Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ngươi tại sao lại ở đây ?

Tiểu thuyết gốc · 2020 chữ

"Ngươi vừa nói cái gì" La Vũ hắn mặt mũi tràng đầy băng sương hắn sắp hết chịu được rồi, từ khi đến biệt viện của La Thiên đến bây giờ chẳng có việc gì là thuận lợi đối với hắn cả.

Từ việc bị La Vô Ngân uy hiếp, bị cấm chết phản cho khí huyết đảo lộn, bị mọi người nhìn như một đứa ngu xuẩn làm trò con bò bây giờ lại tới tên mà hắn luôn ghét xem thường chẳng để vào mắt này, lại dám hỏi " hắn là ai" rõ ràng là đang cố ý khiêu khích hắn càng hắn khiến mất mặt.

"Aiiii!" La Thiên hắn thở dài một tiếng không để ý lời truy vấn của La Vũ mà trực tiếp quay mặt sang La Vô Ngân hắn hỏi:" Tộc huynh hắn là ai vậy?"

"Hắn a cũng là tộc huynh của ngươi hắn gọi La Vũ là Tam Trưởng Lão nhi tử, hiện tại là đệ tử của Ngũ Hành Tông" La Vô Ngân đúng là hơi ngẩn ngơ trước thái độ của La Thiên nhưng vẫn giải thích cho La Thiên hắn kinh nghiệm lần trước La Thiên rõ là nói thật vì chính hắn cũng bị La cho một cú như La Vũ hiện tại ít nhất bây giờ La Thiên nhớ tên hắn.

"Sao dạo này chui từ đâu ra nhiều người huynh trưởng này nọ thế không biết, bọn người này tới tìm ta suốt thật phiền rõ có mao bệnh" Hắn nhíu mày thì thầm nhỏ nhưng vẫn bị mọi người nghe được võ giải thính lực đương nhiên khác với người thường.

Cả đám khoé miệng giật giật không khỏi mắng thầm rõ chỉ tên La Vũ đến tìm ngươi bọn ta chỉ đến coi trò vui tốt bây giờ lại bị ngươi chửi oan cho một câu.

"Hừ từ trước đến nay ta vẫn tưởng ngươi là một tên câm ra là cũng có thể nói chuyện, tốt thôi hi vọng đến ngày đến ngày mà ngươi bị phế thiếu gia chủ vị trí có thể gào thét không muốn bị phế để cho bọn ta có một chút niềm vui vì âm thanh bất của ngươi ngày hôm đó" La Vũ hắn hắn cũng nói thật La Thiên trước giờ rất ít nói nên hắn tưởng La Thiên bị câm không sai.

"Thì ra đây là Thiếu gia chủ của La gia sao nhìn thì rất tuấn tú mà chỉ là một tên Luyện Khí nhất trọng, La Vũ sư huynh người này lại có thể thành thiếu gia chủ?"

"Quả nhiên Gia chủ La Vân lại để con hắn làm thiếu gia chủ, Vị Gia chủ làm gia chủ thật thất bại "

"Tại sao La Gia lại không để một người tài giỏi như huynh làm chứ!" Tên ngũ hành tông đệ tử lúc trước khi bọn họ tới đây lại bắt đầu lên tiếng vỗ mông ngựa lần trước là muốn ghép La Vũ với Phượng Vũ Tiên lần này hắn chỉ hỏi đơn thuần như hiếu kỳ nhưng giọng điệu lại mỉa mai, Nhất trọng Luyện Khí kỳ hắn thật chướng mắt.

"Mặc Lâm ngươi tốt nhất nên im miệng lại! Đây là việc nhà của La gia" Phượng Vũ Tiên nàng ánh mắt hung dữ trừng về phía tên Ngũ Hành Tông đệ tử kia Mặc Lâm là hắn tên.

Mặc Lâm hắn bị Phượng Vũ Tiên trách một cái không khỏi bất mãn sen lẫn sợ hãi, bên cạnh hắn thiếu nữ áo đỏ kia lúc đầu tính lên tiếng châm chọc nhưng khi nghe Phượng Vũ Tiên trách Mặc Lâm cô ta cũng đành nuốt lời trở lại bụng.

"Vũ Tiên sư tỷ sư đệ hắn nói cũng không sai đâu, tỷ đâu cần phải trách hắn chứ La gia chủ đương nhiệm ta thấy thất bại thật còn, thiếu gia chủ chả phải rác rưởi thì là gì" Hắn quay sang nhìn Phượng Vũ Tiên dịu dàng nói lại liếc La Thiên cười lạn, Phượng Vũ Tiên nhìn hắn không khỏi chán ghét thật không hiểu tại sao tông chủ lại thu hắn làm đệ tử.

"Ồ" La Thiên hắn thốt lên một tiếng rồi nhìn về phía Mặc Lâm hắn cười tươi thoải mái nói:" Vị huynh đài nói rất đúng, thiếu gia chủ này ta thật không xứng đáng lẽ phải là một người có đầy đủ trí lực và thực lực làm mới đúng"

"Tỷ như La Vũ tộc huynh đây này," La Thiên hắn trả lời hiển nhiên khiến ai cũng đều trợn mắt, La Vũ hắn rất ngạc nhiên vì La Thiên nói như thế dĩ nhiên là Hắn xứng với vị trí đó rồi.

"Chỉ tiết là vị trí này thuộc về ta chứ không phải hắn" Hắn nhún vai bũi môi châm chọc La Vũ.

"La Thiên ngươi" La Vũ hắn vừa quát lên thì đã bị La Thiên ngắt lời hắn mỉm cười thật tươi nhưng hắn cười không phải đối với La Vũ mà là Mặc Lâm" Ngươi thắc mắc là việc của ngươi còn đây là nội bộ La gia ta không cần một người ngoài như ngươi nhúng chàm".

"Còn về phụ thân ta là người có thất bại trong việc làm gia chủ hay không cũng không đến lượt một tên ngoại nhân có tư cách nói" La Thiên ngữ điệu tràng đầy băng lãnh La Vân là phụ thân hắn hắn rất tôn trọng người có thể chửi hắn, mắng hắn đúng có thể còn La Vân thì không.

Rất may cho Mặc Lâm đây nếu là nơi ít người thì lời kia của hắn cũng đã bị La Thiên hắn giết ngay lập tức rồi.

Bị La Thiên nói cho hắn lại muốn phản biện nhưng lại không dám hắn vừa bị Phượng Vũ Tiên vừa nói một trận bây giờ lại dám dám sỉ nhục Gia chủ nếu làm lớn chuyện hắn biết hắn thật không xong.

La Vô Ngân, La Vũ lần này cũng cảm giác được sự băng lãnh kia từ La Thiên, không hiểu tại sao cả bọn hắn điều thấy lạnh cả sống lưng thật tên trước mặt là La Thiên sao, bọn hắn cũng lần đầu được thấy La Thiên hắn như thế, từ trước đến nay La Thiên hắn hầu như luôn giữ một thái độ hoà hoảng ít bộc lộ cảm xúc. Ngươi khác có thể không biết La Thiên nhưng bọn hắn không thể không biết.

La Vũ hắn lại chen vào:" Hắn nói không có sai đâu La Thiên ngươi chỉ là một tên rác rưởi mà thôi có tư cách gì lại dám khiển trách hắn"

"Ra ngoài được một vài năm lại cầm chân người ngoài quay lại cắn người nhà, Tộc huynh ngươi thật khiến La Thiên ta mở mang tầm mắt đây" Hắn cũng không khách sáo với La Vũ nữa lần này hắn quyết định nếu cần thiết hắn có thể xử La Vũ ngay lập tức mà ở đây hoặc là phế hoặc là giết. Cho dù bộc lộ một tí thực lực cũng được Luyện Khí Cửu Trọng là đủ cho dù La Vũ là nhất trọng ngưng chân hắn vẫn tự tin có thể làm thịt dễ dàng.

"Ngươi!! không phải là ta kiêng kỵ phụ thân ngươi thì ngươi đã biết tay một tên phế vật như ngươi lại dám lên mặt sao" Hắn La Vũ rất muốn đánh La Thiên nhưng nhớ tới La Vân hắn lại từ bỏ ý định này hắn rất hận La Vân đồng thời rất sợ La Vân người đó mà nỗi bão vì La Thiên bị thương thì hắn chắc chắn sẽ chết cho nên phải chọn cách phế bỏ La Thiên vị trí chứ không phải bằng bạo lực.

La Thiên hắn híp mắt cười lạnh khinh bỉ:" Quy chung vẫn là không dám cần gì nhiều lý do đến thế "

"Còn về việc ngươi nói ban đầu phế vị trí của ta sao để ngươi thành thiếu gia chủ sao ngươi có thể làm được thì làm cho ta xem" nói xong hắn không để ý mọi người ở đây mà quay đầu đi đóng lại cửa căn phòng.

Tất cả mọi người trừ ngũ hành tông để tử lần này thật sự mộng bức với thái độ hiện tại của La Thiên, dường như là một người khác hoàn toàn điềm tĩnh vẫn giữ được, vẫn luôn cười tươi như mọi ngày nhưng thứ khác biệt là sự kiêu kích, tức giận, châm chọc người khác.

Đây là các điều mà bọn hắn chưa bao giờ nhận thấy trên người La Thiên, từ trước đến nay hắn vẫn luôn ít nói, ít bộc lộ các cảm xúc này.

"Thiếu gia chủ hôm nay lạ thật lần đầu ta mới thấy hắn như vậy"

"Hắn lần đầu tức giận sau? Đây là thứ ta chưa bao giờ thấy".

La Vô ngân hắn liếc nhìn La Vũ một chút cũng hừ lạnh quay người đi, cả đám người dần dần giải tán.

Chỉ có La Vũ hắn âm trầm thịnh nổ nắm chặt hai tay thật không ngờ La Thiên lại thái độ như thế thật vượt quá sức tượng tượng của hắn.

Ngũ hành tông đệ tử thiếu nữ áo đỏ kia lên tiếng:" Sư huynh ngươi bảo La thiếu gia chẳng phải là rác rưởi hay sao, sao hắn nói chuyện với ngươi như thế ngươi lại không dám làm gì hết? Ngươi sợ sao?"

Cô ta cười lạnh trêu tức La Vũ nói, La Vũ hắn thấy hơi xấu hổ không biết nói gì cả, cô gái này nói không sai lắm hắn chính là người hùng hổ bảo bọn họ đến đây coi hắn nhục mạ La Thiên, đúng là hắn có thể làm được thật nhưng hắn lại bị la Thiên kiêu kích mà chẳng làm gì được.

"La thiếu gia, chư vị công tử tiểu thư Tam trưởng lão đã chuẩn bị một bưa tiệc thịnh soạn tiếp đãi mọi người thay cho sự sơ suất lúc nãy" một hạ nhân tới đưa lời đánh gãy cục diện bế tắc của La Vũ

Hắn phụ hồi thần sắc coi như không có việc gì mà quay lại mời Phượng Vũ Tiên đám người tới dùng bữa.

Sau khi dùng xong bữa bọn hắn trao đổi vài chuyện đến tối mới trở về phòng Phượng Vũ Tiên nàng không ở yên trong phòng mà ra ngoài sân hít thở không khí.

Nàng nơi nghĩ ngơi chính là ở cũng không có cách xa hai người kia là Mặc Lâm và thiếu nữ áo đỏ kia cả ba căn phòng đều ở gần nhau, nàng đi loanh quanh một hồi lại nhìn lên bầu trời kia. Vô ý thức nhìn sang nơi ở của La Thiên.

Phía trên nóc biệt viện đó một thiếu niên áo đen đang nằm trên mai biết viện nhìn lên bầu trời thật say đắm, mái tóc đen tuyền, thân ảnh gầy gò kia, ánh trăng và các vị tinh tú phản chíu gương mặt tuấn dật.

Một suy nghĩ nãy lên đầu của nàng"Hắn tại sao lại ở trên kia" vô ý thức nàng đã tới trước biệt viện của hắn và đã bay lên mái hiên kia.

Hắn quay người nhìn nàng khuôn mặt khó hiểu:" Ngươi tới đây làm gì?"

Hắn lạnh nhạt nhìn Phượng Vũ Tiên mà nói ban nãy khi La Vũ đến gây chuyện hắn cũng có thấy nàng nhưng nàng không có nói gì cho nên hắn cũng bỏ qua một bên.

Nàng bị câu hỏi của hắn giật tỉnh:" đúng tại sao ta lại ở chỗ này"

Phượng Vũ Tiên tiên cũng không hiểu gì tại sao lại ở đây, có lẽ khi nãy nàng quá tập trung vào thiếu niên trước mặt này mà đã vô thức hành động, ấn tượng của nàng với hắn thật khác biệt một cảm giác thật sự kỳ lạ.

Bạn đang đọc Ma Thiên Kiếm Chủ sáng tác bởi thienvonga
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi thienvonga
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 26

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.