Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hai Con Chim Cút

Tiểu thuyết gốc · 1335 chữ

“Ta có một gian phòng to lớn, nửa gian cho Chuyển Luân Vương thuê, có lúc phát xuất một đường quang, tà ma thiên hạ không dám cản”. Lão già miệng lẩm nhẩm, tay cầm trục dây trên đấu mực khẽ quay từ từ kéo căng sợi chỉ đỏ đã ngấm mực chu sa trên nắp quan tài, cạnh bên vẫn còn bốn cỗ khác đang được căng chỉ tạo thành tấm lưới bao bọc lấy cả chiếc quan tài.

"Sư phụ, thầy không phải nói là những cái xác này đều không còn hồn phách, vậy việc gì phải làm kĩ vậy chứ?" Tên thanh niên khoản 20 tuổi bực dọc nói, theo hắn nghĩ, xác mất hồn thì không thành quỷ càng không thành cương thi được, việc gì phải sợ.

"Bọn này tuy là xác không hồn, nhưng lại bị giết bằng cách dã man, oán khí tích lại trong xác cộng thêm nơi vết thương nhiễm ma khí rất nồng, để lâu hai thứ quyện lại, thân xác khó phân hủy sẽ trở thành lớp vỏ rất tốt cho ma quỷ chẳng may rơi vào tay tà linh hay quỷ đói sẽ là hoạ lớn, nên việc chúng ta làm hiện tại không phải ngăn những cái xác này thành ma quỷ mà thực chất là phong ấn chúng lại tránh để rơi vào tay ma quỷ." Lão đạo sĩ nói xong thì lấy lụa vàng đã được vẽ bùa bọc lên quan tài. "Bây giờ gọi điện cho người nhà đến nhận xác đi."

Cứ vậy, vụ án kết thúc vì không tìm thấy chứng cứ và không thể thỉnh vong hỏi cung. Bên phía dư luận thì thông báo là vụ án là do nhóm thanh niên ăn chơi gây gổ với xã hội đen nên bị thanh toán, và phía gặp vận rủi là đám giang hồ bị nghi ngờ buôn bán ma túy trong vùng nhưng chưa đủ bằng chứng. Cứ thế, cảnh sát vừa giải quyết được vụ án mang rợ, vừa giải quyết được đám giang hồ gây nhức đầu cục điều tra, còn việc bằng chứng thì quá dễ, không có bằng chứng thì không biết tạo bằng chứng giả à, cũng thông qua vụ này mà có cơ hội tìm được thông tin, phá luôn vụ buôn bán vận chuyển ma túy. Lần này cục điều tra thắng đậm, một mũi tên bắn trúng hai con chim cút.

.

Kiếm của Thiên đã sắp chạm vào ngực của Ma Quân.

Kenggggggggg.....

Lưỡi kiếm bị Ma Vỹ chặn lại, quất mạnh một cái hất tung Thiên ra gần mười mét. Linh hồn hắn sau một tuần bị giày vò thì lúc này đã  vô cùng mờ nhạt.

" Mi tiến bộ nhanh chóng thật, nhưng ngần ấy chưa đủ thắng ta đâu. Có lẽ lúc đầu ta đánh giá cao mi quá rồi, để Ma Vỹ giết ngươi quả thật là xúc phạm đến nó, ta sẽ cho ngươi được vinh hạnh chết dưới kiếm của ta. Nói tạm biệt với người thân của ngươi đi, cả người ngươi yêu nhất nữa, hình như tên là Lê Uyên Vy thì phải, tên đẹp đấy, nhưng có lẽ cần ta chăm sóc giúp rồi. Ha ha ha...." Cất một tràng cười điên dại, Ma Quân trên cổ tay mọc thêm một đoạn xương dẹp dài khoảng 0,5m, bén nhọn vô cùng nằm úp lên mu bàn tay. Sau đó phóng tới chỗ Thiên, khoảng cách hai bên dần rút ngắn.

Thiên lúc này thấy Ma Quân lại gần cũng phóng lại, hắn lúc này chỉ còn một ý muốn là giết Ma Quân, hắn không muốn người thân mình đều trở thành con rối. Hay bên đã đến đủ gần để tung đòn quyết định, Ma Quân giơ cánh tay phải lên chuẩn bị chém xuống, còn Thiên đâm đầu tới chuẩn bị đâm mạnh thanh kiếm vào ngực đối thủ, mặc kệ thanh kiếm sắt lẹn đang chuẩn bị chém xuống. Thời gian như chậm lại... Phốc sựttttt... lưỡi kiếm đâm thẳng vào ngực Ma quân...vúttt phốc... kiếm của Ma Quân cũng kéo một đường máu trên vai Thiên... phần vai bị kiếm chém trúng bắt đầu tang biến rồi lang ra... khóe môi Ma Quân mỉm cười yêu dị"chúc mừng ngươi đã thắng."... năng lượng từ hồn thể của Ma Quân từ từ chậm rãi bị hút vào kiếm, truyền truyền vào cơ thể Thiên ngăn lại sự tan biến..." Ngươi đã không làm ta thất vọng, kẻ kế thừa ý chí của ta không cần thiết phải mạnh mẽ, không cần giỏi giang, nhưng phải đủ thông minh và liều lĩnh để đánh cược mạng sống. Muốn có được một thứ đáng giá, phải trả một cái giá đủ lớn, phù hợp với thứ mình mong muốn"... Vết thương trên vai Thiên đang bắt đầu hồi phục... " Nhận lấy sức mạnh của ta, từ nay ta sẽ là một phần trong linh hồn của ngươi, là tiền kiếp của ngươi, đồng thời ngươi cũng là hy vọng của ta, thế nên đừng để cho ta thất vọng."...giọng Ma Quân tang biến theo hình ảnh của hắn, hồn thể của Thiên đã hoàn chỉnh trở lại, nhưng bản thân hắn đã không đủ tỉnh táo, bảy ngày bị dày vò khiến tinh thần của hắn hao tổn nghiêm trọng, dù đã được bổ xung năng lượng vào linh hồn nhưng người bị đói lâu ngày dù được cho ăn thật no cũng chưa chắc đã khỏe ngược lại còn ảnh hưởng xấu, linh hồn của hắn bị lấp đầy bởi năng lượng từ Ma Quân khiến cho linh hồn bị căng trướng đột ngột, ý thức hắn vì sự rối loạn này mà trở nên suy yếu, hắn ngã quỵ xuống, không giang xung quanh tĩnh lặng đến vô cùng.

.

"Này! Tỉnh lại đi, có nghe tôi nói không?" Giọng Hắc Vô Thường vang lên.

Thiên mơ màng tỉnh lại, đập vào mắt hắn là khuôn mặt của một tên to, cao, đen còn có hôi hay không thì chưa biết. Tên này cầm hai vai hắn lay liên tục khiến hắn vừa tỉnh lại suýt chút nữa thì ngất tiếp. Hắc Vô Thường thấy hoàn cảnh không đúng thì vội buôn vai Thiên ra. Thiên vô thức đưa tay lên vai, ở đó không có chút thương tích nào, Thiên thì thào"Đây là đâu, mà tôi ngủ bao lâu rồi?"

"Đây là nhà tôi, cậu nằm đây được một tuần rồi!" Hắc Vô Thường trả lời.

"Một tuần? Vậy là thời điểm đó không còn lâu nữa. Bây giờ là ngày bao nhiêu?" Thiên lẩm nhẩm làm Hắc Vô Thường khó hiểu, xong hắn vẫn trả lời" Ngày 14 tháng 5 năm 2019."

"Còn khoản 6 ngày. Ừm... mà anh tên gì nhỉ?" Thiên bỗng nhớ ra hắn và người này nói chuyện cả buổi mà vẫn không biết tên.

"Khì...tôi tên Phạm Vô Cứu." Nhìn thấy nét mặt lúng túng của Thiên, Hắc Vô Thường khẽ cười rồi trả lời.

"Phạm Vô Cứu...anh là Hắc Vô Thường à?" Mặt Thiên thoán lộ vẻ ngạc nhiên, sau đó lại hiện lên sự mừng rỡ. "Tốt quá rồi, tôi muốn nhờ Diêm Chúa cho tôi một số tiền lớn, thời gian đã không nhiều tốt nhất là ngày mai có thể có."

" Sao cậu biết tôi là Hắc Vô Thường? Mà cậu nói thời gian không nhiều là sao?" Hắc Vô Thường khó hiểu, hắn hình như không nói mình là Hắc Vô Thường mà.

" Giờ chuyện đó không quan trọng, chỉ cần chuyển lời của tôi đến Diêm Chúa, ông ấy tất sẽ hiểu." Thiên đáp lại.

Mặc dù không thích cái kiểu úp mở của Thiên nhưng Hắc Vô Thường vẫn đi một chuyến tới âm giới, trước khi đi không quên gọi Lệ đến lôi cổ Thiên về.

...................

Lâu không đăng, chắc mọi người bỏ truyện hết rồi.😩😩😩😩😩

Bạn đang đọc Lưỡi Hái sáng tác bởi huyết_lệ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi huyết_lệ
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 3
Lượt đọc 38

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.