Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thành Viên Chủ Lực

Tiểu thuyết gốc · 2245 chữ

Tiểu Dương mang theo niềm hy vọng của các vị sư huynh cũng như uy danh của học viện bước vào trận thứ 3 quyết định.

Đối thủ của Tiểu Dương là Lưu Vũ. Cũng là chủ lực mạnh nhất của bên Bắc Cương. Đây là giải pháp lật ngược thế trận của họ.

Lưu Vũ có cảnh giới Chuyển Hình Cảnh hậu kỳ. Xét ra còn nhỉnh hơn cả Dương Minh một chút. Vấn đề là Tiểu Dương hiện tại không còn ở Chuyển Hình Cảnh nữa.

Bước lên sân đấu, Lưu Vũ vẫn là người chủ động tấn công như phong cách quen thuộc của học viện Bắc Cương.

Còn Tiểu Dương thì chỉ đứng yên rồi tỏa hắc khí ra xung quanh người. Nó thậm chí còn chưa biến thành thể rắn.

Lưu Vũ vừa mới bước vào khu vực hắc khí thì đã cảm thấy khí lực suy giảm, đòn tấn công khi sắp chạm vào đến Tiểu Dương thì uy lực cũng như phạm vị hiệu quả giảm đi thấy rõ.

Tiểu Dương chỉ nhẹ nhàng tránh đòn rồi lại tiếp tục giữ thế phòng thủ.

Lưu Vũ thấy đòn tấn công đầu tiên vô dụng thì tiếp tục dùng đòn mạnh hơn. Tuy nhiên việc không để ý đến hắc khí chính là sai lầm chí mạng khi càng dùng sức nhiều thì càng thiệt hại nhiều.

"Hắc khí của tuyển thủ bên Thiên Lương thuộc dạng hiếm gặp. Lần này Đặng phó viện trưởng tìm được viên ngọc quý rồi."

Giám sát của hội đồng nhanh chóng nhận ra vấn đề. Phía Bắc Cương cũng nhận ra nhưng không thể nhắc bài cho học sinh bên mình được.

Càng tấn công thì Lưu Vũ càng xuống sức một cách nhanh chóng. Đến khi tốc độ chậm lại thì Lưu Vũ mới bắt đầu nhận ra vấn đề.

Lưu Vũ dừng lại không tấn công nữa khi khí lực trong người chỉ còn khoảng một phần ba. Việc học viên của Bắc Cương không tấn công áp đảo đối chủ có nghĩa là họ thật sự bất lực trong việc đó.

Đối thủ khó chơi đến như vậy thì chỉ còn một cách đó là dùng thủ đoạn. Mà thủ đoạn dễ nhất chính là đánh tâm lý.

"Tiểu Dương đồng học không biết là họ Dương hay là tên Dương vậy?"

"Ta không có họ. Không biết đồng học muốn hỏi gì nữa không?"

"Thì ra là không có họ. Vậy mẹ của đồng học có biết tại sao sinh ra con mình hay không?"

"Ta là người ngu dốt, không biết ý của Lưu đồng học là gì?"

"Ý của ta là không biết mẹ đồng học có biết cha đồng học là ai hay không."

"Lý đồng học, ta nói thẳng, nếu không vì luật của trận đấu thì ngay bây giờ ta sẽ giết ngươi. Ngươi có quyền sỉ nhục ta nhưng nếu ngươi sỉ nhục mẹ ta. Dù có thế nào ta cũng sẽ không bỏ qua."

"Thật là mạnh miệng. Ngươi còn không dám tấn công lấy một lần. Lấy gì mà đánh ta."

Lưu Vũ tưởng như đã khiêu khích được Tiểu Dương nhưng thật ra là đang tự làm khổ mình.

Tiểu Dương trong lúc phẫn nộ đã bùng nổ một lượng lớn khí lực. Hắc khí lan ra bao phủ gần như toàn bộ sân thi đấu.

Chỉ một tiếng vút vang lên. Thân thể Lưu Vũ bị hất bay xuống khỏi sân còn Tiểu Dương khi hiện ra thì đang đứng trên Ngự Kiếm.

Tiếng động vừa rồi là do Tiểu Dương điều khiển ngự kiếm lao vào đối thủ. Ngự Kiếm không sắc bén nhưng sức nặng của nó tạo thành uy lực rất lớn.

Lưu Vũ chỉ dính có một đòn đã bất tỉnh nhân sự do khí lực suy giảm cũng như việc Tiểu Dương mạnh hơn nhiều, khi cảnh giới vừa cao hơn mà tổng lượng khí lực cũng nhiều hơn.

"Tùy Tâm Cảnh năm thứ nhất. Cái này có hơi quá rồi nhỉ?"

"Không giấu gì giám sát, đứa trẻ này nhập học muộn một năm. Được gia mẫu tự mình dạy dỗ trước đó. Tại đây ta cũng xin nhắc nhở học viên kia của Bắc Cương. Chuyện hôm nay không đơn giản chỉ là một kiếm vừa rồi đâu. Cho dù các vị muốn bảo vệ e rằng cũng không được."

Lời nhắc nhở của Đặng Thông thật sự là có thiện ý. Chọc vào Tiểu Dương trước thì có Đường Chấn và Tiểu Bạch. Sau thì có hai vị kia, dù học viện Bắc Cương có dốc toàn lực cũng chẳng chịu nổi sự công kích của hai vị đó.

Phía Bắc Cương vốn tưởng là Đặng Thông đe dọa mình liền đáp trả.

"Chỉ là vài lời chọc ngoáy của con nít thôi. Đặng phó viện trưởng đâu cần căng thẳng như vậy."

"Xem ra các vị vẫn chưa hiểu ý của ta. Con chó lông xù trắng kia là thú cưỡi của Tiểu Dương. Hết trận đấu thì mọi thiệt hại các vị đều phải tự chịu. Lúc đó đừng trách ta không nhắc nhở."

Cả giám sát của liên học viện cùng với đại diện của Bắc Cương bây giờ mới chú ý đến Tiểu Bạch.

Tiểu Bạch có giác quan rất tốt cho nên nó nghe thấy hết mấy lời vừa rồi dù khoảng cách giữa hai bên là khá xa nhau.

"Đây là, Linh Thú cao cấp. Cái này nằm ngoài luật định của trận đấu nên ta không thể can thiệp được. Phía Bắc Cương phải tự mình giải quyết."

Giám sát nói vậy thật ra là để giữ mặt mũi, vì từ khí lực của Tiểu Bạch. Ông ta nhận ra, mình có đấu khả năng cũng thua. Hơn nữa có một kiến thức khá thông dụng ở các cảnh giới cao.

Linh Thú không có Nội Đan thì cực kỳ mạnh. Chỉ có huyết mạch thượng cổ thì mới kỳ dị như thế. Tuyệt đối không nên dây vào loại này.

Phía Bắc Cương cũng nhận ra là Tiểu Bạch rất mạnh nhưng chưa biết nó là loài thượng cổ. Họ vẫn đang nghĩ rằng cũng chỉ là một Linh Thú cấp cao. Học viện có thể đối phó được.

Còn trận đấu thì tất nhiên đã kết thúc. Lưu Vũ vất vả lắm mới đứng lên lại được sau khi bị đánh bay ra ngoài.

Tiểu Dương ngự trên kiếm nói từ trên cao xuống như kẻ bề trên với hạ nhân.

"Lưu Vũ đồng học, ta đã nhớ kỹ từ khuôn mặt cho đến khí lực của ngươi. Sau này gặp lại đừng trách ta ghi thù."

Bị kẻ có cảnh giới cao hơn ghi thù luôn là nỗi sợ hãi của tu luyện giả. Tính mạng lúc nào cũng bị đe dọa còn đáng sợ hơn việc bị một chưởng đánh chết.

Mà Tiểu Dương rõ ràng là loại sau này sẽ còn tiến rất xa. Bị một người thuộc Thánh Cảnh nhắm vào thì Lưu Vũ quả thật xong rồi. Nỗi ám ảnh này sẽ theo cả đời.

Trước đó Tiểu Dương vẫn chưa thể bước vào sơ kỳ của Tùy Tâm Cảnh. Đến cả tối hôm qua, thậm chí là trước trận đấu này thì vẫn chưa. Sự phẫn nộ vừa rồi bất ngờ kích phát đặc tính phá hủy của Âm cho nên Tiểu Dương mới một bước qua sông như vậy.

Bên Bắc Cương đã thua trắng ba trận trên sân nhà cho nên tâm trạng ỉu xìu là dễ hiểu. Lại thêm mối lo lát nữa sẽ có đánh nhau tiếp khiến cho không khí lại càng nặng nề hơn.

Còn mấy người bên Thiên Lương thì đang vui sướng lắm. Đặc biệt là hai vị sư huynh đã tham chiến. Công sức của họ đã được đền đáp. Học viện đã gần thêm với vòng đấu chính thức thêm một chút.

Bây giờ nếu có thể tiễn khách luôn thì bên Bắc Cương nhất định làm để tránh rắc rối. Chỉ là phải để đội khách ở lại nghỉ ngơi một ngày đã là thông lệ. Dù thua cũng không thể làm ra chuyện ảnh hưởng thêm đến học viện được.

Bắc Cương học viện chỉ có thể thông báo đến các trưởng lão sẵn sàng cho tình huống có biến. Trận pháp phòng vệ của học viện cũng được sẵn sàng sử dụng.

Chỉ là học viện Bắc Cương không đánh giá đúng những gì mà mình phải đối đầu. Tiểu Bạch còn chẳng phải dùng đến dạng chiến đấu mà nó mới chỉ thả khí lực ra đã khiến cho học viện rung chuyển.

Trận pháp thì lại bị Đường Chấn từ bên ngoài công kích. Mà công kích của người Nhập Thánh đâu phải thứ bình thường. Học viện Bắc Cương cũng lấy đâu ra trận pháp phòng ngự như của Thiên Tộc.

Chỉ vì vài câu nói mà tất cả những địa điểm quan trọng trong học viện đều bị hư hại. Đến chỗ ở của viện trưởng cũng bị đánh cho tan hoang.

Cả Tiểu Bạch và Đường Chấn đều không muốn làm học viên bị tổn thương cho nên chỉ nhằm chỗ có cao thủ mà phá.

Như vậy lại càng làm cho Bắc Cương Học Viện mất mặt hơn. Chỉ có một địa điểm trọng yếu duy nhất không bị nhắm vào là Trận Pháp Dịch Chuyển. Rõ ràng là Tiểu Bạch không muốn phải tự mình đi về.

"Viện trưởng, không chỉ có Linh Thú kia công kích mà bên ngoài có một vị cũng rất mạnh hỗ trợ vào."

"Lai lịch của tân sinh kia thật sự không thể xem thường được. Chúng ta quá vô lễ rồi, người bên ngoài hiện đã Nhập Thánh. Thậm chí có thể chính thức đạt đến Thánh Giả."

Những lời này làm cho tất cả cao tầng của học viện Bắc Cương đều phải giật mình. Chỉ là vài câu nói đã động đến Thánh Giả.

Đây chính là họa từ miệng mà ra mọi người vẫn hay nói đây sao. Đúng là chỉ khi nó rơi vào người mình thì mới thấy nó vô lý đến mức nào.

Đấy là họ còn chưa nhận ra mình vừa trêu thêm vào Bạch Vương của Linh Thú đấy. Bạch Vương trong giới Linh Thú còn cao hơn cả Thượng Cấp Thánh Giả với nhân loại. Chỉ bây nhiêu thiệt hại vẫn còn là quá nhỏ.

Ngày hôm sau đến cả Đặng Thông cũng không ngờ là thiệt hại lại lớn đến thế. Đêm qua cả học viện nháo nhào lên nhưng mấy vị khách đã sớm nằm trong kêt giới mà Tiểu Bạch tạo ra nên chẳng hay biết gì cả, vẫn ngủ ngon bình thường.

"Đặng phó viện trưởng, ngài đáng nhẽ nên đứng ra hỗ trợ mới phải. Ngài xem mọi sự thành ra thế này cũng có phần hơi quá."

Bên Bắc Cương bây giờ mới xuống nước thì đã quá muộn rồi.

"Chẳng giấu gì các vị, tối qua chúng ta ở bên trong kết giới do Linh Thú kia tạo ra. Nói thật ta có muốn giúp cũng lực bất tòng tâm."

Đặng Thông đây vừa là nói thật cũng vừa là tỏ ý thoái thác trách nhiệm.

Mà đúng là đêm qua cao tầng của Bắc Câu phát hiện ra kết giới màu trắng đục ở khu nhà khách thật. Lúc đầu họ nghĩ do Đặng Thông tạo ra để tự bảo vệ trước những rủi ro bất ngờ. Bây giờ mới biết là do Tiểu Bạch làm.

Việc Linh Thú của đôi khách gây ra thiệt hại cho đội chủ nhà chẳng phải lần đầu mà lần nào tổ chức giải đấu cũng có. Chẳng qua là chưa lần nào có thiệt hại lớn đến mức như Tiểu Bạch gây ra thôi.

Học Viện Bắc Cương có quyền đòi bồi thường thiệt hại. Tuy nhiên việc mất mặt này giấu đi còn chẳng xong, đưa lên Hội Đồng Liên Học Viện chỉ tổ khiến người ta cười chê. Dù sao cũng là học viên bên Bắc Cương xỉ nhục người ta trước.

Có trách thì chỉ có thể trách Bắc Cương quá thiếu may mắn khi dây vào rắc rối này thôi.

Tin chiến thắng đã về đến Thiên Lương học viện trước cả khi đội thi đấu quay về do giám sát thông báo.

Lúc này bên Thiên Lương đã chuẩn bị sẵn để đón đoàn quân của họ. Trước là để trị thương cho những người thi đấu. Sau là để cho họ thấy, học viện thật sự mong chờ họ đến mức nào.

Khi nhóm thi đấu quay về. Tại điểm ra của Trận Pháp Dịch Chuyển. Cả cao tầng lẫn học sinh các năm đều có mặt để đón họ.

Tiếng hô vang ăn mừng nhanh chóng vang lên khi những thân ảnh hiện ra sau ánh sáng của trận pháp.

Lực lượng của Dược Dường cũng nhanh chóng mang hai người Dương Minh và Mạnh Đào đi trị thương. Vết thương của Mạnh Đào nặng hơn nên được ưu tiên hơn Dương Minh.

Trong khi đó thì Tiểu Dương và Tiểu Bạch chỉ lẳng lặng phi hành đi bỏ lại việc ăn mừng ở phía sau lưng.

Bạn đang đọc Lưỡng Cực Song Tinh sáng tác bởi Revulsion
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Revulsion
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.