Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chiến hữu

Tiểu thuyết gốc · 1370 chữ

Tại một căn phòng trọ nhỏ nằm ở một vùng bình dân nào đó trên mảnh đất Sài Gòn, cái nóng 38°C dường như không ảnh hưởng đến sự tăng động của hai thằng đực rựa đang thời kỳ động dục sống trong căng phòng này...

"Ưm...aaaaaaa" giọng Thiên rên la thảm thiết thấu tận trời xanh. Tiếp đó là giọng của một thằng khác"lần sau dám vậy không hả."

Trong phòng, Thiên nằm sấp, trên người còn mỗi cái quần đùi, hai tay hai chân bị trói vào bốn góc giường. Bên cạnh là thằng bạn cùng phòng đang cầm cây gậy trúc đập nhiệt tình lên bờ mông tròn căng của Thiên.

"Aaaaaaa.... mày có để tao giải thích không hả" Thiên cứ định giải thích lại ăn một gậy vào mông.

"Thằng mặt lợn mày có cái gì để giải thích, rõ ràng ôm tiền bỏ trốn hết hai tuần nay, nói đi mày bao con nào mà chỉ có 200k cũng chơi được hai tuần còn không lo ăn ở? Nói nhanh, tao vẫn còn 300k , tao muốn bao nó ba tuần" thằng đó nói xong mặt lộ vẻ dâm dê.

"Đcm... bố mày không đi chơi gái, mày có nghe bố giải thích không?" Thiên gào lên.

" A di đà phật! Ngã phật từ bi..sư phụ ơi, thầy ở xa, không quản được sư huynh, để huynh ấy chìm trong dục vọng, không quan tâm đến tình huynh đệ đồng môn. Nay con thay sư phụ thanh lý môn hộ" nói xong hắn đập gậy xuống đầu Thiên.

" Thằng Dương thối, tao mà thoát được tao đập chết mày."

Cây gậy theo đà đập xuống, khi còn cách tóc Thiên 1cm thì ngừng lại" hehe! Tao đùa thôi" mặt Dương lúc này quả thật giống như muốn bị đánh.

"Đùa xong thì cởi trói cho bố nhanh." thiên gào lên.

"Từ từ mà chuyện gì cũng có thể giải quyết, đừng lúc nào cũng thể hiện cứ như là bị chọc tiết thế." Dương nói rồi vội cởi trói cho Thiên.

Nói về cái tình cảm bạn bè của hai thằng đực này thì phải kể về cái sự kiện quan trọng, khi Thiên phá kén chui ra sau chín tháng mười ngày bế quan trong bụng mẹ. Vừa ra ngoài mặc dù không đau không ốm nhưng Thiên lại khác những đứa trẻ khác, nhịp tim của nó rất yếu, da dẻ xanh xao, ngay cả khóc cũng khóc không nổi. Tiếc đứa con trai, cha Thiên đưa nó đi chạy chữa khắp nơi, nhưng vẫn không có chút dấu hiệu khả quan. Cùng đường bí lối, ông đành phải nương tựa vào thế lực siêu nhiên, thứ mà trước giờ ông chỉ coi là trò bịp bợm lừa người. Ông được một người bạn của mình giới thiệu cho một thầy pháp cao thâm, khi dẫn ông đến gặp đứa bé nằm trong lồng kính bệnh viện, mặt ông thoán lộ vẻ kinh ngạc, nhẹ đưa kim đâm vào đầu ngón giữa cho tứa máu sau đó dùng máu của mình ấn lên mi tâm của Thiên. Lúc này ông mới đến xem nhà của cha mẹ Thiên, ông kết luận rằng, ngôi nhà xây nhầm chỗ, bên dưới nền có không ít xương người và động vật, cộng thêm ngôi nhà xây sai kết cấu, tuy không đến nỗi trở thành âm sào làm chỗ trú cho ma quỷ, nhưng lại lưu giữ lại tà khí, người lớn ở thì không ảnh hưởng quá nhiều, xong đối với trẻ nhỏ và bào thai thì lại là thứ tối kỵ, con của ông bà còn sống kể ra cũng là kỳ tích. Lúc mới nghe thì cha của Thiên cũng không tin tưởng lắm, nhưng sau theo như chỉ định của vị Pháp sư, thì quả nhiên đào được ở sân trước một cái đầu lâu và một bộ hài cốt trâu không nguyên vẹn, sau nhà còn tìm được ba bộ xương người chôn cùng một chỗ. Theo vị Pháp sư phán đoán, có thể những người này đều chết vào năm 1945 khi nạng đói xảy ra. Ông còn căng dặng, để thằng bé có thể trục hết tà khí trong người nên cho nó tiếp xúc với phật pháp, tốt nhất là lớn lên trong chùa đến năm 15 tuổi, ông còn giới thiệu cho cha Thiên một tổ chức tên là giáo hội Phật giáo Việt Nam có trụ sở đặt tại thành phố Hồ Chí Minh. Vậy là kế hoạch nam tiến lần thứ nhất được đề xướng, ba mẹ Thiên nhờ sự giúp đỡ từ họ hàng , chuyển từ  Thái Bình đến thành phố Hồ Chí Minh, tuy nhiên đến nửa đường gì kinh phí không còn nhiều nên đành phải dừng lại ở Phú Yên, tại đây họ mua một mảnh đất sát bên chùa thời điểm đó còn khá hoan vắn, mỗi chiều một vài nhà sư trong chùa đều được mời đến nhà để giảng kinh. Đến 5 tuổi cậu vào chùa ở với sư thầy. Ở đây cậu gặp Hoàng Thái Dương, cậu bé được nhà chùa nhận nuôi vì gia đình quá nghèo không đủ điều kiện nuôi dưỡng, hai cậu bé chơi thân với nhau từ đó. Dương thì hoạt bát hiếu động, được sư thầy chỉ dạy cho võ thuật, Thiên vì thể chất đặc biệt, từ nhỏ yếu hơn bạn bè cùng lứa do ảnh hưởng từ tà khí nên được sư thầy chỉ dạy kinh phật và toạ thiền nhằm trục đi tà khí. Cứ thế hai đứa trẻ lớn lên dần, càng lớn hai đứa càng nghịch, quậy nhà chùa tưng bừng, biến nhà chùa thành sân chơi của bọn nó, đến năm hai đứa được 15 tuổi, khi tiền án của hai đứa đã tích lũy nhiều hơn tiền mặt trong chùa, lúc này Thiên bị đuổi khỏi chùa vì lý do tà khí đã được trục hết, mà thực tế là muốn tách hai ông quỷ nhỏ ra cho đỡ quậy phá. Sau khi rời khỏi chùa Thiên ở với gia đình đến năm 15 tuổi thì cùng với Dương rời nhà lên Sài Gòn học, đại khái là tìm cái trường danh tiếng chút sau này dễ tìm việc....

Sợi dây cuối cùng được mở ra, Thiên lao vào tóm cổ áo Dương. Vừa giơ nắm đấm định đập xuống...

"Bớ người ta.... hiếp dâm" Dương la lớn làm Thiên phải vội dùng tay bịt mõn thằng không biết xấu hổ này lại.

"Mày điên à!" Thiên chửi.

"Chứ ai bảo mày không giải thích mà nhào vào đập tao" Dương làm mặt trêu tức, mặc dù lớn lên trong chùa nhưng máu vô sỉ thì lại là bẩm sinh, nhờ sự bẩm sinh này mà nhiều lần đến cả sư thầy vốn tâm tịnh như nước, vững như bàn thạch cũng suýt hộc máu trước sự vô sỉ của hắn.

"Haizz... để tao kể, hôm ấy....."

" Từ từ, đợi xíu" thiên chạy vào bếp lấy ra gói mì "rồi, kể tiếp đi, nghe kể chuyện thì phải có đồ ăn vặt."

"Dược rồi, bữa đó...." Cứ thế, từng chi tiết được Thiên kể ra, đương nhiên là hắn dấu nhẹm đi vụ cái giất mơ kỳ dị hợm đó.

Nghe xong Dương vỗ đùi cái bóc" haha, hay, mày giỏi ghê, người ta bị xe đụng gãy tay gãy chân, dập vỡ tinh hoàn, nát mem buồn trứng. Còn mày nằm ngủ hai tuần lại như bình thường. Hahahah... Tao cười tao chết."

Mặt Thiên đen lại" mày đéo tin thì đi hỏi những người xung quan đó coi tao có bị xe cán không. Nói chuyện với thằng như mày tốn calo vãi luôn, tao đi ngủ đây."

" Làm gì gắt vậy pro, coi như tao tin mày. Mà mai nhớ đi nghe giản đấy" Dương trêu chọc chán chê thì bắt đầu tỏ ra nghiêm túc.

"Biết rồi" Thiên đáp lại rồi ngủ mất.

....................

Đừng trách tại sao nhân vật lầy, hãy trách thằng tác giả mặn.

Cần lt để tu luyện, cầu bao nuôi.

Bạn đang đọc Lưỡi Hái sáng tác bởi huyết_lệ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi huyết_lệ
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 25

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.