Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nửa khác của《 y kinh 》

1727 chữ

Nhìn bóng lưng Lục Hoàng Tử rời đi, mọi người trong lòng một trận thổn thức.

Trên thực tế tới cuối cùng trừ Lục Cửu Thiếu ra, Lục hoàng tử cũng không có để mắt đến những người khác xuống.

Phảng phất trong mắt hắn, bọn họ đều là đồ bỏ đi.

Như vậy Lục hoàng tử cùng ngày thường Lục hoàng tử hoàn toàn bất đồng, như vậy cuồng ngạo, như vậy tùy ý, như thế lành lùng, vẫn như cũ không làm dậy nổi một chút lòng chán ghét , ngược lại còn làm cho thật sâu mê muội.

Đây cũng là trời sanh vương giả, không thể nghi ngờ chí tôn!

Vạn vật đều chỉ có thể bò lổm ngổm ở dưới chân của hắn, chiêm ngưỡng, cúng bái, ca tụng, kỳ cầu.

Nam tử tựa như ma này quả nhiên là Lục hoàng tử của bọn họ?

Nếu như lúc này có người quay đầu lại nhìn về phía Thiệu Thanh Nhu, sẽ phát hiện nàng cực nóng và điên cuồng tầm mắt, quả thực dường như mê muội.

Làm cho sợ hãi từ trong lòng tản đi, đau đớn lần nữa đột kích, mọi người lại bắt đầu Thất khúc tám nữu (Thất khúc tám nữu: Chia năm xẻ bảy) giằng co.

“A. . . . . . Đau quá. . . . . .”

“Chết tiệt, cứu mạng a, cứu mạng a. . . . . .”

“Làm sao còn đang đau. . . . . . Chết tiệt. . . . . . Rốt cuộc muốn đợi đến lúc nào?”

. . . . . .

Lục Cửu Thiếu xuất thủ, như thế nào lại dễ dàng để cho bọn họ giải thoát?

Chờ Diệp Huy thởi điểm tìm người cứu bọn họ trở về, cả đám còn đau đến lăn lộn đầy đất, đế quốc cũng phái ra đan dược sư thay bọn họ trị liệu, nhưng một chút hiệu quả cũng không có.

Bạn đang đọc truyện tại https://truyenhoangdung.xyz/. Cảm ơn bạn đã ghé thăm.

Hơn nữa lúc trước Thiệu Thanh Nhu dị thường, tất cả mọi người cho là bọn họ là trúng độc gì không màu không vị, thậm chí có người suy đoán, đây là những quốc gia khác cạnh tranh xấu.

Trong khoảng thời gian ngắn, các thiếu niên khảo nghiệm của Thanh Viêm Đế Quốc đều lòng người bàng hoàng.

Mà chân chính người xuất thủ lưng sau, đang đầu đầy hắc tuyến nhìn lão thái thái đang ở trước mặt mình khóc đến thiên hôn địa ám (trời đất tối tăm).

Lão thái thái một bộ dạng gầy tong teo mặc một bộ vải thô thanh sam, tóc bạc đơn giản dùng dây buộc lên, trên mặt đầy nếp nhăn, hai mắt lại cũng không vẩn đục, mà ngược lại lộ ra từ ái quang mang, chẳng qua là tiếng hô có chút làm cho người ta chịu không được.

“Anh anh anh. . . . . . Tiểu thư a, ngài lần sau ngàn vạn không nên chạy loạn a. . . . . . Nếu như ngài có cái gì ngoài ý muốn, Lục gia thật có thể tuyệt hậu . . . . . . Ngài để cho lão nô làm sao đi đối mặt với các vị gia chủ Lục gia a. . . . . . Thay vì như vậy, lão nô còn không bằng hiện tại tựu lấy chết tạ tội. . . . . .”

“Tiểu thư a. . . . . . Ngài xin nhất định nhất định phải hảo hảo chiếu cố mình a. . . . . .”

“Tiểu thư. . . . . . Anh anh anh. . . . . .”

Vừa nói, tay lão thái thái còn gắt gao nắm chặt Lục Cửu Thiếu, lực đạo to đến kinh người, cơ hồ muốn đem Lục Cửu Thiếu tay đều nắm chặt đứt.

Thông qua cái tay này, thật sâu sợ hãi từ lão thái thái cũng truyền lại cho Lục Cửu Thiếu, làm cho nàng không đành lòng rũ mở tay nàng.

Này lão thái thái chính là thường thẩm (thím, vợ của chú), trong trí nhớ của nguyên chủ là người tin cậy nhất, là chỗ dựa của nàng.

Nếu như không có thường thẩm che chở, Lục Cửu Thiếu chỉ sợ đã sớm chết.

Giống như trước, Lục Cửu Thiếu cũng là thường thẩm gắn bó làm bạn chí thân.

Dần dần, đi qua hai người đủ loại chung đụng hình ảnh nổi lên đầy óc, giống như là Lục Cửu Thiếu tự mình ôn lại một lần loại.

Lục Cửu Thiếu cầm tay thường thẩm, an ủi: “Thường thẩm, ta đây không phải không có chuyện gì sao? Không bằng ta đi trước tắm rửa trước, được không?”

Thường thẩm lần này mãnh liệt vỗ đầu của mình nói: “Ta làm sao đem chuyện này quên mất, tiểu thư ngươi nhanh lên một chút đi đi, sau đó thường thẩm cho ngươi chuẩn bị một bữa ăn ngon, ngày mai khảo nghiệm, tiểu thư của chúng ta nhất định có thể bỗng nhiên nổi tiếng! Ta đã nói với ngươi. . . . . .”

Nói xong, kia thân thể gầy ốm tựu một bên liên miên cằn nhằn, một bên bận việc mới, nàng nhạc a a bộ dạng để cho Lục Cửu Thiếu có chốc lát hoảng hốt.

Cảm giác có người thân, có phải hay không chính là như vậy?

Nhận thức nàng làm sao dài dòng, thậm chí làm phiềm, thì ngược lại ngoài ý muốn an tâm.

Xem ra Lục Cửu Thiếu so với nàng may mắn hơn nhiều, ít ra bên cạnh nàng còn có một thân nhân, không phải sao?

Nhưng bắt đầu từ hôm nay, nàng cũng là một người may mắn.

Nghĩ xong, Lục Cửu Thiếu chậm rãi giương cao khóe miệng, ánh mắt chưa bao giờ mềm mại như thế.

. . . . . .

Lục Cửu Thiếu, thường thẩm (thím, vợ của chú) cùng những người tham gia khảo nghiệm cùng nhau ở tại trong viện, người của Thanh Viêm Đế Quốc bởi vì “Trúng độc” còn chưa có trở lại, bốn phía lộ ra vẻ hết sức an tĩnh.

Lục Cửu Thiếu liên tiếp tắm ba thùng nước lớn mới đem mình hoàn toàn rửa sạch, nàng cúi đầu nhìn tay mình, kinh ngạc sững sờ ở tại chỗ.

Này. . . . . . Thật sự là tay nàng? !

Nàng nhớ được nguyên chủ thân thể hẳn là nhỏ gầy và tái xám , phần giữa bụng cũng là đầy vết chai và vết sẹo.

Nhưng hiện tại đôi tay này mặc dù như cũ xinh xắn, nhưng lại hết sức thon dài tinh sảo, da thịt sáng bóng thật giống như mỹ ngọc, vô cùng mịn màng, đừng nói vết sẹo ngay cả một chút tỳ vết cũng không có, quả thực chính là tác phẩm nghệ thuật.

Tay còn như thế này đừng nói đến những chỗ khác, toàn thân như đồ sứ trắng sáng nhẵn nhụi, cơ thể như Băng Tinh Ngọc mặc Thanh vận tung bay trong gió.

Chân mày chặt chẽ chau lên, Lục Cửu Thiếu từ cái bóng trông được dung mạo của mình, cho dù mơ mơ hồ hồ thấy không rõ lắm, cũng đã giật nảy mình rồi!

Lông mày viễn sơn, Bích Ba Phượng mâu, thần Nhược ốc đan, rất giống thu thủy. . . . .

(Lông mày viễn sơn: Lông mày viễn sơn tinh tế mà hơi nhếch lên, màu sắc hơi nhạt, thanh tú sáng sủa

Bích Ba Phượng mâu: phượng mâu màu xanh ngọc

Thần Nhược ốc đan: môi đỏ đầy đặn

Thu thủy: ví như đôi mắt người phụ nữ)

Này. . . . . . Đây là chuyện gì xảy ra?

Không phải Cửu Thiếu là “Thiếu sắc” sao?

Vì sao có dung mạo nghiêng nước nghiêng thành như vậy?

Chờ một chút! Là do ngọn lửa màu bạc!

Trải qua ngọn lửa nung khô, trong cơ thể nàng tạp chất cũng bị dọn dẹp đi ra, lúc này mới lộ ra nàng dung mạo thật.

Nàng mơ hồ nhớ được có người từng nói qua, mẹ ruột của nàng là một Đại mỹ nhân vạn người mê, nàng vừa xuất hiện cơ hồ khiến cả đế quốc điên cuồng, bất quá sau lại bị cha nàng cha nhất cử bắt lại (một lần hành động đã cưới được), mới tránh được một cuộc gió tanh mưa máu.

Lục phụ thân ban đầu ôm mỹ nhân về liền cùng mẫu thân đi ngao du thiên hạ, quả là tránh được không biết bao nhiêu người ao ước mẫu thân.

Mà suy nghĩ cẩn thận cũng không phải là đột biến gien, Lục Cửu thiếu an tâm.

Nhưng đối với nàng có đẹp hay không nàng cũng không thèm để ý.

Chẳng qua là bộ dạng rêu rao như vậy, sợ rằng sẽ mang đến cho nàng không ít phiền toái?

Suy nghĩ một chút, Lục Cửu Thiếu quyết định đi trước phối trí một chút dược thay đổi bộ dạng, ngũ quan không thể thay đổi vậy chỉ có thể làm cho mình thoạt nhìn đen một chút, không đến nổi quá chướng mắt.

Còn có thân thể này vẫn còn quá gầy, tốt hơn tốt điều trị một phen mới được.

Điều trị!

Đúng rồi, nàng còn có công pháp của Đại Ma Vương cho nàng!

Lục Cửu Thiếu khẩn cấp lấy ra công pháp của Đại Ma Vương, nhất thời thất vọng.

Cái gì thần bí công pháp. . . . . .

Xức, đây chính là một quyển sách rách tung toé đến cả bìa mặt cũng không còn rõ ràng! Chẳng qua là nội dung quyển này vì sao như thế quen thuộc?

Lục Cửu thiếu nhìn lại công pháp, càng xem càng kinh hãi, càng xem càng là nhiệt huyết sôi trào!

Không có sai , tuyệt đối sẽ không có sai !

Này quyển công pháp là nửa khác của 《 y kinh 》, thật là trời không phụ người có lòng a!

Đang thời điểm Lục Cửu Thiếu kích động muốn nghiên cứu rõ ràng công pháp này, không cẩn thận bị vấp phải thứ gì, mặt té thẳng xuống đất, đầu nặng nề đạp vào góc bàn sắc nhọn, trong nháy mắt máu chảy thành sông. . . . . .

Lục Cửu Thiếu đau đến nhếch miệng nhìn lại, lại phát hiện bên chân thứ gì cũng không có.

Cho nên, nàng là tự mình trật chân té sao?

Trời đất ơi!

Nàng còn có thể tiếp tục nấm mốc như vậy sao! ?

Lục Cửu Thiếu vịn cái trán đứng dậy, cũng không phát hiện máu của mình rơi vào trên quyển sách rách nát liền bị nó hoàn toàn hấp thu. . . . . .

Bạn đang đọc Ma Đế Quấn Thân: Thần Y Cửu Tiểu Thư của Ngân Bình
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Ayakawa
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 29

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.