Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đông Di Đến Phạm!

Phiên bản Dịch · 2925 chữ

Chương 961: Đông Di Đến Phạm!

“Có hai điểm này là đủ rồi”. Đồng Chân Chân mỉm cười, yên lòng: “Ở trong bố trí của gia gia ngươi, ba đại cường tộc U Minh giới, hẳn là một quân cờ rất quan trọng, hắn tuyệt đối sẽ không vứt bỏ ba đại cường tộc U Minh giới”.

“Cho nên, Lục Đạo minh thật muốn ra mặt thay Thương Viêm phủ, Tần gia các ngươi tất nhiên sẽ có người ra mặt đánh lén Lục Đạo minh! Hắn đã xin Bổ Thiên cung thu hồi lời thề, liền đoán trước được xung đột của U Minh đại lục cùng Thương Viêm phủ, hắn nhất định ở trong bóng tối có bố trí chu toàn”.

“Ba đại cường tộc U Minh giới trở về, hẳn là một chiêu hay của Tần gia các ngươi trở về trung ương thế giới, hắn sẽ không cho phép ba đại cường giả bị Lục Đạo minh dập tắt ngọn lửa báo thù trước tiên”.

Tần Liệt kinh ngạc: “Ngươi khẳng định Tần gia tất nhiên ra mặt như vậy?”.

“Gia gia ngươi có thủ đoạn gì ngươi không biết?”. Đồng Chân Chân cười hỏi.

Ánh mắt Tần Liệt buồn bã.

Đồng Chân Chân chợt phản ứng lại, biết tin tức Hứa Nhiên biết được là thật Tần Liệt quả nhiên đã mất đi ký ức đối với quá khứ.

Nàng vì thế lại nói: “Ta có thể đại biểu Chu Tước nhất tộc hứa hẹn, một khi U Minh đại lục và Thương Viêm phủ tiến hành huyết chiến thật sự, Chu Tước nhất tộc chúng ta sẽ lập tức bước lên con đường trở về Chu Tước giới! Cường giả Nhân tộc của Thương Viêm phủ để lại Chu Tước giới, sẽ không một ai trở về! Hơn nữa Đồng Yên đại nhân còn có thể hướng tới Thương Viêm phủ, đi tìm Thái Xán chiến một trận!”.

“Tốt!”. Tần Liệt trịnh trọng gật đầu.

“Phiền toái Quỷ Mục tộc giải quyết chưa?”. Đồng Chân Chân lại thân thiết hỏi: “Theo ta được biết, Quỷ Mục tộc đương nhiệm tộc trưởng Cách Lôi, không tán thành thân phận của Lăng gia. Bọn họ nếu làm khó dễ khắp nơi, tình cảnh của Lăng gia và Giác Ma tộc, Ám Ảnh tộc sẽ rất xấu hổ”.

“Cách Lôi đã đại biểu Quỷ Mục tộc tuyên thệ nguyện trung thành”. Tần Liệt bình thản nói.

Đồng Chân Chân sửng sốt một chút, chợt nhìn thật sâu về phía hắn, đột nhiên nói: “Ta từng nghe nói thanh danh của ngươi ở ba trăm năm trước, nói thực ra, thanh danh ngươi trước kia... Không tốt. Chẳng qua, biểu hiện của ngươi hiện nay, lại thật sự có thể xứng với xưng hô đời thứ ba của Tần gia”.

  • Phương đông Thiên Lục đại lục.

Trong hải vực mênh mông, có rất rất nhiều hòn đảo, như tinh tú phân tán ở trên mặt biển.

Một phân thân Tà Thần cao gần trăm mét, da thịt màu xanh nâu, lưng mọc hai cánh, đầu có sừng trâu dữ tợn, ở trên mặt biển vỗ cánh lao nhanh.

Ở vai Tà Thần, Cao Vũ cùng Già Nguyệt phân biệt ngồi. Hai người sắc mặt lo lắng, liên tiếp nhìn về phía sau.

Hải vực phía sau bọn họ, rất nhiều người Đông Di ngồi phi hành linh khí loại chim muông đủ loại kiểu dáng, không nhanh không chậm bám theo.

Ven đường, rất nhiều hòn đảo vốn thuộc về Hắc Vu giáo cùng Huyễn Ma tông, đều bị người Đông Di thuận thế nắm lấy, nhanh chóng đánh cướp sạch sẽ.

“Không quá bình thường”. Sắc mặt Cao Vũ âm trầm, trong mắt lóe ra hào quang băng hàn quỷ dị: “Những gia hỏa này một đường truy đuổi đến, nhân số càng ngày càng nhiều, tốc độ lại dần dần buông chậm”.

“Bọn họ muốn bắt chúng ta hẳn là cũng không khó”. Già Nguyệt cũng âm thầm nghi hoặc: “Lần này không chỉ có bộ lạc Bạch Di chúng ta, ngay cả Xích Di bộ lạc cùng Hắc Di bộ lạc cũng đều xuất động, còn tựa như có tộc lão Bất Diệt cảnh xen lẫn trong đám người, chỉ hai người chúng ta, sao có thể kinh động lão gia hỏa Bất Diệt cảnh? Chuyện Bạch Di bộ lạc chúng ta, cũng không tới lượt Hắc Di bộ lạc cùng Xích Di bộ lạc nhúng tay, vậy rốt cuộc là chuyện gì?”.

“Ta thấy bọn họ là mượn cơ hội gây chuyện”. Cao Vũ lạnh lùng nói.

Già Nguyệt chợt phản ứng lại, nói: “Chỉ sợ bị ngươi nói đúng rồi!”.

Người Đông Di và chín đại thế lực cấp Bạch Ngân của Bạo Loạn chi địa, cách mỗi một đoạn thời gian, sẽ xảy ra xung đột.

Trước đây, rất nhiều thời điểm, đều là thế lực cấp Bạch Ngân của Bạo Loạn chi địa liên thủ đi Đông Di bộ lạc hoạt động.

Người Đông Di sinh sống ở biển cả tận cùng phía đông Thiên Lục đại lục, do vô số hải đảo lớn nhỏ tạo thành, nơi đó hàng năm sương mù quái dị tràn ngập, cấm vực trùng trùng, thế lực cấp Bạch Ngân của Nhân tộc xâm nhập lãnh địa người Đông Di, thường thường sẽ trụi lông mà về.

Mỗi khi thế lực cấp Bạch Ngân của Bạo Loạn chi địa đấu túi bụi, tổn thất thảm trọng, người Đông Di đợi cơ hội, cũng sẽ giết hướng Bạo Loạn chi địa.

Hắc Vu giáo cùng Huyễn Ma tông của Thiên Lục đại lục, ở chỗ hải vực người Đông Di tiến đến, có rất nhiều hải đảo phụ thuộc.

Những hải đảo đó đứng mũi chịu sào, sẽ là mục tiêu số một của người Đông Di, bọn họ sẽ đem hải đảo ven đường xâm chiếm, đem quặng tài khai thác nơi đó đánh cướp hết.

Nhiều năm qua, Hắc Vu giáo và Huyễn Ma tông cùng chỗ Thiên Lục đại lục, sở dĩ chưa bùng nổ huyết chiến quy mô lớn, chính là bởi vì bọn họ còn có người Đông Di kẻ địch chung này.

Nay, cục diện ba đại Quỷ tộc tàn sát bừa bãi Bạo Loạn chi địa đã thành quá khứ, Huyễn Ma tông bị thương nặng, thực lực giảm rất nhiều, Hắc Vu giáo cũng bị Tần Liệt, Khương Chú Triết và Huyết Lệ liên thủ hung hăng giết hại một phen, cũng nguyên khí đại thương.

Người Đông Di mắt thấy có cơ hội có thể thừa dịp, liền giả mượn danh bắt phản đồ, thuận nước đẩy thuyền tới đây đánh giết.

“Nghe dì Bạch Lị nói huynh đệ Tần Liệt kia của ngươi, nay ở Bạo Loạn chi địa lên như diều gặp gió, ngươi nói hắn có dám thu lưu chúng ta hay không?”. Già Nguyệt đột nhiên hỏi.

“Ta không thích cho người ta thêm phiền”. Cao Vũ lạnh mặt lắc đầu.

“Ngươi tên khốn này sắp bước đường cùng rồi, vẫn là một cái tính tình thối như vậy”. Già Nguyệt trừng mắt nhìn hắn một cái, nói: “Lúc ngươi ở Thần Táng tràng cũng giúp hắn không ít, ta thấy chỉ ngươi đem hắn coi là huynh đệ tay chân, hắn có lẽ căn bản chưa đem ngươi đặt ở trong lòng”.

“Hắn không phải người như vậy”. Cao Vũ nhíu mày.

Ánh mắt Già Nguyệt ảm đạm, đột nhiên nói: “Bởi vì ngươi, cha ta vứt bỏ vị trí tộc trưởng Bạch Di tộc, mẫu thân ta cũng bị đuổi khỏi Bạch Di bộ lạc. Mà ta, vốn là minh châu của Bạch Di tộc, hiện tại lại chỉ có thể theo ngươi trốn về phía Bạo Loạn chi địa, ngươi đáp ứng sẽ thay ta báo thù”.

“Chỉ cần ta còn sống, tương lai ta nhất định sẽ hướng tới Bạch Di bộ lạc, đem những kẻ hãm hại cha mẹ ngươi giết hết!”. Cao Vũ nói.

“Chỉ sợ chúng ta đều không sống đến tương lai”. Già Nguyệt cười khổ: “Còn có, ngươi dù sao chỉ có một mình, một mình ngươi nào có thể chống lại toàn bộ Bạch Di bộ lạc? Còn có Xích Di bộ lạc và Hắc Di bộ lạc, bọn họ đều là cùng một giuộc, ngươi có thể thắng được toàn bộ Bạch Di bộ lạc hay sao?”.

Cao Vũ trầm mặc.

Hắn đột nhiên ý thức được, từ đầu đến cuối, hắn luôn lẻ loi một mình tác chiến.

Hắn không có chỗ dựa, không có bối cảnh, thậm chí ngay cả bạn bè, cũng vẻn vẹn chỉ có một mình Tần Liệt.

“Ở thiên địa khắc nghiệt này, lực lượng cá nhân, nếu cường hãn đến có thể vượt qua tất cả, có lẽ có thể muốn làm gì thì làm, có thể ai cũng không e ngại”. Già Nguyệt thở dài, nói: “Nhưng, ngay cả cường giả Vực Thủy cảnh của trung ương thế giới, cũng vẫn có thế lực cùng gia tộc làm hậu thuẫn, cường giả Vực Thủy cảnh, cũng cần kết giao võ giả ngang cấp, chỉ có như vậy mới có thể không sợ bị quần công đến chết”.

“Ta muốn ngươi tới Bạch Di bộ lạc, chính là không hy vọng ngươi tiếp tục cô đơn một mình tu luyện, bằng không chờ ngươi tương lai đột phá đến Bất Diệt cảnh, ngươi cũng không có cách nào gom góp được tài liệu cấu tạo hồn đàn”.

“Đáng tiếc, bởi vì có Khương Chú Triết cái vết xe đổ này, người Đông Di đã không thể tin tưởng người của Bạo Loạn chi địa nữa”.

“Chúng ta cuối cùng cũng đã thất bại”.

Tạm dừng một chút, Già Nguyệt nói: “Cao Vũ, chúng ta nếu muốn sống sót, nhất định phải mượn lực lượng khác”.

Cao Vũ lạnh mặt, trầm mặc một lát, nói: “Nếu có thể sống tới Bạo Loạn chi địa, ta sẽ đi tìm Tần Liệt, xem... Hắn có cách nào giúp chúng ta hay không”.

“Hắn hiện tại đã khác xưa, cũng không phải là tiểu tử một nghèo hai trắng năm đó ở Thần Táng tràng, hắn chấp chưởng Viêm Nhật đảo, ở Bạo Loạn chi địa có địa vị hết sức quan trọng”. Cao Vũ thực gật đầu, Già Nguyệt trái lại lo lắng, cười khổ nói: “Chỉ sợ hắn đã sớm quên ngươi”.

Cao Vũ cũng nhíu mày.

Thời gian cách nhiều năm, Tần Liệt đã thành nhân vật chói mắt nhất của Bạo Loạn chi địa, có thể còn nhớ một phần hữu tình năm đó hay không, trong lòng hắn thật ra cũng không tự tin.

Cho nên hắn cũng không lên tiếng.

  • “Người Đông Di thế tới dào dạt, ven đường đem các hài đào chúng ta nắm giữ đều đánh cướp sạch sẽ, tình huống không quá ổn”.

Huyễn Ma tông, một lão già Niết Bàn cảnh, mặt đầy nếp nhăn chồng chất, lo lắng về phía Vũ Lăng Vi báo cáo.

“Dì Cừu, Hắc Vu giáo bên kia có động tĩnh không?”. Vũ Lăng Vi kinh loạn nói.

Trong đại điện Huyễn Ma tông, vài tên võ giả Niết Bàn cảnh tụ tập, sắc mặt đều ngưng trọng, trong mắt mây mù che phủ.

Huyễn Ma tông giờ này ngày này, mất đi Kê Thanh Bằng ba tầng hồn đàn, Dư Thông bị giết, Sở Diệu Đan và Văn Tân cũng bị Viêm Nhật đảo tiêu diệt, cái này dẫn tới hồn đàn cường giả trong tông môn chỉ còn lại một mình Vũ Lăng Vi.

Điều này làm Vũ Lăng Vi cảm thấy lực bất tòng tâm.

Thời khắc gian nan này, người Đông Di đột nhiên xâm nhập, làm nàng cảm thấy con đường phía trước tràn ngập hung hiểm không biết.

“Hắc Vu giáo chưa có bất cứ động tác gì”. Lão ẩu được Vũ Lăng Vi xưng hô là “dì Cừu”, tên là Cừu Huệ Lệ, bà thở dài một tiếng thật sâu, nói: “Từ sau lần trước Viêm Nhật đảo, Huyết Lệ còn có Khương Chú Triết liên thủ, đem tộc trưởng ba đại gia tộc giết chết, khiến Văn Tân bọn phản nghịch bỏ mình ngay tại chỗ, Hắc Vu giáo liền co đầu rụt cổ lại, ngay cả cửa chính trong giáo cũng không ra. Hắc Vu giáo xem như bị bọn Tần Liệt đánh sợ rồi, các hải đảo ở phía đông bọn họ, rõ ràng là bị vứt bỏ rồi”.

“Những hài đào đó vứt bỏ cũng chưa chắc có thể thỏa mãn khẩu vị của người Đông Di”. Vẻ mặt Vũ Lăng Vi trầm trọng.

“Mục tiêu của người Đông Di, rất có thể là Thiên Lục đại lục, chúng ta và Hắc Vu giáo... Đều sẽ bị bọn hắn đánh giết”. Cừu Huệ Lệ cũng là vẻ mặt bất đắc dĩ.

Hắc Vu giáo và Huyễn Ma tông trải qua tràng biến cố này của Bạo Loạn chi địa, tổn thương đều thê thảm đau đớn vô cùng. Nay Quỷ tộc mai danh ẩn tích, lấy tính nết người Đông Di, tự nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội ngàn năm một thủa này.

Vũ Lăng Vi và Cừu Huệ Lệ đều rất rõ ràng, cách nói đuổi giết phản đồ của người Đông Di, vẻn vẹn chỉ là một cái cớ đường hoàng mà thôi.

“Tông chủ, xin lỗi ta nói thẳng, lấy lực lượng chúng ta hiện nay... Tuyệt đối không phải đối thủ của người Đông Di”. Cừu Huệ Lệ do dự một chút, vẫn là quyết định nói thật.

“Theo ta được biết, sau khi Thần Táng tràng nổ tung, người Đông Di đạt được di hài Tiễn Thần, còn có Diệt Nhật cung. Ở thời điểm chúng ta bị ba đại Quỷ tộc quấy long trời lở đất, người Đông Di mượn dùng di cốt Tiễn Thần, còn có Diệt Nhật cung, ngược lại đã tăng thực lực”.

“Ba đại bộ lạc của người Đông Di, đều là thế lực cấp Bạch Ngân, ba thế lực cấp Bạch Ngân này liên thủ, chúng ta trước kia và Hắc Vu giáo ứng phó cũng rất khó khăn, hiện tại dưới sự tiêu hao này, liền càng thêm không phải đối thủ”.

“Ý tứ dì Cừu là?”. Vũ Lăng Vi hỏi.

Cừu Huệ Lệ cười cay đắng: “Mặc dù có chút xấu hổ, nhưng chúng ta... Vẫn là cần thỉnh cầu Huyết Sát tông vươn viện thủ”.

Vũ Lăng Vi lặng lẽ thở dài: “Chúng ta đã làm phiền bọn họ rất nhiều”.

“Vậy cũng không có cách nào”. Cừu Huệ Lệ buông tay, bất đắc dĩ nói: “Bằng không, Huyễn Ma tông vẫn là có thể sẽ bị tiêu diệt”.

“Ta thử chút đi”. Vũ Lăng Vi bị ép gật đầu.

Sau đó, nàng liền mượn dùng Không Gian Truyền Tống trận cỡ lớn của Huyễn Ma tông, trực tiếp buông xuống Huyết Vân sơn mạch của Thiên Diệt đại lục.

Huyết Vân sơn mạch nay đang bận rộn khí thế ngất trời, rất nhiều võ giả Huyết Sát tông, trải qua ngàn năm thời gian, sau khi trở về Huyết Vân sơn mạch, bắt đầu con đường xây dựng lại.

Lọt vào trong tầm mắt, khắp nơi đều là cung điện to lớn mới xây, từng cái bóng mặc áo màu máu lao vút đi ở trên trời.

Sau khi Vũ Lăng Vi hiện thân không lâu, Tuyết Mạch Viêm liền tự mình đến, dẫn nàng đi gặp Mạt Linh Dạ.

Nàng ở trong một khe núi mây máu nồng hậu gặp được Mạt Linh Dạ, đi thẳng vào vấn đề nói rõ ý đồ đến.

Trong khe, Mạc Tuấn, Mông Phụng, còn có Hồng Bác Văn đều có mặt, sau khi nghe được nàng thỉnh cầu, Huyết Sát thập lão đều trầm mặc hẳn lên.

Mạt Linh Dạ cũng khẽ nhíu mày.

“Tỷ tỷ, có phải... Đã làm ngươi khó xử hay không?”. Trong lòng Vũ Lăng Vi có chút bất an.

“Huyết đại ca của ngươi ở Huyết Chi tuyệt địa bế quan, trong thời gian ngắn... Chỉ sợ không thể ra tay”. Trong mắt Mạt Linh Dạ tràn đầy ý cay đắng: “Ngươi ta tuy không phải tỷ muội ruột, so với tỷ muội ruột còn thân hơn. Ta cũng không gạt ngươi, hắn lần trước ở Hắc Vu giáo liên thủ với Khương Chú Triết, đã giết không ít giáo đồ Hắc Vu giáo, sau khi trở về tính tình biến đổi lớn, có chút hỉ nộ vô thường. Chúng ta thật ra đều biết, hắn quá mức vội vàng dung hợp di hài Huyết chi thủy tổ, đã bị tàn hồn toái niệm của Huyết tổ cắn trả”.

Vũ Lăng Vi hơi biến sắc.

“Mạt tẩu tử và Mạch Viêm tốn công phu rất lớn, mới khiến hắn bình tĩnh trở lại, chết khuyên sống khuyên bảo hắn ở lại Huyết Chi tuyệt địa bình phục tâm cảnh, tâm ma không trừ hắn không nên đi ra”. Mạc Tuấn chen vào nói: “Tình huống hiện tại của hắn rất nguy hiểm, tâm ma không trừ, nếu lại ra tay... Hậu quả thiết nghĩ không chịu nổi”.

Trong khe, đám người Mạt Linh Dạ và Mạc Tuấn sắc mặt đều ngưng trọng đến cực điểm.

Vũ Lăng Vi cũng ý thức được tình thế ác liệt.

Bạn đang đọc Linh Vực của Nghịch Thương Thiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi xonevictory
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 7
Lượt đọc 671

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.