Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nữu Chuyển Không Gian

Phiên bản Dịch · 2983 chữ

Chương 1061: Nữu Chuyển Không Gian

Sắc mặt Sắt Lâm tái nhợt.

Nàng không hiểu biết đối với Bạc La giới, trải qua phen giải thích này của Lý Mục, nàng mới biết được tình trạng Bạc La giới.

Nàng đột nhiên ý thức được, nếu không có một người dẫn đường, Tạp Luân gia tộc bọn họ thực lỗ mãng xông vào, chỉ sợ lập tức sẽ nghênh đón tai ương ngập đầu.

“Rất xin lỗi, là chúng ta đường đột rồi, còn mong... Mong các vị thông cảm”. Sắt Lâm cúi người thật sâu tạ lỗi.

“Xin thay ta hướng Tống tiểu thư nói tiếng xin lỗi”. Nạp Cát cũng ngập ngừng nói.

Một đám người tới từ Tu La tộc cũng đều toát ra vẻ mặt kinh hồn chưa định, trong lòng đều hối hận hẳn lên.

“Chúng ta bị truy binh đồng tộc bức bách quá lợi hại, cho nên quá mức sốt ruột, mong các vị tha thứ”. Khải Lý cũng cúi đầu xuống.

Lúc này, hắn mới chậm rãi tỉnh táo lại, biết ở sau khi mất đi Tố Lạc giới, ở sau khi tổn thất rất nhiều tộc nhân, vội vàng chạy trốn, hắn thiếu chút nữa làm ra quyết định sai lầm đủ để trí mạng.

  • “Nơi này chính là cánh cửa bí cảnh liên thông Bạc La giới”.

Cạnh cung điện Hắc Diệu thạch, Tống Đình Ngọc chỉ hướng bức tường không gian chi lực rung chuyển không ngớt, hướng ba người bọn Cơ Nghiêu nói.

“Bạc La giới...”. Trong mắt Cơ Nghiêu lóe ra ánh sáng kỳ lạ.

“Không ngờ được ở Bạc La giới bên kia, lại còn có một chỗ cánh cửa bí cảnh nối liền với linh vực, xem ra Thái Âm điện và Thái Dương cung ở Bạc La giới bị nhục, cũng ít ít nhiều nhiều có chút quan hệ với Viêm Nhật đảo”. Cơ Duệ lặng lẽ suy nghĩ, nói: “Khó trách ở trên U Minh đại lục, sẽ đột nhiên toát ra một đám cường giả Ám Ảnh tộc, xem ra những tộc nhân Ám Ảnh tộc đó, chính là thông qua cánh cửa bí cảnh nơi này, từ Bạc La giới trở về”.

“Quả thật là thế”. Tống Đình Ngọc đáp.

“Thái Âm điện và Thái Dương cung đã phái cường giả một lần nữa hướng tới Bạc La giới, không cần bao lâu, bọn họ có thể ở Bạc La giới xây dựng lại một cánh cửa bí cảnh”. Cơ Nghiêu cau mày, giật mình, nói: “Chẳng lẽ bọn họ đã sớm đến Bạc La giới hay sao?”.

Hắn vừa tới đây, liền nhìn ra cánh cửa bí cảnh trên tường đá cung điện Hắc Diệu thạch, mãi không thể thật sự ngưng luyện ra.

Hắn cũng lập tức tin lý do thoái thác của Tống Đình Ngọc.

Bạc La giới bên kia, một cánh cửa bí cảnh khác liên thông nơi này, nếu ở trạng thái phong cấm, lại là xuất phát từ loại nguyên nhân nào?

Hắn hoài nghi Thái Âm điện và Thái Dương cung bên kia đã sớm tiến vào Bạc La giới, đã bắt tay vào làm đại khai sát giới ở Bạc La giới.

Hắn thậm chí cho rằng cánh cửa bí cảnh thiết lập ở Cổ Thú tộc đã nắm giữ ở trong tay Thái Âm điện cùng Thái Dương cung, cho nên mới sẽ ở trạng thái phong bế.

“Vũ gia... Còn ở Bạc La giới không”. Cơ Duệ nhắc nhở.

Sắc mặt Cơ Nghiêu hơi trầm xuống: “Thái Âm điện liên thủ với Thái Dương cung, ý nghĩa sáu thế lực lớn đạt thành ăn ý, lần này bọn họ một lần nữa đi đến Bạc La giới, chắc chắn sẽ áp dụng thủ đoạn tanh máu”.

“Bọn họ nhất quán như thế”. Cơ Duệ hừ lạnh.

“Vũ gia chính là thế lực của Cơ gia chúng ta, tình huống bọn họ ở Bạc La giới, sẽ tuyệt không quá ổn”. Một người khác, Cơ Hi nói.

“Có lẽ, nay Bạc La giới đã máu chảy thành sông”. Cơ Nghiêu nhíu chặt lông mày, hướng Tống Đình Ngọc nói: “Tần Liệt kia... Cũng có thể đã gặp độc thủ ở Bạc La giới”.

“Hắn rốt cuộc có phải Tần gia Tần Liệt hay không?”. Vẻ mặt Cơ Duệ mờ mịt.

Cho tới bây giờ, bọn họ cũng không dám xác định đảo chủ Viêm Nhật đảo, chính là Tần gia Tần Liệt năm đó.

Bọn họ vội gặp Tần Liệt, chính là muốn xác định thân phận chân thật của Tần Liệt, sau đó mới có thể cân nhắc chuyện kế tiếp.

“Không rõ lắm. Tần Liệt trước kia... Là một bộ dáng như thế nào, các ngươi hẳn là cũng có tính toán”. Trong mắt Cơ Nghiêu có cợt nhả cũng không thèm để ý rõ ràng: “Căn cứ tin tức chúng ta đạt được, Tần Liệt này hoạt động ở Bạo Loạn chi địa, tựa như so với Tần Liệt kia của Tần gia ưu tú hơn rất nhiều. Hắn nếu thật là Tần Liệt chết mà sống lại, trên Viêm Nhật đảo sao không có tộc nhân Tần gia? Theo ta thấy, Tần Liệt này chỉ là mạo danh thế thân, hắn là mượn thân phận Tần gia Tần Liệt, để làm việc thuận lợi”.

Tạm dừng một chút, Cơ Nghiêu cười lạnh, lại nói: “Chẳng qua hắn giống như chơi quá rồi. Lúc này, hắn có lẽ đã bị vây ở Bạc La giới, đang bị Thái Âm điện và Thái Dương cung đuổi giết khắp thế giới”.

“Cánh cửa bí cảnh liên thông cũng đã phong cấm, nói rõ Thái Âm điện và Thái Dương cung, đã nắm giữ thế cục ở Bạc La giới”. Cơ Duệ nhẹ nhàng gật đầu.

Ba người tới từ Cơ gia nghiêm túc phân tích thế cục Bạc La giới, căn bản không bận tâm cảm thụ của Tống Đình Ngọc bên cạnh.

Đôi mắt sáng của Tống Đình Ngọc dần dần thêm chút bóng ma, vẻ mặt nàng cũng ngưng trọng hẳn lên.

Ba người bọn Cơ Nghiêu phân tích đối với Bạc La giới, làm nàng bắt đầu lo lắng đối với tình cảnh Tần Liệt, nàng sợ ba người bọn Cơ Nghiêu nói đúng.

Tần Liệt trước khi đi Bạc La giới, cũng từng hướng nàng nói thế cục bên đó, nàng cũng biết Thái Âm điện và Thái Dương cung sẽ rất nhanh một lần nữa thành lập cánh cửa bí cảnh ở Bạc La giới.

[ truyen cua tui ✪@ Net ] Nàng biết Tần Liệt vội vã đi qua chính là muốn tìm kiếm con đường giải quyết.

Nàng tất nhiên không có khả năng đoán trước được, kịch biến Bạc La giới hiện nay, chính là bởi một chi Tu La tộc bị Ám Hồn thú khống chế gây ra.

Nàng cũng cảm thấy ba người bọn Cơ Nghiêu phân tích rất có lý cường giả Thái Âm điện và Thái Dương cung tới Bạc La giới sớm, hơn nữa thành công đem cánh cửa bí cảnh của Cổ Thú tộc khống chế được, không cho phép bất luận kẻ nào rời khỏi.

“Làm sao bây giờ? Lúc này nên làm cái gì bây giờ?”. Tống Đình Ngọc bỗng nhiên hoảng.

“Hay là đi qua xem một chút đi”. Cơ Duệ đột nhiên nói.

Cơ Nghiêu trầm ngâm một chút, hướng Tống Đình Ngọc nói: “Tống tiểu thư, muốn hướng tới Bạc La giới xem tình huống chân thật một chút hay không?”.

“Cánh cửa bí cảnh bên kia ở trạng thái phong cấm?”. Tống Đình Ngọc ngạc nhiên.

Cơ Nghiêu cười cười thần bí, nói: “Ta có cách đi qua”.

Tống Đình Ngọc có chút mờ mịt, lại đột nhiên do dự hẳn lên.

“Nếu Thái Âm điện và Thái Dương cung nắm giữ cánh cửa bí cảnh của Cổ Thú tộc, chúng ta xé nát phong cấm, còn có thể mang đến một đường sinh cơ cho Tần Liệt kia”. Cơ Nghiêu suy nghĩ một chút, lại nói: “Mặt khác, Cơ gia chúng ta và Tần gia nhiều năm qua cũng không có xung đột, hắn nếu thật sự là Tần gia Tần Liệt, chúng ta đến... Đối với hắn mà nói sẽ không là việc xấu. Chúng ta đối với hắn bất mãn nữa, cũng sẽ không giống sáu thế lực lớn, một lòng muốn đem hắn đuổi tận giết tuyệt, ngươi thấy thế nào?”.

“Ta...”. Tống Đình Ngọc không có cách nào lập tức làm ra quyết định.

Lúc này, Quỷ Mục tộc Lạp Phổ bay xuống, thay nàng quyết định nói: “Các ngươi nếu thực có cách đi qua, thì thử chút đi”.

Hắn cũng không rõ Bạc La giới bên kia, rốt cuộc đã xảy ra biến cố gì, cũng muốn làm rõ tình huống bên kia.

Thân phận Tần Liệt, trong lòng hắn biết rõ, hắn cũng biết Cơ gia và Tần gia trước kia thực không có thù hận.

Hắn thậm chí biết Cơ Kỳ không phải chết ở trong tay Tần Liệt...

“Tốt lắm”. Cơ Nghiêu gật gật đầu, trước mặt Tống Đình Ngọc và Lạp Phổ, đem Vân Thiên Kính lấy ra.

Vân Thiên Kính có thể đem không gian quy tắc cuồng loạn khôi phục nguyên dạng, ở dưới lực lượng của Cơ Nghiêu, chậm rãi dừng ở trên tường Hắc Diệu thạch.

Một cánh cửa bí cảnh mãi không thể ngưng kết, ở dưới mọi người nhìn chăm chú, bị lực lượng thần bí trong Vân Thiên Kính ảnh hưởng, vậy mà lại nhanh chóng ngưng hình.

Cơ Nghiêu chưa thu hồi Vân Thiên Kính, mà là hướng Lạp Phổ và Tống Đình Ngọc gật đầu ra hiệu một chút, nói: “Đi thôi”.

Nói xong, hắn và hai người tới từ Cơ gia dẫn đầu bước vào cánh cửa bí cảnh.

Lạp Phổ và Tống Đình Ngọc chợt liếc một cái, ở sau ba người, cũng bước vào trong đó.

  • Ngoài Chiêu Hồn đảo.

Đang muốn rời khỏi. Khải Lý đột nhiên phát giác được không gian dao động dị biến trên đảo, mắt hắn chợt sáng ngời.

Lý Mục lơ lửng cao cao trên Chiêu Hồn đảo, đối với Cơ Nghiêu và Tống Đình Ngọc nói chuyện, còn có Lạp Phổ đưa lời, đều thấy trong mắt.

Hắn biết Cơ Nghiêu mượn dùng Vân Thiên Kính, cường hành thay đổi cánh cửa bí cảnh ở lành thổ Cổ Thú tộc Bạc La giới, dẫn dắt Tống Đình Ngọc và Lạp Phổ tiến vào Bạc La giới.

“Lý huynh, vừa rồi...”.

Tịch Diệt tông Lôi Diêm đi mà quay lại, lại bay đến ven Chiêu Hồn đảo.

Lý Mục biết hắn hỏi cái gì, gật gật đầu, nói: “Người tới từ Cơ gia đã mượn dùng một kiện không gian linh khí, cường hành đem cánh cửa bí cảnh Bạc La giới phá mở rồi”.

“Lý huynh, tộc nhân một chi Tu La tộc đến từ Tố Lạc giới này, thực đã cùng đường”. Lôi Diêm khom người, thành khẩn nói: “Kẻ địch của bọn họ biết bọn họ ở Bạo Loạn chi địa, mặc kệ bọn họ lưu lại thời gian dài, chẳng những bọn họ sẽ bị tiêu diệt, Tịch Diệt tông chúng ta có thể cũng sẽ bị liên lụy. Lý huynh, xem ở trên giao tình của Tịch Diệt tông với Viêm Nhật đảo, còn xin mở một mặt lưới, cho bọn hắn một con đường sống, kính nhờ!”.

Lý Mục cau mày, trầm ngâm một lúc, gật đầu nói: “Bảo bọn họ tới đây đi”.

Lôi Diêm mừng rỡ.

Rất nhanh, tộc nhân Tạp Luân gia tộc, ở dưới Trầm Khôi cùng Lôi Diêm đi cùng, theo Lý Mục tới trước cung điện Hắc Diệu thạch.

Lý Mục nhìn về phía tộc nhân Tạp Luân gia tộc kinh hỉ, nói: “Bạc La giới bên kia có thể là một tràng gió tanh mưa máu khác”.

“Lời này nói thế nào?”. Khải Lý kinh ngạc nói.

“Mấy thế lực lớn của Nhân tộc, có thể đang dọn dẹp các đại chủng tộc ở Bạc La giới, cho nên ngay cả cánh cửa bí cảnh thiết lập ở Cổ Thú tộc cũng phong cấm lại”. Lý Mục giải thích một phen, sau đó lạnh nhạt nói: “Các ngươi một khi đi qua, rất có thể cũng bị đối phương giết hại, ta hy vọng các ngươi cân nhắc rõ ràng”.

Lời vừa nói ra, tộc nhân Tạp Luân gia tộc, ai cũng mặt xám như tro tàn.

“Cái này, cái này...”. Khải Lý do dự hẳn lên.

“Tộc trưởng, ta đi qua xem xem”. Hắc Tư Đặc cắn răng một cái, nói: “Nếu ta chậm chạp chưa về, tộc trưởng vẫn là tìm đường ra khác đi!”.

Nói xong, cũng không chờ Khải Lý đồng ý, Hắc Tư Đặc liền cắm đầu xông vào cánh cửa bí cảnh.

Lý Mục vốn muốn tiến vào, nghĩ lại một chút, Chiêu Hồn đảo phải có người trú đóng, liền ở lại.

Đám người Khải Lý canh giữ ở cửa bí cảnh này, sắc mặt thâm trầm, trong lòng bất ổn.

Đối với bọn họ mà nói, Bạc La giới có thể là nơi ẩn thân tốt nhất, nếu Bạc La giới xuất hiện biến cố, bọn họ cũng chỉ có thể hướng tới một số vực giới chưa từng mở mang tránh né.

Những vực giới đó tràn ngập hung hiểm khó có thể tưởng tượng, có thể làm Tạp Luân gia tộc trong thời gian cực ngắn hoàn toàn diệt vong.

Không đến vạn bất đắc dĩ, bọn họ tuyệt không muốn mạo phiêu lưu lớn như vậy, không muốn hướng tới vực giới chưa biết hoàn toàn xa lạ.

Bọn họ đều đem hy vọng gửi ở trên chuyến đi Bạc La giới này của Hắc Tư Đặc.

  • Bạc La giới, lãnh thổ Cổ Thú tộc.

Vài tên tộc nhân Cổ Thú tộc huyết mạch đạt tới cấp tám bị lực trùng kích của cánh cửa bí cảnh đánh đến, phân tán ở quanh hang núi.

Trong hang, cánh cửa bí cảnh Tần Liệt thường xuyên ra vào kia lóe lên, từng cái bóng người đi ra.

Ba người Cơ gia, cùng nhau hiện thân ở trong hang với Tống Đình Ngọc, Lạp Phổ, nhìn mười mấy tên tộc nhân Cổ Thú tộc, đều có chút kinh ngạc.

“Tống tiểu thư?”.

Một lão giả mặt xám xấu xí, thân thể nhỏ gầy, ở cửa hang kinh ngạc nhìn về phía Tống Đình Ngọc.

Hắn tên Đằng Phiên, là con cháu Đằng Viễn, tộc nhân Cổ Viên tộc.

Đằng Viễn, Ni Duy Đặc, Đồng Yên sau khi đem các khối đại lục lơ lửng của Cổ Thú tộc phân chia cho Viêm Nhật đảo, Tống Đình Ngọc từng dẫn một ít tộc nhân Nhân tộc tới đây, cho nên hắn nhận ra Tống Đình Ngọc, biết quan hệ giữa Tống Đình Ngọc cùng Tần Liệt.

“Đằng đại thúc”. Vừa thấy Đằng Phiên, trong lòng Tống Đình Ngọc thầm thở phào một hơi, chợt hỏi: “Bạc La giới đã xảy ra chuyện gì? Vì sao cánh cửa bí cảnh bị phong cấm lại?”.

Lúc nàng hỏi, nghe được rất nhiều ồn ào náo động ngoài hang, những tiếng ồn ào náo động đó rõ ràng thuộc về chủng tộc khác nhau.

“Khí tức Hắc Ngục tộc, Cự Nhân tộc, còn có rất nhiều chủng tộc của Bạc La giới”. Cơ Nghiêu nheo mắt, chưa rời khỏi hang núi, chỉ bằng linh hồn cảm ứng, biết chân núi ngoài hang tụ tập lượng lớn tộc nhân dị tộc.

Những dị tộc đó đều là sinh linh trí tuệ của Bạc La giới.

“Bọn họ hình như là sốt ruột rời khỏi...”. Cơ Duệ thoáng nghe một lát, liền biết chân núi bên ngoài, tộc nhân các tộc đều ý đồ mượn dùng cánh cửa bí cảnh thoát khỏi Bạc La giới.

“Đã xảy ra một số chuyện”. Đằng Phiên cười khổ.

Lúc này, ba người Cơ gia, còn có Tống Đình Ngọc, Lạp Phổ, đều đã đi đến chỗ cửa hang.

Bọn họ đến cửa hang, hướng bên dưới nhìn thoáng qua, phát hiện chân núi có mấy ngàn tên dị tộc Bạc La giới tụ tập.

Rất nhiều cường giả Cổ Thú tộc gào thét ở trên trời, chặn ở chân núi, giống như đang trông coi nghiêm thêm, không cho phép bất luận kẻ nào đi lên.

“Ồ!”. Trong mắt Cơ Nghiêu chợt lóe ánh sáng lạ, đột nhiên rơi xuống trên người Hoa Vũ Trì trong đám người.

“Cũng có tiểu bối Vũ gia xen lẫn trong đó”. Cơ Duệ nói.

Tu La tộc Hắc Tư Đặc cũng theo sau bước vào trong đó, cũng tới cửa hang.

“Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?”. Tống Đình Ngọc tỏ ra có chút sốt ruột: “Tần Liệt đâu? Hắn có việc gì không?”.

“Ta... Không rõ lắm”. Đằng Phiên lắc lắc đầu, đang muốn giải thích, chợt thấy Hắc Tư Đặc đến, sắc mặt hơi thay đổi: “Ngươi là ai?”. Hắn cảnh giác nhìn về phía Hắc Tư Đặc.

Hắc Tư Đặc có chút khó hiểu, nói: “Ta chính là tộc nhân Tu La tộc ở Tố Lạc giới, đặc biệt tìm đến Tần Liệt, muốn bàn luận một số chuyện với hắn”.

“Chẳng lẽ tin tức đã khuếch tán đến Tu La giới? Không có khả năng, hẳn là chưa từng có ai rời khỏi Bạc La giới, sao có thể truyền bá nhanh như vậy...”. Đằng Viễn âm thầm kinh dị, còn cho rằng Hắc Tư Đặc đến, là Tu La tộc đã biết tin tức Ám Hồn thú, cố ý chạy tới Bạc La giới chém giết.

Bạn đang đọc Linh Vực của Nghịch Thương Thiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi xonevictory
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 482

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.