Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nắm Trong Tay Đại Cục

Phiên bản Dịch · 2992 chữ

Chương 936: Nắm Trong Tay Đại Cục

Tia máu lấy tốc độ mắt thường khó thấy, hướng tới mi tâm Bố Thác bắn nhanh tới, từ trong đó truyền đến sự sắc bén, làm Lỗ Tư vốn muốn ra tay cũng sợ hãi, lại một lần dừng lại giữa đường.

“Thiên Huyết Thần Mang!”.

Cũng ở cùng lúc, Lỗ Tư phát ra tiếng kêu hoảng sợ quái dị như cú khóc đêm, như ban ngày gặp ma vội vàng bạo lui.

Lỗ Tư vốn muốn ra tay đối phó Bố Thác, lấy cảnh giới năm tầng hồn đàn của hắn, hắn hầu như một ý niệm, liền có thể tới bên người Bố Thác.

Nhưng, ngay tại lúc hắn tới gần Bố Thác, đã chuẩn bị lấy bí thuật Ám Ảnh tộc xuống tay, đột nhiên nhìn thấy trong mắt Khương Chú Triết bắn ra một đạo huyết quang tươi đẹp.

“Thiên Huyết Thần Mang!”.

Lỗ Tư đột nhiên thét chói tai bạo lui.

Hắn nhận ra lai lịch một đạo thần mang này.

Tương tự, Bố Thác muốn hạ sát thủ đối với Huyết Lệ, đột nhiên phát giác được mi tâm truyền đến đau đớn.

Hắn tập trung nhìn, cũng nhìn thấy một chùm thần mang bắn nhanh đến, hắn còn cùng lúc nghe được Lỗ Tư thét chói tai.

“Thiên Huyết Thần Mang...”.

Bố Thác trong lúc nhất thời chưa phản ứng lại, ánh mắt có chút hoàng hốt, thẳng đến một chùm thần mang kia như kim thép đâm tới, hắn mới ý đồ lấy bức tường không gian giam cầm.

Hắn đưa tay nhấn một cái, trong lòng bàn tay nhộn nhạo ra các vòng sóng gợn không gian, những gợn sóng đó đem không gian trước mắt hắn đông lại khóa chặt.

Hắn tự tin màng không gian đóng băng kia đủ để đem tia máu tươi đẹp trong mắt Khương Chú Triết bắn ra ngăn lại.

“Phốc!”.

Tiếng vang lạ như kim thép xuyên thấu tường băng, từ màng không gian nọ trước mặt truyền đến, một chùm tia máu đột nhiên phóng to.

Bố Thác đột nhiên hoảng sợ lấy lòng bàn tay đón hướng một chùm tia máu đó.

“Vù!”.

Tia máu nháy mắt bay vọt về phía lòng bàn tay hắn.

Trong chốc lát, một chùm tia máu này đã hòa tan vào trong huyết mạch Quỷ tộc của hắn, đến từ mười lăm loại tinh huyết thái cổ cường tộc, từ trong tia máu đó đột nhiên bùng nổ.

Thiên Huyết Thần Mang lấy một loại phương thức không thể lý giải, nhanh chóng đồng hóa huyết mạch của Bố Thác, thân thể gầy như củi của Bố Thác đột nhiên bắt đầu bành trướng lên.

Hắn như một quả cầu khí bị không ngừng thổi, từ hình que, biến thành hình cầu tròn vo.

Khuôn mặt màu nâu xám của Bố tháp đã biến thành màu sắc như gan heo, đồng tử phình to, thân thể như muốn nổ tung.

“Bố Thác đại nhân!”. Mã Tu thất thanh thét chói tai.

Cường giả Quỷ tộc giao chiến với Nhân tộc, ở sau khi bọn Bố Thác cường giả Thiên Quỷ tộc đến, toàn bộ đều chú ý tới một khu này.

Bọn họ nhìn thấy Huyết Lệ tế ra bày tầng hồn đàn, liều mạng lao về phía Bố Thác, lại bị Bố Thác khóa chặt ở một màng không gian không thể động đậy.

Cũng nhìn thấy Ám Ảnh tộc Lỗ Tư, ở trên hư không đột nhiên xuất hiện, chợt lấy tốc độ nhanh hơn biến mất.

Bọn họ đều nghe được tiếng thét chói tai hoảng sợ đó của Lỗ Tư, Thiên Huyết Thần Mang.

Lúc này, mắt thấy một chùm thần mang kia, từ trong mắt Khương Chú Triết bay vào lòng bàn tay Bố Thác, mà thân thể Bố Thác lập tức bành trướng, mọi người đều bị kinh động.

Vẻ mặt Tần Liệt cũng biến đổi.

Lúc ở U Ảnh địa cung, Khương Chú Triết cũng lấy một chùm tia máu tương tự bắn về phía hắn, lúc ấy hắn cũng sinh ra cảm giác sợ hãi đại họa lâm đầu.

Thời khắc mấu chốt, Trấn Hồn châu ẩn sâu ở trong mi tâm hắn đột nhiên hiện ra, đem một chùm tia máu đó hóa thành hư vô.

Khương Chú Triết lúc ấy như bị cắn trả, khóe mắt có vết máu hiện ra, sau đó liền khó hiểu từ bỏ hút ăn đối với Tà Long cấp chín, đột nhiên mang theo đám người Cận Đào rời khỏi địa cung.

Mãi cho đến bây giờ, Tần Liệt cũng nghĩ không thông, vì sao Khương Chú Triết sẽ đem thịt béo đến miệng bỏ qua.

Lần này nhìn thấy Bố Thác bị một chùm tia máu tràn vào lòng bàn tay, hắn lập tức chú ý, ánh mắt tụ tập hết ở trên thân Bố Thác.

Thân thể gầy như củi của Bố Thác không ngừng bành trướng, như lúc nào cũng có thể nổ tung.

Sau đó, từng giọt máu tươi, từ trong lỗ chân lông toàn thân Bố Thác từng chút một thẩm thấu ra.

Bố Thác phát ra tiếng kêu thảm thiết làm người ta sợ hãi, toàn thân không ngừng run rẩy. Theo thân thể hắn run rẩy, thân thể bành trướng của hắn lại từng chút một co rút lại.

Nhưng, càng nhiều máu tươi, lại từ trên người hắn nhỏ xuống.

Thoạt nhìn, giống như có mưa máu rậm rạp từ trên thân Bố Thác rơi xuống, cảnh tượng đó cực kỳ quỷ dị.

Tần Liệt lấy tâm thần cảm giác, phát hiện sinh mệnh huyết khí mênh mông trong cơ thể Bố Thác, thế mà lấy tốc độ kinh người xói mòn.

Mã Tu bọn tộc nhân Thiên Quỷ tộc, cùng nhau đem Bố Thác vây ở giữa, ý đồ đi giúp Bố Thác.

Một tộc nhân Thiên Quỷ tộc có hai tầng hồn đàn, đem tay trái đặt ở sau lưng Bố Thác, muốn ngăn cản dị thường trong cơ thể Bố Thác.

“Không biết sống chết”. Chỗ hư không không biết tên, truyền đến một tiếng cười âm trầm lạnh lẽo của Lỗ Tư.

Chợt, cường giả Thiên Quỷ tộc đưa tay đặt ở sau lưng Bố Thác, đột nhiên cũng kêu lên thảm thiết, thê lương.

Hắn ở lúc kêu thảm thiết, thân thể cũng kịch liệt bành trướng, không ngừng run rẩy.

Như vậy duy trì một lát, toàn thân hắn cũng bắt đầu nhỏ máu, thân thể lại nhanh chóng co rút lại.

Bệnh trạng của hắn trở nên giống Bố Thác như đúc.

Sinh mệnh tinh khí trên thân hai người, theo máu nhỏ xuống, đang nhanh chóng trôi đi.

Chỉ một lát thời gian, bốn tầng hồn đàn của Bố Thác, tựa như lại co rút lại thành ba tầng.

“Mang ta đi! Mang ta trở về!”. Thanh âm Bố Thác run rẩy gào thét.

Mã Tu hoảng sợ thất sắc.

Chỉ do dự một chút, hắn liền lấy ra một cây cốt trượng, lấy cốt trượng chống Bố Thác, bọn họ các tộc nhân Thiên Quỷ tộc đường xa mà đến này, thậm chí chưa chào hỏi với Bách Cách Sâm cùng An Đức Lỗ, đã lại một lần nữa chui vào hành lang hư không.

Bố Thác được Địa Quỷ tộc, Thanh Quỷ tộc gửi gắm kỳ vọng cao, còn chưa kịp bày ra thủ đoạn cường đại, đã chạy trối chết như chó nhà có tang.

Trong lúc nhất thời, ánh mắt mọi người lại đồng loạt tụ tập đến trên người Khương Chú Triết.

Khương Chú Triết phóng ra một chùm thần mang kia, huyết quang yêu dị trong mắt rõ ràng trở nên ảm đạm không ít.

Hắn tựa như cũng tiêu hao lượng lớn lực lượng máu.

Ở dưới mọi người nhìn chăm chú, Khương Chú Triết mỏi mệt cười cười, nói: “Ta chỉ có thể làm được như vậy”.

Nói xong, hắn hướng Cận Đào gật gật đầu, nói: “Các ngươi lưu lại tiếp tục đối phó Tà tộc, ta cần lập tức tìm chỗ khôi phục”.

Không nói thêm gì, Khương Chú Triết hóa thành một chùm huyết quang, nháy mắt biến mất khỏi trong tầm mắt mọi người.

Hầu như cùng lúc, Huyết Lệ bị Bố Thác lấy lực không gian giam cầm chợt giãy thoát trói buộc, đột nhiên có thể hoạt động.

Sau khi khôi phục hành động, hắn nhìn thoáng qua Tần Liệt, nói: “Ngươi đã an bài cường viện khác?”.

“Không sai”. Tần Liệt gật đầu.

“Bên này giao cho ngươi không thành vấn đề chứ?”. Huyết Lệ hỏi.

“Không thành vấn đề”. Ngữ khí Tần Liệt thoải mái.

“Kính nhờ”. Huyết Lệ gật gật đầu, không nói chuyện với người khác, bỗng hướng tới phương hướng Khương Chú Triết đuổi theo.

Cận Đào đột nhiên biến sắc.

“Ta chỉ là nói chuyện riêng với Khương Chú Triết, không hy vọng bất luận kẻ nào quấy rầy”. Thanh âm Huyết Lệ từ xa xa truyền đến.

Cận Đào hừ lạnh một tiếng, mới chuẩn bị đuổi theo, đột nhiên thu được Khương Chú Triết đưa tin: “Không có việc gì, để hắn đến”.

Cận Đào sửng sốt một chút, lúc này mới dừng tay, chỉ huy các thị huyết giả kia tiếp tục công kích Tà tộc.

Khương Chú Triết và Huyết Lệ vừa đi, áp lực của đám người An Đức Lỗ cùng Bách Cách Sâm giảm mạnh, bọn hắn ở sau khi nhìn thấy Bố Thác bỗng nhiên rời khỏi, đều sinh lòng bất an.

Lúc này, bọn hắn cũng đánh trống lui, không muốn tiếp tục.

“Đại thống lĩnh, để bọn Ngải Địch tham chiến đi”. Tần Liệt nhìn về phía một đám mây đen.

“Được!”. Trong mây truyền đến Lỗ Tư đáp lại.

Sau đó, một đám hồn đàn cường giả của Ám Ảnh tộc, từ trong đám mây đi ra.

Những người này vốn là cường giả dị tộc chuẩn bị đối phó viện quân Thiên Quỷ tộc, ở dưới Lỗ Tư bày mưu đặt kế, giết về phía Địa Quỷ tộc cùng Thanh Quỷ tộc.

Tộc nhân Địa Quỷ tộc cùng Thanh Quỷ tộc mới muốn rời khỏi, mắt thấy Ngải Địch, Vưu Lị Á những cường giả Ám Ảnh tộc đột nhiên đánh tới, nháy mắt kêu lên quái dị.

Mạt Linh Dạ, Vũ Lăng Vi, Mạc Tuấn, còn có Đạm Mạc bọn võ giả Viêm Nhật đảo, đều là vẻ mặt chấn động mạnh.

Bọn họ không biết trong đám mây còn có một cỗ lực lượng cường đại khác Tần Liệt an bài.

Ngải Địch, Vưu Lị Á, đều là cường giả ba tầng hồn đàn. Còn lại, còn có ba người có được ba tầng hồn đàn, hai cái hai tầng.

Bọn họ đến, làm hành động diệt sát Lạc Nhật quần đảo của Địa Quỷ tộc cùng Thanh Quỷ tộc lập tức biến thành buồn cười hẳn lên.

“Tần Liệt! Bố Thác kia thân trúng ‘Thiên Huyết Thần Mang’, cho dù sống sót, về sau hẳn là cũng không thể tiếp tục làm ác nữa”. Lúc này, Lỗ Tư cũng ngông nghênh từ trong mây đi ra: “Hắn đã bị ‘Thiên Huyết Thần Mang’ ăn mòn huyết mạch, ta cũng không dám động thủ với hắn, ta cũng sợ dính món đồ chơi đó”.

“Thiên Huyết Thần Mang rốt cuộc là vật gì?”. Tần Liệt nghi hoặc nói.

Lỗ Tư lấy ánh mắt khác thường nhìn chằm chằm hắn một lát, đột nhiên nói: “Ngươi không biết?”.

Tần Liệt lắc đầu.

“Nơi này không phải chỗ nói chuyện”. Lỗ Tư tránh nặng tìm nhẹ né tránh đề tài này, sau đó mỉm cười: “Chưa giúp ngươi xử lý Bố Thác, vậy... Giúp ngươi đem Lô Tạp Tư này giải quyết đi”.

“Cũng được”. Tần Liệt gật đầu.

Hắn tùy tay đem Nguyệt Lệ thu hồi.

Lô Tạp Tư rốt cuộc từ trong biển trăng giãy thoát ra.

Nhưng, Lỗ Tư cũng ở lúc này đem năm tầng hồn đàn của hắn phóng ra, năm tầng hồn đàn đó của hắn, giống như luyện ngục minh hải âm u.

Năm tầng hồn đàn chợt biến thành vực sâu đen tối u ám, không đợi Lô Tạp Tư làm ra phản ứng, liền chợt đem Lô Tạp Tư nuốt vào trong đó.

“Vù!”.

Tòa hồn đàn năm tầng như minh hải kia, lại ở trong khoảnh khắc, bị Lỗ Tư thu vào mi tâm.

Hắn ngồi yên xuống ngay tại hư không, trên người bùng lên dao động làm linh hồn người ta run rẩy, đang lấy Cửu U tà thuật của U Minh giới, đem Lô Tạp Tư luyện hóa sống đến chết.

Cường giả đạt tới Bất Diệt cảnh, từ trên người Lỗ Tư, thậm chí có thể mơ hồ nghe được linh hồn Lô Tạp Tư điên cuồng rú thảm.

Trong lúc nhất thời, bất luận là cường giả Tà tộc, hoặc là tồn tại Bất Diệt cảnh của Nhân tộc, sắc mặt đều tái nhợt hẳn đi.

“Năm tầng hồn đàn...”.

Viêm Ma Đường Bắc Đẩu, thanh âm cũng có chút khàn khàn hẳn lên, hắn nhìn nhìn Lỗ Tư, lại nhìn Tần Liệt một cái, vẻ mặt tỏ ra phức tạp vô cùng.

Hắn là chịu Tháp Đặc kính nhờ, còn có một tầng quan hệ đó của Đường Tư Kỳ, mới miễn cưỡng ở lại Viêm Nhật đảo tọa trấn.

Hắn cũng không đem bản thân coi là khách khanh Viêm Nhật đảo.

Hắn cảm thấy hắn vô cùng quan trọng đối với Viêm Nhật đảo, cho rằng hắn tồn tại, đang chấn nhiếp quần hùng.

Lúc này, mắt thấy đảo chủ Viêm Nhật đảo mất tích ba năm, chẳng những ở trên đối phó Tà tộc phát huy ra tác dụng lớn khó có thể tưởng tượng, còn mang theo Lỗ Tư nhân vật tuyệt thế có được năm tầng hồn đàn như vậy, thêm bọn Ngải Địch rất nhiều cường giả ba tầng hồn đàn trở về, Đường Bắc Đẩu bị kìm hãm thật sâu.

Hắn âm thầm cười khổ, đột nhiên ý thức được đối với Viêm Nhật đảo mà nói, hắn thật ra không quan trọng như hắn nghĩ.

Mạt Linh Dạ và Vũ Lăng Vi chợt liếc một cái, cũng đều nhìn ra rung động thật sâu trong mắt đối phương, toàn bộ võ giả Huyết Sát tông cũng đều âm thầm kinh hãi.

Một Bạo Loạn chi địa lớn như vậy, một Bố Thác bốn tầng hồn đàn, đã có thể tàn sát bừa bãi thiên địa, làm thế lực Nhân tộc chật vật không chịu nổi.

Đột nhiên, một đám tộc nhân Ám Ảnh tộc rõ ràng giao tình không phải là cạn với Tần Liệt, cũng xuất hiện ở mảng thiên địa này, kẻ cầm đầu, lại còn là một tồn tại khủng bố năm tầng hồn đàn.

Thế này bảo Nhân tộc về sau ở Bạo Loạn chi địa nên đi đâu?

  • Tộc lão Thanh Quỷ tộc Lô Tạp Tư, vừa mới từ trong ngủ say tỉnh lại không lâu, còn chưa kịp bày ra hùng phong, đã bị Lỗ Tư luyện chết tươi.

Ba năm qua, Bố Thác làm Nhân tộc cả Bạo Loạn chi địa hoảng sợ không chịu nổi một ngày, được Tà tộc gửi gắm kỳ vọng cao, nhưng ở sau khi đến, lại bị Khương Chú Triết làm bị thương nặng, cũng chạy trối chết.

Hai cường giả đỉnh phong thất lợi, chỉ ra hành động nhằm vào Lạc Nhật quần đảo của Tà tộc đã hoàn toàn tan tác.

Lúc Ngải Địch, Vưu Lị Á, các cường giả hồn đàn Ám Ảnh tộc, từ trạng thái tiềm ẩn đi ra.

Toàn bộ tộc nhân Tà tộc đều thật sự sụp đổ.

An Đức Lỗ và Bách Cách Sâm đều từ trong mắt đối phương, thấy được ý lùi bước, bọn họ do dự chút, hầu như cùng lúc hạ đạt mệnh lệnh.

“Đi!”.

Hắn và tộc nhân Thanh Quỷ tộc cùng Địa Quỷ tộc dây dưa thi yêu, thị huyết giả, võ giả Huyết Sát tông, Viêm Nhật đảo, lập tức bỏ qua đối thủ, bắt đầu chạy trốn khắp nơi.

Tám thi thể thần như cổ thần chống trời đuổi giết Tà tộc, đem thân thể bọn hắn nắm lấy, nhét vào trong miệng dùng sức nhai nuốt.

Thi yêu, thị huyết giả, rất nhiều tộc nhân Nhân tộc vẻ mặt phấn chấn.

Trong lúc nhất thời, dưới bóng đêm truyền đến các tiếng rống kinh thiên động địa, Nhân tộc bị ba Quỷ tộc áp chế ba năm, lần đầu tiên đạt được thắng lợi trọng đại.

“Đuổi giết! Tận khả năng giết chết các tộc nhân Quỷ tộc!”. Mạt Linh Dạ hạ lệnh.

“Có thể giết bao nhiêu thì giết bấy nhiêu!”. Tần Liệt cũng quát.

Cận Đào do dự một chút, cũng lặng lẽ hạ lệnh: “Thu thập thi hài đầy đủ của ba Quỷ tộc, ở chỗ không ai chú ý, có thể hút máu tươi bọn hắn để tăng cường lực lượng...”.

Thị huyết giả mắt đỏ rực chợt hưng phấn hẳn lên, bọn họ cố ý lựa chọn con đường khác với Lạc Nhật quần đảo, nhìn chằm chằm tộc nhân Quỷ tộc truy kích.

Theo Lô Tạp Tư chết thảm, Bố Thác không chiến mà chạy, cộng thêm tộc nhân Ám Ảnh tộc tham chiến, thế cục trận chiến này đột nhiên trở nên rõ ràng hẳn lên.

Dưới bóng đêm, Tần Liệt xách Lôi Phách đao, thân như sao băng tia chớp, cũng đang đuổi giết tộc nhân Thanh Quỷ tộc.

Từng dòng điện đẹp mắt, như rồng bơi từ trong trường đao bay ra, đem từng gã tộc nhân Thanh Quỷ tộc xay thành phấn.

Bạn đang đọc Linh Vực của Nghịch Thương Thiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi xonevictory
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 7
Lượt đọc 512

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.