Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 2172 chữ

Lạp Hinh cũng đã bái Đàm Bách Hương làm sư phụ, tiểu cô nương vô cùng thông minh, lại ngoan ngoãn, rất được lòng mọi người.

Sau khi sắp xếp tất cả các công việc xong xuôi, Thanh Ngọc mới là từ từ thở ra một hơi, cũng không cần ở lại Mai Phủ nữa, trực tiếp trở về Đế Quân Uyển bên trong Vạn Hoa cốc.

Hóa ra Đế Quân Uyển chính là khu rừng trúc mà trước đây khi mới nhập môn Thanh Ngọc đã từng ở, chỉ có điều bây giờ nơi đây đã được tân trang lại vô cùng hài hòa. Từ xa Thanh Ngọc đã thấy một tòa đình viện bằng gỗ rộng rãi, trông đơn sơ giản dị, bên ngoài còn có tường rào phủ một loại linh hoa, tỏa ra mùi thơm vô cùng dễ chịu. Bên cạnh tòa đình viện chính là ghềnh thác ngày xưa mà Thanh Ngọc vẫn thường đứng lên để luyện tập Lực Đỉnh mỗi sáng sớm.

Bao nhiêu kỷ niệm lại ùa về, chỉ mới chừng đó thôi mà đã bao nhiêu năm qua rồi.

Ân ái, cừu hận, chém giết…

Thanh Ngọc thở dài một hơi, chắc bây giờ không thể nào quay đầu lại được nữa.

Đạo lộ một đường, đã bước lên thì không thể ngừng được.

Cảm thán một chút, nhìn qua đằng xa thì đã thấy con gấu mập của Lạp Ma đang đứng bằng hai chân nhìn mình, Thanh Ngọc lắc đầu cười cười, lấy từ trong Sơn Hà Quan Tưởng Đồ ra rất nhiều xương đưa cho nó.

Gấu mập thấy vậy, cũng phì phì hơi từ mũi, tỏ vẻ biết ơn, sau đó ôm đống xương chạy về đình viện của Lạp Ma.

Nơi ở của Lạp Ma và Thanh Ngọc cũng rất gần nhau, chỉ cách một bờ suối mà thôi.

Thanh Ngọc kêu chúng nữ ra ngoài chuyển đồ vào đình viện ở, để Lý Mỵ Nương được thư thả tâm tình một chút. Tô Hân không biết Trương Phù Hoa đã dạy nàng cái gì mà vô cùng nhu thuận, một câu chủ nhân hai câu chủ nhân, khiến Thanh Ngọc rất hài lòng.

Hắn chưa có thời gian để nói chuyện với Tô Hân về Tô Thượng Khiêm, hơn nữa Thanh Ngọc muốn thử xem con người nàng thế nào, có xứng đáng để hắn thu nàng hay không.

Thanh Ngọc rảo bước về mộ phần của phu thê lão Dược đế Phí Thiên Sầu, sau đó ở bên cạnh lại đào ra một địa huyệt khác, bỏ di cốt của Trọng Khải lão tiền bối vào đó, lập nên tấm bia “Thái thượng Chính Tu Trọng Khải chi mộ” rồi cung kính lễ bái.

Cường giả đã xá thân mình mà bảo vệ tinh cầu này, xứng đáng được Thanh Ngọc nể trọng.

Thanh Ngọc tiếp tục công việc tu luyện hàng ngày của mình, không phút nào ngơi.

Buổi sáng hắn vẫn chăm chỉ đứng dưới ghềnh thác, cùng Lạp Ma luyện tập Lực Đỉnh. Con gấu mập kia thì Thanh Ngọc thu vào trong Sơn Hà Quan Tưởng Đồ chơi với một cá một rồng ở trong đó, dù gì tu vi Tiểu Bàn cũng cao hơn nó nhiều, có thể chỉ dạy được.

Sau khi Tiểu Hôi vào trong bờ biển của Sơn Hà Quan Tưởng Đồ, thấy có vô số xương xẩu nên nằm ăn vạ không chịu ra, Thanh Ngọc và Lạp Ma không có cách nào, đành để nó ở đó tu luyện. Dưới biển còn một con cá mập ngốc nghếch và một con rồng lười biếng, nên không có chuyện gì.

Lạp Ma cũng được Thanh Ngọc đưa cho một viên Linh Âm đan, bắt đầu chuyên tu cả Tinh, Khí và Thần.

Thời gian này Dạ Tố Mai rất hay tiến vào khu rừng trúc thăm hỏi Thanh Ngọc, nhưng hắn chỉ coi nàng như sư muội đồng môn mà thôi, nhân ma hữu biệt, không muốn làm lỡ dở nàng.

Thanh Ngọc vô cùng bất ngờ, bởi vì hắn đã là Ma thể, hiện tại lại có thể hấp thu cả linh ma song khí. Ly Ly nói đó là do thể chất của Thanh Ngọc cường đại, hiện giờ hắn chỉ nên biết tới đó thôi.

Sau khi tiến nhập Ma thể, Thanh Ngọc cảm thấy mình thay đổi rất nhiều so với trước. Cường độ thân thể cũng cứng rắn hơn, tốc độ cũng nhanh nhẹn dứt khoát hơn trước kia rất nhiều. Ly Ly nói mỗi hình xăm trên người Thanh Ngọc đều mang ý nghĩa và tác dụng riêng, nhưng bây giờ thì hắn chưa được biết.

Một năm sau, tất cả chúng nữ trong Cửu Đỉnh Tháp đều đã vượt qua quan ải, được Thanh Ngọc đưa ra. Mọi người đều được nghe Trương Phù Hoa kể lại những việc gần đây xảy ra, các nàng ai cũng lại gần ôm lấy an ủi Mỵ Nương, tỷ muội vô cùng thuận hòa.

Qua thời gian khảo nghiệm trong Cửu Đỉnh Tháp, thể nghiệm sinh tử chi chiến, các nàng ai cũng tiến bộ và thành thục hơn rất nhiều, nhất là Hạ Tuyết.

Tô Hân nhìn thấy rất nhiều nữ nhân xinh đẹp không kém gì nàng đều vây quanh Thanh Ngọc thì vô cùng bất ngờ. Tử Nhược và Hạ Tuyết biết ý, thấy nàng trơ trọi đứng một mình cũng kéo nàng lại nhập hội làm quen. Ai cũng đối xử với Tô Hân như tỷ muội, làm nàng rất ấm lòng.

Một nữ nhân đáng thương bị chịu cảnh diệt môn, mất đi tất cả, bây giờ có được người khác quan tâm, nàng tự nhiên rơi nước mắt từ lúc nào không biết.

Trương Phù Hoa lại nhẹ nhàng tiến đến ôm nàng vào trong ngực, vuốt ve an ủi.

Tất cả những biểu hiện của Tô Hân Thanh Ngọc đều thu vào trong mắt, nhưng hắn không nói gì.

Thanh Ngọc ngồi xuống ghế, kéo Mai Sương Sương lại ngồi trong lòng mình mà nói:

- Làm sao, giờ ta đã hoàn thành giao kèo với nàng rồi, nàng tính thế nào?

Chúng nữ vây quanh bắt đầu cười khúc khích, thi nhau đùa giỡn Mai Sương Sương, làm Tô Hân cũng mất đi vẻ ưu sầu thương cảm, khóe môi khẽ nở nụ cười.

Mai Sương Sương đánh bộp bộp vào vai Thanh Ngọc:

- Chàng xấu lắm, ta không chơi với chàng, chàng đi ra đi!

Chúng nữ lại cười ha ha.

Thanh Ngọc ra dáng nam nhân tề gia trị quốc bình thiên hạ nói:

- Tất cả nữ nhân của ta đều bình đẳng như nhau, ai cũng như ai, đừng vì thân phận khác biệt mà không yêu thương nhau, nếu ta biết được, ta sẽ không để ý tới người đó nữa.

Chúng nữ nhìn hắn mang theo sự khinh bỉ nhàn nhạt, Lý Mỵ Nương nói:

- Với tốc độ thu nữ nhân của chàng thì chả bao nhiêu lâu nữa chúng ta sẽ không được để ý tới nữa rồi, còn cần chàng phải nói sao?

Thanh Ngọc vỗ tay lên trán!

Bắt đầu đến cái giai đoạn này rồi, mấy lão bà hùa nhau vào bắt nạt chồng.

Tối hôm đó, Thanh Ngọc đang ngồi xếp bằng trong phòng, thì nghe thấy âm thanh lạ, hình như có ai đang khóc. Hắn đi ra khỏi đình viện, đi thật sâu vào trong rừng trúc, thì thấy ở sau một tảng đá Tô Hân đang ngồi cúi mặt xuống gối mà khóc.

- Hu hu, cha ơi, người ở đâu, con nhớ người quá, huhu…

Thanh Ngọc nhìn tới đây cũng là thấy nhói trong lòng một trận. Qua một năm quan sát, thực sự hắn thấy nữ nhân này còn ôn nhu yếu đuối hơn cả Hạ Tuyết nữa. Nói gì nàng cũng chịu, không dám phản kháng bất cứ việc gì. Đầu tiên Thanh Ngọc còn tưởng nàng giả bộ, nhưng về sau này mới biết rằng tâm hồn Tô Hân vô cùng yếu đuối. Nghĩ đến đây, Thanh Ngọc tiến lại gần, dang tay ôm lấy Tô Hân vào lòng, làm nàng hốt hoảng:

- Chủ nhân, em…

Thanh Ngọc nhẹ nhàng lau nước mắt cho Tô Hân, rồi bế xốc nàng lên, đem về đình viện. Tô Hân cảm thấy sợ hãi, nhưng cũng chỉ biết ôm lấy cổ hắn, không dám làm gì.

Một năm qua nàng rất cố gắng tu luyện, bây giờ cũng đã là Luyện Khí tầng ba rồi. Cảnh giới Tô Hân vẫn còn, trước đây nàng là Thừa Đỉnh hậu kỳ, bây giờ chỉ cần có đủ tài nguyên, nàng sẽ khôi phục tu vi mà không có bình cảnh. Tô Hân là Mỹ Nhân Ngư, nhưng lúc nàng bị đánh tan thân xác thì đang trong diện mạo nhân loại, nên bây giờ không thể trở về bản thể nữa, Tịnh Linh Tâm Quả cũng tạo hình nàng trở thành con người.

Sau khí bế Tô Hân về phòng của mình, thì Thanh Ngọc đã thấy bên trong Mai Sương Sương đang ngồi ở đó, còn Hạ Tuyết thì đã mặc mỗi một chiếc yếm mỏng manh, cùng chiếc quần lụa ngắn đang quỳ trên giường từ lúc nào.

Mặt hai nàng vẫn còn hơi ửng đỏ, càng tôn lên vẻ mị hoặc của nữ nhân.

Thanh Ngọc cũng không nói gì, chỉ hạ Tô Hân xuống, rồi đóng cửa phòng lại, bày ra một đạo cấm chế cách âm. Nhẹ nhàng tới giường ngồi xuống, Hạ Tuyết lập tức tới quỳ sau lưng hắn mà dịu dàng xoa bóp bả vai cho Thanh Ngọc.

Sau khi đặt hai chiếc bồ đoàn dưới chân mình, Thanh Ngọc nói:

- Cởi y phục ra.

Mai Sương Sương thì không ngại, bởi vì nàng đã cho Thanh Ngọc xem qua thân thể nàng rất nhiều lần rồi. Nhưng còn Tô Hân trên mi lại rơi xuống hai hàng lệ, không biết làm gì cũng chỉ đành thoát y.

Thân thể của Mai Sương Sương cực kỳ mị hoặc, hai bầu ngực sữa dù không lớn bằng Trương Phù Hoa và Ly Ly, nhưng lại vô cùng căng mịn, cảm giác như hai trái táo màu trắng, không có chút chảy xệ nào. Eo thon tinh xảo, cái hõm ở phía tam giác kia có thể khiến bất cứ tên nam nhân nào quỳ gối trước mặt nàng. Vùng cỏ xanh trước cấm huyệt cũng được cắt tỉa vô cùng gọn gàng, lún phún trông rất có mỹ quan. Chân dài thẳng tắp, hai đầu gối cũng trắng ngần. Nhất là bàn chân, phải nói là gót sen như ngọc cũng không ngoa.

Thanh Ngọc ngắm nhìn Mai Sương Sương một chút, rồi nàng cũng biết ý, tự mình tới trước bồ đoàn quỳ xuống. Còn Tô Hân thì bây giờ mới vừa thoát y xong. Nàng mang theo nét đẹp như một cánh hoa lan mỏng manh dễ vỡ, thân hình mềm yếu, như thể chỉ cần có một ngọn gió lay thôi thì sẽ cuốn nàng đi mất. Gương mặt Tô Hân có mang theo chút gì đó ưu sầu, ngũ quan vô cùng tinh xảo, nhất là đôi mắt. Thanh Ngọc nhìn vào trong cửa sổ tâm hồn của Tô Hân mà bỗng dưng cảm thấy mình đang đi lạc ở trong xứ sở thần tiên, xung quanh có muôn vàn mỹ nhân ăn mặc hở hang đang vây quanh hắn.

Quả không hổ danh là Mị Đồng Thể.

Đắm chìm trong ảo cảnh tươi đẹp một chút, Thanh Ngọc lại tiếp tục ngắm nhìn Tô Hân. Mũi cao, môi mỏng, gương mặt nàng mang theo nét đẹp trời sinh, cũng chẳng cần son phấn. Xương quai xanh lộ rõ, khuôn ngực hơi nhỏ một chút nhưng cũng rất vừa, trắng mịn cao vút, hai điểm hồng vô cùng xinh xắn. Đặc biệt là mông của Tô Hân vô cùng đẹp, căng mịn trắng hồng, khiến người ta vừa nhìn vào đã muốn nhào tới mà giày vò. Vùng cấm huyệt kia của nàng không có chút cỏ xanh nào, cũng rất tinh mỹ.

Thanh Ngọc thầm than kiệt tác của chúng sinh, tất cả nữ nhân bên cạnh hắn đều mỗi người mỗi vẻ, mười phân vẹn mười.

Tô Hân đứng ngượng ngùng một lát, rồi cũng đến bên cạnh Sương Sương, quỳ xuống. Ở đằng sau Thanh Ngọc, Hạ Tuyết cũng đã thoát y từ lúc nào, bây giờ đang dùng đôi gò bồng đảo căng mịn chà xát vào lưng hắn, miệng nàng thì đang hôn lấy cổ Thanh Ngọc.

Thanh Ngọc đứng dậy, Hạ Tuyết lập tức giúp hắn thoát y. Tam nữ nhìn thấy hình xăm huyết long sau thân thể Thanh Ngọc mà cũng vô cùng giật mình. Huyết Long to lớn, đang há cái mồm đầy máu ra, giương nanh múa vuốt, vô cùng dữ tợn.

Bạn đang đọc Ma Đế Quân (Sáng Tác) sáng tác bởi sarjuly1910
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi sarjuly1910
Thời gian
Lượt thích 10
Lượt đọc 973

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.