm toà tháp đã hoạt động liên tục,dù hắn đã tu sửa bảo trì nhưng chung quy vẫn không sửa chữa hoàn toàn,một trong những nguyên nhân chính là việc thiếu nguyên liệu tu sửa trong khi đang bị ngăn cách với thế giới bên ngoài.Nhiều lần hắn cũng thử ra ngoài tìm kiếm nhưng vẫn không tìm được gì.

Tất cả mọi việc bắt nguồn từ cơn bão hư không này,thời điểm xảy ra nó đến bất chợt và quá nhanh khiến cả đại lục trở tay không kịp.Trước đây có vô số cường giả nhưng giờ đây còn mỗi mình hắn.

Cơn bão này nó sẽ nuốt chửng mọi thứ có ma lực,bất cứ thứ gì tiếp xúc sẽ nhanh chóng bị thôn phệ đến từng hạt vì thế ma lực trong không khí ít ỏi đến đáng thương không đủ sản sinh ra một ma pháp sư mới huống hồ chi là cả một đội quân để chống lại.

Hắn căn bản đã tu luyện thành ma pháp sư ngay từ đầu nên vẫn có thể tu luyện tới ngày nay,vốn dĩ hai ngàn năm trước hắn chưa đạt đến cảnh giới Pháp Thần,chỉ mới đạt đến cảnh giới này 100 năm trước với mong muốn có thể sửa chữa và kéo dài thời gian hoạt động toà tháp nhưng vẫn vô ích.

Pháp Thần nghe vậy cũng cười lớn,dùng ma pháp khuếch đại giọng nói toàn thành:

"Câu trả lời của ta vẫn thế Void,ta 2000 năm trước là Chấp Pháp của thành nhưng lại không thể bảo vệ nó,2000 năm sau ta thân là Pháp Thần thề sẽ bảo vệ con dân ở đây dù cho thịt nát xương tan"

Người dân đồng loạt nghe thấy,như chung một cảm xúc cùng cầu nguyện hướng về Linh Bảo tháp,cho Pháp Thần.Dù đã chai sạn cảm xúc nhưng sâu trong tiềm thức của họ vẫn là sự kính nể với ngài.

"Ta nghĩ ngươi tu luyện tới đây cũng phải thông minh.Dù cho ta không làm gì thì cơn bão này cũng dư sức quét sạch toà thành này" (Void)

"Đường đường là thủ phủ của ma pháp sư giờ cũng chỉ là một đống hoang tàn.Nhưng đây cũng là ngày cuối của các ngươi,lệnh đại nhân nay phải tiêu diệt hết các ngươi.GRAO..."(Void)

Một tiếng rống kinh thiên,từ hư không thiên binh vạn mã tập hợp,trên cao một bạch cốt vương toạ hiện ra,có một người ngồi trên đó,áo choàng hắc ám quấn quanh,không nhìn rõ diện mạo.Khí tức của hắc y đó trấn áp quần hùng,tay chỉ về phía hắn,giọng ut nghiêm nói:

"Trẫm hỏi lại ngươi có giao ra thứ đó,đổi lại ta sẽ tha mạng cho các người,nếu không ta sẽ đồ sát toàn bộ thành"

"Haha,đúng như ta đoán các ngươi vẫn nhắm đến viên cổ ngọc của Pháp Thần đầu tiên".(Pháp Thần hiện tại)

Dù cho lớp bảo hộ này mạnh có thể đánh chặn cơn bão nhưng kể cả hắn cũng không khi chặn được trước lực lượng khủng bố này.Vậy mà 2000 năm vẫn còn tồn tại,lý do là bọn người đó muốn tìm các di vật của Pháp Thần đầu tiên.Nhưng có sức mạnh lớn bao nhiêu,ngàn năm qua cũng chỉ tìm được 4/8 di vật,trong đó cổ ngọc là cái thứ 5.Kể cả trước thời đại hắc ám,những người bản địa như hắn cũng chỉ tìm được 2 cái,được bảo vệ và truyền qua đời sau.

"Thật sự phải cảm tạ vị Pháp Thần đầu tiên"-Người thanh niên lẩm bẩm.

"Lũ dị giới các người ta không biết vì sao lại biết đến và muốn tìm các di vật này.2000 năm qua các ngươi nhẫn nhịn liên tục mời gọi ta để có được thứ này,các người làm thế vì sợ ta cá chết lưới rách làm vỡ viên cổ ngọc.Ta tự hỏi nếu thứ này vỡ thật,khuôn mặt các người sẽ ra sao nhỉ?".

"Ngươi mau dừng tay.Toàn quân lập tức tiến công cướp viên cổ ngọc đó"-Người bí ẩn giọng không kiềm nén được liền quát tháo ra lệnh.

Pháp Thần tay giơ quyền trượng,miệng niêm chú

"Ta sẽ cho các thử ma pháp ta mới sáng tạo ra".

Ở thế giới ít ỏi ma lực như này,dù là Pháp Thần như hắn cũng khó có thể thi triển được các ma pháp cấp thấp trung huống chi cấp cao nhưng hắn cũng không rảnh rỗi suốt thời gian qua,nghiên cứu cách tăng lực ma pháp,lực lượng mới,dù vậy vẫn cần có sự trợ giúp.Cũng chính là một đại ma pháp thi triển được một lần

"Hỡi người dân Ma Đô,nay đại nạn cũng đến.Nhân tộc ta đã chiến đấu ngoan cường suốt 2000 năm nhưng không thể thoát khỏi số mệnh.Dù vậy ta vẫn sẽ chiến đấu đến hơi thở cuối cùng,mọi người có nguyện chiến cùng ta,quyết tử quyết sinh vì nhân loại."

Hơn 500 người được lời nói của Pháp Thần khích lệ nâng cao sĩ khí,họ cũng hiểu thời khắc đã điểm,chết vì vinh quang,đồng thời như là sự giải thoát cho họ khỏi thế giới địa ngục này

"Pháp Thần vạn tuế,Pháp Thần vạn tuế,Pháp Thần vạn tuế"

"Nhận đi đám dị loại kìa"

Bỗng toà tháp phát sáng,Pháp Thần hướng tay về đỉnh tháp rút ra một khối ma thạch,đây chính là lực lượng vận chính toà tháp.Dù hàng ngàn năm qua sử dụng,nó đã gần cạn kiệt tuy vậy vẫn còn đủ ma lực cho hắn.

Ngay khi hắn rút ma thạch ra toà tháp không còn lực lượng vận hành lập tức ngưng hoạt động,lớp bảo hệ cũng ảm đảm mất đi.Quân binh bên ngoài như lũ kiến ào ạt tràn vào

Dùng ma thạch làm hạch tâm,hắn triển khai một trận pháp bao phủ toàn thành

"Tụ linh trận khai"

Nhưng mục đích của hắn không phải là thu thập ma lực mà chính là hư vô,đúng vậy lực lượng đáng sợ này đồng dạng cũng là một nguyên tố mà pháp sư có thể tu luyện được.Hắn đã thử dung nạp tìm cách luyện hoá nó,đây quả thật là một phát hiện làm hắn mừng điên,bởi hiện giờ xung quanh đây đầy rẫy hư vô lực.Tuy vậy thời gian có hạn,kiến thức không đủ vì không có cuốn sách nào đề cập đến.Đây như là một canh bạc.

Hắn không biết tụ linh trận có thể chịu được và dung nạp được bao nhiêu hư vô lực.

"Tứ Linh Vệ Thành hiện"

Dưới đất một ma pháp văn phát sáng triệu hồi tứ khải giáp chiến binh,chúng nó lần lượt ra chặn các hướng nhằm kéo dài thời gian cho hắn.

Thấy Tụ linh trận có dấu hiệu nứt vỡ,hắn lập tức ngưng ngay và thiết lập tạo một trận pháp mới.Pháp Thần vẫn là Pháp Thần,thủ pháp ảo diệu thuần thục,nhanh đến độ kinh người.

"Trận Pháp:Hư Vô Phong Ấn Trận"

Ban đầu tên là Ngũ Hành Phong Ấn Trận vì không thể điều động kim mộc hoả thủy thổ nguyên tố hắn dùng hư vô lực thay thế.Lập tức lớp màn màu xám bạc hiện ra,vây khốn kẻ thù và cả toà thành bên trong.

Một số tên vùng vẫy thoát ra ngoài nhưng đều bị đánh bật lại.Dù vậy toà trận này cũng chỉ vây khốn được một lúc nếu cả đội quân cùng tấn công.

"Cho các ngươi nếm thử tuyệt học của ta."

Hắn dùng lực lượng từ ma thạch kích hoạt:

"Viêm Hoại-Tịch Diệt Linh Quang Pháo"

Hiện giờ với lượng lớn hư vô lực này hắn không thể lập tức luyện hoá nó phải dùng tới pháp trận,một pháp trận cực kỳ tà môn.Pháp Thần hai tay chắp lại điều động lực lượng của mình:

"Dùng cốt dựng trận,dùng máu viết trận,dùng tim làm hạch tâm,dùng hồn và thịt hiến tế.Khởi Sát Trận:Quỷ Âm Môn."

Tiếp đó một cánh cửa từ đâu hiện ra,xung quanh đầy rẫy đầu lâu xương cốt,trên cánh cửa ba chữ viết bằng máu Quỷ Âm Môn,huyết chảy không ngừng,bên trong đó có gì đó liên tục va vào đập mạnh cánh cửa đùng...đùng...đùng...Từ trong vô số sợi xích cùng u hồn lệ quỷ đi ra.Những sợi xích xuyên qua đám người dị giới rồi bị lôi đi vào trong cửa,có thể nghe thấy tiếng khóc thét đến buốt óc, chúng nó không thoát ra được vì bị dòng huyết chảy dưới chân kìm lại,càng vùng vẫy cành nhanh kéo xuống.Đáng tiếc hắn muốn dành điều này cho đám bề trên.

Nhưng hắn đâu dễ bỏ qua,một ngọn lửa kèm hư vô lực kết hợp như một khẩu pháo lên nòng bắn một cú uy lực xuyên qua cả trận pháp hướng thẳng tới vị vua hắc ám đó.Tuy vậy đồng thời chiêu thức cũng tạo ra dư chấn và vụ nổ ngọn lửa thiêu cháy cả toà thành.

Hắn đã tính toán đồng quy vu tận với toà thành này.Đồng dạng khi hắn thi triển trận pháp và ma pháp trên,cơ thể cũng phải trả giá ngay lập tức.Ngay khi hiến tế hồn hắn đã tan biến cùng với Ma Đô,cùng với người dân ở đây.

"Thật muốn xem đám kia dính quả pháo đó sẽ ra sao"

Toà thành chìm trong biển lửa,đốt đi thành phủ cuối cùng của nhân loại,chấm dứt thời đại hắc ám.

.....

Ở nơi nào đó,bốn bề xung quanh là một màu trắng tinh.Thật không biết nó rộng đến chừng nào,cảm giác như vô cùng vô tận.Đâu đó trong không gian ấy,một quả cầu lửa đang trôi nổi bất định.

Như ở trên hạ xuống hoặc đâu đó xuất hiện,một con người (có lẽ) trừ phần mặt như bị thứ gì đó che không thể nhìn thấy,hai tay hứng trọn quả cầu,giọng điệu nữ tính nhỏ nhẹ nói:

"Đến lúc dậy rồi đó"

--------------------------------------------------------------------

Cầu like và cmt ạ

Bạn đang đọc Ma Võ Kiêu Hùng sáng tác bởi Lão_Hắc_Dạ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Lão_Hắc_Dạ
Thời gian
Cập nhật

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.