Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

khởi đầu

Tiểu thuyết gốc · 1059 chữ

Đầu óc quay cuồng . hắn cảm nhận được lần này không giống những lần trước , không hiểu sao hắn có thể ghi nhớ những ký ức của đời trước nhưng mỗi lần hắn luân hồi đèo ở dưới hình hài của 1 đứa trẻ . dần dần lớn lênh , hoăc bi quan hơn là lần trước hắn luân hồi vào đứa trẻ bị bỏ rơi ở kỹ viện .

Nhưng lần này khác lắm , hắn cảm giác được mình đang ở 1 cơ thể trưởng thành . Dần dần ý thức khôi phục , cảm giác sự vật xung quanh rỏ ràng hơn , Dương Anh tỉnh lại vs cái đầu đau nhức đến cực độ . ký ức của các đời trước , ký ức của đời này dần dung hợp , hắn không chịu nỗi cơn đau này lại ngất liệm đi .

Không biết thời gian qua bao lâu , hắn tỉnh lại , ánh mắt của hắn có chút ngu ngơ mơ hồ , âm thanh náo nhiệt dần rõ ràng , hắn thấy có 1 người phụ nữ khoảng tầm 30 tuổi , gương mặt thanh tú , mày liễu nhíu chặt đang dung tay điểm lênh mi tâm của hắn , giúp hắn xoa dịu cơn đau trong đầu . nhìn thấy hắn tỉnh lại , người phụ nữ khẽ thở dài 1 hơi , nàng khẽ gọi

Anh nhi ngươi tỉnh

Dù đã dung hợp ký ức nhưng hắn khá mơ hồ , nhưng vẩn đáp lại : vâng , đứng phía sau nàng có 1 nam , 1 nữ , nam tầm 18 có khí chất tiên gia khi nhìn thấy hắn cũng nở 1 nụ cười .

nữ tầm 15 tuổi có chút thanh tú , đang nhìn hắn chằm chằm cả 2 người trẻ tuổi có chút giống với người phụ nữ kia . Dương Anh đoán đây là người cùng 1 nhà .

Một lúc sau người phụ nữ lênh tiếng : Anh nhi con không sao chứ , cảm giác như thế nào , Dương Anh có chút mờ mịt nhưng vẩn trả lời : vâng , con không sao , nhưng có chút đau đầu , muốn nghĩ ngơi 1 chút .

nghe vậy người phụ nữ khẽ cười , không sao là tốt rồi , ngươi cứ nghĩ ngơi thật tốt mọi việc đã có cô cô lo liệu , nàng nói xong lấy chăn phủ trên người hắn rồi xoay người rời đi , đôi nam nữ cũng theo nàng ra ngoài , người nam thanh niên xoay đầu nói : Biểu ca , có việc gì cứ gọi , ta ở phòng cách vách , lập tức sẽ xuất hiện. Dương Anh hơi sững sốt , nhưng vẫn gật đầu đồng ý , nói xong nam thanh niên cũng ra ngoài , khép cử phòng lại .

Lúc này Dương anh ánh mắt mông lung nhìn vào trần nhà trong đầu thì kiểm tra từng đoạn ký ức , hắn lần này không phải luân hồi mà là chuyển sinh , lấy linh hồn của mình mà thay thế vào 1 cơ thể khác , cơ thể này cũng tên là Dương Anh , năm nay 16 tuổi , cũng là con nhà tướng hiển hách , điều đáng buồn là khi triều đình cũ thất bại , cha hắn bị gian thần hãm hại cả nhà hắn đáng lý phải hi sinh trên sa trường lại bị chém đầu cả nhà thị chúng , mẫu thân hắn đưa tất cải của cãi tich góp cho lão quản gia , mang theo hắn vượt ngàn dặm địa vực đến tahnh vân đạo tông , tìm cô cô hắn giúp đỡ .

cô cô hắn tên là :Dương ngọc nhi từ nhỏ căn cốt trời sinh là người có linh căn thích hợp tu đạo nên được chương môn phái thanh vân đạo tông nhận làm đệ tử đến khi nàng 20 tuổi thiên tư trát tuyệt đột phá kim đan , được lão sư kết nên duyên mà gã cho đại sư huynh con trai của đại trưởng lão ,tên là trịnh minh triết của thanh vân đạo tông kết làm đạo lữ

khi biết chuyện nàng cũng tức giận nhưng tông môn cũng không mạnh mẽ , thêm nữa đang trong thời kỳ khó khăn , nàng cũng đành ngậm ngùi mà im lặng .

người phụ nữ kia chính là cô cô của mình , còn 2 người kia là con của nàng . cũng chính là biểu đệ và biểu muội của hắn

nam tên : trịnh thiên hàn

nữ tên : trịnh thiên an

lại nói đến chủ nhân của thân thể này , sau khi đến thanh vân đạo tông hắn là phàm nhân không có linh căn nên không thể tu luyện , cô cô mua cho hắn và vị quản gia 1 trạch viện ở thành khúc dương , kế bên tông môn , dù được cô cô hết lòng quan tâm , dù được quản gia nhắc nhỡ , nhưng cái tên này văn không ôn , võ cũng không chịu luyện tập , mới 16 tuổi ỷ vào có chút tiền trợ cấp của cô cô , ở kỹ viện nhìu hơn ở nhà , thường xuyên lang thang ở tửu lâu , sòng bạc , vị quản gia tên gì hắn cũng không biết nhưng chủ nhân đời trước gọi hắn là : Trương Bá .Trương Bá cũng hết sức đau đầu vì hắn , nhưng lại không giám nói vs vị cô cô kia , sợ nàng nổi giận mặt kệ tên công tử hoàn khố này thì hắn xong đời rồi .

Nghĩ đến đây sắc mặt Dương Anh đanh lại thầm mắn cái tên này quả thật quá phế .

Nhưng tại sao hắn lại chết để linh hồn mình trùng sinh vào nhỉ , hắn cố gắng lục lọi trong ký ức : hôm qua khi tiệc rượu ở tửu lâu xong , đang trên đường trở về trạch viện hắn có gặp 1 người đàng ông trung niên ngồi bên vệ đường , người đàn ông nhìn hắn chằm chằm nở 1 nụ cười quỷ dị với hàm răng đen kịt khi về đến nhà , đầu hắn bắt đầu đau đớn liên hồi , đến đây ký ức mơ hồ .

Bạn đang đọc Luân Hồi Giả sáng tác bởi Ngosongngu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Ngosongngu
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.