Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cho Đi Nhận Lại

Tiểu thuyết gốc · 2884 chữ

Đường Chấn phi hành trong màn đêm với hết tốc lực, chỉ một chút thời gian là đã tiếp cận khu vực Thiên Lương Học Viện.

Các học viện lớn đều có trận pháp cảnh giới để chống các hành vi xâm nhập từ bên ngoài, bao gồm cả phi hành cũng như dịch chuyển.

Chỉ có một số ít cao thủ có cảnh giới vượt trội là có thể vượt qua mà không bị phát hiện. Đường Chấn thì không nằm trong số này, nhưng ông lại có Pháp Khí đặc biệt mà Cự Lộc Lão Nhân cho. Dù vậy thì hôm nay không cần dùng đến, bởi vì Đường Chấn mới gần đến khu vực học viện thì cao tầng ở đây đều đã phát hiện cả rồi.

Trong đó có cả người mà Đường Chấn cần gặp. Người mà Cự Lộc Lão Nhân gọi là Tiểu Đặng. Người này thực chất là Phó Viện Trưởng của Thiên Lương Học Viện. Năm xưa từng là đệ tử bên ngoài tộc mà Cự Lộc Lão Nhân thu nhận.

Nhận ra được khí lực quen thuộc của Đường Chấn nên người này lập tức xuất hiện ở bên ngoài học viện để gặp Đường Chấn.

"Đường hộ vệ đến đây chắc là để tìm ta. Không biết sư tôn có điều gì căn dặn."

"Đặng Thông. Chủ nhân có thư cho ngươi, đọc xong ngươi sẽ tự hiểu. Còn nữa thời gian tới tạm thời ta sẽ ẩn nấp bên ngoài học viện. Ngươi nói với mấy tên bên trong không cần lo lắng."

Nói rồi Đường Chấn đưa thư của Cự Lộc Lão Nhân cho Đặng Thông xem.

"Tiểu đồ nhi. Ta gửi chắt của ta đến chỗ ngươi học. Nhớ dạy bảo nó cho tốt. Tuyệt đối không được để lộ thân phận của nó. Xong việc sẽ có trọng thưởng."

Đặng Thông đọc xong thì có chút rùng mình. Chuyện cháu gái của Cự Lộc Lão Nhân biến mất từ gần 20 năm trước từng chấn động khắp nơi. Lúc đó suýt nữa hai đại tộc đã nổ ra chiến tranh toàn diện. Cũng may mà Thiên Tộc đứng ra giảng hòa thì mới ngăn được.

Hiện tại con của người đó xuất hiện chắc chắn sẽ lại nổi lên phong ba giữa hai bên. Vì thế mà dù có vì công hay tư thì Đặng Thông cũng sẽ không tiết lộ việc này.

"Ta đã ghi nhớ, chỉ là không biết làm sao để nhận diện ra vị đó. Vì chắc chắn ngày mai Đường hộ vệ sẽ không đi cùng."

"Ngươi đúng là rất thông minh. Chủ nhân có dặn ta để ngươi tự tìm ra cách. Nếu ngươi không nhận ra thì chủ nhân sẽ trách phạt"

"Ta biết sư tôn vẫn luôn để ý từ xa. Vậy xin được cáo từ. Ngày mai nơi này sẽ rất đông người. Để đản bảo an toàn, Đường hộ vệ vẫn nên dẫn vị đó đến gần một chút rồi mới ẩn đi."

Học viện Xuất Trần tuyển rất ít người cho nên thời gian tuyển sinh năm mới chỉ có một ngày. Thậm chí các thế lực còn đến trước gửi gắm như trường hợp của Lý Minh Châu.

Còn Thiên Lương học viện đi theo đường lối phổ cập cho nên thời gian tuyển sinh kéo dài khá lâu.

Điều kiện thi vào Học Viện Thiên Lương chỉ có vài tiêu chí không có mấy khó khăn. Một là dưới 20 tuổi. Hai là không được tuyệt mạch. Ba là không mắc bệnh hiểm nghèo.

Ba điều kiện này thì đến 9 phần các tu luyện giả trẻ tuổi đều có thể qua được.

Khi Đặng Thông quay về bên trong học viện thì có vài vị trưởng lão chạy qua hỏi thăm tình hình. Đặng Thông chỉ có thể lấp liếm bằng cách nói là có người đến đưa tin. Còn tin gì thì sẽ chẳng ai hỏi kỹ cả. Có những thông tin không thể chia sẻ cho người khác được.

Sáng hôm sau, Đường Chấn dẫn Tiểu Dương lên đường tiến về phía Thiên Lương Học Viện.

"Tiểu công tử, lát nữa tiểu nhân sẽ không thể đi vào trong cùng tiểu công tử mà sẽ ẩn nấp bên ngoài học viện trong thời gian tiểu công tử học ở đây."

"Xin đa tạ Đường lão thời gian này đã chiếu cố ta. Có cái này ta muốn hỏi Đường Lão."

"Xin tiểu công tử cứ nói."

"Đường Lão nói với ta, ngài đã không tăng cảnh giới suốt một thời gian dài. Không biết lý do là tại sao? Ta hỏi là vì lo sợ ta cũng sẽ không thể tăng tiến được."

"Cảnh giới của tiểu nhân không thể tăng lên là vì tiểu nhân cảm thấy bản thân mình là hạ nhân, không thích hợp với việc được gọi là Thánh Cảnh đứng ngang hàng với hai vị chủ nhân. Hơn nữa hai vị đó cũng đã quá mạnh, không có tiểu nhân cũng chẳng sao."

"Đường lão sao lại nói vậy. Mẹ ta cũng rất mạnh nhưng bà ấy vẫn muốn ta mạnh lên để cùng nhau tìm cha ta. Hai vị tổ tông có thể nói là vô địch nhưng biết đâu sẽ có lúc cần trợ thủ thì sao?"

"Lời của tiểu công tử làm tiểu nhân nhớ đến chuyện năm đó. Năm đó tiểu nhân chỉ có thể bất lực nhìn thiếu gia ra đi. Quả thật là nếu tiểu nhân mạnh hơn, dù biết không thể làm được gì trong lúc đó nhưng cũng có thể liều mình trợ giúp."

"Đường lão, ta không biết chuyện của cụ ngoại cụ thể ra sao. Nhưng ta chắc chắn một điều hai vị tổ tông không hề trách ngài. Bởi vì họ không muốn cùng lúc mất đi thêm một người thân đâu."

Nghe những lời Tiểu Dương nói, tự nhiên trong Khí Hải của Đường Chấn bùng lên một ngọn lửa mạnh mẽ. Đường Chấn ngoại hiệu là Liệt Diệm Đao là vì công pháp hệ lửa mạnh mẽ cũng như thanh đao trong tay.

"Tạ tiểu công tử điểm hóa. Tiểu nhân xin phép đi trước. Hẹn gặp lại tiểu công tử."

"Tạm biệt Đường lão."

Nói rồi Đường Chấn vụt đi về phía ngọn núi cách đó không xa lắm. Dáng vẻ trông rất gấp gáp.

"Ngươi may mắn mới gặp được chủ nhân của ta."

Tiểu Bạch dùng Thần Cảm với theo Đường Chấn.

Sở dĩ Đường Chấn có hơi vội là vì cái mà mọi tu luyện giả mong chờ đã đến với Đường Chấn. Đó là thời khắc đột phá Nhập Thánh. Khu nút thắt trong lòng được gỡ bỏ, với thực lực đã quá thừa của mình. Đường Chấn đã có thể tiến thêm một bước.

Cùng lúc đó thì vẫn là mấy vị bên trong học viện cũng cảm nhận được một luồng khí lực cực kỳ bá đạo đang hừng hực khí thế.

"Thật không ngờ lại có người đột phá Thánh Giả ở chỗ chúng ta."

"Dù mới là Nhập Thánh thì cũng là rất hiếm có. Chúng ta không nên quấy rầy lúc này. Đợi đột phá xong thì đến chúc mừng. Học viện chúng ta có thể mời về làm hộ pháp."

Người đang lên tiếng là viện trưởng học viện Thiên Lương. Tên gọi là Lương Thiên Nhất. Vừa là người có cảnh giới cao nhất cũng là người có kiến thức sâu rộng nhất của toàn học viện.

Chỗ Đường Chấn hạ xuống đột phá hiện tại đang bị một ngọn lửa vô hình vô sắc thiêu đốt. Cây cỏ xung quanh lúc này đều bị héo khô cả. Chỉ có Đường Chấn thì khí sắc càng ngày càng tốt.

Phía Tiểu Dương thì lúc này đã vào đến khu vực học viện. Vì đang là thời gian tuyển sinh cho nên có rất nhiều tu luyện gỉa trẻ tuổi khác cũng đến nơi này bằng nhiều cách khác nhau.

Tuy nhiên đại đa số vẫn là đi bộ, chi có vài người là có phi hành thú hoặc là được gia đình đưa đến.

Hộ vệ của học viện đang cố gắng giữ trật tự tại các khu vực kiểm tra đầu vào. Vì tiêu chí khá đơn giản của mình cho nên mỗi một năm Thiên Lương học viện có thể tuyển đến vài ngàn tu luyện giả trẻ tuổi vào học.

Có vài người sớm đã chú ý đến một thiếu niên mặc bộ đồ màu đen lại cưỡi trên một con chó trắng. Hình ảnh tương phản này khá là bắt mắt. Lúc này Đặng Thông cũng đang ở phía trên cố gắng tìm mọi cách để có thể nhận ra Tiểu Dương. Đây là sứ mệnh cực kỳ quan trọng.

Các tu luyện giả trẻ tuổi xếp thành nhiều hàng đến từng khu vực tiếp nhận ban đầu khác nhau. Mỗi khu vực có ba người phụ trách. Người đầu tiên có một pháp khí có thể xác định được tuổi tác của người đến kiếm tra. Người trên 20 tuổi thì sẽ hiện ra màu đỏ, còn dưới 20 tuổi thì sẽ hiện ra màu xanh.

Người thứ hai có một pháp khí xác định được tình trạng Khai Mạch. Chỉ cần không phải là tuyệt mạch thì dù chỉ có 1 mạch thông cũng được nhận. Cuối cùng là một người thuộc dược đường chuyên kiểm tra về sức khoẻ thân thể.

Kiểm tra bước này là bắt buộc và tất cả mọi tu luyện giả trẻ tuổi muốn theo học đều phải thông qua. Không có bất cứ ngoại lệ nào cả.

Tiểu Dương xếp hàng một lúc rồi cũng đến lượt. Những trường hợp mang theo sủng thú như Tiểu Dương thì còn phải qua một kiểm tra khác. Đó là kiểm tra độ nguy hiểm của sủng thú, nếu sủng thú có tính cách quá hung giữ thì chủ nhân buộc phải được xếp vào khu vực tách biệt để tránh ngộ thương các đồng học khác. Và chỉ khi ra ngoài làm nhiệm vụ còn không thì không được phép thả sủng thú ra ngoài khu vực tách biệt đó.

Kiểm tra cho Tiểu Dương thì đầu tiên vẫn là tuổi, sau đó đến cơ thể rồi cuối cùng mới là Khí Mạch. Đây là cách sắp xếp đúng trình tự nhất và cũng hợp lý nhất để phân loại. Vị đạo sư sử dụng pháp khí giám định Khí Mạch ngay lập tức tỏ ra bất ngờ sau khi Tiểu Dương đưa tay chạm vào nó.

Một ánh sáng màu vàng rất mạnh toả ra từ pháp khí này. Cũng tưng ứng với việc Khí Mạch của Tiểu Dương có động khai thông rất cao. Ngay lập tức cao tầng của học viện bên trên đều để ý đến khu vực mà Tiểu Dương đang giám định.

"Hắc Tinh Vân, chắc chắn là người đó rồi. Bảo sao sư tôn không cần phải giới thiệu. Như vậy không nổi bật mới là lạ."

Vừa nghĩ Đặng Thông vừa bay thẳng xuống chỗ Tiểu Dương đang giám định.

"Tiếp theo để cho ta."

Đặng Thông nói với vị đạo sư đang kiểm tra cho Tiểu Dương rồi tự mình tiếp quản. Phó viện trưởng đích thân ra tay cho nên vị đạo sư kia cũng không có ý kiến gì.

"Viện ta tuy theo đường lối phổ cập nhưng cũng có phân chia học viên theo tiềm năng của mỗi người. Vị tiểu huynh đệ này đủ để vào lớp tinh anh năm nay rồi."

"Đa tạ tiên sinh."

Tiểu Dương rất lễ phép mà đáp lại.

"Chỉ cần kiểm tra thêm một bước nữa thôi. Mời tiểu huynh đệ đưa tay ra."

Sau khi Tiểu Dương đưa tay ra thì Đặng Thông dùng một pháp khí chuyên dụng để kiểm tra cảnh giới của tu luyện giả để xem Tiểu Dương rốt cuộc là đã đến tầng thứ nào.

Pháp khí kia có 6 mặt hình vuông, mỗi mặt đánh 1 số từ một đến 6. Sau khi chạm vào khí lực của Tiểu Dương thì nó xoay vòng một lúc rồi ngửa mặt số 4 lên. Mặt này cũng sáng lên một phần ba diện tích. Tuy nhiên ánh sáng có chút yếu ớt mỏng manh.

"Sắp vào Sơ Kỳ của Chuyển Hình Cảnh rồi sao. Thật là đáng sợ."

Đặng Thông vừa kiểm tra vừa cảm thấy khó khăn cho thời gian tới của mình. Bởi vì người mà sư tôn của ông đưa đến quá khác biệt. Muốn giấu nhẹm đi e rằng khá khó khăn. Không biết phải làm sao cho phải.

"Tiểu huynh đệ mời đi theo ta."

Cứ thế Tiểu Dương được Đặng Thông dẫn đi trước ánh mắt vừa ngưỡng mộ vừa ghen tức của đám thanh niên trẻ tuổi đến nhập học.

Những vị khác trong học viện cũng đều đã để ý hết về chỗ Tiểu Dương.

"Hiếm khi thấy phó viện trưởng sốt sắng như vậy. Xem ra là đã nhắm được mầm non tốt."

Trong lúc tất cả đều nhìn về phía tiểu Dương thì chỉ có viện trưởng vẫn một mực giữ sự chú ý của mình vào dãy núi gần học viện.

Nơi đó hiện tại đang tồn tại một hào quang lửa lúc ẩn lúc hiện. Một lúc sau thì một cột sáng rõ ràng kéo dài cả chục trượng phụt lên từ mặt đất.

Anh sáng chói mắt đến mức không thể nhìn thẳng vào được.

"Chúc mừng đạo hữu Nhập Thánh. Không biết tại sao đạo hữu lại đến chỗ này đột phá."

Người lên tiếng là Lương Thiên Nhất. Không thể làm phiền người khác đột phá nhưng sức mạnh quá lớn này cũng là nguy cơ lớn đối với học viện. Dù muốn dù không, thân là viện trưởng Lương Thiên Nhất cũng phải thăm dò ý tứ của đối phương.

"Ta có việc phải ở lại đây một thời gian. Các hạ không cần phải lo lắng."

"Nếu ta không nhầm, đạo hữu là Liệt Diệm Đao, người hôm qua đến gặp Đặng phó viện trưởng cũng là đạo hữu. Nếu là căn dặn của vị đó vậy thì ta sẽ không hỏi nhiều."

Lương Thiên Nhất không phải tự nhiên mà leo lên làm viện trưởng khi tuổi còn khá trẻ. Sức mạnh là một chuyện, đầu óc của ông mới là thứ đáng chú ý hơn.

"Vậy thì xin đa tạ Lương Viện Trưởng."

Đường Chấn cũng không phải vừa khi nhanh chóng nhận ra đối phương là ai.

"Vậy ta xin phép quay về."

Đã xác định được dụng ý của đối phương thì cũng chẳng cần nhiều lời làm gì. Nhất là khi biết rõ đối phương sẽ không gây tổn hại gì cho học viện cả.

"Viện trưởng ngài vừa đi đâu vậy. Viện phó vừa mới tìm được một hạt giống tốt. Đã đưa vào bên trong Nội Viện rồi. Năm nay đây là người đầu tiên đó."

Vừa quay về thì Lương Thiên Nhất đã được một trưởng lão báo cáo.

"Vậy sao. Vậy để ta xem một chút, người đầu tiên của lớp Tinh Anh năm nay có gì nào."

Nói xong thì Lương Thiên Nhất lại vụt đi, đây là dịch chuyển chứ không phải phi hành.

"Chuyển Hình Cảnh chuẩn bị hoàn sơ kỳ. Khí Hải Hắc Tinh Vân, 8 mạch toàn thông."

Lương Thiên Nhất có đôi chút kinh ngạc với những gì mình tra xét được ở Tiểu Dương.

Cùng lúc đó thì Đặng Thông cũng đã sắp xếp xong chỗ ở cho Tiểu Dương và Tiểu Bạch.

Lớp Tinh Anh được bố trí riêng trong Nội Viện. Ở đây họ không phân biệt năm học mà mỗi người đều được luyện tập riêng biệt một kèm một với đạo sư.

Tất nhiên người phụ trách Tiểu Dương chính là Đặng Thông. Việc này đã được đăng ký ở Nội Sự Các.

Hiện tại số lượng học viên Tinh Anh trong cả 5 năm ở Học Viện Thiên Lương là 12 người tính cả Tiểu Dương.

"Phó viện trưởng. Học sinh mới này là lý do Liệt Diệm Đao đưa đến chỗ chúng ta sao?"

"Viện trưởng quả là đầu óc nhanh nhạy. Đúng vậy."

"Nếu đã liên quan đến vị đó, vậy ta cũng không dám trái ý. Chỉ mong sao học sinh mới kia có thể thành công."

"Chắc viện trưởng cũng nhìn ra rồi. Khí lực đó giống với của sư tôn. Người có được cái đó có ai không phải là tuyệt đỉnh cao thủ."

"Danh tiếng của học viện trong mấy năm tới sợ là phải dựa vào thanh niên trẻ này cũng như phó viện trưởng rồi."

"Viện trưởng yên tâm. Lần tới thi đấu chúng ta sẽ không phải mất mặt."

Xét cho cùng thì mặt mũi của học viện mới là thứ hai người để ý. Nó không chỉ liên quan đế vinh nhục của hai người họ mà còn là công sức của mấy trăm con người cùng nhau cố gắng mỗi ngày.

Bạn đang đọc Lưỡng Cực Song Tinh sáng tác bởi Revulsion
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Revulsion
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.