Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nhân thú bí ẩn

Tiểu thuyết gốc · 1266 chữ

Hai tên binh sĩ áp giải Louis đang còn mơ màng nửa thức nửa ngủ trong lâu đài đi ra, cưỡng ép cậu quỳ xuống. Những dân Conafi thấy vậy mắt đều đỏ cả lên.

Hoàng đế Champo nắm cằm cậu, Louis để mặc hắn nâng mặt mình, mắt vẫn nhắm nghiền, cậu thực sự quá buồn ngủ.

Lập tức một chậu nước lạnh giáng xuống đầu cậu, ép cho Louis mở mắt ra. Đôi mắt cậu màu xanh lam, trong sáng, ngơ ngác nhìn kẻ lạ mặt đang nắm cằm mình, linh cảm một điều nguy hiểm gì đó.

Hoàng đế Champo chép miệng:

“Ngốc quá.”

“…”

“Đáng tiếc ngươi là thuốc của ta. Nếu không ta sẽ cho ngươi hầu hạ ta trên giường.”

“…” Hoàng tử Louis trong sáng tỏ vẻ không hiểu gì cả.

Nhìn vẻ mù mở hiện lên trong mắt cậu, tên hoàng đế tiếc nuối thu tay, dùng khăn chà ngón tay dính nước lạnh. Hắn ta liếc mắt, thấy vẻ mặt giận dữ của các tù binh mới thu, một ý tưởng mới lóe lên trong đầu. Tên hoàng đế cất tiếng cười sằng sặc, dùng bàn tay đầy vết chai của hắn xoa đầu Louis, giọng nói dịu dàng mà tàn nhẫn:

“Đứa bé đáng thương a! Cha mẹ vứt bỏ ngươi, trao sự sống chết của ngươi cho ta định đoạt, ngươi có biết không? Đừng buồn nha, đám binh lính kia còn đang vì ngươi mà đau khổ đó! Ta thúc đẩy câu chuyện cao trào thêm tí nhé? Người đâu, dẫn đồ tể lên!”

Louis quan sát xung quanh, cũng đoán ra bảy, tám phần câu chuyện, cậu ngước nhìn theo hai tên lính tuân lệnh ra đi, tự hỏi liệu kẻ trước mắt định xử lí cậu thế nào.

Rất nhanh hai tên lính liền quay lại, dẫn theo một tên đồ tể. Tên đồ tể này nhìn bề ngoài cũng biết là đã mấy chục năm lăn lộn với con dao miếng thịt, toàn thân tỏa ra một mùi tanh tục tĩu, béo núc ních, hai con dao thái thịt cầm hai bên tay, dáng điệu ngờ nghệch.

Tên đồ tể run lẩy bẩy bị hai tên lính đè xuống đất.

Hai tên lính khác áp giải Louis nằm ngửa trên một tấm gỗ, dùng xích xích tay chân cậu lại. Tên hoàng đế chỉ cậu, giọng êm đềm nói với tên đồ tể:

“Móc tim thằng nhóc này ra.”

Tên đồ tể cả đời chỉ quen giết gà giết lợn, nào có biết máu người vị thế nào, vừa nghe đã tái cả mặt, lắc đầu run rẩy.

“Hừ.” Tên hoàng đế cười khinh miệt. Đột nhiên hắn rút phắt gươm ra, chém một nhát cắt đứt lìa cổ tên lính đứng cạnh mình. Mạch máu phun trào bắn tung tóe nhuốm đỏ mặt tuyết. Louis trên ván gỗ mở to mắt ngỡ ngàng. Còn tên đồ tể thì trực tiếp bị dọa ngất.

Hoàng đế Champo phất tay, lại một chậu nước dội lên đầu con người tội nghiệp. Run run cầm lấy thanh kiếm mới toanh từ vị hoàng đế lãnh huyết, đồ tể chậm chạp bước đến bên louis, nhắm mắt lại, đâm thật cao, lẩm bẩm:

“Hoàng tử a, ta không có lựa chọn nào khác nữa, đừng trách ta… A!”

Một làn gió mạnh mẽ giật thanh kiếm trong tay lão ta, cuốn lên trời và cắm thẳng vào lòng đất như một sự giận dữ của thần gió. Đêm đen đột nhiên vọng xuống những âm thanh gầm rú giận dữ từ ba hướng – những khu rừng rậm bao phủ. Tiếng gầm như xé toạc màn đêm, nó như được thắp lên bằng ngọn lửa phẫn nộ tột cùng, văng vẳng xung quanh thành Becky ánh đèn nhiễm máu.

Hoàng đế Champo sau một cơn hoảng sợ, bực bội nói:

“Cái gì đang xảy ra vậy chứ? Thú rừng có thể nổi loạn được sao?” Nói xong quay sang hỏi vu sư. “Thưa cha, cha chắc là đất nước này không có pháp sư hay nhân thú gì chứ?”

Vu sư cười nhạt, giọng điệu chắc chắn:

“Nếu pháp sư và nhân thú xuất hiện ở đây thì giá của họ đúng là hơi quá cao.”

Ông ta vừa dứt lời, đột ngột tất cả lại nghe một tiếng tru dài thăm thẳm, nó vọng ra từ rừng rậm không sai. Cùng lúc đó mấy tên binh lính hoảng hốt chạy tới, cõng trên vai là một tên đồng bạn bị thương, quỳ xuống trước tên hoàng đế bạo ngược, lắp bắp:

“Bệ hạ… bệ hạ… Núi rừng đột nhiên đất sạt xuống, rồi có một con hổ tới cắn xé Danny.” Chúng chỉ tên đang được cõng, người bê bết máu, thoi thóp không mở nổi mắt ra. “Con hổ đó tấn công tường thành mà không để ý đến chúng thần… Còn nhiều con thú khác nữa. Nhân thú! Là nhân thú!” Chúng càng nói càng kích động, mặt mũi đỏ bừng, tê tái sợ hãi.

Vu sư thất sắc:

“Không thể nào, nơi này không thể nào có nhân thú được… Trừ phi…” Ông ta quay sang tên hoàng đế. “Chúng ta đã xúc phạm kẻ chúng thờ phụng!”

Venchan lờ đi trong giận dữ, ngay lập tức nghĩ đến hoàng tử nhỏ bé của ông ta – Louis, từ bé đã rất được thú rừng yêu thích.

Hoàng đế Champo được dậy, vừa định ra lệnh gì đó thì đột ngột có một tiếng “ầm” kinh khủng từ phía tường thành Becky, kèm theo đó là tiếng hú dài giận dữ, tiếng kêu là thảm thiết cùng tiếng xương cốt gãy răng rắc.

Có ai trong bọn lính hét lên: “Nhân thú! Nhân thú!”

Hoàng đế Champo, vu sư và cả dân Conafi đều kinh hãi.

Cả thành phố đã ngập máu, nay khung cảnh lại càng hỗn loạn. Đội quân Champo như rắn mất đầu, giẫm lên nhau chạy trốn khỏi móng vuốt của loài thần thú đang trong cơn phẫn nộ. Tên hoàng đế bạo ngược cũng nép vào một xó, chẳng dám thò mặt ra khi nghe tiếng hét kinh hoàng cùa vu sư.

Không một con nhân thú nào động tới Louis, cậu liền thuận thế ngủ thiếp đi trong âm thanh hỗn loạn, để tiếp đó một cảnh tượng kinh hoàng diễn ra. Vô vàn nhân thú hóa hình người, cắn xé những tên binh lính trong hàm răng sắc bén hoặc bằng một cái búng tay hay một thanh kiếm có hình dạng giống một cái xương dài.

Một nhân thú tới bên Louis, gỡ xích cho cậu, cẩn thận để cho những móng tay nhọn hoắt không làm bị thương Louis. Đó là một nhân thú hổ, hình dáng của một con người với tai màu vàng, chiếc đuôi đặc trưng và đôi mắt màu vàng sẫm xen kẽ nâu đen. Chàng trai nhân thú kia cẩn thận bế Louis lên, kêu lại gầm một tiếng với đồng loại. Rồi, từ sau lưng anh ta bỗng mọc lên hai chiếc cánh mỏng như mạng nhện, nhưng chàng trai nhân thú kia sau một tiếng ra hiệu liền bay lên, mang theo Louis ngủ yên bình, chao lượn vài vòng trên bầu trời rồi mất hút trong màn đêm thăm thẳm. Những nhân thú khác cũng bay theo, và chẳng mấy chốc trong thành phố Becky vốn phồn hoa náo nhiệt chỉ còn lại tiếng kêu của côn trùng sầu não trong màn đêm.

Bạn đang đọc Louis hay Miachel thì cũng đều là thượng thần tối cao của anh sáng tác bởi mactruc123

Truyện Louis hay Miachel thì cũng đều là thượng thần tối cao của anh tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi mactruc123
Thời gian
Cập nhật

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.