Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Buổi phỏng vấn kinh hoàng

Phiên bản Dịch · 1983 chữ

Trong tiếng phổ thông, tiếng Quảng Đông, tiếng Hàn và tiếng Nhật, số 4 được phát âm gần giống với "tử", vì vậy nó thường được coi là con số không may mắn, chẳng hạn như một số tòa nhà không có tầng 4, 14, phà ở Hồng Kông không có tàu có tên số 4, Đài Loan không có biển số xe có số 4, khi chọn số điện thoại di động, chúng ta cũng thường tránh số cuối là 4.

Những thứ duy tâm này trước kia tôi cũng không tin, nhưng đêm hôm đó, tôi nhìn biển số nhà trên đỉnh đầu lại rơi vào trầm tư thật sâu.

"Phòng 444."

Địa chỉ trên quảng cáo nhỏ hoàn toàn chính xác, ngay cả chính tôi cũng không thể tin được, ở Giang Thành thật sự có nơi như vậy.

Muốn đi vào sao?

Giống như là trò chơi đánh tới cửa cuối cùng, tâm tình của tôi hiện tại rất phức tạp.

Hành lang tối đen nhìn không thấy điểm cuối, dưới chân thỉnh thoảng sẽ giẫm phải gỗ mục khô nứt cùng thi thể côn trùng, càng làm cho tôi để ý chính là, nơi này là bốn tầng ngầm, điện thoại di động hiện màn hình đen kì lạ, vũ khí phòng bị duy nhất Đức nhập khẩu điện áp 8.000 vôn cũng ngừng làm việc, tôi mất đi tất cả bảo vệ, thật không muốn tay không đối mặt với thứ sắp xảy ra.

Hoàn cảnh âm trầm, khủng bố cộng thêm thơ giấu đầu của lão bà bà lúc trước, ta lo lắng đề phòng, càng nghĩ càng sợ.

"Nếu tất cả chỉ là một vở kịch độc ác hoặc một chương trình giải trí khác, thì khoản tiền của đối phương không khỏi quá lớn, hơn nữa tôi để ý khắp nơi, cũng không tìm thấy máy quay và dấu vết rõ ràng của con người, đây dường như không phải là một trò đùa."

Bàn tay khoát lên nắm cửa, tôi ảo tưởng sau khi mở cửa, bên trong sẽ có mười mấy máy quay phim quay về phía tôi, còn có người dẫn chương trình mặc âu phục giày ,mang da cho tôi một cái ôm nhiệt tình, cầm micro hô to: "Chúc mừng Cao tiên sinh thông qua khảo nghiệm, đây là tiền thưởng một triệu cho ngài..."

Thật là vui mừng, nhưng sự thật lúc nào cũng ngược lại.

"Kọt kẹt", cùng với tiếng mở cửa khó nghe và bụi bay lượn, tôi bước vào trong nhà.

Có ai không?

Ánh đèn lờ mờ lay động trên đỉnh đầu, thảm tản mát ra mùi mốc, bàn ghế mục nát chất đống ở giữa phòng, trên vách tường phía trong cùng viết nghiêng lệch bốn chữ to --Âm Gian tú Tràng.

Không có đèn flash, máy quay phim như trong tưởng tượng, cũng không có quỷ hồn chết oan mặt đầy máu tươi, ngẩng đầu lên.

Tình huống tốt nhất không xuất hiện, tình huống xấu nhất cũng không gặp phải, bên trong cửa chỉ là một nhà kho bỏ hoang.

"Không thể sơ suất, nếu Hạ Tình Chi cung cấp địa chỉ là thật, vậy nơi này rất có thể là hiện trường đầu tiên anh trai cô ấy bị sát hại, nói cách khác, tôi hiện tại đang ở trong một gian phòng từng xảy ra án mạng."

Nhẹ nhàng đóng cửa phòng, bóng đèn trên đỉnh đầu lúc sáng lúc tối tản ra ánh sáng đã lâu không thấy, tôi thoáng cảm thấy an tâm.

"Có ai không?" đèn rõ ràng đã bật, nhưng trang trí trong phòng lại làm cho người ta có một loại ảo giác hoang phế thật lâu.

Tôi bước lên tấm thảm rách nát ẩm ướt, cảm giác vô cùng kỳ quái, giống như giẫm lên mái tóc đọng máu.

Dưới chân sàn nhà phát ra âm thanh kót két , thỉnh thoảng lộ ra lỗ thủng bên trong còn có thể nhìn thấy một hai bộ thi thể côn trùng không biết tên .

Trên bàn ghế ở giữa phòng có khắc đủ loại chữ kinh tâm động phách, có nhiều chỗ còn bị móng tay cào ra dấu vết dài, dường như những người từng ngồi ở đó đã phải chịu tra tấn và thống khổ cực đoan.

Đi đến tận cùng bên trong, bốn chữ to của Âm Gian Tú Tràng dùng màu đỏ như máu sơn lên tường, lúc đầu cũng không có gì, nhưng nhìn lâu luôn cảm giác trong chữ bao hàm dữ tợn cùng quỷ dị.

"Chất màu hoặc sơn bình thường để lâu sẽ rơi thành từng khối, mà màu sắc trở nên tối hơn, đỏ trung có nâu, đây dường như là máu..."

Bên tường bên cạnh còn có một cánh cửa nhỏ, ở bên ngoài tìm tòi không có kết quả, tôi tò mò đẩy mở ra.

Nhiệt độ trong phòng đột nhiên hạ xuống, tôi hít một hơi khí lạnh, thân thể cứng đờ ở cửa.

Trong gian phòng không tính là quá lớn đặt một cái bàn màu đen dài hai mét, bên kia bàn có ba người ngồi song song!

Bọn họ ăn mặc chính trang, cùng người dẫn chương trình radio lúc trước tôi nghĩ không kém bao nhiêu, duy nhất làm cho tôi cảm thấy không được tự nhiên chính là, ba người này trên mặt đều mang mặt nạ người giấy, chợt nhìn còn tưởng rằng là ba con rối giấy.

"Anh đến phỏng vấn à?" người đàn ông ở giữa giống như máy móc, ngẩng đầu lên, giọng nói khàn khàn trầm thấp, giống như mở hộp đồ hộp rỉ sét ra.

"Đúng, đúng, tôi là tới phỏng vấn." trước mắt ba người sờ không rõ lai lịch, nói không chừng chính là hung thủ sát hại anh trai Hạ Tình Chi, nếu vậy phải thật bình tĩnh và tỉnh táo trước bọn sát nhân máu lạnh này.

"Tôi đã vô tình nhìn thấy quảng cáo của công ty và rất quan tâm đến công ty Âm Gian Tú Tràng của các anh, trong thời đại Internet, tôi tin chắc rằng chỉ có sự đổi mới, tìm kiếm sự khác biệt mới có thể thành công, vì vậy tôi muốn tham gia cùng các anh." Tùy cơ ứng biến, mượn con lừa, và để tăng sức thuyết phục, tôi cũng đặt những tấm thẻ nhỏ nhăn nheo trên bàn màu đen.

Ba người nhìn nhau, không biết có phải là ảo giác của tôi hay không, mặt nạ người giấy trên mặt bọn họ tựa hồ lộ ra nụ cười khiến người ta không rét mà run.

"ANh có thể tìm được nơi này, cũng coi như cơ duyên xảo hợp, nhưng streamer của Âm Gian Tú Tràng, cũng không phải người sống có thể làm." nam nhân đeo mặt nạ hai tay đan chéo chống cằm, "Tôi có thể hỏi cậu mấy vấn đề không?"

"Có thể, đương nhiên." tôi mặt không đổi sắc, mấy năm trước bị trường cảnh sát đuổi việc, tôi cầm sơ yếu lý lịch giả chạy khắp phòng nhân sự các công ty lớn ở Giang Thành, đối phó với người phỏng vấn tôi đã tổng kết ra kinh nghiệm của mình, vấn đề bọn họ thường xuyên hỏi, tôi cũng đã sớm tìm đáp án trên mạng.

Mang theo sự tự tin như chỉ như một câu đố, tôi mỉm cười gật đầu: "Ngài hỏi đi".

"Tên."

"Cao Kiện".

"Lúc trước có kinh nghiệm hành nghề không? Ví dụ như anh có phát sóng trực tiếp trên các nền tảng khác không?"

"Tôi xin lỗi vì tôi không có kinh nghiệm tương tự, nhưng tôi có khả năng giao tiếp mạnh mẽ và rất phù hợp để trở thành người dẫn chương trình theo tính cách của tôi." Thực tế, thẳng thắn về những thiếu sót của mình và nhấn mạnh điểm mạnh của mình là một trong những kỹ thuật phỏng vấn.

"Nói không sai, nhưng streamer của Âm Gian Tú Tràng không giống với các công ty nhà đài khác, chúng tôi không chỉ cần người giao lưu với người xem, càng cần làm được chính là bảo vệ chính mình, để cho mình sống sót..."

"Sống sót..." Sau khi người phỏng vấn nói ra những lời này, tôi phát hiện mọi chuyện bắt đầu vượt ra ngoài tầm kiểm soát của mình.

"Đúng vậy, rất đơn giản, chỉ là sống sót." người ở giữa vuốt ve mặt nạ trên mặt, để mặt nạ giấy lộ ra biểu tình quỷ dị: "Ở trong thành phố của chúng ta cất giấu vô số truyền thuyết, mười ba bậc thang của trường bỏ hoang , lên chuyến xe cuối cùng của người chết, gương mặt bay lơ lửng trong camera giám sát, cô bé áo đỏ vẫn quanh quẩn ở cửa... Truyền thuyết tương tự rất nhiều, chúng nó chẳng lẽ tất cả đều là hư cấu sao?"

"Đại khái vậy..." Nếu như là trước khi tới đây, tôi chắc chắn sẽ không chút do dự nói: "Đúng vậy, tất cả đều là bịa ra."

"Chờ một chút, nghe ý của anh, chẳng lẽ muốn streamer của Âm Gian Tú Tràng mỗi ngày đi những chỗ linh dị kia thăm dò để tìm tư liệu thực tế sao?!"

"Phản ứng rất nhanh, tôi có chút hứng thú với anh rồi đó." tiếng cười khanh khách quả thực không giống như là người thường có thể phát ra, "Hoạt động lúc nửa đêm trong bóng tối, đối đầu với nỗi kinh hoàng và đáng sợ nhất của thành phố, anh không cảm thấy rất kích thích sao?"

"Livestream trực tiếp câu chuyện ma ở nhưng nơi xảy ra chuyện ma đó, việc này tôi cũng rất là hiếu kỳ, có lẽ có thể thỏa mãn tâm lí nhu cầu của con người." Tôi thật không ứng phó nổi trước ba người này, trong lòng kỳ thật đã muốn rời đi.

Thật lòng mà nói, tôi cũng không ghét xem phim kinh dị, nhưng anh muốn tôi tự mình đi làm nhân vật chính của phim kinh dị đó chính là một tình huống hoàn toàn khác.

Chỉ là đơn giản tưởng tượng một chút một mình đêm hôm khuya khoắt lật quan tài, cạy cửa âm trạch, còn có thể bị một đống linh thể quỷ quái đuổi theo ta liền cả người không thoải mái.

Câu chuyện ma? Không không, xem ra anh vẫn chưa hiểu rõ. "Nam nhân đeo mặt nạ hai tay chống cằm, ánh mắt giấu dưới người giấy như một thanh kiếm sắc bén nhìn thấu tôi:" Sự thật vĩnh viễn đáng sợ hơn câu chuyện, tôi cam đoan, tuyệt vọng sâu sắc nhất mà cậu từng trải qua, chính là bắt đầu từ thời khắc cậu biết chân tướng.

Có ý gì đây?

"Đáp án chính là ở trong thành phố này, anh sẽ trở thành nhân chứng của một thế giới khác, đi chứng kiến sự kinh hãi chân chính." Người đàn ông đeo mặt nạ nói một cách nghiêm túc không cợt nhã, giọng điệu cứng nhắc nặng nề, vô cùng áp lực.

Tôi hiện tại đã có chín phần nắm chắc Âm Dương Tú Tràng cũng không phải ác kịch hoặc là chương trình giải trí, tôi tựa hồ nhận ra chính mình sắp gặp phải một cái phiền toái lớn.

Thân thể nghiêng về phía sau, ý lui binh bắt đầu nảy sinh.

Nhưng người đàn ông đeo mặt nạ dường như đã sớm biết suy nghĩ của tôi, cũng không thấy anh ta có động tác gì, cửa phòng phía sau kẽo kẹt, lại chậm rãi khép lại: "Đừng căng thẳng, cuộc phỏng vấn của anh chỉ vừa mới bắt đầu."

Bạn đang đọc Livestream siêu kinh dị (超級驚悚直播) của Vũ Văn Trường Cung
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Karry2412
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.