Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chấm dứt ngày dài

Tiểu thuyết gốc · 1518 chữ

Thoát khỏi khốn cảnh, Lệ đứng dậy, lùi lại mấy bước để giữ khoảng cách với con mèo, giờ nàng nhận ra việc cận chiến với nó là một việc bất khả thi, tốt hơn là đứng từ xa nhân lúc nó đánh nhau với Vô Bì Quỷ thì sử dụng pháp thuật khống chế nó trước, sau đó tấn công cũng chưa muộn. Tường Anh nhân lúc con mèo chưa kịp đứng dậy cũng vội chạy lại chỗ Lệ, mắt nàng lướt qua hai vết cào trên tay Lệ vẫn còn đang chảy máu mà không kìm được rùng mình, có mơ nàng cũng không nghĩ tới có ngày con mèo mà nàng chính tay nuôi dưỡng lại tấn công các nàng.

Con mèo sau khi ăn trọn quả đấm gần 300kg từ Vô Bì Quỷ thì lảo đảo đứng dậy, nó nhìn hai người một quỷ mà nhe răng rít lên một tiếng bén nhọn " Méooo...eo ". Hai tròng mắt nó ánh lên vẻ điên cuồng khát máu, quả đấm vừa rồi đau đấy, thành công chọc điên nó rồi.

- Con mèo của nhóc có bị bệnh dại không đấy?

Lệ nhìn cặp mắt đỏ ngầu của con mèo rồi lại nhìn vết thương trên tay sau đó buộc miệng hỏi một câu làm Tường Anh câm nín, giờ là lúc để hỏi chuyện này à?

- Em có đem nó đi chích ngừa rồi đó!

Tường Anh khẽ gắt. Ngay lúc này, con mèo sau khi ổn định lại cơ thể thì hướng về Vô Bì Quỷ mà phóng đến, nó còn nhớ rõ cái thứ to lớn xấu xí này đã tặng cho nó một cú đấm cực thốn vào bụng xuýt làm hai quả trứng của nó chạy lên đến họng. Nó cảm nhận rõ sự uy hiếp đến từ sinh vật này, điều này thôi thúc nó phải táp chết cái thứ cao lớn kia.

Tường Anh đang điều khiển Vô Bì Quỷ, nhìn thấy con mèo lao tới, chân trái khụy xuống, chân phải quét ra tạo nên cú đá hình vòng cung quét thẳng đến con mèo. Vô Bì Quỷ tuy mạnh nhưng lại quá chậm chạp, cú đá dễ dàng bị con mèo tránh được, nó còn nhảy hẳn lên chân, phóng tới táp vào cái cổ của con quỷ. Phần đầu chỉ là bộ phận giả, chịu công kích thì vỡ toan thành bụi, cái thây quỷ không đầu đổ ập xuống đất. Con mèo thấy cái đầu biến mất, cơ thể đổ xuống thì định nhảy tới chỗ hai cô gái, nhưng bất ngờ, từ phần vai con quỷ hai cánh tay người mọc ra chộp lấy phần chân sau con mèo kéo nó ngã sấp theo cái xác. Con mèo vừa định quay qua cào nát hai cánh tay thì một khoản tối bao phủ lấy cơ thể nó, Lệ cầm trảm mã đao từ trên bổ xuống. Hai chân sau bị níu giữ, con mèo đã không thể né tránh nữa, lưỡi đao chém xuống thâm vào nửa cái đầu, bổ đôi não nó ra, con mèo ngã xuống, co giật mấy cái rồi im lìm hẳng.

(Chúc mừng bạn giết chết Mèo Vằn, tích lũy 1)

( Bạn tổ đội giết chết Mèo Vằn, thu được: giày thể thao, dây chuyền dịch chuyển)

(Ngoài danh mục thu được: xương mèo)

(Đồng đội của bạn đạt level 4 , +1 toàn thuộc tính, +1 thuộc tính tự do)

Tuy Lệ không trực tiếp đạt level 6 nhưng cũng chỉ còn thiếu 2% là cột năng lượng đầy, lúc này mới có thể xem lại hai món đồ.

( Vật phẩm: dây chuyền dịch chuyển

Cấp bật: 1

Gia trì: +1 nhanh nhẹn, + 1 tinh thần

Miêu tả: sau khi trang bị cơ thể nhẹ nhàng, tâm hồn thư thái. Đặc biệt có thêm năng lực Tốc Biến. Tốc Biến chỉ có thể sử dụng mỗi ngày 1 lần.

( Năng lực Tốc Biến: dịch chuyển đến một vị trí bất kì trong phạm vi bán kính 4m. Sau khi sử dụng -1 điểm tinh thần.))

Ngoài chiếc dây chuyền thì đôi giày thể thao chẳng khác gì với đôi giày lúc trước Thiên cho Vy.

Tới lúc chia trang bị rồi, Lệ để Tường Anh chọn trước, nhưng không ngờ thứ nàng chọn lại là đôi giày. Quả thật nếu so ra thì trong hai thứ , chiếc dây chuyền sẽ hấp dẫn hơn là đôi giày vì nó có năng lực đi kèm. Nhưng đối với  một người theo chiều hướng pháp sư như Tường Anh, tác dụng của sợi dây chuyền không lớn, nó không giúp nàng nhanh hơn bao nhiêu, Tốc Biến thì mỗi ngày dùng chỉ 1 lần, dùng xong còn bị trừ mất điểm tinh thần, mà đối với nàng 1 điểm tinh thần là nhiều ra một đồng minh, nhiều ra một thứ để tấn công hoặc khống chế đối thủ, sợi dây chuyền đối với nàng chính là lợi ít mà hại nhiều, không bằng đôi giày có thể cho nàng 2 điểm tốc độ và 1 điểm thể lực. Còn về mấy cái xương mèo, nàng lấy làm gì đây? Đem hầm lấy nước nấu phở à?

Lệ lấy được sợi dây chuyền quả thật là một niềm vui bất ngờ, Tốc Biến đối với người đi theo đường lối cận chiến như nàng thật sự là quá tuyệt. Có nó, nàng có thể né đòn, tiếp cận đối thủ trong nháy mắt, và điểm tinh thần đối với nàng gần như là không có chỗ dùng.

Giải quyết xong việc chia đồ, Tường Anh không kìm được nôn nóng sử dụng Vô Bì Quỷ phá tung cánh cửa lao vào. Cánh cửa dù bị cào rách rất nhiều nhưng nhờ bên trong bị bàn ghế cũ và mấy thứ đồ linh tinh chặn lại nên vẫn khá chắc chắn, mất một lúc lâu nàng mới vào được. Cánh cửa mở tung ra để lộ bên trong là một người phụ nữ tầm 35 tuổi đang hôn mê, khuôn mặt vì mất máu nên hơi tái, chiếc áo trên người đã bị cởi ra, xé rách để băng bó lại những vết thương trên tay, trên vai do con mèo gây ra, hai bầu ngực trắng muốt phập phồng cố hô hấp một cách khó nhọc. Nhìn thấy người phụ nữ này, Tường Anh rơm rớm nước mắt, vội nhờ Lệ bế bà vào phòng băng bó, khử trùng những vết thương khắp người, không quên thay cho bà một bộ quần áo mới. Xác con mèo bị Lệ mổ bụng, moi hết nội tạng, quấn trong một cái chăng rồi cột lên người Vô Bì Quỷ, thịt yêu thú có thể làm thức ăn không thể bỏ phí được, thời đại này thức ăn khang hiếm, tuy trên xe có nhiều đồ ăn nhưng trước sau rồi cũng hết, con mèo này không chừng có thể kéo dài sự sống cho cả nhóm về sau.

Hai người ra ngoài mang theo mẹ Tường Anh tìm một chiếc xe máy tương đối sạch sẽ rồi rời đi, hai nàng cũng muốn dùng ô tô, nhưng đường nhiều xác xe cộ, hơi chật hẹp nên khó di chuyển, đành chọn xe máy vậy. Trên đường trở về, những nơi quá hẹp  bị Vô Bì Quỷ dùng sức mở rộng ra giúp quá trình di chuyển dễ dàng hơn không ít, đợi khi mọi người an toàn trở lại xe trời cũng đã chập tối, mọi người có lẽ phải qua đêm trên xe giữa cái nơi muôn vàng hiểm nguy này rồi.

Tìm một nơi tương đối vắng vẻ, Lệ bảo Khanh dừng xe để mọi người nghỉ qua đêm, nàng ra sau xe, mở cửa lấy mỗi người một cái bánh mì, một thanh socola với một chai nước lọc, bữa tối của mọi người có phần đơn giản và hơi dị khi phải ăn bánh mì cùng socola, nhưng ai cũng ăn rất ngon, họ có thể đòi hỏi gì sao, bản thân họ là những người nương nhờ vào sự bảo vệ của kẻ khác, vả lại sau một ngày chạy nạn họ thật sự đã mệt lã người và vô cùng đói bụng. Mẹ Tường Anh đã tỉnh nhưng vẫn còn rất yếu, ngoài uống ít sữa thì bà chẳng ăn được gì.

Mệt mỏi nhất có lẽ là Lệ, tên Thiên đó thì sướng rồi, bảo nàng cứu người thân của hai cô bé thì lăng đùng ra ngủ đến bây giờ còn chưa tỉnh, một mình nàng chạy đông chạy tây, cứu người thân của Thư rồi của Tường Anh, suýt chút nữa còn mất mạng trong miệng mèo. Bây giờ vẫn còn một vấn đề nữa phát sinh, vì cứu quá nhiều người mà nhân số hiện tại đã đạt đến 15 người, không biết lượng thực phẩm dự trữ có thể chịu được bao lâu đây?

Ngoài cửa sổ, màng đêm đen kịt báo hiệu đêm nay sẽ là một đêm dài.

Bạn đang đọc Lưỡi Hái sáng tác bởi huyết_lệ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi huyết_lệ
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 16

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.