Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ta là Ma tộc đại thiếu gia

Tiểu thuyết gốc · 1819 chữ

- Ta đã đi đến thế giới khác rồi sao?

Trong một hang động tối tăm, giữa cái ánh sáng yếu ớt của tán trăng chiếu le lói. Một thân ảnh trần truồng trong một hang động, ánh mắt đỏ sáng nổi bật trong màn đêm.

Hắn hiện trên người không còn mảnh vải, cả thân thể cơ bắp lộ ra rắn rỏi. Tiểu đệ một thước trắng nõn như thư sinh đang nằm say giấc. Khuôn mặt biểu lộ vô cùng ngạc nhiên.

Từng đợt kí ức bất chợt quay về làm cho hắn một tay đặt lên trán rướm nhẹ mồ hôi nóng, dường như nó đã khiến cho hắn hiểu câu nói vô thức trước đó.

Hắn tên thật là Trần Huyền An, một sinh viên đại học năm nhất. Bản thân hắn tuy mới vào trường học nhưng lại có thực lực công nghệ rất khá. Chưa học chính thức nhưng đã có thể làm một lập trình viên lành nghề.

Nhờ từ nhỏ có trí tưởng tượng tốt, vì vậy nên khả năng hội họa tài năng. Ngoài làm về công nghệ, hắn còn tham gia ngành thiết kế đồ họa. Cũng đã hoàn thành các dự án lớn cho các công ty. Phải nói tương lai hắn so với người bình thường rất rộng mở.

Thế rồi một ngày hắn nảy ra ý tưởng sáng tạo một con game do chính một mình tạo ra. Ba năm học đại học miệt mài ngoài đời làm việc, học tập. Nhưng Huyền An vẫn chấp cánh cho ước mơ hắn, để rồi một ngày đã ra thành quả.

Một con game thế giới mở không giới hạn, được kết nối với một loại mũ thế giới ảo đặc biệt hắn nghĩ ra. Cộng thêm con chip đặc biệt chế tạo. Huyền An tự tin rằng việc mình là người đầu tiên có thể áp dụng năm giác quan con người vào nó.

Hào hứng đến nỗi run cả người, phải áp chế lắm hắn mới có thể thực thi các công đoạn từ từ để trải nghiệm được.

Để rồi khi đội mũ, khi đã nhắm mắt mình lại. Thành quả mở ra trước hắn, một bảng thông tin hiện lên. Tại đó là nhân vật hắn sáng tạo ra cho bản thân, nhìn vào không khỏi xuýt xoa sao lại có mỹ nam nhân từ trong tranh hoàn mỹ tới vậy.

Mái tóc màu đỏ rực như máu, những sợi tóc như được sắp đặt một chỗ tạo lên khoảng trống triển lộ hoàn hảo khuôn mặt. Một ấn ký màu đỏ rực giữa chán, bên cạnh là cặp lông mày kiếm uy nghiêm rắn chắc. Làn da huyết hồng sung mãn, cái mũi không quá nhỏ quá to mà lại cân đối hoàn mỹ. Cộng thêm nụ cười nhếch mép khi Huyền An điều khiển thân thể làm cho hắn có thể giết đi con tim hàng triệu nữ nhân.

Lúc này tâm trạng Huyền An không còn bình tĩnh như trước, hắn hú hét lên như một thằng điên, chân tay loạn xạ. Không ngờ rằng thân thể mình bên ngoài cũng cựa quậy như vậy.

Huyền An là một người vô cùng cẩn thận, hắn đã lược ra những sự cố khả thi khi đang trong quá trình thử nghiệm. Không để nước gần máy tính điện tử, bản thân cách xa nơi dây nối điện, mua sẵn một cái giường riêng ra nằm.

Nhưng có vẻ là chưa đủ, điều này lại là không nằm trong kế hoạch của hắn. Thế rồi để một giây phút bất cẩn, hắn lăn xuống giường, đầu đập xuống đất thật mạnh. Trong thế giới ảo của hắn, Huyền An đang tận hưởng sự mát mẻ cùng chân thực mà cây cỏ đem lại, nhưng bất chợt hắn thấy tinh thần lảo đảo, mắt hoa dần, cơ thể vô lực nằm xuống không thể cử động.

Hoảng sợ, nhưng suy nghĩ bao trùm lấy hắn không hiểu lý do gì. Nhưng tất cả chỉ diễn ra trong một giây, đến cuối cùng. Huyền An chỉ kịp thều thào nói.

-Nếu có cơ hội...T-Ta muốn được tận hưởng một cuộc sống như này!..

Nói rồi, ánh sáng chợp tắt. Trước cái tiếng nói cứ vang vẳng trong đầu. Kí ức kết thúc.

-A!

Bừng tỉnh sau hồi tưởng, Huyền An trông giờ như thở dốc không phanh. Cái cảm giác vào cửa tử khiến hắn tim muốn đập rơi ra ngoài. Hưng phấn trong suy nghĩ, cảm giác chiến thắng thần chết là không tệ.

-Nhưng giờ ta đang ở đâu đây?

Trở lại vẻ mặt nghiêm túc, hắn ngó cái đầu đầy tóc ra ngoài. Ngó nghiêng xung quanh, hang động này khá cao và được tầng lớp lá phủ kín. Nên khó lắm hắn mới nhìn được bên ngoài.

-Wow...

Vừa rẽ tán lá cuối cùng sang bên, Huyền An đôi mắt đỏ, khuôn mặt ngỡ ngàng. Miệng mở ra không ngậm lại được, một khung cảnh tựa trăng khuyết hữu tình hiện lên. Làm con người ta bình yên vô tận.

-Ở địa cầu chắc khó để có thể thấy được cảnh này đi...

Thầm nói, hắn như đứa trẻ lên ba đầy tò mò ở quê lần đầu lên phố. Nhìn xung quanh khắp nơi trên trời. Cũng phải, ai bảo mấy ngôi sao quá kì lạ, hơn nữa tại đây còn có hai cái mặt trăng một trắng một vàng giao thoa, cực kì lạ mắt.

“Đến lúc này ngươi vẫn có thể thưởng thức ánh trăng, kể ra là một điều lạ không có trong dữ liệu đấy!”

Bất chợt một giọng nói vang lên làm Huyền An kinh hồn bạt vía, mặt xanh giống đ-t khỉ bật mạnh đằng sau đến nổi đập đầu vào phần đá chởm xuống u một cục. Dáng vẻ kinh hãi kêu.

-Ai? Cái gì vừa nói?! Đừng có giả thần giả quỷ, chân thân ngươi hiện ra đây mau! Nam tử việt đại trượng phu như ta không đấu với kẻ dấu mặt!

Vừa nói vừa run như gà cắt tiết, hắn nói vậy cho có khí thế thôi. Chứ nếu con ma nó vồ ra có khi ngất luôn thật.

Nhất tia quang mang hiện giữa chân không, lộ ra là một cục lập phương phân bố tứ phương bao bọc cả không gian hang động lại.

Huyền An một chân lùi sau, hai tay trước ngực đề phòng vô cùng, quan sát các tia mảnh vuông bao bọc quanh như ngăn chặn tất cả mọi thứ bên trong truyền ra ngoài.

“Ực..”

Nuốt nhẹ ngụm nước bọn, Huyền An đôi mắt dán chặt vào cục lập phương không rời. Tất nhiên đối với thứ gì mình không hiểu hắn phi thường cẩn trọng.

“Ngài không cần phải lo lắng, hệ thống chính là do chủ nhân tạo ra. Cả hai đã gắn liền sinh mệnh với nhau không thể tách rời. Mặc định trợ giúp trên con đường hoàn thành bất kì lý tưởng của chủ nhân.”

Ngữ điệu vô cùng máy móc nhưng chứa đầy nhân tính bên trong, Huyền An bất ngờ khi thấy một màn hình trôi nổi ở trên.

Sắc mặt như chưa thể tin, hắn thầm kinh hãi nói.

-Cái sảnh chờ vào thực tế ảo của ta sao lại ở đây?

Tin đến tám chín phần lời hệ thống vừa nói, bản thân Huyền An một người mê tiểu thuyết kiếp trước không còn lạ gì nữa. Liền tự thân chạm vào khoảng không. Trên màn hình lan tỏa ra như những sóng nước.

Hiện lên trước mắt chính là thông tin, Huyền An lúc này đã hiểu mọi chuyện. Liền trong lòng vô cùng hưng phấn nổi lên.

-Ta vậy mà sáng tạo ra một cái hệ thống!

Không thể tin nổi, sau một lúc kìm hãm được sự hưng phấn trong mình. Hắn mới tự vác tay tìm hiểu.

Ngoại trừ mất đi một số chức năng trước đó, thì lần này Huyền An thấy có một số thứ khá kì lạ. Không biết có phải nó tự sửa chữa hay không, nhưng so với hắn tạo ra thì có sự cải tiến rất lớn.

Do chỉ thay đổi một số thứ nhỏ, nên hầu như những chức năng bên trong hắn nắm rất rõ.

Chọn vào một trong số các ô mục, hiện lên trước mặt hắn một lập phương chiếu thông tin lên khoảng không.

“Ting...”

-Thông tin-

Tên : Ma Huyền An (Thân phận : Ma tộc đại thiếu gia)

Chủng tộc : Nhân ( Bán ma tộc)

Thiên phú : Không có

Tu vi : Phàm nhân

Thể tu : Nhất Tinh Viên Mãn

Hồn tu : Phàm nhân

Công pháp : Không có

Vũ kĩ : Không có

Túi đồ : x1 quà danh vọng

Điểm danh vọng : 0 điểm

Đánh giá : Đã phế vật còn đen, đắc tội với chính phái bị giết cho không kịp bóp hồn bài.

Huyền An run mép, tuy biết thân phận mình khá cao, là độc nhất thiếu gia của ma giới. Nhưng lại không ngờ tên này chết một cách thảm đến vậy.

Không kịp bóp hồn bài, đây là rốt cuộc đen cỡ nào.

Lẻn ra ngoài chơi rồi bị giết, đây thực sự vận rủa chi tử a!

Lắc đầu chán nản, hắn thậm chí còn không thèm xem lại cái quá khứ của tên này, nếu như tên chủ thể cũ có biết chắc hồn không siêu thoát.

Mở ra bên trong túi đồ, hắn vẻ mặt vô cùng hào hứng. Đôi mắt có thể thấy lấp lóe trong màn đêm.

-Hehe, nhìn tên có vẻ soái khí hợp chất với ta đấy!

Huyền An mang ra, trên tay cầm một khối hắc bạch lập phương. Nhìn từ ngoài là hai làn khói đen trắng va chạm vào nhau, tuy vậy lại không có dung hợp mà bồng bềnh trôi nổi. Rất có khí chất huyền bị cao siêu.

“Ting..”

“Chủ nhân có muốn sử dụng x1 quà danh vọng?”

Tiếng hệ thống vang lên, Huyền An chắc chắn chọn đồng ý.

Một tiếng ma sát va chạm kịch liệt vào nhau làm cho hắn ngưng trọng, hai luồng khói va chạm một cách sống động trên tay hắn. Để rồi một ánh sáng chói làm hắn che mắt lại.

-Shit, đau mắt ta!

Ánh sáng mạnh đến nổi lóe lên cả một vùng trời, nhưng rất nhanh bị một hào quang công nghệ xanh chói bao bọc lại. Nếu không phải do hệ thống không bật màn bảo mật, có lẽ cả tu tiên giới sẽ được biết khung cảnh khủng long thấy trước khi ngủm.

Trong hang động, tiếng pháo hoa vang lên. Kèm theo đó là giọng nói hệ thống.

“Chúc mừng ch....”

Bạn đang đọc Ma Tộc Thiếu Chủ sáng tác bởi TiênHànHoa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TiênHànHoa
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 25

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.