Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Xuất Trần Học Viện

Tiểu thuyết gốc · 2136 chữ

Thật ra nếu bây giờ bên Liên Minh Nam Sơn trực tiếp dẫn Lý Minh Châu đến Xuất,Trần Học Viện thì cũng được. Tuy nhiên vì chưa đản bảo mười phần Lý Minh Châu sẽ thông bảy hoặc tám mạch cho nên cái giá mà họ phải bỏ ra để ứng trước chắc chắn không rẻ.

Chưa kể đến việc Lý Minh Châu còn phải vật lộn ở bài thi đầu vào nữa. Cho nên để chắc chắn thì họ vẫn nên là tự mình Khai Mạch cho Lý Minh Châu thì hơn.

Cùng thời điểm này thì tin tức việc Lý Minh Châu được minh chủ liên minh nâng đỡ đã truyền về đến nhà họ Lý.

Cha mẹ của Lý Minh Châu là người nhánh chính nhưng không phải thân quyến của trưởng tộc. Cho nên điều kiện cũng chỉ thuộc loại bình thường.

Họ chỉ có duy nhất một đứa con gái là Lý Minh Châu, bản thân Lý Minh Châu cũng rất quyết tâm trên con đường tu luyện thì khi mới 12 tuổi. Cho nên gia đình họ quyết định dốc hết gia sản đánh cược một lần.

Và họ đã thuộc số cực kỳ ít những người đánh cược thành công. Nhờ con gái, bây giờ họ được trưởng tộc để mắt đến.

Trước mắt là không lo cơm ăn áo mặc, sau này có thể trở thành trưởng lão hay quản lý một phần gia sản hay không thì còn phải xem Lý Minh Châu đi được đến đâu.

Lý Minh Châu được Lưu Trưởng Lão đưa về khu riêng biệt để tránh bị quấy phá bởi những đứa trẻ khác. Lòng đố kỵ của những thanh niên chưa trưởng thành vô cùng đáng sợ. Cũng chẳng phải chưa từng có trường hợp phá hoại việc Khai Mạch của người khác.

Thế nên khoảng thời này Lý Minh Châu chỉ có thể thui thủi một mình trong một khuân viên được trận pháp phòng ngự bảo vệ của tổng bộ Liên Minh Nam Sơn.

Ngoài trừ Lưu Trưởng Lão và Minh Chủ thì không ai có thể tùy tiện ra vào được. Thậm chí còn có hộ vệ của liên minh canh phòng bên ngoài.

Thế mới thấy là một mầm non tốt dù còn chưa xác định đã là thứ đáng quý thế nào. Ngay cả một thế lực hạng hai cũng phải dốc toàn lực mà nâng đỡ.

Được cái là quá trình Khai Mạch của Lý Minh Châu vô cùng thuận lợi. Người khác thì hai tháng một mạch còn Lý Minh Châu chỉ cần một tháng.

Lưu Trưởng Lão càng củng cố nhận định của mình hơn khi mà tự mình thực hiện việc Khai Mạch. Khí Mạch của Lý Minh Châu không chỉ thông thuận như dòng suối chảy mà lại cứng chắc như bức tường đá.

Đây chính là biểu hiện của Khí Mạch Tuyệt Phẩm. Chưa kể đến việc cơ thể Lý Minh Châu thích nghi với Thiên Khí rất nhanh nên thời gian củng cố cũng ngắn đi.

Chỉ sau chín tháng Lý Minh Châu đã hoàn thành quá trình Khai Mạch với 8 mạch thông đúng như dự đoán.

Đến lúc này thì không chỉ Lưu Trưởng Lão vui mừng như trẻ lại cả chục tuổi mà Vĩnh Minh Chủ cũng đứng ngồi không yên.

Họ không chờ nổi nữa mà ngay sau khi Lý Minh Châu hoàn toàn ổn định thì Vĩnh Minh Chủ dẫn theo hai vị trưởng lão cùng một đoàn hộ vệ đã đưa Lý Minh Châu đến Xuất Trần Học Viện.

Xuất Trần Học Viện nằm ở khu vực phía đông của lục địa. Nơi học viện tọa lạc là một khu vực rộng lớn có đầy đủ mọi cảnh sắc. Trước có bình nguyên, sau có núi lớn.

Hầu hết cả thế lực đều có ít nhiều quen biết với các học viện lớn. Vì họ chính là nơi thu nhận học sinh từ học viện đi ra. Cũng là nơi gửi gắm mầm non của mình vào học viện vì tin tưởng tài năng của các đạo sư ở đây.

Thân là minh chủ một liên minh, lại có thân phận là cựu học sinh của Xuất Trần Học Viện cho nên, Vĩnh Minh Chủ quen biết đâu chỉ có các Đạo Sư giảng dạy bình thường. Cao tầng học viện bao gồm cả hội đồng trưởng lão Vĩnh Minh Chủ đều quen biết. Thậm chí viện trưởng cũng đã từng gặp qua.

Cổng lớn của Xuất Trần học viện cao đến 10 trượng làm bằng đá trắng tinh khiết của Ngọc Sơn. Dãy núi có chất lượng đá cao nhất toàn bộ đại lục. Đúng như cái tên đá ở đây quý như ngọc.

Cánh cổng này còn có trận pháp phòng ngự cực mạnh được Thủ Hộ Trưởng Lão của học viện triển khai. Sức phòng ngự của nó cao đến mức khoảng 30 năm nay chưa từng có cá nhân nào phá được.

Không chỉ thế mà hai bên còn có bốn tháp canh cũng làm bằng đá trắng có Thủ Vệ cưỡi phi hành thú trấn thủ.

Ngay cả Phi Hành Thú của nơi này cũng đã hơn hẳn những nơi khác. Bình thường các thế lực cấp hai như Liên Minh Nam Sơn cưỡi đến Ưng Sư đã là cao cấp lắm rồi. Đây mới chỉ là Thủ Vệ canh cổng học viện đã cưỡi hẳn Ngọc Kỳ Lân.

Phải biết rằng Kỳ Lân Tộc là một trong bốn tộc Linh Thú lớn nhất cùng với Long, Phượng và Côn. Không phải thế lực hạng nhất mà dám cưỡi Kỳ Lân thì sẽ bị tộc này đập nát.

Lý Minh Châu xuống khỏi Phi Hành Thú cỡ lớn của liên minh lập tức bị choáng ngợp bởi sự hùng vĩ bên ngoài của học viện được gọi là tốt nhất đại lục này.

"Xin đưa tin vào trong. Vĩnh Bình, cựu học sinh của học viện đến cầu kiến Hà Trưởng Lão".

Vĩnh Minh chủ về đến chốn cũ liền thể hiện thân phận trước đây của mình. Dù sao thì là người nhà vẫn được chào đón hơn là khách.

Lập tức có Thủ Vệ bay vào bên trong bẩm báo. Chỉ một lát sau thì cánh cổng mở ra. Cả đoàn được dẫn vào trong dưới sự hộ tống của mười thủ vệ.

Lúc này trong đoàn có một sự kỳ lạ là ngay cả Vĩnh Minh Chủ cũng đi bộ nhưng Lý Minh Châu thì vẫn cưỡi trên con Đại Hùng Mao được tặng của mình.

Thật ra chẳng ai quan tâm đến việc đi bộ hay cưỡi thú cưỡi. Chỉ là một đoàn nam nhân bao xung quanh một cô gái cưỡi thú nhìn như đang hộ tống công chúa đi chơi vậy.

Khung cảnh bên trong học viện tỏa ra khí thế vô cùng trang nghiêm. Từng khu vực được xây dựng một cách chỉ chu. Bao gồm một gian lầu các chính ghi tên từng khu như Trận Pháp Đường, Luyện Đan Đường, Võ Đường, Nhiệm Vụ Đường. Xung quanh là các kiến trúc phụ trợ như vườn dược liệu, thư viện, sân luyện tập.

Họ còn đi qua nơi ở của các học viên nữa. Hệ thống học viện ở Vĩnh Sinh Đại Lục chủ yếu theo hệ năm năm. Học sinh cũng vì thế mà chia thành năm một đến năm cuối. Mỗi một khu lại được tách riêng ra có một Tụ Khí Trận thích hợp cho từng năm học.

Mỗi năm Xuất Trần Học Viện chỉ tuyển khoảng 200 người. Cho nên mỗi một học viên đều có gian phòng riêng của mình. Không ai phải ở chung với ai. Tất nhiên là càng là người có tương lai thì lại càng được đối đãi tốt hơn.

Sau khi di chuyển một lúc thì đoàn người đến khu vực nghỉ chờ của khách. Chỉ có Vĩnh Minh Chủ cùng với Lý Minh Châu là được phép đi vào khu vực Trưởng Lão Viện.

Trưởng Lão Viện được ngăn cách với bên ngoài bằng một Huyễn Trận che mắt thậm chí còn cao cấp hơn cái mà mẹ Tiểu Dương sử dụng. Không có Thủ Vệ mở cho vào thì rất khó có thể lẻn vào được.

Bên trong mỗi một trưởng lão lại có một khu vực riêng. Xuất Trần Học Viện có tổng cộng 14 Trưởng Lão. Trong đó có 4 người có vị trí đặc biệt hơn là Thủ Hộ Trưởng Lão, Chấp Pháp Trưởng Lão, Thủ Tịch Trưởng Lão Viện và cuối cùng là Thái Thượng Trưởng Lão. Người có bối phận còn cao hơn cả viện trưởng. Tính thêm viện phó và viện trưởng thì học viện có 16 cao thủ đỉnh cấp. Thuộc hàng đông nhất nhì trong các thế lực lớn.

Hà Trưởng Lão mà Vĩnh Minh Chủ lúc nãy nói muốn gặp chỉ nằm trong 10 người thuộc Trưởng Lão Viện. Dù vậy thì vẫn là hàng có tên tuổi trên toàn đại lục.

Khu vực của Hà Trưởng Lão là một lầu các cao 5 tầng. Bên trong bố trí tương đối đơn giản cho thấy Hà Trưởng Lão là người giản dị.

Khi gặp được thì nhận định này hoàn toàn chính xác. Hà Trưởng Lão tên là Hà Thanh. Năm nay ngoài 80 tuổi. Với cấp bậc của ông ấy thì tuổi 80 vẫn còn tính là còn trẻ.

Bên ngoài trông ông ấy như một lão nhân bình thường. Ăn mặc giản dị, râu tóc bạc phơ. Chỉ là dáng đi vẫn thẳng tắp. Mỗi một bước chân lại tỏa ra khí thế hùng mạnh như rồng cuộn, hổ gầm.

Khí thế này làm cho một người chỉ mới Khai Mạch xong như Lý Minh Châu sợ đến tay chân run lên bần bật. Con Tiểu Hùng Mao được ôm trong lòng cũng sợ đến mức không dám quay mặt ra ngoài nhìn mà chỉ rúc vào người chủ nhân trốn tránh.

"Ha ha. Tiểu Vĩnh đến đó hả. Ngươi có vẻ đã tiến bô hơn nhiều rồi."

Khác với khí thế dọa người kia. Giọng nói của Hà Trưởng Lão vô cùng ấm áp và nhẹ nhàng.

"Bẩm tiên sinh. Nay học trò quay lại là có việc muốn nhờ tiên sinh."

Vĩnh Minh Chủ cũng chẳng cần phải vòng vo làm gì mà đi thẳng vào vấn đề.

"Là vì tiểu cô nương này sao."

"Ồ. 8 mạch đều thông. Thật là hiếm có. Bảo sao ngươi phải tự mình ra mặt như vậy".

Chỉ cần nhìn qua một cái là Hà Trưởng Lão đã nhìn thấu Linh Minh Châu. Đây chính là khác biệt giữa tuyệt đỉnh cao thủ với cao thủ bình thường như Vĩnh Minh Chủ.

"Đúng thế thưa tiên sinh. Chỉ là học trò muốn đứa trẻ này sau này có thể cống hiến cho Liên Minh Nam Sơn".

Vĩnh Minh Chủ ngay lập tức tỏ thái độ giữ người. Mầm non quý thế này nhất định phải níu kéo bằng mọi giá.

"Đã nhận định người kế nhiệm rồi sao. Theo lý mà nói thì nên là người của các ngươi. Chỉ là chuyện này đến ta cũng không thể tự làm chủ được. Ta sẽ dẫn ngươi đến gặp Thủ Tịch Trưởng Lão để xin ý kiến."

"Vậy thì làm phiền tiên sinh rồi".

"Không cần phải đi đâu cả!"

Bỗng nhiên một giọng nói nhẹ nhàng vang lên. Nó thanh thoát tựa như tiếng nhạc nhưng lại như tiếng sấm vang lên trong đầu của Hà Trưởng Lão cũng như Vĩnh Minh Chủ.

Bởi vì cả hai nhận ra chủ nhân của giọng nói này là ai. Còn Lý Minh Châu thì lúc này sợ đến mức không đứng vững nổi nữa. Đây là lần đầu tiên cô gái mới 17 tuổi này chứng kiến một thứ sức mạnh như vậy.

Người thì không thấy đâu mà âm thanh lại có thể truyền đến một cách rõ ràng đến thế. Chưa kể Lý Minh Châu còn cảm thấy một cảm giác giống như một thứ hào quang gì đấy đang bảo phủ toàn bộ nơi ở của Hà Trưởng Lão.

Cảm giác này tuy không áp bức người khác như khí thế của Hà Trưởng Lão lúc vừa gặp nhưng lại làm cho Lý Minh Châu như một con kiến nhỏ giữa một đại địa bao la.

Nét mặt của Lý Minh Châu lúc này đã tái nhợt. Thậm chí gần như đã bất tỉnh thì hào quang kia mới biến mất. Một luồng khí lực như dòng nước ấm lập đi vào cơ thể của Lý Minh Châu khiến cho cô hồi phục trở lại tâm trí.

Bạn đang đọc Lưỡng Cực Song Tinh sáng tác bởi Revulsion
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Revulsion
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.