Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Quyền năng ban ân

Tiểu thuyết gốc · 2178 chữ

-Status!

Thiên Minh thều thào nói,ngữ điệu như người sắp tử nạn không rồi.Khó khăn hiện ra cái bảng đó,hắn lại đưa mắt hướng về con hổ kia.Tuy vậy lại trong suy nghĩ nhìn vào trạng thái bảng.

Hắn hiểu rằng bản thân đang phải đối mặt với con quái vật đáng sợ như thế nào,cái này thật ra không thể trách hắn yếu mà con quái vật đã vượt qua chỉ số thông thường của một con người.

Chí ít thì kỹ năng chiến đấu không có tác dụng vào lúc này.

Bởi vì sức mạnh cả hai là không cân sức nhau,thế nên chiến đấu là công cốc.

Có thể so sánh với một ông già trăm tuổi có võ nghệ cao cường và một người trẻ tuổi khỏe mạnh cơ bắp.

Tuy lão già có võ nghệ nhưng thân thể quá yếu đuối,tạo lực không đáng kể.Còn người trẻ thì khỏe mạnh,không có kĩ thuật nhưng lực lượng có thể ngạnh kháng.

Ở trường hợp này,hắn chính là lão già kìa.Huống hồ kỹ thuật chiến đấu với thú hắn lại không tinh thông,vết thương mất quá nhiều máu,thế nên chiến thắng bằng không.

-Trước tiên phải hồi phục trước đã!

Thiên Minh lẩm bẩm,nhìn vào quyền năng thứ kia ban cho hắn.

[ Sáng Tạo Ma Pháp : Tạo ra bất cứ ma pháp nào bằng suy nghĩ , không giới hạn sự tưởng tượng.]

[ Ma lực vô hạn : Ma pháp cần ma lực duy trì , nếu bản thân vô hạn thì chẳng phải không ma pháp nào không thực hiện được hay sao?]

-Cái thứ hệ thống máy móc kia đúng là vô tâm,chí ít phải chờ ta dùng được mới biến đi chứ?

Cố gượng người,hắn bất ngờ khi con hỏa hổ kia nhìn hắn với ánh mắt chững bước.Vẻ mặt có chút lưỡng lự muốn bỏ.

-Sao ngươi không vào ăn ta,trưng ra mặt đấy làm gì.Chê thịt dai?

Nhờ việc con hổ dừng bước tiến mà Thiên Minh có thời gian sử dụng quyền năng của bản thân mình,hắn nhắm mắt lại.Tiến vào không gian tinh thần bên trong.

Phát hiện có một cái nguyên bảng hệ thống hiện hữu.Hắn có chút khó hiểu nhưng thời gian hơi cấp bách khiến hắn phải lao vào nhanh tự tìm hiểu.

Bên ngoài khu rừng thực,hỏa hổ thân thể to lớn,cái đuôi tuy đang bùng lửa mạnh mẽ nhưng trong con mắt nó chứa một sự sợ hãi không hề nhỏ.

Trước mặt,một tên nhân loại bình thuòng.Sau khi nhận một cú toàn lực của nó chỉ bị xước phần ngoài da,hơn nữa còn không tan xương nát thịt.

Bất quá đó vẫn chưa phải nguyên nhân xâu xa.Cái thật sự khiến vị vua sâm lâm như nó phải dừng bước nhảy săn mồi bản năng lại chính là dòng ma lực đối thủ tỏa ra liên tục.

Nó là một màu đen lốm đốm nhu tinh ngân giữa vũ trụ,phát ra từng hào quang tuyệt đẹp.

Nhưng cái hào quang đó cũng phát tạn năng lượng kinh người,tựa như vô hạn tận.

Nếu như Thiên Minh có thể nhìn được cũng sẽ phải ngoạc mồm,vì sau lưng hắn đúng là có tỏa ra dòng ma lực kinh người này thật.

-Ma pháp hồi phục cao cấp : Dòng chảy sinh mệnh...

Bỗng từ gốc cây Thiên Minh lẩm bẩm một câu,hỏa hổ nghe xong không hiểu sao bản thân lại mất cảnh giác.Cái tiếng nói kia khiến nó phải tập trung đối thủ trông như vô hại này.

Về phía Thiên Minh giờ đây.Tuy trông dáng vẻ gục mặt xuống cũng vậy nhưng đằng sau mái tóc kia không còn khó chịu thổ huyết nữa mà là nhếch mép hưng phấn.

Đôi mắt như thấy thứ kì diệu nhất trên đời,thích thú quan sát.

Cơ thể hắn sau câu nói giống niệm chú kia thì như được thần dược chữa trị.Bằng ánh mắt thường có thể thấy vầng hào quang xanh lá kia từ trên không đổ xuống.

Bất cứ nơi nào đi qua đều chữa trị chỉ bằng cái chạm,hơn nữa lại còn nối tiếp nhau làm quá trình nhanh hơn.Chưa đến 5 giây,cả người hắn như bình thường,không còn hấp hối như trước

Đứng thẳng không có chuyện gì trước ánh mắt muốn lòi của hỏa hổ.Thiên Minh ánh mắt sắc bén chứa đầy ti hắc khí như muốn ăn tươi nuốt sống nó.

Không phải có cái khả năng sáng tạo ma pháp,giờ hắn đã chết nham nhở dấu răng.

Tuy kĩ năng hồi phục tốt thật,nhưng đối với Thiên Minh sao vẫn thấy chậm.Cảm giác nếu hồi phục toàn thân nhanh chóng sẽ tốt hơn.

Nếu có ai thấy biểu hiện không vừa lòng của hắn với cái ma pháp vừa rồi,chắc chắn sẽ bóp cổ liên tục.Hồi phục rõ nhanh và hoàn hảo thế kia còn đòi,tức chết bọn ta!

-Không ngờ vẫn có hạn chế riêng....

Thiên Minh thầm nghĩ,thật ra cái máy bảng tại không gian tinh thần của hắn chính là bảng chế tạo skill ma pháp.Tại nơi đó chỉ cần hắn muốn kỹ năng nào nói ra là có thể chế tạo.

Tùy theo trí tưởng tượng của hắn,muốn thế nào thì muốn.Tiêu biểu là cái hồi phục kia.

Tuy vậy hắn thấy nó sẽ có nhược điểm nhất định,giống ban nãy.Hồi phục rất mạnh nhưng cần thời gian,đối với người ngoài năm giây bình thường nhưng trong trận chiến là cả vấn đề lớn.

Đặc biệt với một kẻ chiến đấu liên tục như hắn,hiểu rõ tầm quan trọng thế nào.

Bất quá đó không phải là trở ngại lớn nhất,Thiên Minh hắn sẽ nghĩ cách loại bỏ sau.Giờ cần phải đối phó với con vật trước mặt.

-Mày nhe răng tao cũng có ăn được tao luôn đâu.Giỏi vào mà cắn!

Lời nói hùng hồn không có chút sợ hãi,dường như trước đó sự việc chưa từng xảy rả.Hỏa hổ thấy hắn làm ra những hành động nhu đang khiêu khích bản thân mình.Gào lớn.

Uy nghiêm của một vị vương,tất nhiên là sẽ không thể chịu đựng sỉ nhục này.

Mà sau khi Thiên Minh tỉnh dậy sau,ma lực phóng xuất như thu liễm lại bằng thân hình hắn.Khiến cho hỏa hổ coi rằng hắn chỉ đang giả vờ dọa nó.

Điều này càng khiến dã khí quái vật nó trỗi dậy nhiêu hơn.

“Gào!”

Hỏa hổ nhảy phốc,phút chốc rút ngắn lại mấy bước chân dài.Nhe hàm răng rắc nhọn đang căn sẵn chỗ đầu.Quyết định giải quyết con mồi,tránh đêm dài lắm mộng.

Tốc độ và sức mạnh này so với trước đó khủng hơn,khẳng định Thiên Minh trúng phải sẽ được “xuyên không” lần nữa.Nhưng lần này là ở địa phủ.

Nhưng ngạc nhiên thay là hắn lại không có biểu cảm sợ sệt gì hay sợ hãi đứng như trời trồng.

Mà con ngươi trong mắt hắn phát sáng,bàn tay trước ngực phút chốc đã dang rộng hai bên.

“Bụp...Oanh!”

Hai bên hay lòng bàn tây thô ráp đập ngay vào thái dương đỉnh đầu hai bên,hỏa hổ bị phản công bát ngờ.Đầu tự nhiên đau nhúc không tả được,hai mắt mờ mờ ảo ảo.

Ở tai bên trong đả chảy ra máu , không còn nghe thấy tiếng động gì bên ngoài nữa.

Đối diện với nó,chỉ còn khuôn mặt cười tà ác của Thiên Minh.Não bên trong đã bị nát bét.

-Cổ Đại Võ Thuật : Vòng Cầu Cước!

Không cho hỏa hổ cái chết bình yêu,mà Thiên Minh nhẫn tâm chân phải sút một vòng đẹp mắt quay ra đằng sau,hướng lưng trước con hổ.

Cái đầu của nó bay lên,huyết nhục tứ tung.Có thể thấy chỗ đầu vết rách xé toạc.Tiếng động kinh dị làm đàn chim đậu trên cây giật mình bay lên trời xô đẩy.

Lực đạo tại chân nhanh đến nỗi còn bốc khí lửa,nóng hơn cả than.Khi lướt qua chỉ thấy ánh vàng mờ nhạt.

-Không ngờ chỉ đạt cấp độ võ thuật này thôi đã mạnh như vậy!

Thiên Minh ánh mắt sùng bái nhìn cơ thể mình,đòn đánh vừa nãy hắn phải nhận xét là chí mạng giết người.

[Trí Tuệ Của Thần : Giúp cho người dùng học tập và sử dụng kĩ năng một cách thuần thục khi tiếp xúc.]

[Võ Thuật Cổ Đại : Khiến cho võ tu sở hữu các kỹ năng chiến đấu cận chiến thượng thừa,đạt được chân lý thật sự của võ thuật.Quyền,cước,thân thể trở lên bất hoại.Vô địch trong chiến đấu.]

Trước đó thì hắn đã tính đến chuyện chiến đấu với con hổ kia,biết rằng bản thân cần sức mạnh và kỹ năng phải tiến cảnh.Thế nên hắn đã sáng tạo ra loại kỹ năng nâng cao lĩnh ngộ.

Không ngờ rằng nó lại ghê gớm đến vậy,[ Trí Tuệ Của Thần] này trực tiếp đưa hắn võ thuật yếu lên thành võ thuật cổ đại trong truyền thuyết.

Thiên Minh nhớ rõ rằng,bản thân trong quá khứ gia tộc đã nghe qua loại này võ thuật truyền thuyết.Nhưng do nghĩ đó là vớ vẩn lên không tin.

Hôm nay võ thuật của hắn luyện được trực tiếp được cái kĩ năng kia nâng cấp.Đạt đến cực cảnh của cận chiến giống trong truyền thuyết.

Lĩnh ngộ được vô số thứ chân lý huyền ảo,cùng các tầng thức chiêu thức đa dạng khác nhau.

-Cái năng lực này thật khiến ta phải sôi sục máu huyết mà!

Thiên Minh nhếch mép vòng bán cung,ánh mắt sâu thẩm có ý nghĩ nào đó.Nhìn xác con hổ to lớn kia.Hắn tiến gần đến cái đầu nó,móc từ bên trong ra một viên đá.

Lúc sút đầu nó,hắn đã cảm nhận bên trong có một thứ gì đó hơi cứng cứng.Không ngờ là một viên đá màu đỏ chứa đầy hỏa tính.

Chưa biết nó có tác dụng gì,nhưng hắn rõ rằng nó sẽ có ích.Ở cái chô quan trọng nhất kia tất nhiên phải có ý nghĩa nào đó đối với yêu thú.

Mải mê suy nghĩ,chợt Thiên Minh giật cả mình.Lòng bản tay hắn từ bao giờ nổi lên một con mắt màu trắng.Ở giữa có hạch tâm màu đen lan tỏa ra.Ánh sáng thần thánh kì ảo.

Đối diện nó viên hỏa tinh to bằng lòng bản tay kia,trực tiếp con mắt hút cho đến mực viên đá tan ra thành bụi.Không dừng lại còn hút hết thân xác con hổ kia,để lại cái xương rỗng xơ xác.

Hắn ngệt ra,nhưng sau đó lại cảm nhận một nguồn năng lượng chảy ra trong người.

Tất cả kí ức săn mồi của con hỏa hổ,cho đến việc làm tình hơn chục lần con cái khác cũng có trong đây.

Hơn thế nữa Thiên Minh phát hiện ra,con hổ này còn chưa tung hết sức mạnh.Nó còn ẩn chứa nhiều khả năng chưa dùng đến.Tiếc là vì khinh địch nên phải bỏ mạng.

[Thôn Phệ : Hấp thụ toàn bộ ma pháp của đối phương tung,đồng thời nhờ đó hồi phục năng lực chiến đấu.Sau khi đối thủ chết có thể hấp thụ sức mạnh còn sót lại và kỹ năng độc quyền.]

[Phóng Năng : Sau khi thôn phệ toàn bộ ma pháp đối phương,con mắt còn lại phóng ra nguồn ma pháp đó nhưng khác biệt là gấp đôi sức mạnh.]

Lại một quyền năng nữa được hắn phát hiện,hơn nữa còn khủng bố là khác.Không những hấp thụ tất cả đối phương mà lại còn phản đòn gấp hai lần.Lại còn có thể nhờ sức mạnh đối phương mà hồi phục mình.

-Thế này!....Quá nghịch thiên!

Thảo nào Thiên Minh cảm nhận được nguồn nóng ấm truyền qua người lúc nãy,hơn nữa còn chứa nhiều năng lượng thân thể.Không hổ danh yêu thú,cường đại thể xác.

-Ta còn được tặng thêm món quà?!

Thiên Minh thích thú đưa bàn tay hướng lên trời,một cột lửa phóng ra với nguồn hỏa ma lực nồng đậm.Chắc chắn là hấp thụ từ con hỏa hổ kia rồi.

Không những thế ngọn lửa này có chút cao cấp hơn lửa bình thường khác.Bên trong cất giấu một đầu hổ hư ảo mạnh mẽ,rống lên tiếng thét.Vẻ mặt phẫn nộ khiến vô số sinh linh sợ hãi.

[Cuồng Nộ Sư Hỏa : Kĩ năng giúp cho người sở hữu cường hóa lửa bản thân , trong trạng thái này sẽ tăng sức mạnh và uy áp khiến cho sinh vật khác giảm các chỉ số.Đây là hệ cường hóa.]

Thiên Minh nhìn thấy kĩ năng mới nhận được,chợt từ đâu ánh sáng vàng hòa nhập hắn.Khiến cho kĩ năng này như được thôi diễn lại hàng ngàn lần,không ai hiểu rõ hơn hắn.

Hắn nhắm mắt lại,dường như muốn làm cái gì đó.Qua lúc lâu,hắn mở con mắt.

Đôi mắt vàng hoàng kim sáng chói như thể chiếu được vạn vật,Thiên Minh mở ra con mắt chứa đầy sự bí ẩn.Miệng thở ra một làn khói huyền ảo,miệng nhếch mép...

Bạn đang đọc Lỡ Xuyên Qua Ta Đành Làm Chúa Tể sáng tác bởi ⁸XíchThầnCổLãnh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ⁸XíchThầnCổLãnh
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 4
Lượt đọc 246

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.