Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Làm quen

Tiểu thuyết gốc · 1037 chữ

Chương 19:

Quay đầu lại Trầm Vân nhìn thấy người trung niên cùng phòng giam với mình đang khẽ cười nhìn hắn, trên tay là khay thức ăn còn có hai cái thìa nhựa dường như là được lấy từ trước.

Dường như người này biết mình thế nào cũng bị lấy đi phần thức ăn, nên cố ý mang hai chiếc thìa, vậy tại sao không nói sớm cho hắn? Trầm Vân nghi hặc

Thấy Trầm Vân nghi hoặc nhìn, người trung niên đánh đến hướng một chiếc bàn ăn trông rồi nói

“Qua kia ngồi một chút, có gì toi từ từ nói cho cậu”

Trầm Vân gật đầu, bước theo người đàn ông trung niên, vừa ngồi xuống người trung niên đưa cho Trầm Vân một chiếc thìa rồi từ tốn hỏi

“ Chàng trai trẻ, cậu tên là gì?”

“ Trầm Vân” trầm vân nhàn nhạt trả lời.

“ tôi tên Triệu Kế, biết tại vì sao tôi không báo trước với cậu là sẽ bị lấy mất xuất ăn không”

Trầm Vân ngầm đoán được lý do, từ từ nói

“Tôi đoán. Bọn người kia chắc là mỗi một người thì sẽ lấy một xuất để bổ xung thêm, lần sau có thể để người bị lấy ăn một bữa, nếu không phạm nhân bị bắt nạt trong này sẽ chết đói hết, gã đại ca kia chắc chắn là có quan hệ với giám ngục nên chắc chắn chúng sẽ không làm bừa. Đằng nào cũng bị lấy, chi bằng chỉ mất một bữa ăn thôi”

Triệu Kế nghe đến vậy nhàn nhạt gật đầu,

“Đúng là như vậy, tên tên Tiêu Viễn kia là tay sai của giám ngục tên này chuyên làm những công việc mờ ám mà giám ngục giao cho, hắn mỗi bữa ăn đều điểm danh một người để lấy phần cơm, thế lực ở trong đây cũng rất lớn tốt nhất chúng ta không nên chọc vào hắn, sẽ rất phiền phức, có thể còn bị giám ngục tống vào phòng biệt giam”

Triệu kế nói xong xúc một thia cơm cho vào miệng nhìn Trầm Vân không phản ứng đành nói

“ cậu không ăn gì sao? Ngày mai là phải ra công trường làm việc, nếu không ăn là không có sức đâu”

Trầm Vân lắc đầu hỏi

“ tôi không sao, phòng biệt giam là như thế nào, bị tội gì thì ném vào đó?”

Triệu Kế thấy vậy lắc đầu cười cười nói

“ phòng đấy dành cho phạm nhân vi phạm quy định, tùy theo tội, có thể bị nhốt 1 tuần đến 3 tháng, cả ngày nằm trong đấy không được ra ngoài, đữa ăn cũng bị cắt giảm, tôi từng chứng kiến một kẻ bị nhốt vào đó tận 2 tháng, lúc ra ngoài người vừa đen, vừa gầy như một kẻ sắp chết.”

Nghe đến vậy Trầm Vân lông mày hơi nhếch lên, nếu thật hắn bị nhốt vào trong phòng biệt giam thì hắn sẽ lợi dụng cơ hội này để khôi phục thực lực, hắn tu luyện động tĩnh quá kỳ lạ sẽ gây cho người ta chú ý, hắn hoang toàn không muốn như vậy.

Đứng lên chào Triệu Kế, Trầm Vân Bước về buồng giam nghỉ ngời, một tiếng sau 4 người còn lại đi vào buồng giam, cửa sắt tự động đóng lại.

Nhìn thấy Trầm Vân bốn người còn lại cũng không đả động gì, mỗi người một chiếc giường cũng tự động đặt lưng lên nằm.

Một lúc sau có một người tuổi các tầm 30 tiến đến bắt chuyện với Trầm Vân

“ này người mới, cậu tên là gì, tôi lên La Bân, lúc nãy tôi thấy cậu bị tiểu đệ của Tiêu Viễn cướp mất phần cơm, chắc giờ đói lắm hả?

“Tôi tên Trầm Vân, tôi bây giờ cũng chưa thấy đói, đằng nào cũng mất ăn, mất sớm còn đỡ bỡ ngỡ, có phải không?”

Thấy Trầm Vân hiểu chuyện La Bân cũng gật gật đầu, tiếp tục nói

“ Cậu như thế nào lại bị chuyển vào đây?,”

Trầm vân nhàn nhạt đáp

“ tôi thấy bọn họ phán cho tôi xâm phạm khu vực bí mật quân sự, nhưng lúc đó tôi tôi chỉ muốn đi tìm đồ, cứ như vậy tôi bị đẩy vào đây “

La Bân nghe đến vậy cười haha nói,

“ đó là còn may mắn, quân đội làm việc kuôn là mạnh tay, có nhiều kẻ còn giết nữa cớ, tôi thâý cậu mạng vẫn còn lớn lắm”

Trầm Vân nhàn nhạt gật đầu, quả thậy mạng hắn vẫn còn lớn lão già kia chỉ phế hắn đan điền nhưng không có giết hắn, ai ngờ đan điền của hắn lại tự chữa lành được, khi hắn hồi phục năng lực cũng là lúc hắn thoát ra khỏi chỗ này.

“ Tôi La Bân hồi trước gây gổ đánh nhau, ai ngờ kẻ bị tôi đánh là con cháu quan chức thế nên phải vào đây ngồi 6 năm, chỉ còn 1 năm nừa là được về rồi”

La Bân cười nói Rồi chỉ vào Triệu Kế

“ còn Triệu Lão thì lái xe không may tông phải người ta , đáng ra chỉ bị giam lỏng rồi bồi thường tiền nhưng kẻ bị tông là cái ohus nhị đại, hắn dùng quan hệt bắt Triệu lão vào đây”

“Tên cao gầy nằm ở góc bên trái tên là Hàn Quân thấy bảo hồi trẻ ăn cắp nhiều thứ nên bị bắt. Còn tên nằm bên trái là Lưu Nhân, hắn đến đây sớm hơn cậu một năm, luôn trầm mặc không nói chuyện, còn bị tên Tiêu Viễn đảy vào phòng biệt giam một lần”

Trầm Vân nhạn nhạt gật đầu,

“ kẻ có tiền thật lợi hại”

Trầm Vân cũng thông cảm cho Triệu Kế, vì dính phải cái phú nhị đại mà bị nhét vời nơi này

Nói chuyện một lúc, tất cả bồn người bị quản giáo bắt đi ngủ. Đành phải chở lại giường đánh một giấc, Trầm Vân quyết tâm phải tìm cách thoát ra khỏi đây càng sớm càng tốt

Bạn đang đọc Lụi Tàn sáng tác bởi gangstyle

Truyện Lụi Tàn tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi gangstyle
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 28

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.