Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ngự Vật Phi Hành

Tiểu thuyết gốc · 2168 chữ

Nguyên lý của Tùy Tâm Cảnh sơ kỳ là truyền khí lực vào pháp khí. Khiến cho nó có đủ năng lượng để nâng bản thân nó cũng như chủ nhân lên không trung.

Mỗi một Pháp Khí Phi Hành lại có đặc tính và trọng lượng khác nhau. Trọng lượng càng lớn thì càng cần nhiều khí lực để duy trì việc lơ lửng trên không trung.

Thứ mà Tiểu Dương nhận được là một thanh Ngự Kiếm loại tiêu chuẩn. Thân nó to thước rưỡi đủ để chân người đứng lên thoải mái. Chiều dài trượng rưỡi tổng thể cả phần chuôi. Trọng lượng phải cỡ hàng vài trăm lượng.

Nhấc một thứ như vậy lên đã khó chứ đừng nói là dùng khí lực giữ nó trên không trung.

Mà một vật như vậy thì rõ ràng là cần phải có Túi Càn Khôn để cất giữ. Mà Túi Càn Khôn thì lại là thứ xa xỉ với Tiểu Dương lúc này.

Linh Thảo thì để ăn chứ lấy đâu ra mà bán. Trên người cậu chẳng còn gì đáng giá để mà đổi lấy Túi Càn Khôn cả.

Vì vậy còn chưa tập luyện cho Tùy Tâm Cảnh. Tiểu Dương đã lại mò đến Nhiệm Vụ Đường để xem có thể kiếm được Túi Càn Khôn hoặc nguyên liệu làm ra nó được không.

Túi Càn Khôn hạ cấp cũng là phần thưởng cao nhất trong các phần thưởng nhiệm vụ. Mà nhiệm vụ có thể đạt được phần thưởng này là nhiệm vụ cấp 5.

Nhiệm vụ cấp 5 là những nhiệm vụ được đánh giá là không thể hoàn thành một mình với các học viên. Đây là nhiệm vụ bắt buộc phải thực hiện theo nhóm.

Nếu là Tiểu Dương thì có thể được đặc cách, nhưng nhiệm vụ cấp 5 mỗi năm chỉ có vài cái mà thôi. Hiện tại đang tập trung cho trận đấu loại tiếp theo cho nên không hề có cái nào được ban bố.

Cho nên Tiểu Dương chỉ có thể để Tiểu Bạch chở cái thứ cồng kềnh này cùng với mình trên lưng. Với sức mạnh của Tiểu Bạch thì không có vấn đề gì. Có chăng chỉ là nhìn vào rất là quan ngại mà thôi.

Một thanh niên cùng với một thanh kiếm to đùng ngồi trên lưng một con chó lông xù. Ai nhìn thấy cũng sẽ bảo đây là ngược đãi động vật. Linh Thú hay thú cưỡi cũng là một dạng bạn đồng hành. Người ngược đãi nhưng người bạn này thì rõ ràng là nhân phẩm không tốt.

Nếu bình thường thì chủ nhân có truyền khí lực vào thú cưỡi rồi biến nó thành thú cưỡi phi hànn. Tuy nhiên truyền khí lực vào vật sống khó hơn rất nhiều so đồ vật. Bởi vì vật sống thì có huyết mạch, linh thú còn có cả Khí Mạch. Nếu cứ cường hoành mà truyền vào sẽ làm cho linh thú chết, thậm chí là nổ tung vì vỡ hết các mạch.

Thế nên trước khi truyền khí lực thì phải tìm hiểu hết về khí mạch của đối phương. Nguyên lý này cũng chính là phương pháp khai mạch thứ hai.

Các Khai Mạch Sư phải có sự thông hiểu lớn về 8 đại mạch và những đường đi thông thường của nó để khai mạch cho người khác. Và tất nhiên cảnh giới tối thiểu của họ phải là Tùy Tâm Cảnh.

Tiểu Dương nội việc nâng thanh Ngự Kiếm vừa to vừa nặng này lên bằng khí lực đã mệt rồi. Không phải vì khí lực của cậu yếu mà là vì việc tâm trí luôn phải giữ vững thanh kiếm trên không trung. Chưa kể đến việc là dùng để phi hành thì còn phải chú ý cả hướng di chuyển lẫn tốc độ nữa.

Việc phải tập trung trong thời gian dài làm cho tâm trí của Tiểu Dương mệt mỏi vô cùng. Vốn ban đầu cậu nghĩ cứ phi hành là phi hành thôi, nào có biết được khả năng đó lại phải tập luyện mệt mỏi thế này.

Đấy mới là chỉ thanh Ngự Kiếm không chứ chưa có bản thân Tiểu Dương đứng hoặc ngồi lên đấy. Khi sức nặng tăng lên thì khí lực bỏ ra cũng phải nhiều hơn.

Bây giờ Tiểu Dương mới biết mang cả Tiểu Dương và Tiểu Bạch phi hành là khó khăn đến mức nào. Thế mà Đường Chấn có thể làm việc đó nhẹ nhàng trong một khoảng thời gian di chuyển dài như thế. Chứng tỏ năng lực của Đường Chấn cực kỳ cao. Tiểu Dương bây giờ mới có nhận định này là do không biết Đường Chấn đã Nhập Thánh ngay ngày cậu vào nhập học. Nếu biết được thì Tiểu Dương sẽ lại nghĩ đây là đương nhiên thêm lần nữa. Thánh Cảnh vẫn luôn là một cảnh giới cách biệt hoàn toàn với tất cả những tu luyện giả còn lại.

Thêm nữa là những Thánh Giả mà Tiểu Dương gặp lại mạnh quá nên đâm ra đến hiểu biết của cậu về Thánh Giả cũng bị sai lệch như những hiểu biết khác. Tiểu Dương thực sự nghĩ Thánh Giả ai cũng mạnh như hai vị tổ tông nhà mình. Nhưng thực ra trên đời này chỉ có vài người đến được tầng thứ của hai vị đó. Những ngưởi đó là Giáo Chủ Nhân Giáo, Vũ Thần, 3 đại Tộc Trưởng của 3 tộc lớn Linh Thú và Thái Thượng Trưởng Lão của hai gia tộc còn lại trong 4 đại gia tộc tu luyện nhân loại. Cũng có nghĩa là bên nhà nội của Tiểu Dương cũng có 1 tuyệt đại cao thủ như thế.

Những cao thủ này có sức mạnh vô cùng to lớn đến mức mà đã có một giao ước ngầm giữa các bên với nhau. "Nếu không phải là nguy cơ diệt tộc thì các Thượng Cấp Thánh Giả sẽ không tham chiến để tránh hậu quả quá lớn không thể cứu vãn nổi."

Cự Lộc Lão Nhân cũng vì thế mới có nhiều thời gian ngao du đó đây cũng như tìm kiếm cháu gái như vậy. Chuyến du hành của ông thực ra cũng đóng góp rất nhiều cho việc buôn bán thông tin của Lê Tộc.

Trở lại với Tiểu Dương thì sau 10 ngày tập luyện Tiểu Dương đã có thể duy trì việc giữ thanh Ngự Kiếm bay trên không. Chỉ là cậu chưa thể ngự lên được, do khi có sức nặng của Tiểu Dương thì cậu chưa thể khống chế được.

Chỉ còn vài ngày nữa là đến trận đấu loại tiếp theo. Trận này học viện Thiên Lương sẽ phải đi đến thi đấu trên sân khách. Đây là một bất lợi khi mà sự động viên từ các đồng học cộng với quyết tâm chiến thắng trên sân nhà là lợi thế lớn cho học viện đối thủ.

Học viện này tên là Học Viện Bắc Cương. Nó nằm ở khu vực cao nguyên phía bắc lục địa, sát gần với với dãy Tuyết Sơn nơi cư ngụ của Băng Ưng thuộc Phượng Hoàng Tộc.

Đường từ học viện Thiên Lương đến đó nếu phi hành phải quá 10 ngày. Tức là đã quá ngày thi đấu. Nhưng các học viện luôn có trận pháp dịch chuyển sẵn sàng để đưa đón đội thi đấu của mình.

Địa điểm truyền tống trước khi dịch chuyển sẽ được nạp vào nhờ lực lượng không gian. Vì thế mà không sợ đi nhầm địa điểm cũng như lạc trong không gian vô định kia.

Nhờ có trận pháp dịch chuyển cho nên chiều nay thì đội của học viện Thiên Lương mới xuất phát. Dẫn đội là phó viện trưởng Đặng Thông. Vì là trận đấu loại cho nên sẽ không có đội dự bị do các trận đấu diễn ra cách nhau đến cả 1 2 tháng. Trừ thương tích quá nặng còn không thì sẽ hồi phục được.

Trước khi xuất phát thì Đặng Thông có đến tìm Tiểu Dương.

"Đây là Túi Càn Khôn dành cho con. Tuy nó chỉ là cấp thấp nhưng thừa sức chứa được cây Ngự Kiếm kia."

"Tạ phó viện trưởng tặng pháp khí."

"Thứ này đối với ta không có là gì. Điều quan trọng tiếp đây mới là thứ con cần ghi nhớ."

"Xin phó viện trưởng cứ nói."

"Thi đấu cần phải đăng ký tên. Chuyện họ của con phải dấu kín ta đã nghe qua. Nhưng những đối thủ của con sẽ lấy đó làm cái cớ để đánh vào tâm lý của con."

"Ý của phó viện trưởng là sợ con mất bình tĩnh mà thất bại?"

"Ta không lo chuyện đó mà sợ những lời nói khó nghe đó sẽ làm con nổi giận lên mà giết đối thủ. Như vậy không chỉ làm con phải đền mạng mà học viện cũng bị phạt theo."

"Lời của phó viện trưởng con đã hiểu. Con nhất định sẽ kiểm soát bản thân."

"Thật ra không làm tổn thương tính mạng và khí mạch của đối phương là được. Con có dùng khí lực của con triệt hết khí lực của đối phương hay đánh gãy chân tay thì cũng không sao."

Lời này của Đặng Thông chính là vẽ đường cho hươu chạy. Một đứa trẻ bị xỉ nhục về xuất thân rất khó mà chịu nhịn hoàn toàn. Có bộc phát ra một chút thì cũng không sao. Chỉ cần là trong tầm kiểm soát thì học viện có thể đứng ra chịu trách nhiệm được.

"Con có thể mang Tiểu Bạch theo không ạ?"

"Có chứ. Chỉ có luật cấm tham chiến chứ không có luật cấm mang theo. Lúc đó Tiểu Bạch có thể đến xem trực tiếp bình thường."

Thật ra mối lo của Đặng Thông không chỉ có ở cảm xúc của Tiểu Dương mà còn ở sức mạnh của Tiểu Bạch.

Linh Thú linh trí càng cao thì càng đồng bộ với cảm xúc chủ nhân. Chỉ sợ lúc đó Tiểu Bạch lại phá hủy toàn bộ học viện của người ta thì lại hỏng hết cả.

Tiểu Bạch mà ra tay thì kể cả là Hội Đồng Liên Học Viện cũng không làm gì được nó. Có chăng Vũ Thần đích thân ra tay thì hai bên có thể hòa nhau.

Sau khi dặn dò xong Tiểu Dương trước thì đội Thiên Lương Học Viện cũng lên đường. Khi họ đi rất đông học sinh cũng như các vị đạo sư do đích thân viện trưởng đến tiễn họ lên đường.

Ai ai cũng mong họ có thể mang chiến thắng về cho học viện. Đặc biệt là kỳ vọng vào Tiểu Dương, tân binh quái vật mà năm nay học viện họ có được.

Những người ủng hộ Dương Minh cũng nhiều không kém do Dương Minh tính tình rất tốt bụng, hay giúp đỡ các học đệ, học muội. Ba trận đấu loại này cũng là ba lần cuối cùng mà Dương Minh có thể cống hiến cho nơi đã đào tạo ra mình.

Những người còn lại trong đội cũng nhận được sự động viên của không ít những học viên khác.

"Chúc toàn đội chiến thắng. Quan trọng nhất là đừng để bị thương."

Lương Viện Trưởng chỉ nói mấy lời ngắn gọn như vậy. Những lời hoa mỹ hãy để dành cho vòng đấu chính thức.

Tổng cộng 6 người 1 chó của đội Thiên Lương học viện bước vào cổng dịch chuyển rồi biến mất. Bên ngoài Đường Chấn cũng rời đi theo.

Từ lúc bước vào Nhập Thánh, Đường Chấn nhờ vào lực lượng không gian lĩnh hội từ Cự Lộc Lão Nhân đã có thể dịch chuyển.

Khoảng cách mỗi lần không thể chớp mắt đã nghìn dặm như Thượng Cấp Thánh Giả thì cũng có thể đến được Bắc Cương Học Viện mà không chậm trễ.

Không như lần trước đi Trận Pháp Dịch Chuyển thì lần này Tiểu Bạch không thúc đẩy quá trình nhanh lên. Dù sao thì thời gian đã được tính toán cẩn thận. Nhanh chậm thêm một chút cũng chẳng có lợi gì.

Những đồng đội của Tiểu Dương thì đã nghe đến việc Tiểu Bạch đánh linh thú cấp 4 dễ như bắt một con gà cho nên không dám tò mò trêu ghẹo gì.

Tiểu Bạch thì rõ ràng là chẳng thèm để ý đến đám trẻ nhỏ mà chỉ hơi khó chịu khi phải ăn Linh Thảo thừa trong Phù Đồ Uyển mà thôi.

Với nó những loại này bây giờ có khác gì rơm rạ đâu. Thật sự là rất khó nuốt, chỉ là đã nói với Tiểu Dương nó chỉ là cấp 5 nên giờ phải ăn Linh Thảo cấp 5 này.

Bạn đang đọc Lưỡng Cực Song Tinh sáng tác bởi Revulsion
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Revulsion
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.