Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cửu Thập Cửu Luân, Kinh Thiên Dị Tượng

Tiểu thuyết gốc · 1551 chữ

Liệt Phong dẫn Long Vũ đi qua những hành lang dài dằng dặc, trang trí lộng lẫy của hoàng cung. Mỗi bước chân của Long Vũ đều toát ra vẻ thản nhiên, ung dung tự tại, ánh mắt hắn thâm sâu, không mảy may bị ảnh hưởng bởi sự xa hoa, tráng lệ nơi đây. Đối với hắn, đã từng trải qua ngàn năm tu luyện, những thứ này đều chỉ là phù du, không đáng để bận tâm.

Cuối cùng, họ dừng lại trước một cung điện uy nghiêm, khí thế bức người. Bậc thềm cao ngất dẫn lên đại điện, trên cao là bảng hiệu vàng chóe khắc ba chữ "Kính Thiên Điện" với nét bút thần thánh, như được viết bằng chính long mạch.

"Hoàng thượng đang ở bên trong chờ ngươi, hãy vào đi." Liệt Phong nói, giọng nói có chút trang nghiêm. Tuy vẫn còn hoài nghi về thân phận của Long Vũ, nhưng ông ta hiểu rằng với khí độ này, Long Vũ chắc chắn không phải kẻ tầm thường.

Long Vũ gật đầu, bước vào đại điện. Vừa bước qua cổng, một cỗ uy áp vô hình ập đến, như muốn ép người ta phải quỳ gối. Nhưng đối với hắn mà nói, uy áp này chẳng khác gì gió thoảng qua tai. Hắn vẫn thản nhiên bước đi, bộ y phục đen tuyền không một nếp gấp.

Ngồi trên long ỷ ở chính điện, một người đàn ông trung niên khoác trên mình long bào vàng rực rỡ, đầu đội kim quan, toát lên vẻ uy nghiêm, bá khí. Khuôn mặt ông ta uy nghiêm nhưng không giấu nỗi mệt mỏi, đôi mắt ẩn chứa nỗi lo lắng sâu sắc. Ông ta chính là quân vương của Liệt Không Hoàng Triều - Liệt Vô Cực.

"Tham kiến Hoàng thượng." Long Vũ chắp tay, lễ phép lịch sự, nhưng không hề quỳ lạy. Hắn là Hỗn Độn Long Thần, dưới trời cao này, ngoài cha mẹ và sư phụ, hắn không cần phải quỳ bái bất kỳ ai.

Liệt Vô Cực nhíu mày, nhưng rất nhanh sau đó đã che giấu đi vẻ mặt khó chịu kia. Với tu vi Hóa thiên cảnh đỉnh phong của mình, ông ta không thể nhìn thấu được tu vi của Long Vũ. Điều này chỉ có thể giải thích là tu vi của Long Vũ cao hơn ông ta rất nhiều, ít nhất cũng phải là cường giả Chí Tôn!

Nghĩ đến đây, thái độ của Liệt Vô Cực trở nên ôn hòa hơn vài phần. Một vị cường giả Chí Tôn bí ẩn chắc chắn sẽ không vô cớ xuất hiện ở đây.

"Ngươi không cần khách sáo, mau mau đứng lên đi." Liệt Vô Cực nói, "Ta nghe Liệt Phong nói, ngươi có thể chữa được bệnh cho Linh nhi?" Giọng nói ông ta trầm lắng, ẩn chứa một tia hy vọng.

"Không dám chắc, nhưng ta có thể thử." Long Vũ nói, ánh mắt vẫn bình tĩnh như nước. "Tuy nhiên, ta cần một chút thời gian để chuẩn bị."

"Cần bao lâu?" Liệt Vô Cực hỏi, trong lòng dâng lên tia nôn nóng. Con gái chính là trân bảo của ông ta, ông ta đã trải qua bao nhiêu năm trời tìm kiếm biện pháp chữa trị cho nàng, hi vọng vừa lóe lên, ông ta không muốn trì hoãn thêm nữa.

"Hai năm." Long Vũ nói, "Trong vòng hai năm, ta sẽ luyện chế một loại đan dược đặc biệt cho công chúa. Chỉ cần uống đan dược này, không những bệnh tình của công chúa sẽ được chữa khỏi, mà tu vi còn tăng lên rất nhiều."

Liệt Vô Cực nghe vậy, trong lòng vừa mừng vừa nghi. Ông ta đã tìm rất nhiều danh y cho con gái, nhưng đều bó tay. Ngay cả những lão quái vật ẩn sâu trong các đại Tông Môn cũng lắc đầu bó tay. Thanh niên bí ẩn này, thật sự có khả năng làm được chuyện đó sao?

Tuy nhiên, nhìn thái độ tự tin của Long Vũ, Liệt Vô Cực quyết định tin tưởng hắn một lần. Dù sao, đây cũng là tia hi vọng cuối cùng của ông ta.

"Được, ta sẽ cho ngươi hai năm!" Liệt Vô Cực nói, giọng nói kiên định. "Ngươi cần gì cứ việc nói, ta sẽ cung cấp đầy đủ."

Long Vũ gật đầu, liệt kê ra một loạt dược liệu quý hiếm. Đây là những dược liệu cần thiết để hắn luyện chế "Hỗn Độn Tẩy Tủy Đan", một loại đan dược thần kỳ có thể giúp Băng Linh khống chế Thiên Không Hàn Thể, đồng thời nâng cao tu vi. Mặc dù với trình độ luyện đan của hắn, chỉ cần dùng Hỗn Độn Thần Lực cũng có thể hóa giải hàn độc trong người Băng Linh, nhưng hắn không muốn làm như vậy. Hắn muốn dùng thời gian hai năm này để tu luyện, thích ứng với thế giới mới.

Sau khi rời khỏi Kính Thiên Điện, Long Vũ được an bài ở một cung điện khác, thoáng đãng, yên tĩnh. Nơi đây linh khí tụ tập, là nơi tu luyện lý tưởng.

Tất nhiên, hắn không có ý định ở đây sử dụng hai năm để luyện đan. Mục đích hắn nói như vậy chỉ là muốn có thời gian tu luyện, ổn định cảnh giới.

Sau khi thiết lập kết giới cách ly xung quanh, hắn lấy ra một ít linh thạch cao cấp hấp thu, sau đó ngồi xuống, nhắm mắt lại, vận chuyển Cửu Liên Thiên Kinh lúc này đã dung hợp thêm Hỗn Độn Kinh, mang theo quyền năng của Hỗn Độn Kinh

Ngay lập tức, linh khí thiên địa xung quanh như phát cuồng, cuồn cuộn tràn về phía hắn, hình thành một cơn lốc xoáy khổng lồ. Cả cung điện như bị một lực hút vô hình bao trùm, linh khí từ mọi ngóc ngách đều đổ dồn về đây.

Cửu Liên Thiên Kinh như một hắc động không đáy, liên tục hấp thu linh khí, chuyển hoá thành Hỗn Độn Thần Lực tinh khiết nhất. Hỗn Độn Long Tịnh trong cơ thể hắn cũng không ngừng quay cuồng, như muốn nuốt chửng cả thế giới.

Thời gian trôi qua nhanh chóng...

Một năm sau...

"Ầm!"

Từ trong cung điện nơi Long Vũ tu luyện, một cỗ khí tức kinh thiên động địa bỗng nhiên bộc phát, xuyên thấu qua từng lớp trận pháp, bao phủ cả hoàng cung, khiến cho toàn bộ Bình An Địa Vực rung chuyển dữ dội.

Những người tu luyện trong hoàng cung đều kinh hãi, hoảng hốt nhìn về hướng cung điện kia. Uy áp kinh khủng này... chẳng lẽ là Chí Tôn giáng thế?

Trên bầu trời, những đám mây đen kịt từ tứ phương kéo đến, che lấp ánh mặt trời, khiến cho ban ngày bỗng chốc biến thành ban đêm. Gió gào thét, sấm chớp đình đánh, như thể thiên phạt giáng xuống.

Giữa bầu trời u ám, chín mươi chín vòng xoáy khổng lồ bỗng nhiên xuất hiện. Mỗi một vòng xoáy đều tỏa ra ánh sáng huyền ảo, kỳ bí, chứa đựng một luồng năng lượng kinh khủng, khiến cho không gian xung quanh như xoắn cong, biến dạng. Cảnh tượng hỗn loạn như thể ngày tận thế đến nơi.

"Rống!"

Tiếng long ngâm vang vọng thiên địa từ trong những vòng xoáy truyền ra, khiến cho vạn vật run sợ, bách điểu câm lặng. Âm thanh đầy uy nghiêm, bá đạo, nhưng cũng mang theo chút tang thương, bi ai.

Cửu Thập Cửu Luân!

Long Vũ đột phá, tiến vào Linh Luân cảnh!

Nhưng không phải là Tam Luân như người thường, mà là... Cửu Thập Cửu Luân! Một kỳ tích chưa từng xuất hiện trong lịch sử tu luyện từ trước đến nay!

Trong cung điện, Long Vũ chậm rãi mở mắt. Ánh mắt hắn sâu thẳm như đại dương, trong đó như chứa đựng cả một bầu trời sao lấp lánh. Cửu Thập Cửu Luân trên bầu trời dần dần thu liễm, hóa thành những tia sáng chui vào cơ thể hắn.

"Một năm..." Hắn lẩm bẩm, "Cũng không tệ."

Đúng lúc này, cánh cửa cung điện được mở ra, Liệt Phong vẻ mặt vô cùng kinh hãi bước vào. Nhìn thấy Long Vũ đã tỉnh lại, ông ta vội vàng hành lễ:

"Chúc mừng tiền bối đột phá!"

Long Vũ liếc nhìn Liệt Phong, khẽ gật đầu. Hắn biết rằng với dị tượng vừa rồi, thân phận của hắn không thể giấu được nữa. Nhưng hắn cũng không quan tâm.

"Dược liệu của ta đâu rồi?" Hắn hỏi.

"Đã chuẩn bị đầy đủ, tiền bối xin hãy đi cùng ta." Liệt Phong vội vàng nói, thái độ càng thêm phần kính cẩn.

Một năm trước, hắn coi Long Vũ là một thanh niên bí ẩn, có lẽ là một vị thiên tài ẩn dấu nào đó. Nhưng giờ phút này, trong mắt hắn, Long Vũ chính là một vị tồn tại cao cấp không thể phản kháng.

Long Vũ đứng dậy, theo chân Liệt Phong rời khỏi cung điện. Đã đến lúc hắn phải gặp lại vị công chúa kia rồi.

Bạn đang đọc Long Huyền Hoàng sáng tác bởi duylee
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi duylee
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.