Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vĩnh Sinh giáo

Tiểu thuyết gốc · 1559 chữ

Lê quốc, Vân thành.

Tại một căn biệt phủ trên núi.

Tại tầng thứ 3. Trong thư phòng.

Ở dưới nền nhà bày một trận pháp, mỗi mắt trận có một ngọn nến, quan sát kĩ một chút đây là nến làm bằng da người!.

Xung quanh, có 18 vòng tròn, trên đó là xác trẻ em, trai gái đều có!.

Ở trung tâm trận pháp, có người đàn ông già vội vàng hỏi: “Đã gần xong hay chưa?. Ta đã vì tổ chức bắt giết 9 tên đồng nam, 9 tên đồng nữ!. Tăng thọ pháp của ta đã hoàn thành hay chưa?”

Bên ngoài trận pháp, một tên mang mặt nạ Vô Diện, tay cầm sách nhỏ trả lời: “Ngươi cứ yên tâm, tổ chức sẽ không bao giờ quên người cống hiến!. Ai cũng như vậy, chỉ cần trung thành, chỉ cần cống hiến. Như vậy, các ngươi cầu được vĩnh sinh, vĩnh sinh sẽ hồi đáp các ngươi, chắc chắn sẽ không xa!”

Lão già tay xoa mồ hôi trên trán: “Như vậy thì cần bao lâu nữa?. Rất đau đớn!”.

Vô Diện lắc đầu: “Trận này cần máu tươi của ngươi, hợp với mệnh cách của 18 người mà ngươi đã giết. Sau đó, ngươi thành khẩn mà hướng tới chủ của ta mà cầu nguyện, tuổi thọ của ngươi sẽ được tăng trưởng!”.

Nói xong, kẻ không mặt tiếp tục đọc khẩu quyết, trong trận pháp có 18 dòng chảy từ những xác chết này chảy vào trong người lão già này.

Lão già hét lên đau đớn!.

Bỗng nhiên ngay tại lúc này, có một giọng nói không hài hoà vang lên.

“Ồ, thành khẩn cầu nguyện sẽ được vĩnh sinh?. Như thế, nếu như ta thay hắn cầu nguyện, nếu như ta thay hắn ngồi vào giữa tâm trận, không biết ta có được vĩnh sinh hay không?”

Lão già giật mình, quay đầu tới vị trí mà tiếng nói vang lên.

Nơi đó chỉ có một bóng đen, bóng đen này nói: “Lũ chuột cống các ngươi, tại thành của ta, giết người dân do ta bảo hộ!”

Bóng đen này rung mạnh một cái đột nhiên ngưng tụ thành một người!

Mắt sáng, mày kiếm, khoảng 27 tuổi, người mặc màu đen võ phục, tay đặt lên chuôi kiếm.

Hắn nhìn lão già, cùng với Vô Diện: “Các ngươi đã chuẩn bị đi chết sao?”

Vô Diện quay đầu nhìn hắn: “Trịnh Vô Tà? 26 tuổi đã là tứ Cảnh linh giả, ngươi không tệ!”

Hắn lắc đầu, nói: “Nếu như ngươi muốn vĩnh sinh, có thể vào giáo ta!. Lấy thiên tư của ngươi, chắc chắn sẽ được trọng dụng!. Ngươi cứ như cũ nhậm chức ở Trấn Linh cục. Bằng vào giáo phái trợ giúp, trong vòng 20 năm, ngươi chắc chắn sẽ đặt chân thất cảnh!. Chưa tới 50 tuổi là thất cảnh, đến lúc đó không những địa vị trong giáo phái của ngươi không kém ta, thậm chí hướng tới phía trên Trấn Linh tổng cục nhậm chức, còn có cơ hội tranh được chức vị tổng cục trưởng,không phải là không có khả năng! không những thế thậm chí là tuổi thọ, đàn bà, tiền tài giáo phái cũng có thể bằng hạn mức tối đa cung cấp cho ngươi, ngươi nghĩ thế nào?”

Trịnh Vô Tà mắt sáng lên: “Ồ, nói như vậy, tại tổng cục các ngươi cũng có gián điệp?”

Vô Diện không phản bác, chỉ bình tĩnh nói ra: “Có thì thế nào? các ngươi tìm ra được sao?”

Trịnh Vô Tà lắc đầu: “Nếu như tìm ra, như vậy lũ chuột cống các ngươi sẽ không ở nơi này!”

Vô Diện hỏi: “Điều kiện như vậy tại sao ngươi vẫn chưa đồng ý?. Nếu như vẫn chưa thoả mãn, ta có thể làm chủ, tăng điều kiện đến khi nào người thoả mãn thì thôi!”

Trịnh Vô Tà nghi hoặc: “A, chỉ bằng ngươi?. Chỉ là Tứ cảnh, ở trong Vĩnh Sinh giáo cũng không phải là cái gì ghê gớm, lời nói của ngươi có phân lượng nặng như vậy sao?”

Vô Diện lắc đầu, chép miệng: “Ha ha, thân phận của ta ngươi tạm thời không thể biết, nhưng mà đứng trước mặt người ngay bây giờ chỉ là một đạo phân thân của ta!.”

Hắn nói tiếp: “Như vậy, câu trả lời của ngươi đâu?”

Trịnh Vô Tà hỏi: “Một đạo phân thân?. Có cái gì thân phận không thể biết?. Như vậy thân phận của ngươi chỉ có thể là Vĩnh sinh giáo Tả hộ pháp!. Vĩnh sinh giáo có 2 vị hộ pháp, đứng dưới một người trên vạn người!”.

Trịnh Vô Tà gật đầu nói: “Điều kiện rất tốt, nhưng mà như ta đã nói lúc trước, ngươi và lão già kia giết người dân do ta bảo hộ!. Hôm nay một tên cũng chạy không thoát!”

Vô Diện tiếc hận nói: “Chỉ giết 18 tên người phàm thì tính cái gì, giết 1 tên đổi được 1 năm tuổi thọ! giết 18 tên đổi lấy 18 năm tuổi thọ. Giết nhiều hơn nữa để cường giả được vĩnh sinh, như thế là đáng giá!”

Trịnh Vô Tà rút kiếm, chân hướng phía trước đi tới: “Thì ra là thế, mong muốn vĩnh sinh nên giết người! mong muốn vĩnh sinh nên không để ý tới tôn ti trật tự của thế giới mà lạm sát người vô tội!.”

Hắn liếc nhìn lão già nói: “Theo luật của Lê quốc, ngươi phải bị ngay lập tức hình sát!”

Sau đó, ánh mắt chuyển về phía Vô Diện: “Còn ngươi?. Ngươi nghĩ thất cảnh là điểm cuối cùng mà ta hướng tới?. Ta Trịnh Vô Tà há lại tầm thường như thế!”.

Lời nói vừa ra, bỗng nhiên thân hình của hắn biến mất!.

Một cái chớp mắt, Trịnh Vô Tà đột nhiên xuất hiện ở phía sau Vô Diện, mở miệng miệng phun lửa!. Nhưng mà đây không phải là lửa bình thường!

Đây là dị năng của hắn, có tên là [lửa địa ngục] lửa vừa ra, đốt cháy hết thảy!

Vô Diện không lúng túng, dùng sức nhảy lên!.

Bất ngờ, ngay lúc này ở trước phía Vô Diện, lại xuất hiện thêm một Trịnh Vô Tà. Kiếm loé lên, trên lưỡi kiếm bao phủ lấy từng dòng lôi điện.

Trước mặt hắn, Vô Diện đột nhiên lắc mình một cái, có cơn gió lạnh lướt thoáng qua người hắn.

Vô Diện xuất hiện bên cạnh cửa sổ, tiếc hận: “Vậy là ngươi không đồng ý”.

Không để cho hắn nói tiếp, hai Trịnh Vô Tà thoáng biến mất, ngay lập tức áp sát Vô Diện!.

Đối mặt với thế công, Vô Diện bình tĩnh, hai tay dơ lên kết ấn. Trên người hắn bỗng nhiên toát ra nguồn sáng mạnh!.

Bỗng nhiên thân xác của hắn nổ tung!

Tầng lầu bị lửa thiêu rụi hết.

Trịnh Vô Tà cách vụ nổ quá gần, không kịp phòng ngự, ăn trọn sát thương.

Nhưng hắn vẫn nhẹ nhàng đứng lên, bình tĩnh phủi bụi trên vai áo.

Vô Diện tán thưởng: “Không sai, tuy cỗ phân thân này của ta chỉ là tứ Cảnh, chỉ có khả năng sử dụng được 3 dị năng, nhưng mà không phải bất kì tứ Cảnh nào cũng có thể nhẹ nhàng đánh bại ta!. Ngay cả ngươi cũng vậy!”

Lúc này, bên ngoài tiếng trực thăng vang lên, còi xe hú to, Vô Diện liếc mắt nhìn phía dưới: “Tiếp viện của ngươi đến rồi, chúng ta sẽ còn gặp lại!”.

Nói xong hắn nhảy xuống phía dưới.

Trịnh Vô Tà thoắt hiện tới cửa sổ, nhìn xuống phía dưới, Vô Diện đã biến mất.

Tiếng bước chân dồn dập từ cầu thang đi lên!.

Đùng, cửa phòng bị đạp ra, đội tác chiến nhanh chóng ập vào trong phòng.

Đội trưởng đội tác chiến số 1, Hoàng Phi đi tới gần hắn hỏi: “Hắn mạnh như thế nào?”

Trịnh Vô Tà nói: “Rất mạnh, tuy chỉ là một đạo phân thân, bằng lực lượng của ta bây giờ, nếu như muốn giải quyết hắn, ít nhất ra cũng trọng thương!”

Hoàng Phi hoảng sợ: “Mạnh như vậy?”

Trịnh Vô Tà quay đầu, dùng tay vỗ vai của hắn: “Ngươi không cần sợ như vậy, bản thể của hắn đang bị săn đuổi, thậm chí là những phân thân cấp cao hơn cũng bị săn giết!. Chỉ là Tứ cảnh phân thân, cho dù hắn có tầm mắt của Bát cảnh cũng không đến nỗi khó đối phó như vậy”.

Hoàng Phi thở dài, quay đầu nhìn về phía xác đã bị thiêu đốt lão nhân, hỏi: “Như vậy, gia tộc của Minh Kính Hoa giải quyết như thế nào?”

Trịnh Vô Tà mặt nghiêm túc: “Giết 18 mạng người để hiến tế cho vĩnh sinh giáo, chết không hết tội!”

Hắn suy nghĩ một chút nói ra: “Đem người của gia tộc này về thẩm vấn!. Không sót một ai!.”

Hoàng Phi gật đầu đồng ý.

Trịnh Vô Tà nhìn bầu trời đêm, thở dài: “Vẫn là tới chậm, không cứu được bọn hắn!.”

Hoàng Phi nghiêm túc: “Đây không phải là lỗi của ngươi!”.

Trịnh Vô Tà lắc đầu, không nói gì.

Bạn đang đọc Linh Vực Bá Chủ sáng tác bởi Cao_Lang
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cao_Lang
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.