Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đơn Giản Mà Hiệu Quả

Tiểu thuyết gốc · 2638 chữ

Trong khi Trần Khải đang ráo riết chuẩn bị cho lần thi đấu chính thức đầu tiên thì hai thầy trò Vũ Thần và Lý Minh Châu vẫn bình chân như vại.

Họ vẫn chỉ làm những việc thường ngày. Đến tận tối ngày cuối cùng trước khi thi đấu. Vũ Thần mới hỏi học trò của mình.

"Con không muốn ta dạy cho cái gì đó để chiến thắng sao?"

"Nếu cần thiết thì sư phụ đã dạy con rồi. Nào có cần đợi con hỏi.?

"Haha. Đúng lắm, Luân Khí Cảnh thi đấu vẫn là nên dùng chiến đấu cận thân, càng cố gắng luyện chiêu thức sớm thì càng bất lợi. Bởi vì chiêu thức cấp thấp hiệu quả ít lại tiêu tốn khí lực nhiều. Một khi cạn kiệt khí lực thì tự nhiên sẽ bại."

Từ trước đến giờ Lý Minh Châu vẫn luôn duy trì tập luyện cơ thể như hồi mới bắt đầu Khai Mạch. Chưa kể đến việc gia trì của của khí lực sẽ làm cho cơ thể của cô trở nên vững vàng hơn.

Với cảnh giới hiện tại của Lý Minh Châu tuy không thể đẩy khí lực ra thành một màn chắn quanh người như cũng có thể dồn khí lực vào chỗ cần bảo vệ. Kỹ thuật chiến đấu cận thân cũng được Vũ Thần rèn luyện cho. Cho nên Lý Minh Châu hoàn toàn đủ khả năng chiến thắng mà không cần dùng bất cứ thủ đoạn gì.

Chưa kể đến việc Nhật Tinh Khí Hải cùng với Dương tạo thành một bộ đôi hoàn mỹ. Lượng khí lực mà Lý Minh Châu có thể xuất ra chắc chắn nhiều hơn nhiều so với bất kỳ ai cùng cảnh giới chứ đừng nói là chỉ những đồng học của mình.

"Có cái là. Con là nữ nhân, đánh nhau tay không thì hơi khó coi một chút. Cầm lấy thứ này, ngày mai kẻ nào thách đấu con thì cứ đánh kẻ đó"

Nói rồi Vũ Thần đưa cho Lý Minh Châu một thứ giống một cây gậy gỗ. Chính xác thì nó là một cây đoản côn bằng gỗ. Dài khoảng bốn thước. Cầm lên tương đối nhẹ.

"Thứ này chẳng phải là cành cây từ cây Hoàng Mộc gần tháp hay sao. Sư phụ, người cũng tùy tiện quá rồi."

"À thì ta cũng cắt gọt nó cẩn thận rồi mà. Đản bảo không có dằm đâm vào tay con."

Cây Hoàng Mộc là một loại Linh Thảo thân gỗ cỡ lớn. Điểm đặc biệt của nó là tuổi càng cao thì cấp độ càng cao.

Một cây Hoàng Mộc cổ thụ chính là Linh Thảo cấp 8. Gỗ của nó là nguyên liệu chế các loại pháp khí cấp 8 thuộc hàng cao cấp nhất.

Tuy cái trong tay Lý Minh Châu chỉ là gỗ thông thường chưa qua xử lý gì nhưng vì tuổi đời lâu năm của cây Hoàng Mộc này. Nó vô cùng cứng chắc, pháp khí cấp thấp muốn đánh gãy nó là chuyện không thể. Ngược lại thì vì nó chỉ là cây gỗ bình thường cho nên cũng chẳng co uy lực gì.

Sát thương tạo ra hoàn toàn là dựa vào lực tấn công của Lý Minh Châu.

Sáng ngày hôm sau. Toàn bộ học sinh của Xuất Trần Học Viện từ năm nhất cho đến năm thứ năm đều có mặt tại sân chính của học viện.

Bởi vì số lượng tuyển sinh rất ít cho nên cả năm năm cộng vào mới có hơn năm trăm người. Nếu xét quy mô thì còn ít hơn cả một học viện tầm trung bình kém.

Nhưng xét về chiến lực thì có thể tự tin mà nói Xuất Trần Học Viện là nơi đứng đầu toàn thể mấy trăm học viện lớn nhỏ trên toàn đại lục.

Họ đã giữ vững vị trí này suốt hơn 30 năm nay mà chưa có học viện nào hạ bệ được. Đây cũng chính là niềm kiêu hãnh của toàn thể học sinh cũng như cựu học sinh xuất thân từ nơi được gọi là tốt nhất này.

Sau khi viện trưởng tuyên bố cuộc thi cuối năm bắt đầu thì những học sinh lớp trên bắt đầu rút về khu vực quan sát. Chỉ để lại đội năm nhất ở khu vực giữa sân.

Mười người đứng đầu lần lượt được đọc tên. Và tất nhiên mọi sự chú ý đều đổ dồn về phía Lý Minh Châu.

Sự chú ý này bao gồm cả hội đồng trưởng lão cùng hai vị viện trưởng, viện phó ở trên đài cao nhìn xuống.

"Luân Khí Cảnh trung kỳ. Cũng không coi là vượt trội. Năm nay tên nhóc nhà họ Trần kia cũng không phải là kẻ dễ ăn hiếp."

Một vị trưởng lão lên tiếng.

Đúng là tốc độ tu luyện của Lý Minh Châu không có gì gọi là cực kỳ đột phá. Tuy nhiên ngoài hai ông cháu viện trưởng ra. Không một ai biết Lý Minh Châu luyện Dương. Và thông tin này sẽ còn được bảo mật thêm một thời gian nữa.

Hôm nay là lần đầu tiên Lý Minh Châu xuất hiện mà không ngồi trên lưng gấu. Và góc nhìn cận cảnh này thì mọi người mới thấy Lý Minh Châu bây giờ đã cao hơn những bạn nữ khác phải hơn nửa cái đầu.

Đứng với các bạn học nam có dáng người vừa phải không thua kém là bao. Chỉ có những người luyện công pháp tăng cường trực tiếp cơ thể thì mới có chiều cao nhỉnh hơn hoàn toàn so với Lý Minh Châu.

Hơn nữa vì luyện Dương cho nên nhan sắc của Lý Minh Châu cũng thay đổi, trở nên tươi sáng và xinh đẹp hơn. Đúng với độ tuổi 18 đẹp nhất của thiếu nữ.

Trần Khải là người bất ngờ nhất vì mỗi ngày Trần Khải đều lấy mục tiêu là Lý Minh Châu để vượt qua. Khuôn mặt dáng người thế nào đều nhớ kỹ. Chỉ qua một đoạn thời gian nào ngờ lại thay đổi đến như vậy.

"Những người muốn thách đấu lên báo danh. Hàn đạo sư sẽ phụ trách sắp xếp cặp đấu sao cho phù hợp".

Tùy thuộc vào số lượng cặp đấu được diễn ra mà việc thi cuối năm có thể mất từ vài ngày cho đến nửa tháng.

Cũng có vài năm cá biệt chỉ diễn ra trong một ngày duy nhất do nhóm mười người dẫn đầu quá vượt trội làm cho rất ít người dám thách đấu.

Ví dụ như nhóm tân sinh năm nay. Vị trí từ thứ mười đến thứ ba còn có người thách đấu. Tuy nhiên cũng không nhiều người nhiều nhất là thứ mười cũng chỉ có ba trận.

Còn Lý Minh Châu và Trần Khải thì sẽ chỉ có một trận chiến duy nhất phân định thắng thua năm nay của họ mà thôi.

Trong lúc này thì các tiền bối khóa trên đang vô cùng sôi nổi bàn luận về sắc đẹp của tiểu sư muội này.

"Sao nghe nói chỉ có nhan sắc bình thường bây giờ lại thành mỹ nhân thế này. Biết vậy ông đây đã cố gắng hơn để vào trong đó."

"Ngươi nằm mơ đi. Ta ở trong đó còn chưa nhìn thấy bao giờ nữa là."

"Cùng trong Nội Đường mà còn chưa gặp. Vậy chẳng phải là đệ tử của Trưởng Lão Viện sao?"

"Nghe nói là như vậy. Sư phụ ta còn không cho hỏi việc này. Xem ra tiểu sư muội này không đơn giản đâu"

Các sư huynh khóa trên đang vận dụng mọi thông tin và hiểu biết mà mình có để suy luận về Lý Minh Châu.

Còn những sư tỷ thì tỏ thái độ khinh bỉ mấy tên đàn ông háo sắc thấy gái đẹp là mắt sáng rực lên.

Và tâm điểm của ngày thi đầu tiên cũng đến khi mà Trần Khải thách đấu Lý Minh Châu.

Nhờ những thông tin thu thập được bằng nhiều cách thì Trần Khải có mấy phần tự tin chiến thắng. Còn Lý Minh Châu thì hoàn toàn không biết gì về đối thủ.

Trên đài cao lúc này các trưởng lão đang xì xầm với nhau.

"Không thấy Thái Thượng Trưởng Lão đến xem. Ngài ấy không lý nào lại để mặc học trò không động viên chứ."

Chỉ có một mình viện trưởng là biết lý do tại sao. Nhưng ông ấy không vội lên tiếng.

Dưới sân Trần Khải đã bắt đầu chủ động tấn công Lý Minh Châu.

Đặc điểm của các gia tộc tu luyện là có hệ thống chiêu thức phù hợp với từng giai đoạn tu luyện. Từ cấp thấp cho đến cấp cao đủ cả.

Công pháp mà Trần Khải tu luyện là hệ cường công. Tấn công áp đảo đối thủ cho nên chiêu thức cũng là dạng tấn công vỗ mặt.

"Đại Lực Quyền".

Ngay đòn tấn công đầu tiên. Trần Khải đã tung ra chiêu thức của mình. Đại Lực Quyền đúng như cái tên của nó. Là một cú đấm phát ra khí lực có sức sát thương tập trung vào điểm va chạm.

Sức tấn công của chiêu này khá uy lực đối với người cùng cảnh giới. Còn dưới con mắt của cấp cao hơn. Nó chẳng khác gì nắm đấm bình thường chả có chút uy hiếp nào.

Lý Minh Châu chẳng hề tránh né lập tức rút cây gậy gỗ ra vụt thẳng vào nắm đấm đang đi đến.

Cảnh này trông chẳng khác gì hai người bình thường đấu nhau. Nếu như không nhìn thấy khí lực màu xanh dương của Trần Khải xuất hiện phía trước nắm đấm.

Bộp một tiếng. Tay Trần Khải lập tức rút lại trong khi Lý Minh Châu thì vẫn giữ nguyên tư thế. Đã vậy Lý Minh Châu còn không thừa cơ tấn công mà tiếp tục đợi đối phương tấn công mình.

"Thanh gỗ kia không phải là pháp khí. Nó không hề có chút lực lượng nào nhưng lại cứng chắc như vậy. Xem ra mình cũng phải dùng binh khí thôi."

Trần Khải tự nghĩ trong đầu rồi rút ra một pháp khí cấp 3 là một thanh đao ngắn cầm một tay. Đã là hệ cường công thì phải tối đa lực tấn công, chẳng có ai lại cầm kiếm múa vài đường khi luyện tập công pháp loại này cả.

"Phá Nham Trảm"

Chiêu thức thứ hai được Trần Khải sử dụng là một nhát chém từ trên cao xuống với xuất lực mạnh đủ để phá đá.

Lý Minh Châu vẫn một động tác cũ cầm cây gỗ đã được bọc khí lực màu trắng của mình đập vào thanh đao của đối thủ.

Keng một tiếng vang lên. Đòn tấn công của Trần Khải bị chặn lại. Lý Minh Châu lại tiếp tục không tấn công mà phòng thủ tiếp.

Lúc này thì trên đài cao một vài vị trưởng lão đã nhìn ra những chỗ thú vị.

"Kia chẳng phải gỗ Hoàng Mộc sao. Đúng là Thái Thượng Trưởng Lão chỉ tùy tiện nhặt một cành cây cho đệ tử làm vũ khí."

"Đó vốn là phong cách của ngài ấy mà. Cũng không có gì là lạ. Hoàng Mộc tuy cứng nhưng lâu dài rồi cũng sẽ chẳng đọ lại được pháp khí thực sự."

"Cái ta để ý là khí lực màu trắng của cô bé kìa. Mấy ông có thấy quen quen không?"

"Ông nói ta mới để ý. Hình như nó giống với..."

Vị trưởng lão kia đang chuẩn bị nói tiếp thì Vũ Viện Trưởng đã ngắt lời.

"Các vị, đã nhận ra rồi thì mong các vị giữ kín cho đến khi con bé tốt nghiệp."

"Hẳn nào ông ấy còn chẳng đến xem. Hóa ra là vì không thể có bất ngờ gì được."

Người nói cuối cùng là viện phó tên là Mạnh Cường. Bình thường là người thâm trầm ít nói. Mỗi một lời nói ra đều đi vào trọng điểm cả.

Các vị trưởng lão khác cũng gật đầu rồi cùng nhau tập trung xem tình hình dưới sân.

Trần Khải sau hai lần tấn công bị đối phương ngăn chặn tương đối dễ dàng đã bắt đầu nóng máu. Liên tục tung ra thêm ba nhát Phá Nham Trảm nữa nhất quyết muốn áp chế bằng được Lý Minh Châu.

Còn Lý Minh Châu chỉ dùng cách đơn giản mà trực tiếp nhất là dùng khí lực thuần của bản thân chống trả.

Khí lực chuyển hóa thành chiêu thức sẽ có uy lực cao hơn nhưng lại tiêu tốn hơn hẳn. Vì thế mà sau ba đòn liên tiếp vừa rồi tiếp tục bị Lý Minh Châu đỡ được thì Trần Khải đã bắt đầu cảm thấy hụt hơi.

Điểm khó chịu nhất là Lý Minh Châu không chịu chủ động công kích. Chủ động tấn công thì còn có điểm yếu lộ ra để khai thác. Đằng này cứ phòng thủ kiểu lỳ lợm thế này thì hoàn toàn không có cách nào phá được.

Trần Khải quyết định phải dùng một chút thủ đoạn đê phá vỡ thế cục này.

"Nãy ta đã tấn công rồi. Lần này xin mời Lý đồng học tấn công. Ta cũng muốn xem chiêu thức của Lý đồng học có uy lực thế nào."

"Được thôi!"

Trần Khải cũng không ngờ Lý Minh Châu lại đồng ý một cách dứt khoát như thế.

"Chỉ là ta không có chiêu thức nào cả."

Đi cùng câu nói của Lý Minh Châu là đòn tấn công bằng cây gậy gỗ. Lý Minh Châu chỉ dựa vào thân thể uyển chuyển của nữ giới mà tấn công. Những đòn tấn công bình thường được gia trì bằng khí lực.

Trần Khải cũng chống đỡ nhưng nhận ra khí lực của mình đang bị đối phương áp đảo. Hơn nữa sự khéo léo trong di chuyển của Lý Minh Châu càng làm cho Trần Khải gặp khó khăn hơn.

Và cái gì đến cũng phải đến. Trần Khải bị đánh trúng một rồi hai nhát. Cho đến nhát thứ tư thì hoàn toàn cạn kiệt khí lực để chống đỡ cho cơ thể. Bị đánh trúng tiếp thì chính là dùng cơ thể để chống lại khí lực của đối phương.

Như thế chính là lấy trứng chọi với đá. Lúc này thì Trần Khải buộc phải cay đắng thừa nhận mình đánh không lại đối thủ.

"Ta chịu thua".

Trần Khải buộc phải chấp nhận thua cuộc. Để lại vị trí thứ nhất tân sinh cho Lý Minh Châu năm giữ.

Lúc này bên phía các sư huynh năm cuối. Có vài người tỏ rõ sự thất vọng.

"Ta còn tưởng có gì đặc sắc lắm. Cuối cùng thì như trẻ nhỏ đánh nhau."

"Các ngươi thì biết cái gì. Nhìn vào Khí Hải của sư muội kia đi. Ta dám cá đến lúc tốt nghiệp người ta bỏ xa các ngươi."

Người lên tiếng cuối cùng là một người ở trong Nội Đường cũng là một trong những người mạnh nhất năm cuối.

Lúc này thì mấy anh trai kia mới cuống cuồng lên dò xét Khí Hải của Lý Minh Châu.

Và một vầng thái dương trắng sáng đập vào mắt họ. Tất cả bọn họ đều hiểu, vào lúc cả bọn còn ở Luân Khí Cảnh trung kỳ. Tuyệt đối không có ai ngay cả người mạnh nhất năm bọn họ cũng không có Khí Hải cường hãn đến như thế.

Bạn đang đọc Lưỡng Cực Song Tinh sáng tác bởi Revulsion
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Revulsion
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.