Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

SỰ THAY ĐỔI KỲ DIỆU

Phiên bản Dịch · 1658 chữ

-Chuẩn bị xong chưa zậy? – Gõ cửa phòng Như, Tường nói vọng vào.

-Đợi em tí, xong rồi!

Phía sau cánh cửa Như hớt hải chỉnh chang đầu tóc rồi chạy vụt ra mở cửa. Tường tròn xoe mắt nhìn Như từ đầu đến chân:

-Hôm nay trông em…..

-Thế nào? – Như tò mò.

-Rất kì dị!! – Tường vô tư nhận xét.

Nghe lời nhận xét rất ….chân thật của Tường, Như thất vọng nhìn lại mình từ đầu đến chân, quần Jeans áo thun, tóc chải gọn gàng rồi buộc vóng sau lưng,(giống như thường ngày thôi mà!) có điểm nào không ổn chứ?

-Cô nương à! Trước giờ cô chưa đi dự đám cưới lần nào à? – Tường nhìn bộ dạng ngốc nghếch của Như, nghi ngờ hỏi.

Như ngần ngại gật đầu. Đến giờ Như mới nhận ra hôm nay trông Tường rất bảnh bao! Áo vest đen càng tôn thêm cho dáng vẻ

Tường thở dài, nhìn cô bạn gái của mình ngây thơ hết chỗ nói. Rồi anh nắm chặt tay Như kéo đi.

-Đi đâu vậy hả? – Như tròn xoe mắt trước phản ứng của Tường.

Tường không trả lời, anh kéo Như ra xe, chở cô đi vòng vòng khắp các con đường. Nhìn đồng hồ, Như hốt hoảng:

-Chỉ còn nửa tiếng nữa thôi đó, anh làm cái trò gì vậy hả?

Chiếc xe dừng lại trước một trung tâm thời trang, lại một lần nữa Như mắt tròn mắt dẹt nhìn Tường:

-Anh chở em vô đây làm gì?

-Đi theo anh! – Tường nói dứt khoác rồi anh dẫn cô đi khắp một lượt. Chợt đôi mắt anh bỗng dừng lại trước một bộ váy màu hồng xinh xắn, có chiếc nơ ở thắt lưng. Trông giản dị nhưng đẹp vô cùng.

-Em thử cái này đi! – Tường lấy chiếc váy xuống, đẩy cho Như.

-Gì cơ? Em phải mặc cái này á? Kh….không…không được đâu!!!!!! – Như xua tay, lắp bắp.

-Em thử nghĩ đi, có ai đi dự đám cưới mà chỉ diện quần Jeans với áo thun không? Em cứ tin tưởng cách nhìn của anh đi, nghe lời anh đi bà xã.

Tiếng “bà xã” nghe sao ngọt quá! Dường như cô nàng này bị xiêu lòng rồi thì phải? cô ngoan ngoãn vào phòng thay đồ.

1 phút sau……

Như khúm núm bước ra, tay cứ liên tục táy máy vì cái váy ngắn đến đầu gối (zậy là có ngắn không ta?) cổ áo thì quá rộng, cô không dám bước ra vì ngại chết đi được. Thoáng thấy Như bước ra, Tường vội chạy đến.

-Em bỏ tay ra coi, để anh xem xem nào.

Tường sững sờ trong giây lát…….

-Woa!!! Đẹp quá, em mặc cái váy này rất hợp – cô bán hàng cứ liên tục xuýt xoa – sao dáng em lại chuẩn đến thế cơ chứ?

Như bất ngờ trước những lời nói ngọt như mía lùi đó, cô nhìn Tường như để xác nhận lại những gì cô vừa nghe được.

Tường chẳng thay đổi gì, anh cứ đứng ngây người ra đó….

Đôi mắt anh không một chút lay động…..

Không biết anh đang suy nghĩ cái gì. Thấy Tường im lặng, Như lộ vẻ thất vọng thấy rõ:

-Để em vào thay cái khác!

-Không – Tường chợt lên tiếng – Em….em….đẹp lắm! Giờ anh mới phát hiện ra, dáng của em chuẩn lắm, rất hợp để mặc váy.

-Nhưng….nhưng mà….em thấy….nó…hơi….hơi…sexy… - Như ngượng ngùng nhìn cổ áo - Nó rộng quá.

-Không phải là sexy, mà là quyến rũ! (có khác gì không ta? ) trông em rất đẹp và sang trọng.

Tường không ngớt lời khen Như. Quả thật Như trông khác hẳn khi diện bộ váy đó. Tuy trời ban cho cô có chiều cao khiêm tốn nhưng bù lại, cô có vòng eo thon nhỏ cộng thêm dáng rất chuẩn và làn da trắng mịn. Vì thế cô rất hợp với chiếc váy màu hồng này.

-Này anh – Tường nói với anh nhân viên bán hàng đang nhìn Như không ngớt mắt - Ở đây có trang điểm dự tiệc không vậy?

-À..có – Đến giờ anh ta mới hết ngây người ra – Để tôi gọi nhân viên trang điểm…

-Nhanh đấy nhé – Tường nói vọng theo.

Anh nhìn Như đầy tự hào:

-Bạn gái anh hôm nay khiến nhiều người trầm trồ khen ngợi nhỉ?

20p sau…..

Từ phòng trang điểm bước ra một cô gái thật xinh đẹp, đôi chân mày thanh tú, lông mi được maccara cong vút, một một ít phấn hồng ở mí mắt và 2 bên má, son bóng hồng nhẹ nhàng, tự nhiên, tóc mái cắt ngang, tóc sau lưng duỗi thẳng, xõa dài hai bên vai, cộng thêm chiếc nơ xinh xắn trên tóc khiến nhiều nhân viên nam trong đây phải ngoái nhìn…

Tường suýt chút nữa bật té (^_^) anh như không tin vào mắt mình nữa. Cô gái trước mặt anh dường như không phải là Như của trước kia nữa.

Như xinh đẹp dịu dàng cứ như nàng công chúa trong truyện cổ tích vậy. Quái, trước kia sao Tường không phát hiện ra Như xinh đẹp như vậy nhỉ?

Chỉ có Như là không tự nhiên cho lắm khi phải mang trên mặt một chiếc mặt nạ, lông mi được mascara tuy trông rất đẹp nhưng cô cảm thấy đôi mắt mình dường như nặng trĩu, trên mặt có 2, 3 lớp phấn làm cô thấy khó chịu sao sao ấy, lại phải “vác” lên mình bộ váy …sexy này nữa.Tuy là vậy, nhưng khi thoáng nhìn thấy mình trong gương, Như suýt không nhận ra người trong gương đó là ai nữa. Ngay cả bản thân cô cũng không thể ngờ có ngày cô lại trở nên xinh đẹp như vậy

_

-Anh đã nói rồi mà, trời ban cho em có một tố chất là dù có ăn như heo con cũng không mập nổi, hê hê – Tường cười toe.

Như không quan tâm đến những lời trêu chọc của Tường nữa, cô đang tràn ngập trong niềm vui sướng. Lần đầu tiên trong đời cô được diện lên người bộ váy xinh đẹp, lần đầu tiên cô được trang điểm, được mọi người trầm trồ thán phục. Lần đầu tiên trong đời cô cảm thấy mình có thể tự tin trước mặt mọi người vì ngoại hình của mình.


-Lát nữa xuống xe em phải khoác tay anh đấy nhé! Nếu mà gặp phải một tên nhóc nào đó muốn làm quen em thì anh mệt đấy ! – tay Tường đang cầm chắc vô lăng, luôn miệng dặn dò.

-Biết roài!!!! – Như lười biếng trả lời.

-Còn nữa, nếu có tên nào xin số điện thoại em thì đừng có cho nghe chưa? Em mà cho thì em mệt với anh đấy – Tường “hâm dọa”

Nãy giờ thấy Tường cứ căn dặn đủ điều toàn những chuyện không đâu, chợt Như nhận ra điều gì đó, cô trêu:

-Anh sợ gì mà cấm đoán em đủ điều vậy nhỉ?

Tường đỏ ửng mặt, anh chép chép miệng:

-Em biết rồi còn hỏi anh nữa à?

Như tinh nghịch nhìn Tường đang lái xe, cô hôn chụt vào má Tường:

-Em đánh dấu rồi đấy nhé, lát nữa em mà thấy cô nào đi với anh thì anh chết với em!

Tường ngớ người ra, dường như nãy giờ anh không được tự tin cho lắm thì phải T_T. Có gì phải sợ khi anh cũng rất là đẹp trai và phong độ đấy chứ nhỉ? Anh cười hề hề cho cái suy nghĩ quá “chân thật” của mình.

NHÀ HÀNG KHÁCH SẠN ÁNH NGUYỆT.

Một chiếc xe du lịch sáng bóng dừng lại trước cửa, một cô gái mang đôi guốc cao gần cả tấc bước xuống xe cùng một chàng trai, cô cứ khập khiễng vì sợ mình có thể bị té ngã bất cứ lúc nào, tay cô cứ loạng choạng níu chặt vào tay Tường mà loạng choạng bước đi.

-Pà Như à? Là pà Như phải không?

Một cô gái đang nói chuyện với một đám người đột nhiên chạy lại khi thấy Như bước xuống xe, cô ta nhìn đôi tình nhân trước mặt mình, bất ngờ không thốt ra lời:

-Đúng là Như rồi! Suýt nữa tao nhìn không ra mày rồi đấy!

Như cười cười nhìn nhỏ bạn thân lâu năm không gặp, nhỏ đang khoác tay một người đàn ông, vẻ rất thân mật.

-Đây là…… - Như tò mò.

-À, đây là anh Phong, là chồng tao đấy! thế nào? Đẹp trai chứ nhở? – Nga (tên nhỏ bạn thân của Như) cười cươi, lên tiếng đáp trả.

Như ngớ người ra, nhỏ Nga đám cưới được nửa năm rồi. Do lúc đó Như đang bận tập trung ôn thi Đại Học nên không đi dự được. Nhìn người đàn ông đối diện với mình, trông anh ta thật cao to và lịch lãm, Như cười cười:

-Mày sướng thật đấy! Có một người chồng đẹp trai và phong độ như thế này, chỉ tiếc cho tao đến giờ vẫn ế!

Nghe đến đây, Tường chợt méo miệng, một suy nghĩ đầy “căm phẫn” thoáng lên trong đầu “bộ ở đây có một mình anh ta là đàn ông chắc!!”

Nhỏ Nga vừa tự hào vì lời khen của bạn mình, chợt Nga bỗng ngạc nhiên khi phát hiện ra Như đang tay trong tay với một người đàn ông.

-Còn đây là….

-À, đây là…. –Như ấp úng – là…là…người yêu của mình!

Nga lém lĩnh đưa mắt nhìn Tường:

-Chào anh, Như thật hạnh phúc vì có được một người yêu thật hoàn hảo như anh!

Tường cười cười đáp lễ:

-Chào cô!

Bạn đang đọc Ly Cafe Không Đường của Ngọc Mai
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 11

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.