Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kích hoạt Sharingan

Tiểu thuyết gốc · 1504 chữ

Trương Quân nhìn qua người phụ nữ kia khóc lóc thảm thiết đòi mình trả lại cơ thể cho chủ cũ lắm, nhưng có muốn cũng không thể nào. Cậu cũng không thể nói là con họ đã chết, nếu không chỉ khiến tình hình thêm tệ.

Hồ đại phu lúc này mới mở miệng nói:

"Ngươi là người của ma giáo? Chỉ có ma giáo mới có bí pháp đoạt xá".

Trương Sơn cùng Lam Nguyệt nghe tới ma giáo thì càng lạnh hơn, ánh mắt như muốn tại chỗ giết cậu.

Trương Quân thầm nghĩ trong lòng, ma giáo cái quỷ nha, ta còn không biết ma giáo là cái mẹ gì, nhưng bây giờ có giải thích cũng không ai tin, rõ ràng là mới xuyên qua nhưng lại sắp chết. Không đúng.

"Tên áo đen kia là ai?"

Trương Sơn nhíu mày:

"Áo đen nào? Không phải ngươi tự mình chạy ra?"

Hả?

Cái mẹ gì đây, sao lại xảy ra tình huống này.

Trương Quân nhìn thấy nụ cười mỏng trên khóe miệng của tên họ Hồ kia, thì lúc này hơi có hiểu ra.

"Cha, mẹ, mau chạy đi."

Trương Sơn cùng Lam Nguyệt đôi vợ chồng không hiểu xảy ra tình huống gì, liền thấy trên mái nhà có mười mấy cái bóng đen, còn người làm bên cạnh đã sớm ngã xuống đất.

"Muốn chạy, đã muộn?".

"Hồ đại phu, ngươi ý gì?"

"Ý gì, đương nhiên là xóa bỏ Trương gia ra khỏi Dương Châu, cái ngươi dám chứa chấp ma giáo, đây là bằng chứng."

Thấy Hồ đại phu nói như thế. Trương Sơn giận tím mặt, thì ra đây là mưu kế hãm hại bọn họ.

Mấy ngày trước cố tình đánh bị thương "Trương Quân", sau đó cho dù Trương Quân không có xuyên vào, đều sẽ có một màn này xảy ra. Tên áo đen kia có lẽ là Lâm Phàm, nhưng hình như hắn không liên quan gì đến, chỉ là bị người lời dụng.

Trương Quân ẩn ẩn đoán ra người phía sau giật dây, Mục gia, nhưng không hiểu vì cái gì họ sẽ làm như thế.

Trương Sơn kéo vợ mình lui về phía sau, giữ khoảng cách với Hồ Phú Úy.

" ha ha, mau giao vật đó ra đây."

Trương Quân thầm nghĩ trong lòng, quả nhiên là như thế, nếu không cũng không phải rơi vào cảnh diệt môn nha, nhưng mà đại gia tộc gì mà cùi bắp như thế, Trương Quân trong lòng chữi mắng.

"Thì ra ngươi muốn vật đó, thả vợ ta cùng... Con trai ta ra, ta sẽ đưa."

Trương Sơn nhìn thoáng qua Trương Quân, cảm thấy trong lòng thật sâu áy náy.

"Hừ, đừng giả vờ nữa, lên bắt lại bọn chúng cho ta."

Hồ Phú Úy ra lệnh cho bọn người áo đen xông lên.

"Con mẹ nó, tưởng rằng bà đầy là quả cam muốn bóp thì bóp.".

Lam Nguyệt khí tức bắt đầu thay đổi, tựa như người phụ nữ này cùng người phụ nữ vừa khóc lóc nức nỡ vừa gào thét lúc nãy là hai người.

Trương Quân bị nhốt trong này cũng là nghẹn họng với màn này, không ngờ người "mẹ" này lại chơi bài giả heo ăn thịt hổ, quả nhiên âm hiểm xảo trá, không đúng, là tính toán không bỏ sót.

Trương Sơn tuy thân hình mập mạp, nhưng cũng không tâm thường, một tay kết ấn thành song chưởng, đánh về phái đám người áo đen.

"Quả nhiên các ngươi giấu rất sâu, đều đã hậu thiên."

Trương Quân cũng không hiểu cảnh giới hậu thiên là cảnh giới gì, chắc có lẽ là cảnh giới võ học, còn cái gì mà đoạt xá kí, tám phần là do tên họ Hồ này bịa ra.

Cậu muốn trong thời giân này tìm cách thoát khỏi trận pháp này, nhưng rõ ràng là không thể.

"Ngươi nên ngoan ngoãn ở đó đi, dù trận pháp có yếu, những dây là do luyện khí kì đại năng làm nên, một tên người phàm như ngươi mà muốn chạy?"

Hả?

Mặc dù không biết thế giới này như thế nào, nhưng khi nghe tới luyện khí kì, cậu liền đoán được đây là tiên hiệp thế giới.

Nhưng chẳng lẽ tiểu thuyết mạng là sai, luyện khí kỳ không phải là tu sĩ dưới tầng dưới chót, mà trở thành tuyệt thế đại năng.

"Hừ, các người còn không ra, đám sát thủ có thể bị bọn họ đánh chết."

Theo tiếng nói của Hồ Phú Úy, trên mái nhà xuất hiện hai bóng đen, đều là mặt áo đen:

"Chúng ta đang nhờ tử sĩ mài chết họ."

Trương Sơn nhận ra giọng nói này, sau đó quát lớn:

"Mục Thần, là ngươi?."

"Ồ, Trương Sơn lão đệ nhần lầm người rồi, ha ha".

Mục Thần nhảy xuống, bàn tay kết thanh ưng trảo, đáng về hướng Trương Sơn. Người áo đen kia cũng xuất thủ đánh tới Lam Nguyệt.

Trương Quân thấy tên họ Hồ này đứng khoảng cách xa như vậy, những tên áo đen kia thì đánh mãi không chết, chẳng lẽ đây là tà thuật gì sao.

Tên áo đen kia đánh hướng Lam Nguyệt thế không thể đỡ, dùng một cước đạp nàng bay về phái Trương Quân.

"Phu nhân." Trương Sơn hét to muốn chạy lại vợ mình như bị Mục Thần ngăn cản.

"Lão đệ đi đâu đó."

"Mẹ xin lỗi Trương nhi, là mẹ đã trách lầm con"

Trương Quân nhìn người "mẹ" này, cậu lúc này không muốn nói sự thật.

"Mẹ, không sao đâu, mẹ mau chạy đi."

"Trương nhi, mẹ sẽ bảo vệ con."

"Lão gia tử, muội đi trước một bước, đợi chàng bên đó."

"Khônggggg". Trương Sơn gào thét thật to.

Trương Quân cũng không hiểu làm sao lại chảy nước mắt, cả người cậu bắt đầu xuất hiện từng tia sét, lôi điện bắt đầu tỏa ra xung quanh. Hai mắt Trương Quân chuyển sang màu đỏ, con ngươi biến thành cánh hoa sáu cánh, chính là huyết kế giới hạn, Sharingan.

"Mẹ, hôm nay Trương nhi sẽ bảo về người."

Cảm thấy lôi điện từ trên con người con trai mình phát ra, Lam Nguyệt cảm thấy ngạc nhiên, nhưng nàng lại mĩm cười, con trai nàng cuối cùng đã lớn.

Trương Sơn cùng Mục Thần bên này cũng chú ý, dù là lão giang hồ già đời, nhưng đời này có lẽ là lần đầu tiên bọn họ cảm thấy sợ hãi

"Giả thần giả quỷ". Hồ Phú Úy tiếp tục tăng uy lực trận pháp.

Trương Quân không ngờ mình lại có thể trong tình huống này kích hoạt sharingan. Lại còn là sharingan hệ lôi của sặc su ke. Cậu dỡ tay phải lên, lôi điện bắt đầu tụ họp vào tay cậu, đây chính là tuyệt kĩ chidori.

Trương Quân dùng chidori tấn công vào trận pháp, khiến cho lôi điện truyền khắp trận pháp, khiến trận nhãn nổ tung.

"Phụt". Hồ Phú Uy phun ra một ngụm máu, hoảng sợ nói:

"Không thể nào?", sau đó lão liền muốn chạy đi.

"Muốn chạy?".

Trương Quân hóa thành một đạo lôi điện xuyên thẳng qua đám tử sĩ, đâm thủng lồng ngực Hồ Phú Úy, bóp lấy trái tim hắn.

Đám người ở đây tê cả da đầu.

"Tà ma, chịu chết."

Tên áo đen kia bỏ qua Lam Nguyệt chạy về thẳng hướng Trương Quân.

Trương Quân rút tay mình ra, dùng lôi điện tạo thành lớp phòng thủ đỡ cú đá của người áo đen.

Cậu bị đánh bay ra xa, khó khăn lắm mới đứng vững.

"Võ học thật lợi hại."

"Ăn bà một đấm từ trên trời giáng xuống, dám ăn hiếp con bà."

Tên áo đen kia đang đắc ý thì từ phía sau bị Lam Nguyệt một đấm đấm chết.

"Hừ dám ăn hiếp con bà."

"Con không sao chứ?"

Trương Quân lắc đầu ra hiệu không sao, mặc dù có nhiều câu hỏi, nhưng giờ phút này không phải là lúc giao lưu.

Mắt thấy bên mình đã thất bại, Mục Thần liền dứt khoát đuổi theo. Trương Sơn không có đi theo, thấy tên kia rời đi, lúc này mới ói ra một ngụm máu.

"Phu quân, chàng không sao chứ?"

"Ta không sao, là ta không đề phòng tên này".

Sau đó Trương Sơn nhìn về hướng con trai mình. Trương Quân lúc này đã trở lại trạng thái bình thường.

"Ta thật xin lỗi, nhưng có gì sẽ giải thích sau, bây giờ chúng ta phải đi theo thông đạo ra ngoài thành trước đã."

Trương Quân cùng Lam Nguyệt đi theo Trương Sơn tới một mật thất. Trương Quân thầm khen cha mình quả nhiên là lão cáo già, đường chạy cũng đã chuẩn bị sẵn. Chỉ là không ngờ lại phải sử dụng nó sớm như thế.

Bạn đang đọc Lôi Thần Ở Thế Giới Tu Tiên sáng tác bởi pknnahh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi pknnahh
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 28

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.