Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lí tưởng rất tốt nhưng thực tế tàn khốc

Tiểu thuyết gốc · 2047 chữ

Sau khi trở về phòng La Thiên hắn đưa Vật nhỏ Tiểu Bạch ra vật nhỏ này hiện tại đã ngủ sau khuôn mặt vẫn khá nhăn lại vì vết thương kia. La Thiên hắn thở dài lấy ra từ nhẫn không gian lọ ngọc mà Đại Trưởng Lão Vân Thiên Tông.

Hắn đút viên đang dược kia vào miệng của vật nhỏ này vừa vào trong miệng thì mặt của nó đã có chuyển biến tốt đẹp không còn nhăn và đau đớn như trước.. Tiểu Bạch nó vẫn ngủ say có lẽ vì vết thương và một phần nó đã mệt ôm trong lòng ngực La Thiên vuốt bộ long trắng mượt kia của nó khuôn mặt không một tí thương cảm.

"Ngươi yêm tâm việc này vẫn chưa chấm dứt ở đây đợi vài hôm nữa thì những tên còn lại kia chắc chắn sẽ chết. Hoàng Gia sao ?" La Thiên hắn vẫn chưa muốn bỏ qua việc lần này hắn như đang suy tính điều gì đó nhếch miệng lên lộ ra một cái răng nanh trắng suốt như ngọc

Bên ngoài sau khi kết thúc Luận Võ Niên Hội thì trở nên náo nhiệt hơn bao giờ hết những trận thi đấu ở La gia năm nay điều được kể rất tường tận.

Đặc biệt là về Lâm Nhược Hàn nàng được ca ngợi rất nhiều về thực lực, nhan sắc và thiên phú của nàng. Nàng thi đấu và đánh bại hết các đối thủ khác một cách rất là dễ dàng không hề tốn công tốn sức bao nhiêu. Nhiều người trong Lạc Long Thành đều tự hào về nàng coi nàng như một thiên kêu có một không hai trong Lạc Long Thành này.

Tiếp bọn hắn nghe đến sự xuất hiện của La Thiên ban đầu tất cả mọi người đều cười rộ như được mùa " Phế vật" La Thiên là những gì bọn hắn biết về La Thiên đến cả dung mạo và tính cách hầu hết tất cả về La Thiên đều rất ít người biết. Bọn hắn điều có suy nghĩ là La Thiên xuất hiện chỉ là góp vui coi Lâm Nhược Hàn vị hôn thê đã từ hôn với hắn thể hiện thực lực trước mặt hắn

Chỉ khi bọn hắn có một cái như chiếc gương hiện ra dụng mạo hình dáng của La Thiên thì bọn người mới giật mình. Một La Thiên Thiếu Niên anh tú, tuấn dật xuất hiện trong màn ảnh khiến bọn hắn mới biết đây là La Thiên. Tiếp khi biết sự tức giận và thực lực của La Thiên bọn hắn càng hoản hốt.

Dễ dàng phế bỏ một Luyện Khí Cửu Trọng đỉnh phong một cách dễ dàng, đánh gần như tàng phế người trong gia tộc, chỉ một chút nữa đã giết chết Lâm Nhược Hàn và hơn hết mọi việc hắn làm và bộc phát thực lực của chính bản thân chỉ vì một con Yêu Thú?

Giờ khắc này nhưng người biết chuyện đã không còn xem thường La Thiên và coi La Thiên như một thiên tài của Lạc Long này. Đây đã không còn là một tên phế vật mà mọi người hay nghĩ đây rõ ràng là một tên quái vật thì đúng hơn.

Buổi tối ở Lâm Gia một bóng đen xuất hiện trên trần nhà, nó di chuyển như đang tìm chỗ khi đi qua một nơi âm thanh từ phía đó vang âm thanh của một số người:" Ca mấy ngày nữa trở về nhà ta thực sự không muốn ở đây đâu"

"Về chắc chắn sẽ về đợi thêm vài ngày nữa khi sắp xếp mọi thứ xong xui chúng ta trở về Hoàng Phủ"

"Đúng rồi Hoàng Long bọn người đi vào Linh Nguyệt sơn mạch đã nhiều ngày như thế bọn hắn có trở về chưa?" Hoàng Văn Vũ đây là thanh âm của hắn

"Nhị công tử đã từng đi dò xét vài vòng ngoài ở Linh Nguyệt sơn mạch không hề thấy tung tích của bọn hắn! Có lẽ bọn hắn đã chết " Hoàng Long là Hộ Pháp của Hoàng gia hai vị huynh muội này.

"Chết sao! không đúng ta được biết bên ngoài rìa của sơn mạch thì làm sao có thứ gì giết được bọn hắn chứ dù gì tu vi của hắn cũng là Ngưng Khí Lục trọng" Hắn không hiểu mà hỏi Hoàng Trọng

Trên kia cái bóng đen nghe những lời nói của Hoàng Văn Vũ đám người nhếch miệng cười lạnh" Đương nhiên là bị ta giết chết a nếu không thì làm sao bọn hắn còn không xuất hiện đây "

"Chưa chắc nhị công tử Địa tâm nhũ có lẽ đã bị nhiều Yêu Thú phát hiện khi đó ta từng thấy vài con yêu thú Ngưng Chân cảnh xuất hiện cho nên ta không chắc bọn hắn không gặp phải một số yêu thú cao cấp hơn " Hắn lắc đầu phản bác

"Đáng chết!" Hoàng Văn Vũ đập mạnh xuống bàn một cái

"Nhị ca ngươi nói việc của La Thiên chúng ta sẽ bỏ qua như thế sao?" Hoàng Thi Vũ hỏi nhị ca nàng

"La Thiên sao? Tên đó việc này chắc chắn không dừng ở đây được Hoàng Gia người không thể sĩ nhục " Hắn hừ lạnh một tiếng nhắc đến La Thiên hắn sắc mặt trở nên càng lạnh lẽo.

"Tên đó phải trả giá!"

"Công tử việc này chúng ta khi về tốt nhất nên bàn bạc kỹ lại La gia đặc biệt là La Vân gia chủ ta thấy hắn không dễ trêu chọc một chút nào cả" Hoàng Long tiếp tục nói:" Hắn sẽ không để chúng ta làm hại con của hắn"

"Hắn một người thôi thì có tích sự gì chứ trở về đế đô chỉ cần phái nhiều người đến hỏi tội hắn là được " Hắn phất tay tự tin nói

"Haiz công tử có một việc ta muốn nói với ngươi! La Vân ta cảm giác không đơn giản một chút nào khi giao thủ với hắn dù cùng là Nguyên Thiên cảnh đỉnh phong thì ta căn bản không đỡ nổi một công kích đơn giản của hắn "

"Hơn nữa ta vẫn cảm thấy khi đó hắn thật chất không hề sử dụng sức lực quá nhiều! Còn việc tại sao những người kia lại cản được hắn ta nghĩ vì hắn không muốn làm lớn chuyện với chúng ta " Hoàng Long hắn ngưng trọng nói ra, La Vân với hắn thật là một cái gì đó mà hắn không thể hiệu được hắn cảm giác La Vân thực lực không chỉ có thế cho nên hắn không muốn làm bậy

"Ý ngươi là sao " Hoàng Văn Vũ cũng chịu lắng nghe và tiếp thu ý kiến của Hoàng Trọng mà không có bơ bỏ khi nghe Hoàng hộ pháp đánh giá như thế.

"Ngươi không để ý nhưng ta thì có Lạc An thành chủ dù là cảnh giới cao hơn La Vân một đại cảnh giới tức Nguyên Thiên phía trên nhưng hắn lại rất e dè và kiêng kỵ trước La Vân không có dám tỏ ra mình có chức vị và thực lực cao hơn La Vân một chút nào" Hoàng Long bắt đầu nói ra những gì mình thấy hôm đó.

Trên kia bóng đen kia cũng chăm chú nghe Hoàng Long phân tích và đánh giá về La Vân mà "Ồ"một tiếng

"Ý ngươi là" Hoàng Thi Vũ lên tiếng với khuôn mặt đầy chấm hỏi

"La Vân hắn thực lực có lẽ không có như ngoài mặt và phải có việc gì đó đến mất Lạc An phải e dè như thế" Hắn nói ra suy nghĩ của mình

"Xem ra việc này xem ra chúng ta không được vội rồi phải xem xét kỹ lại mới được " Hoàng Văn Vũ cũng từ bỏ suy nghĩ kia là trở về nhà tìm người giúp đỡ. Hắn đánh giá rất cao suy nghĩ của vị hộ pháp này và nghĩ lại thì hắn thấy La Vân thật sự bất thường thật.

"Tốt dừng ở đây thôi việc của La Thiên và La gia sau này hẳn tính bây giờ ta cần sắp xếp mọi thứ ổn thoả vài ngày nữa trở về Đế Đô" vứt bỏ mạch suy nghĩ kia Hoàng Văn Vũ hắn cũng không có ý định suy nghĩ về La gia đợi sau này hẳn tính.

Trên kia bóng đen đang suy tư về những gì Hoàng Long nói sau đó cũng biến mất trong màn đêm.

Trong lúc bóng đen dự định rồi khỏi Lâm gia thì vô tình nghe được âm thanh khác từ trong đại sảnh " Phụ Thân yên tâm Vũ Huynh đã nói với ta sính lễ lần này chính là Linh Băng Tinh chắc chắn sẽ đến tay ta"

"Nhược Hàn ta biết ngươi muốn theo đuổi chính là võ đạo nhưng ngươi như cưới Hoàng Văn Vũ thì chẳng phải làm chậm trễ việc tu luyện của ngươi sao? Dù là Linh Băng Tinh có thể giúp cải thiện và khiến Băng Tinh Thiên Thể phát triển hơn nữa nhưng đáng giá sao?" Lâm Mặc hắn hơi âm trầm một tí mà hỏi nhi nữ của mình.

"Ta biết rất thiệt thòi nhưng ngươi yên tâm cùng là là đính hôn chứ chưa phải thành thân ngươi cũng đừng lo lắng quá. Dù gì thiệp cũng đã phát đi thì do dự có ít gì chứ!"

"Ta chẳng phải từng nói rồi sao? Người ta thương chắc chắn là một người đỉnh thiên lập địa chứ không phải người người bình thường được cho nên ta muốn với tới vị trí đó ta cũng phải cố gắng để xứng đáng với hắn chứ" Nàng ôn nhu một chút cũng nói ra tham vọng của nàng.

"Hơn nữa có Hoàng Gia cây đại thụ này thì gia tộc ta còn chẳng phải dễ phát triển hơn sao, ít nhất bọn họ có thể là chỗ dựa lớn cho Lâm gia ta"

Trên kia bóng đen hắn dụi dụi hắn nhìn Lâm Nhược Hàn nhìn kỹ xem người này có phải một Tiểu Thư đanh đá, cao ngạo coi người khác không ra gì sao? Ngươi tham vọng có quá cao a ừ ít nhất còn biết tu luyện tới độ cao kia để với tới người trong mộng của ngươi.

"Hoàng Văn Vũ có lẽ rất tốt nhưng hắn chẳng phải nhìn chúng thể chất và Thiên phú của ta thôi sao? Tuy ta sẽ đính hôn với hắn nhưng ta cũng sẽ không yêu hay cho hắn quá mức thân cận với ta. Cha ngươi hãy yên tâm mục tiêu của ta là võ đạo không phải tình yêu?" Nàng đôi mắt kiên định nói.

Có lẽ có một chút không công bằng với Hoàng Văn Vũ nhưng đây là hiện thực mà thôi. Thiên Hoàng Đại Lục là nơi cá lớn nuốt cá bé, có thực lực mới có thể sinh tồn. Mọi quang hệ đều tồn tại sự lợi dụng và lợi ích là trên hết. Việc làm của Nàng ta không hẳn là sai vì đây là Tu võ thế giới chứ không phải nơi nào khác.

"Tùy ngươi vậy" Hắn cũng đành nghe theo con gái của mình.

Bóng đen kia cũng không khỏi nheo mắt lại hắn thực sự muốn xác nhận lần nữa đây là Lâm Mặc gia chủ, Lâm Nhược Hàn tiểu thư đây sao bộ dáng cao ngạo kia đâu, xem thường người khác đâu và cả sự vui mừng khi ôm được đùi của Hoàng Gia đâu? Các ngươi thật không giống khi lúc đi từ hôn ở La gia đâu này?

Bóng đen ở trên kia lúc đầu cười một cái thật sự khâm phục Lâm Nhược Hàn ở khoảng này hi sinh danh tiếng của mình để có thể đạt được thứ mình muốn:" Lí tưởng rất tốt thực tế tàn khóc hơn nhiều, Lâm Tiểu Thư giấc mơ này của ngươi coi ra sẽ bị ta đập vỡ rồi "

Bạn đang đọc Ma Thiên Kiếm Chủ sáng tác bởi thienvonga
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi thienvonga
Thời gian
Lượt đọc 30

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.