Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nơi Khái Niệm Không Thể Không Tồn Tại

Tiểu thuyết gốc · 1492 chữ

Hơn 10 viên đá lớn hơn đầu người đánh thẳng đến BẠch VÂn và thanh niên kia,tốc độ quá nhanh,trong tầm mắt của 2 người đó chỉ là những bóng mờ lúc ẩn lúc hiện

Ầm

Bọt nước bay tung toé,bên trong 2 bóng người đã biến mất không còn bóng dáng,cũng không biết là đã trốn thoát hay bị đánh nát rồi nữa.Trên không hàng ngàn m,nam tử vạm vỡ đang như tia chớp phóng về phía trước,hai tay hắn kẹp 2 tên thanh niên đã ngất xỉu từ lúc nào.Khuôn mặt hắn không được tốt lắm,trắng bệch như người bệnh lâu ngày,chỉ là cơ thể cũng không có thương tích gì lớn

“Các ngươi có ai thấy hai tên kia đâu rồi không”Một tên khổng lồ mặt nghi ngờ hỏi.NHưng cũng không ai trả lời hắn,tất cả bọn cũng đều chỉ thấy hoa mắt,hai tên kia liền biến mất

“Tìm kiếm vùng biển quanh đây cho ta,không được để 1 con cá nào chạy thoát”.Tên mở miệng khinh bỉ đám người kia ra lệnh,dù đã đoán được phần nào nhưng hắn vẫn không tin tưởng rằng đại ca hắn có thể bại trận nhanh như vậy được

“Không cần,rút lui”Một tên thanh niên trống rỗng xuất hiện trên bầu trên bầu trời,trên cơ thể tràn đầy cơ bắp của hắn xuất hiện vô vàn vết thương lớn nhỏ,thậm chí một bên tay còn đứt lìa tận gốc

………

Một con hải âu vung đôi cánh đầy hoa văn đôi mắt của mình bay vút mà qua, đại dương xanh thăm thăm như 1 tấm gương phản chiếu bầu trời xanh ngắt.Cuối chân trời, 1 hòn đảo đứng sừng sững trong ánh tà dương.TRên ngọn núi giữa hòn đảo,Hy đứng trầm ngưng nhìn mặt trời như 1 viên hoả cầu đang tắt dần,đôi mắt hắn ánh lên đầy tang thương không hợp với vẻ bề ngoài

“Ngươi không cần loạn động,chỉ là các ngươi không chịu nổi tốc độ của ta nên ngất đi thôi,nghỉ ngơi một lát sẽ không sao”Hy không quay đầu lại nói

Phía sau hắn,Bạch Vân đang cố vươn mình dậy,bên cạnh hắn là tên thanh niên mặt trắng bệch nằm không nhúc nhích.Nghe vậy hắn cũng không cố nữa mà nằm bệt xuống mở miệng:

“Các ngươi là ai,tại sao ta lại ở chỗ này”

“Từ đầu ta đã thấy ngươi không bình thường nhưng không ngờ ngay cả phụ thân ta ngươi cũng không nhớ.Chẳng lẽ đầu ngươi bị đánh hỏng rồi,không nên nha,ta không muốn có đứa con ngu ngốc”Nam tử vạn vỡ chép chép miệng trả lời

“Phi,ngươi là phụ thân ta thì con tiểu trư kia là mẹ ta.Nhìn ngươi một bộ người không ra người,quỷ không ra quỷ thế kia mà còn dám nhận là phụ thân ta”.BẠch vân tay chỉ 1 con lợn nhỏ mới đi qua,miệng không ngừng mắng

“Ồ,Lần đầu ta nghe có người nói ta người không ra người,quỷ không ra quỷ đấy.VẬy ngươi xem ngươi là cái gì”.Hy không vui trả lời,nói xong hắn vung nhẹ ống tay áo.Trước mắt hắn không khí lập tức trở nên lăn tăn như mặt xóng,một luồng nước trống rỗng xuất hiện.Bên trong phản xạ hai khuôn mặt giống nhau như đúc,chỉ là người nhỏ trên mặt có thêm 1 vết thương thập phần khủng bố mới ngừng chảy máu không lâu làm hắn trông xấu xí hơn hẳn.

Xoa xoa gương mặt ,BẠch Vân cười khổ.Hắn cũng không bất ngờ lắm,từ khi thấy tay mình có màng mỏng cộng với việc có thể thở dưới nước trước đó thì hắn đã đoán được cơ thể hắn không còn là cơ thể hắn nữa rồi.Chỉ là hắn không ngờ mình nhìn xấu thế này,như vậy thì hắn làm sao lấy được vợ.Đến lúc này hắn cũng đoán được phần nào chuyện gì xảy ra với bản thân,từ lúc bầu trời bỗng nứt ra thì hắn đã có linh cảm không lành rồi.Chỉ là không ngờ bản thân lại xuyên không đến hẳn 1 thế giới khác,còn mang bộ dáng quái quỷ này,mấu chốt là bộ dáng này rất xấu

“Ngươi không cần nghĩ bộ dáng mình xấu,chỉ là ngươi không nhớ mà thôi.Ta và ngươi ở bộ lạc đều là mỹ nam số 1 số 2 ,có 1 lần chỉ vì ta lỡ nháy mắt 1 cái mà hơn nửa số phụ nữ trong làng đều phải vào viện vì quá hưng phấn”Hy ngửa mũi lên trời nói.Tuy hiên nhìn bộ dáng hắn cộng với việc hắn còn đoán được suy nghĩ bản thân làm BẠch VÂn 2 ngàn lần nghi ngờ lời hắn nói

“Ngồi xuống đi,dù ngu ngốc đi nhưng mà ngươi vẫn là nhi tử của ta.Để ta nói cho ngươi chút thường thức,nếu không người ta lại cười ta sinh ra thứ ngu ngốc”

BẠch Vân không thèm tranh cãi với hắn nữa,so với thú vui nơi miệng lưỡi thì hắn quan tâm việc hắn đang ở đâu hơn

“Ngươi tên là Bạch VÂn,um,đây vẫn là cái tên ta đặt,nghe bao nhiêu lần vẫn thấy nho nhã.Phụ thân ngươi chính là tù trưởng mạnh nhất từng tồn tại của bộ lạc KÌnh Ngư…”

“Dừng,đừng tâng bốc mình thêm nữa.Nói những thứ quan trọng đi”.BẠch Vân không kiên nhẫn ngắt lời

“Hừ,còn gì quan trọng hơn phụ thân ngươi chứ.Được rồi,để bổn toạ nói những thứ khác cho ngươi nghe,nhắc đến thế giới này thì phải nhắc đến ngày hôm đó,ngày mà nhân loại tuyệt vọng nhất.NGÀY KHỞI HUYỀN…..”

Qua giọng nói cứng nhắc của Hy,thế giới này dần hiện ra trước mắt của BẠch Vân.Ngàn năm trước,bầu trời bỗng nhiên sụp đổ mà hạ thấp xuống,mặt đất bỗng nhiên tan chảy mà thiêu đốt hết thảy.Thiên không như thể tấm vải bị xé rách để lộ một lỗ đen rộng như 1 châu lục,từ bên trong nước biển không ngừng đổ xuống.Nhân loại không có bất cứ sức kháng cự,cái gì văn minh cái gì quân đội tất cả đều bị cuốn nát trong giấy lát.Chỉ trong vòng hơn 1 phút,thế giới đã bị quét sạch 1 lần,tất cả lại trở nên yên tĩnh lại,lỗ hỗng biến mất,mặt trời lại mọc lên,tất cả mọi thứ trở lại bình thường trừ thế giới.Nhân loại sau biến cố chỉ còn lại không đến 1 phần 100 nhân số sống xót,ngơ ngác đứng nhìn mặt biển kéo dài không có hồi kết

Dần dần bọn họ phát hiện ra thế giới này không chỉ thay đổi bề ngoài đơn giản như vậy,rất nhiều quy luật tưởng chừng là hiển nhiên đều đã không còn như trước

NGàn năm sau,nhân loại tiến hoá ra 4 nhánh tộc quần:Thổ Linh Tộc,Không Linh Tộc,Bộ LẠc người cá,cuối cùng là bộ lạc Lưỡng cư của hắn.THổ Linh Tộc với cơ thể khổng lồ của mình chiếm sức mạnh tuyệt đối,chúng sinh sống trên những hòn đảo lớn nhất,nắm trong tay những vùng biển màu mỡ nhất.Kế tiếp là KHông Linh TỘc với khả năng bay lượn ,chúng là bá chủ trên bầu trời rộng lớn.KHông Linh Tộc chia ra thành những tổ nhỏ sinh sống trên những tổ thụ với tán cây to như 1 hòn đảo nằm trong làn mây.Những tổ thụ cao không biết bao km cắm rễ thẳng vào đáy biển được mệnh danh là những cây trụ chống đỡ bầu trời của thế giới này.Tộc người cá được cho là mạnh thứ 3 tuy nhiên rất ít người chính thức biết sức mạnh của chúng là thế nào,môi trường sống là hoàn toàn dưới nước làm bọn chúng gần như tách biệt với thế giới.Cuối cùng là LƯỡng cư tộc,tộc loài yếu nhất,như tên gọi bọn họ có thể tồn tại ở dưới nước lẫn trên đất liền.Tuy nhiên bọn họ chỉ có thể thở dưới nước 1 tiếng đồng hồ sau khi ở 2 tiếng trên đất liền,điều này làm bọn họ buộc phải chiến đấu với Thổ Linh Tộc để tranh đoạt đất liền,điều này chính là nguyên do chủ yếu Thổ Linh Tộc chưa bao giờ ngừng đánh giết Lưỡng Cư tộc

Sức mạnh của nhân loại chính đến từ huyết mạnh chạy trong cơ thể bọn hắn.Bằng cách không ngừng mài dũa thân thể,cộng với việc hấp thu linh lực trong tinh thạch của quái thú vào huyết mạch của bản thân,nhân loại có thể mang trong mình những sức mạnh không cách nào tưởng tượng được.Lợi dụng việc trộn lẫn linh lực trong những nguyên tố tương ứng,con người có thể điều khiển chúng,biến những nguyên tố cơ bản thành thứ vũ khí đáng sợ nhất

BẠch Vân dần đần tiêu hoá lượng kiến thức mới tiếp xúc,dù không nhiều nhưng chúng quá ngoài sức tượng tượng.Hắn phát hiện hắn vẫn đánh giá thấp thế giới mới này,đây chính là thế giới của những thần thoại,nơi khái niệm không thể không hề tồn tại

Bạn đang đọc Lưỡng Cư Bộ LẠc sáng tác bởi an3679.
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi an3679.
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.