Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hoàng Diệp

Phiên bản Dịch · 1847 chữ

Dịch: Linh

Biên: Hải.

Nhóm: Vạn Yên.

Nguồn: Truyenyy.com

Nghĩ kỹ càng, Phương Thích liền nhảy ra ngoài cửa sổ.

Mấy ngày huấn luyện này đã khiến cho Phương Thích trở thành cao thủ khinh công trong tiểu thuyết võ hiệp, buổi tối ở trong rừng như con thoi, gai của cây cối không thể đâm nổi thân thể hắn, gia tăng thêm niệm lực ở mắt khiến năng lực nhìn thấy vật trong bóng tối của mắt tăng lên rất lớn. Dựa theo ký ức, Phương Thích rất nhanh tìm được một cây đào.

Bầy quỷ cư ngụ ở rừng đào cũng không chú ý, mộc đào trăm năm chính là dược liệu chủ chốt để luyện chế ra nguyên liệu trấn áp ma quỷ. Có thể thanh tẩy oán khí mà không làm bị thương linh hồn, rừng đào ở phía sau nhà ông nội là dựa theo thuật trấn quỷ mà bố trí trận pháp. Có một tác dụng là làm dịu và hóa giải oán khí, một tác dụng là giam giữ quỷ ở rừng đào.

Châu Đại Dương cũng có cây đào, cái cây trước mặt Phương Thích lúc này là một cây lâu năm, không rõ tuổi, Phương Thích nhận định ít nhất trăm năm trở lên. Mộc đào thời cổ đại được gọi tên là gỗ tiên và gỗ thần, trong ghi chép lại chỉ có mộc đào Phì Thành mới được mệnh danh là hàng long mộc.

- Tại hạ Phương Thích mượn một đoạn cây khô dùng cho trấn quỷ phá tà, nếu như có mạo phạm, xin hãy thứ tội.

Đoạn thoại ngắn này là lời của ông nội nói, trong rừng đào có một gốc cây đào hai trăm tuổi. Người trong thôn và thôn láng giềng lúc di chuyển tới nhà ông nội thỉnh cầu bùa trấn môn, bùa trấn môn ông nội vẽ ở trên mặt đất có thể thấy được, cũng là dùng các loại chu sa ở chợ hàng hóa, bất đồng duy nhất chính là ông nội vẽ bùa sử dụng là một cây mộc đào, dùng mộc đào thấm ướt mực đen hoặc là chu sa đỏ, ở trên giấy vẽ lá bùa xuất ra bùa trấn môn.

Lấy được một đoạn mộc đào chỉ là bắt đầu, cần đem mộc đào đặt ở nơi râm mát thông gió để phơi, tuyệt đối không được phơi nắng. Nguyên nhân thứ nhất là trên bản viết tay của tổ tiên có ghi phơi dưới ánh nắng sẽ làm mộc đào mất đi linh khí, một nguyên nhân nữa là mộc đào sẽ sinh ra vết nứt. Ngoài ra sử dụng mộc đào cũng có thời hạn, thông thường là năm năm, trong vòng 5 năm thì mộc đào là vật đuổi quỷ, năm năm sau mộc đào là vật dẫn quỷ. Vì vậy ông nội năm năm vẽ bùa mộc đào thay đổi một lần, không phải sợ quỷ, mà lo lắng bùa trấn môn không ngăn cản trái lại còn dẫn quỷ.

Mộc đào mộc ký có thể thay thế phi châm, điểm ấy Phương Thích có nắm chắc. Mộc đào mộc ký có thể phát huy tác dụng hay không thì Phương Thích chưa thông suốt, nhưng từ lý luận mà nói sẽ phải có hiệu quả.

....

Ngày thứ hai, Phương Thích chính thức bắt đầu đi học ở học viện thứ chín, đi trước tới tòa nhà tổng hợp tìm được Âu Văn, Âu Văn đưa cho Phương Thích một bộ sách, dẫn Phương Thích tiến về phía trước lớp hai.

Âu Văn bước vào giảng đường, nói:

- Hôm nay có một bạn học mới, Phương Thích, vào đi.

Phương Thích tiến vào giảng đường, rất lễ phép khom lưng cúi chào mọi người, chỉ nhìn thấy cấp lớp này tổng cộng có sáu học sinh. Kha Kỳ, Tất Tư và Angela đều ở trong đó, Tô Giai ở lớp một. Ngoài ba vị người quen gặp mặt một lần ở ngoài, còn có hai vị nữ sinh, một vị nam sinh.

- Chào mọi người, mình tên Phương Thích, đến từ Hoa Hạ.

Kha Kỳ, Tất Tư và Angela đều tự đứng dậy nói tên của mình, dù sao cũng tính là người quen.

- Tôi là Băng Tuyết. Cô gái tóc vàng nhạt đứng dậy, cô nàng này đúng chuẩn người nước ngoài phổ thông, Băng Tuyết tuy rằng có sẵn mái tóc vàng và đôi mắt xanh, nhưng lỗ chân lông vô cùng nhỏ, gương mặt trắng noãn không gì sánh được.

Nam tử đứng lên, nói:

- Mình là Khắc Tây, là lớp trưởng lớp hai, hoan nghênh cậu.

Khuôn mặt rất dài, mái tóc xanh lục chải sơ, Phương Thích có một ấn tượng, đây là một cái cây.

Cuối cùng là một vị nữ lưu manh, cô ấy đeo kính đen như người mù, tay chống bàn đứng lên:

- Mình tên Diệp Liên Na, ông nội mình là người hoa Hạ.

Diệp Liên Na vừa nhìn cũng biết là cũng biết là một cô gái rất điềm đạm nho nhã, khuôn mặt tròn, có da có thịt, y phục rất đơn giản, chỉ có áo sơmi và quần.

- Tự mình tìm vị trí ngồi đi. Âu Văn chờ Phương Thích ngồi xuống, nói:

- Hôm nay không chỉ là ngày bạn học Phương Thích bước vào lớp hai, cũng là ngày tốt nghiệp của Băng Tuyết, buổi sáng hiệu trưởng đã chính thức phê chuẩn Băng Tuyết tốt nghiệp.

Mọi người nhìn nhau, không biết có phải vỗ tay hay không, Phương Thích có thể thấy được quan hệ giữa mọi người trong lớp hai rất bình thường, tình cảm giữa bọn họ rất lạnh nhạt. Cũng đúng, mình hôm nay vừa mới đến thì Băng Tuyết đã tốt nghiệp, mình tất nhiên sẽ không thừa nhận Băng Tuyết là bạn học của mình.

Âu Văn từ bục giảng đem một phần tài liệu ném tới trên bàn của Băng Tuyết, Băng Tuyết cầm tài liệu lên nhìn một hồi, đứng lên hướng về Âu Văn cúi đầu, hướng về mọi người nói:

- Mọi người cố lên, tạm biệt.

Ngay sau đó cứ như vậy đi.

Quá tùy ý rồi sao? Quá qua loa đại khái rồi?

Âu Văn nói:

- Tháng sau Khắc Tây cũng muốn tốt nghiệp đúng không?

Khắc Tây trả lời:

- Cũng chưa chắc, có chút lý luận tôi không có cách nào lý giải, trừ phi thầy Âu Văn đồng ý cho tôi mang đi tất cả các loại sách mà tôi cần.

- Nằm mơ. Âu Văn nói:

- Hôm nay chúng ta học lên bài lịch sử giáo đình, mọi người mở sách đến trang bảy ba, mười hai Kỵ sĩ Thiên Khải... Tất Tư, em không có hứng thú?

Tất Tư là người của gia tộc bảo hộ nữ thần Quang Minh, nữ thần Quang Minh và giáo đình Thiên Khải xung khắc như nước với lửa, Tất Tư nói:

- Không bằng học tập bài nữ thần quang minh.

Angela là thánh nữ giáo đình Thiên Khải, cô ấy không có bất kỳ biểu hiện bất mãn nào, ngược lại mở xem mục lục sách, xem bài học nữ thần Quang Minh ở trang nào.

Âu Văn thản nhiên nói:

- Em không có hứng thú thì có thể ra ngoài, dù gì liên minh cũng không dám đắc tội gia tộc Ái Đức Hoa. Nhưng hãy nhớ kỹ em đang ở học viện thứ chín. Tôi là giảng viên, em là học sinh, cần dạy cái gì là tôi quyết định

TấT Tư tức giận chịu đựng nhìn Âu Văn, cuối cùng cuối cùng vẫn lật sách giáo khoa.

Âu Văn nói:

- Ở đầu bài giảng trước, chúng ta trước tiên đã hiểu thế nào gọi là kỵ sĩ Thiên Khải, thế nào là kỵ sĩ hộ tống, tôi thấy không bằng bạn học Angela giới thiệu một chút cho chúng ta.

Angela đứng lên, còn chưa lên tiếng, có tiếng gõ cửa truyền đến, hiệu trưởng Kiều Sinh đứng ở cửa, gật đầu với Âu Văn, đi tới vị trí bục giảng:

- Ngày hôm nay giới thiệu với mọi người một vị bạn học mới.

Bạn học mới lại tới, tất cả mọi người có chút kinh ngạc. Phương Thích thì bọn họ có biết trước, đột nhiên phân tới trong lớp cũng không hề kỳ quái,. Nhưng chưa nghe nói sau Phương Thích thì vẫn còn một học viên mới, chẳng lẽ dị năng giả phổ thông ở lớp 3, 4 được phát hiện tài năng sao?

Một bạn trai tiến vào giảng đường, đứng ở bên cạnh hiệu trưởng, dùng ngôn ngữ Hoa Hạ nói:

- Bần đạo Hoàng Diệp, hân hạnh gặp mọi người.

Đôi mắt hắn chăm chú vào khuôn mặt Phương Thích.

Hoàng Diệp, thân cao khoảng một mét bảy, ngang tuổi với Phương Thích, tóc đen, thẳng vô cùng, xõa xuống bả vai. Bên ngoài mặc một bộ áo đạo sĩ màu đen, đeo đai lưng, trước ngực cài một cái huy hiệu bát quái, bàn chân đeo một đôi giày thất tinh.

Hoàng Diệp nhìn Phương Thích, dùng tiếng Anh nói:

- Tôi là Hoàng Diệp.

Hiệu trưởng mở lời:

- Thầy xin hỏi mọi người, ai kiến tạo được biệt tháp Babel.

Angela vẫn còn đứng thẳng, trả lời:

- Mười hai kỵ sĩ Thiên Khải.

Hiệu trưởng gật đầu, cho Angela ngồi xuống, hỏi:

- Ai thành lập thất tinh trấn yêu tháp?

Mọi người nhìn nhau, Kha Kỳ đứng dậy trả lời:

- Trong sách tịch cổ có ghi chép là nhiều đạo phái liên hợp kiến tạo lên trấn yêu tháp.

Kiều hiệu trưởng lại gật đầu, nói:

- Trong các đạo phái xây dựng trấn yêu tháp có một đạo phái tên là phái Thanh Bình, trong điển tịch giáo đình có ghi chép và miêu tả. Vài năm trở về trước chính phủ Hoa Hạ trọng phật khinh đạo, phá hủy kiến trúc miếu, phái Thanh Bình bởi vậy ẩn cư đến núi Thanh Bình. Vài trăm năm nay số người luôn luôn ít, bạn học Hoàng Diệp là đệ tử duy nhất của chưởng môn Thanh Bình phái - Hồng Diệp. Hai mươi ngày trước, đạo quán Thanh Bình phát sinh hoả hoạn, thiêu hủy điển tịch của tổ tông truyền lại. Hồng Diệp chưởng môn phẫn nộ mà qua đời, trước khi tạ thế giao lại cho bạn học Hoàng Diệp đi tới học viện thứ chín, bởi vậy Hoàng Diệp bây giờ là chưởng môn của phái thanh Bình.

Hoàng Diệp giơ tay lên:

- Sư phụ của tôi nói, nếu toàn bộ điển tịch của phái Thanh Bình đã bị hủy, như vậy sư phụ không có mặt mũi nào lại xưng là chưởng môn, phái Thanh Bình diệt vong ở đời của ông ta, thế gian sẽ không còn có phái Thanh Bình, chỉ có Hoàng Diệp, vô lượng thọ phật.

Hoàng Diệp một tay hợp thành chữ thập, cúi đầu, ánh mắt từ đầu tới cuối vẫn quan sát Phương Thích.

Bạn đang đọc Ma Quỷ Truyền Kì của Hà tả
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cẩuca
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 74

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.