Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hắc Ám gia tộc

Phiên bản Dịch · 3011 chữ

Chương 1000: Hắc Ám gia tộc

Cơ Kỳ kinh nghi bất định.

Những người sống sót kia cũng là mặt đầy sự kinh ngạc, giật mình nhìn bầu trời.

Bầu trời bí cảnh như tấm màn lớn bị xé rách thành các khối, các mảnh vỡ bày ra hình tinh thể bất quy tắc, từ bầu trời phát nổ bắn tung tóe ra chung quanh.

Thiên địa chỗ bọn họ, theo bầu trời kịch biến, các khu vực đều bạo phát dao động kinh thiên.

Biển lửa ngập trời, tia chớp dệt dày đặc, mảnh vỡ hàn băng, lòng đất chấn động, làm bí cảnh ở trạng thái cực kỳ nguy hiểm.

Lúc này, Tần Liệt theo bầu trời sụp đổ, từ đám mây rơi xuống dưới, tất nhiên hấp dẫn toàn bộ lực chú ý.

“Phành!”.

Thanh âm bàn thạch nặng nề rơi xuống đất, từ chỗ Tần Liệt rơi xuống truyền đến, lực va chạm cường đại làm mặt đất chỗ đó hình thành một cái huyệt động sâu thẳm.

Lúc tầm mắt mọi người nhìn phía một khu đó, Tần Liệt từ trong cái hố đi ra, mặt lộ nét kinh dị.

Hắn đột nhiên biết mọi người giao chiến, vì sao đều cực hạn ở mặt đất, mà không phải giao đấu trên không.

Trọng lực nơi đây so với Bạc La giới thế mà còn khủng bố hơn mấy lần!

Toàn bộ người tiến vào bí cảnh đều có được tu vi Phá Toái cảnh, hoặc là tầng thứ lực lượng tương đương với Phá Toái cảnh.

Những người này đều có năng lực bay lượn trên trời.

Nhưng, bởi vì trọng lực tràng quá mức khủng bố, mọi người đều như cõng sông núi vạn quân, vậy mà lại không có một ai có thể thật sự dừng lại trên không trung.

Hắn không thể ghìm được thân thể, cắm đầu từ trên cao rơi xuống, cũng là bởi vì trọng lực tràng nơi đây quá mức đáng sợ.

“Ngươi sao lại từ phía trên rơi xuống?”.

Một tộc nhân Mộc tộc, trên mặt có vân gỗ tinh xảo đẹp đẽ, giáp gỗ huyết mạch trước ngực hắn ngưng tụ thành có vết vỡ, hắn vừa vặn ngay tại điểm Tần Liệt dừng chân, vẻ mặt kinh dị hỏi.

Tộc nhân Mộc tộc này biết rõ trọng lực tràng của bí cảnh khủng bố cỡ nào, hắn và tộc nhân của hắn, còn có cường giả chủng tộc khác, sau khi xuyên qua cửa không gian, chưa có bất cứ một ai có thể lơ lửng thời gian dài.

Hắn có thể khẳng định Tần Liệt hẳn là cũng không có năng lực thoát ly trọng lực tràng khủng bố của bí cảnh xa lạ này.

Tần Liệt theo bầu trời sụp đổ, từ bầu trời rơi xuống, làm hắn ý thức được chỗ Tần Liệt lúc trước hẳn là ngay tại sâu trong bầu trời.

Hắn cảm thấy khó có thể tin.

Tần Liệt, rốt cuộc là thông qua loại phương pháp thủ đoạn nào, vậy mà lại bay về phía đám mây?

“Bên trên có cái gì?”.

Cơ Kỳ đột nhiên lao nhanh đến, sắc mặt ngưng trọng đến cực điểm, trong mắt toát ra một tia hào quang kỳ vọng.

Hề Hoằng Trạch, còn có vài tên võ giả Nhân tộc, chiến sĩ Tu La tộc, hai con Cự Long, ba con Cổ Thú... Cũng đều đem tầm mắt hội tụ ở đây.

Cùng lúc, nữ nhân một thân giáp nặng màu đen, đeo mặt nạ dữ tợn, cũng thong thả bước đến.

Những cường giả kia của các tộc, mắt thấy nàng đi lại, đều như đối mặt đại địch.

Đợi khi bọn họ phát hiện mục tiêu của nữ tử này đã lặng lẽ chuyển dời đến trên người Tần Liệt, bọn họ đều âm thầm thở phào nhẹ nhõm một hơi.

Những người này lặng yên bất giác bảo trì khoảng cách với nàng, theo nàng đi lại, rất nhiều người đều đang né tránh.

“Không có gì, một cái bí cảnh mà thôi”. Sắc mặt Tần Liệt lạnh nhạt, lạnh lùng nhìn Cơ Kỳ một cái, cười nhạo nói: “Các ngươi thế mà lại bị một nữ nhân giết cho hội không thành quân?”.

Cơ Kỳ nhíu mày, nói: “Ả rất mạnh, mạnh vượt quá tưởng tượng, ngươi nếu cảm thấy chúng ta vô năng... Ngươi đi chiến với ả thử xem?”.

Lời vừa nói ra, rất nhiều người sống sót của thái cổ cường tộc đều lấy ánh mắt kỳ dị nhìn chằm chằm hắn.

Cửa không gian, chiến lực cường đại của hắn, để lại ấn tượng khắc sâu ở trong lòng tộc nhân các tộc.

Từ bầu trời ngã xuống, hắn càng làm mọi người âm thầm kinh dị, ước gì hắn và nữ nhân khủng bố kia va chạm một chút, giảm bớt một chút áp lực của bọn họ.

Nữ nhân kia đã giết quá nhiều tộc nhân của các tộc, nhưng bọn họ đến nay còn chưa nhìn ra thân phận lai lịch của nữ tử này.

Bọn họ chỉ biết nữ tử này tuyệt không phải Nhân tộc.

“Ngươi có bản lĩnh thì chiến với ả một trận”. Tộc nhân Mộc tộc cũng khiêu khích.

“Đừng chỉ biết nói mát!”. Một con Cự Long kêu la.

“Ả luôn giết hại mọi người, chỉ cần ả còn sống, chúng ta đều sẽ bị giết”. Ánh mắt Hề Hoằng Trạch lạnh lùng, nói: “Ngươi nắm giữ Hư Hồn chi linh, có lẽ... Mượn dùng Hư Hồn chi linh kỳ diệu, ngươi có thể thương tổn đến ả cũng nói không chừng”.

“Hư Hồn chi linh ở hư không loạn lưu mới có thể phát huy kỳ hiệu, đây là bí cảnh độc lập, Hư Hồn chi linh không phát huy ra uy lực mạnh nhất”. Cơ Kỳ chen vào nói. Hắn hít sâu một hơi, lại nói: “Ả không có hồn đàn, Hư Hồn chi linh cũng không thể thông qua nuốt mảnh vỡ hồn đàn, khiến ả bị thương nặng”.

Mọi người mồm năm miệng mười, trước mặt Tần Liệt cùng nữ nhân giáp nặng màu đen kia, xúi giục Tần Liệt tranh đấu với nàng.

Những người này, đều là hạng người tâm cơ giả dối, bọn họ nhìn ra nữ nhân đó không có ý đồ tiếp tục đuổi giết bọn họ, liền không ngừng nói chuyện, hy vọng nàng đem mục tiêu hướng về Tần Liệt.

Bọn họ cũng hy vọng có thể kích động nữ tử này mở miệng nói chuyện.

Giao chiến đến nay, đều là bọn họ quát lớn, mắng chửi, truy hỏi thân phận nàng, nhưng nàng lại lạnh lùng ít nói, rất ít quan tâm bọn họ, chỉ là một mặt giết chóc.

Bọn họ đều hy vọng có thể thông qua nhiều lời một chút, để phân biệt ra thân phận của nữ tử này, sau đó nghĩ lấy thủ đoạn gì đối phó nàng.

Tần Liệt nhíu mày thật sâu.

Nữ nhân một thân giáp nặng, chưa để ý tiếng mọi người ồn ào, không nhanh không chậm tới trước người Tần Liệt.

Cách nhau tám thước, nàng ngừng lại, đôi mắt lạnh lùng như hàn đao thẳng ngoắc rơi ở trên người Tần Liệt.

Một cỗ áp lực linh hồn khủng bố như vực sâu luyện ngục, như biển đánh ập đến, nháy mắt đem Tần Liệt bao phủ.

Ở dưới áp lực linh hồn khủng bố kia đè, Tần Liệt như một con thuyền bé, trôi dạt ở biển lớn, bị sóng triều ngập trời tàn sát.

Đột nhiên, Tần Liệt không nhìn thấy cảnh tượng quanh mình, lọt vào trong tầm mắt vậy mà lại là bóng tối đưa tay không thấy năm ngón.

Giờ khắc này, ý cảnh tràng thần bí nào đó đến từ trên người nữ nhân giáp nặng, đột nhiên thổi quét chung quanh.

Toàn bộ ánh sáng của bí cảnh, đột nhiên, đều nhanh chóng biến mất.

Trong thời gian cực ngắn, nơi này cũng không nhìn thấy một tia sáng nữa, không đơn giản Tần Liệt, Cơ Kỳ, Hề Hoằng Trạch, người sống sót của toàn bộ chủng tộc, trong mắt đều không nhìn thấy ánh sáng.

Ánh sáng của bí cảnh, như bị một con yêu ma cắn nuốt ánh sáng nuốt ăn sạch sẽ.

Trong bóng đêm, mọi người thử phóng thích linh hồn ý thức, muốn cảm giác động hướng quanh thân.

Từng luồng linh hồn ý thức, từ hồn hồ bắn nhanh ra, đều như trâu đất xuống biển, không có một chút động tĩnh gợn sóng.

Toàn bộ linh hồn ý thức phóng ra đi đều không thể thu hồi, mất đi liên hệ với chân hồn.

Những người đó, miệng ai cũng phun máu tươi, linh hồn bị thương, cũng không dám làm bậy nữa.

Bọn họ ở trong bóng đêm, chỉ tận khả năng triệu tập lực lượng, hình thành các tầng màn hào quang linh lực bảo vệ thân thể.

Màn hào quang do linh lực các loại thuộc tính ngưng tụ thành, vừa hình thành, toàn bộ điểm sáng cũng đều bị nuốt hết.

Mọi người vẫn ở trong bóng tối sâu thẳm.

Tần Liệt và mọi người giống nhau, các loại cảm giác lực đều mất đi hiệu lực, xúc giác, khứu giác, thính giác, vị giác, thậm chí cảm ứng bản năng của linh hồn, cũng đều đánh mất trong bóng đêm.

Nghe không được thanh âm, lọt vào trong tầm mắt đều là bóng tối, không cảm giác được sinh mệnh tồn tại ngoại trừ hắn...

Giờ phút này, giống như thế giới bóng tối thuần túy, chỉ có hắn một sinh linh cô độc sống sót.

Sâu trong tâm linh, tự nhiên mà vậy nảy sinh ra ý niệm bất lực, cô độc, bàng hoàng, sợ hãi, tuyệt vọng, thậm chí là muốn chết.

Trong hoàn cảnh này thời gian đã trở nên không có ý nghĩa.

Hắn không biết đã qua đi bao lâu.

Hắn cũng không biết, ở lúc tâm linh hắn thất thủ, các cường giả cách hắn cũng không xa, dần dần không còn khí tức.

Như đã trải qua cả một thời đại dài lâu, ở thời điểm hắn cảm thấy thân thể mình cũng mục nát theo thời gian, hắn rốt cuộc nhìn thấy một điểm sáng.

Ánh sáng đó là nữ nhân toàn thân giáp nặng.

Sau đó, càng nhiều điểm sáng bắt đầu thoáng hiện trong bóng đêm, một điểm, hai điểm, vô số điểm sáng như đom đóm lóng lánh mà thành.

Thời đại bóng tối như bị ánh sáng cọ rửa rời đi.

Xúc giác, khứu giác, thính giác, vị giác, linh hồn cảm giác lực đều một lần nữa khôi phục bình thường.

Hắn phát hiện hắn vẫn dừng lại ở tại chỗ, bí cảnh, vẫn là cái bí cảnh kia, tất cả tựa như đều chưa xảy ra biến hóa.

Chỉ là, trừ nữ nhân toàn thân giáp nặng màu đen kia, hắn đã không cảm giác được bất cứ động tĩnh sinh mệnh từ trường cuồn cuộn nào.

Hắn hoảng sợ nhìn về phía bên cạnh.

Cơ Kỳ, Hề Hoằng Trạch, tộc nhân Cự Long, Cổ Thú, Mộc tộc... Toàn bộ sinh mệnh tươi sống, đều đã sớm chết đi.

Chỉ có hắn bình yên vô sự sống sót ở đây.

“Không nghĩ tới thật đúng là huyết mạch Liệt Diễm gia tộc thuần túy”. Nữ nhân toàn thân giáp nặng màu đen, đôi mắt băng lạnh như lưỡi đao toát ra nét kinh nghi: “Ngươi chính là thân thể Nhân tộc, lại mang huyết mạch Liệt Diễm gia tộc của Thần tộc, hơn nữa có được trái tim thứ hai, huyết mạch đột phá đến cấp sáu, ngươi rốt cuộc là ai?”.

Tần Liệt hít sâu một hơi, nói: “Ngươi là ai?”.

“Ta tên Thương Diệp, đến từ Hắc Ám gia tộc”. Nữ tử toàn thân giáp nặng màu đen lấy thanh âm tràn ngập lực hút nói.

“Hắc Ám gia tộc? Thần tộc Hắc Ám gia tộc?!”. Tần Liệt kêu sợ hãi.

“Không sai”. Nữ nhân tên là Thương Diệp hờ hững nói.

Trong bí cảnh, tộc nhân các tộc chết hết, chỉ còn Tần Liệt và Thương Diệp của Hắc Ám gia tộc còn sống.

“Thần tộc, Hắc Ám gia tộc, Thương Diệp...”. Tần Liệt thầm kinh hãi.

Từ khi biết mục đích chủ yếu của tộc nhân các tộc tiến vào hư không loạn lưu, muốn tìm con đường Thần tộc năm đó trốn đi, muốn tìm trọng bảo Thần tộc giấu, hắn đã có một loại dự cảm có thể sẽ chạm mặt tộc nhân Thần tộc.

Hắn sớm có chuẩn bị tư tưởng, nhưng, sau khi từ trong miệng Thương Diệp xác định thân phận Thần tộc, hắn vẫn cảm thấy chấn động.

Từ khi Thần tộc chạy khỏi linh vực, đến nay đã hai vạn năm, hai vạn năm qua linh vực không có dấu hiệu tộc nhân Thần tộc hoạt động nữa.

Từng cái vực giới chung quanh, Thần tộc cũng mai danh ẩn tích, cũng không xuất hiện nữa.

Các đại cường tộc đều cho rằng Thần tộc chỉ sợ không bao giờ trở về nữa.

Thời đại Thần tộc xưng hùng linh vực, trải qua hai vạn năm thời gian gội rửa, đã biến thành truyền thuyết xa xưa.

Nhân tộc nay dần dần ở ngồi vững vị trí bá chủ của linh vực, các tộc nhân trẻ tuổi, đều cảm thấy xa lạ đối với Thần tộc, cũng không cho rằng Thần tộc thực sự mạnh như trong truyền thuyết.

Nhất là, hắn mang huyết mạch Thần tộc, ở trung ương thế giới biểu hiện quá mức làm người ta thất vọng, biến thành trò cười trong mắt cường giả của các đại thế lực cấp Hoàng Kim.

Hắn tồn tại, mọi người cảm thấy Thần tộc không đáng sợ, cảm thấy truyền thuyết... Là bị cố ý khuếch đại.

Nhân tộc không ngừng chinh phạt vực giới khác, xảy ra xung đột với các cường tộc, thực lực càng ngày càng mạnh, đã sinh ra lòng kiêu căng càn rỡ, không đem cái gọi là thái cổ cường tộc để ở trong lòng nữa, bao gồm Thần tộc.

Chỉ có từng giao phong với Thần tộc, chỉ có các gia tộc cổ xưa nhất, mới biết được Thần tộc khủng bố cỡ nào.

Ngay cả Tần Liệt, cũng chỉ là ở sau khi huyết mạch thức tỉnh, thông qua huyết mạch kỳ diệu mới dần dần ý thức được Thần tộc lợi hại.

Nữ nhân tên là Thương Diệp này đến từ Hắc Ám gia tộc, thật sự đem huyết mạch chi lực thúc giục, lấy bóng tối khôn cùng bao phủ hơn phân nửa bí cảnh, cắn nuốt ánh sáng, làm toàn bộ người sống sót tử vong, thủ đoạn tàn nhẫn hung tàn làm Tần Liệt biết hắn phán đoán không sai.

Thần tộc vẫn là chủng tộc cường đại nhất trong thiên địa!

“Nếu không phải ngươi mang huyết mạch Liệt Diễm gia tộc, ngươi sẽ giống bọn chúng, cũng sẽ bị hắc ám chi lực trong huyết mạch ta cắn nát chân hồn mà chết”. Thương Diệp lạnh nhạt nói.

Dưới mặt nạ dữ tợn, một đôi mắt của nàng trở nên sâu thẳm thần bí, như cất giấu vô số huyền bí.

“Ngươi rốt cuộc là ai? Huyết mạch Thần tộc của ngươi bắt nguồn từ ai của Liệt Diễm gia tộc? Còn có, ngươi thuộc về gia tộc nào của Nhân tộc?”. Nàng sau đó hỏi ra một chuỗi vấn đề.

“Ta còn muốn hỏi ngươi”. Tần Liệt nhíu chặt lông mày, trong lòng nhấc lên cuộn sóng mãnh liệt: “Ở Thần tộc các ngươi, chẳng lẽ không có ghi lại liên quan thân phận ta? Ngươi không biết Liệt Diễm gia tộc... Một nữ nhân, từng cùng một nam tử họ Tần của Nhân tộc kết hợp, thai nghén ra một đứa bé?”.

Thông qua đủ loại manh mối, hắn nay có thể xác nhận hắn chính là người của Tần gia, biết Tần Sơn là gia gia hắn, Tần Hạo là cha hắn.

Nhưng hắn không biết thân phận mẹ hắn.

Thông qua huyết mạch Liệt Diễm gia tộc trong cơ thể, hắn duy nhất có thể xác định là, mẹ hắn là tộc nhân Liệt Diễm gia tộc của Thần tộc.

Hắn vốn tưởng rằng ở Thần tộc có ghi lại về thân phận hắn.

Hắn cho rằng có thể thông qua tộc nhân Thần tộc, để xác thực biết thân phận mình, biết rõ mẹ hắn là ai.

“Theo ta được biết, sau khi chúng ta chạy khỏi linh vực, đã không có liên hệ với các tộc bên này nữa”. Con ngươi Thương Diệp âm trầm: “Ở trong ghi chép của Thần tộc chúng ta, cũng không có bất cứ tin tức nào tộc nhân Liệt Diễm gia tộc kết hợp với Nhân tộc, ngươi tồn tại... Có lẽ chỉ là một cái ngoài ý muốn”.

“Một cái ngoài ý muốn”. Tần Liệt ngẩn ra.

“Năm đó, không phải toàn bộ tộc nhân Thần tộc, toàn bộ đều từ linh vực rút lui, cũng có số rất ít tộc nhân Thần tộc, chạy khỏi thiên địa linh vực, ẩn náu ở một số vực giới cực kỳ bí ẩn”. Thương Diệp trầm ngâm, nói: “Có lẽ, cha ngươi vào lầm vực giới bí ẩn nào đó, có qua lại với một nữ nhân của Liệt Diễm gia tộc, do đó có ngươi”.

Nàng lấy một loại ánh mắt kỳ dị nhìn chằm chằm Tần Liệt, lại nói: “Ngươi thế mà không biết mẹ của mình là ai? Cha ngươi, mẹ ngươi, chẳng lẽ chưa từng nói cho ngươi ảo diệu về thân thế ngươi?”.

Sắc mặt Tần Liệt thâm trầm, cũng chưa trả lời.

Bạn đang đọc Linh Vực của Nghịch Thương Thiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi xonevictory
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 515

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.