Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Anh Sẽ Gánh

Tiểu thuyết gốc · 1408 chữ

Thế giới Linh Bài, nơi sức mạnh con người hoàn toàn phụ thuộc vào Linh Bài họ sở hữu.

Màu: bạc, đồng, xanh, tím, vàng, đỏ, tam sắc, ngũ sắc, thất sắc, cửu sắc của Linh Bài là đại diện cho thiên phú của họ.

Một vòng tròn, hai vòng tròn, ba vòng tròn,…trên Linh Bài là thứ thể hiện tu vi của họ.

Một sao, hai sao, ba sao,… nằm ngay bên cạnh vòng tròn chính là tiểu cảnh giới trong tu vi của họ.

Linh Bài còn có thể có nội dung bên trong, là thứ thể hiện cho khả năng đặc biệt của mỗi người mà chỉ họ mới thấy được.

Ngụ dưới sự bảo hộ của Kha Long quốc.

Nằm sâu trong thành Liễu Giang - một trong mười tám thành lớn của Kha Long quốc, có một gia tộc nhỏ tên gọi Bạch gia.

Bạch gia sống ở góc Bắc của thành, bên trong nhân số chưa đến ba trăm người, chủ yếu là con cháu, tộc nhân cùng một ít người làm. Cường giả cao nhất trong Bạch gia là hai vị lão tổ có tu vi Chiến cảnh ngũ tinh và gia chủ đương nhiệm có tu vi Chiến cảnh tam tinh, cho nên Bạch gia chỉ được xem một thế lực trung lưu, còn phải hạ mình trước rất nhiều thế lực to lớn trong thành.

Lúc này, tại một căn phòng nhỏ thuộc nhánh mạch nhân thứ hai của Bạch gia.

Mộc Thư Hoa vừa ôm con gái Bạch Lung Linh đã tròn 14 tuổi, xinh đẹp như hoa vào lòng, vừa nhìn chồng mình Bạch Túc Nam, một vị trung niên gần 50 tuổi, gương mặt bình thường mang theo một chút vẻ nhu nhược mà khóc lớn, gào thét.

-Tại sao ông làm vậy chứ, tại sao đi bán rẻ con gái mình? Ông có còn là người không?!

Bạch Lung Linh ôm chặt lấy mẹ, khóc thút thít vì bản thân nàng đã bị cha ruột đem bán cho Lâm gia, một thế lực ngang tầm với Bạch gia, nằm ở phía đông của thành trong một lần thua cá cược.

Bên cạnh, ngồi trên một chiếc ghế gỗ là anh trai nàng, Bạch Phong, người chỉ biết gãi đầu ngao ngán, lười quan tâm với những gì đã và đang xảy ra.

Còn cha nàng, Bạch Túc Nam khi nghe lời trách mắng của vợ thì liền hầm hực nói.

-Hừ, tôi là vì điều gì mà phải cá cược? Đó không phải đều vì một viên Trân Sinh Đan có thể giúp nó đột phá lên Binh cảnh 4 tinh hay sao?

-Mẹ nó, nếu con ngựa đó chạy nhanh thêm một chút là tôi đã thắng rồi. Mà gả nó Lâm gia, lấy thiên tài hạng ba Lâm Dĩ Khang của Lâm gia cũng có sao đâu? Thằng đó mới 18 tuổi nhưng tu vi đã là Binh cảnh 7 tinh, nó và cha nó đã nhiều lần qua cầu thân chúng ta nên khẳng định là nó rất yêu thương con gái, con gái về đó chắc chắn nó sẽ có cuộc sống tốt gấp ngàn lần so với ở đây.

Tại Bạch gia, có làm thì mới có ăn. Bạch Túc Nam thiên phú không cao, là Linh Bài màu bạc nên mãi đến bây giờ cũng chưa đạt đến Linh cảnh 2 tinh , bản thân hắn lại sợ chết, lười làm nên không hề được Bạch gia cung cấp cho tài nguyên tu luyện ngoại trừ tiền tiêu vặt hàng tháng, thành ra cuộc sống của gia đình hắn trong Bạch gia không được tốt. Con gái Bạch Lung Linh có thiên phú tốt là màu đồng cũng vì thế mà chậm phát triển tu vi hơn so với những đứa trẻ thiên tài cùng trang lứa.

Đó là còn chưa nói đến người con trai trưởng “nghiệt quật” Bạch Phong, người không những có thiên phú thấp kém màu bạc, lại còn lười làm, biếng tu luyện hệt như cha, bị người đời gọi là phế vật trăm phần.

-Bà cũng không cần nói nhiều nữa, ý tôi đã quyết. Nó nhất định phải được gả cho Lâm gia vào ba ngày sau, nếu không, nếu không… chờ nhặt xác tôi đi.

Để lại một câu nhất lệnh, Bạch Túc Nam liền rời khỏi phòng.

Cá cược thì hắn đã cá thua mất, người ta cũng đã nắm khế ước có ính dấu vân tay của hắn, nếu hắn làm trái thì không những danh dự Bạch gia bị hạ, mà nếu Lâm gia đem khế ước lên nộp cho Thành chủ thì hắn sẽ mất trắng con gái, chẳng những thế hắn còn bị xử trảm vì không giữ lời.

Con gái hắn nhất định phải được gả thôi, hắn chưa muốn chết đâu. Với lại hắn còn trông mong quà sính lễ của Lâm gia lắm.

Trong phòng, hai mẹ con Mộc Thư Hoa ôm nhau khóc thương vì sự bất lực, yếu đuối của phận nữ nhi.

-Mẹ, mẹ ơi, con không muốn lấy chồng đâu, hu hu hu…

-Lung Linh à, mẹ xin lỗi, mẹ xin lỗi con,…

Con trai cả Bạch Phong, một thiếu niên sắp 16 tuổi, tóc ngắn, mặt mũi bình thường dõi đôi mắt mệt mỏi như người sắp chết nhìn tình cảnh này, trong lòng không khỏi thở dài.

“Khổ, gặp ngay best bố già thế này thì oẳng chó chứ còn gì nữa”.

“Thôi được rồi, bây giờ cũng đến lúc thằng này vùng dậy, làm tròn trách nhiệm của một người con, một người anh trai cả trong nhà, lấy lại mặt mũi cho gia đình”.

Đôi mắt hắn hóa sắc bén lạ thường. Hắn lập tức nói với mẹ và em gái.

-Không cần lo lắng, con đã có cách giải quyết, đảm bảo ba ngày sau tiểu Linh sẽ không phải gả cho Lâm gia.

Dứt lời, hắn cũng rời khỏi phòng của Lung Linh trong sự kinh ngạc, khó tưởng của hại mẹ con Mộc Thư Hoa khi lần đầu tiên họ nghe thấy người con trai (anh trai) yếu đuối, phế vật mà ai trong Bạch gia cũng biết nói những lời lẽ kỳ lạ.

Nó có phải chỉ đang an ủi tâm tình, trấn tĩnh tinh thần cho họ thôi phải không?

Chắc là vậy rồi, từ trước đến nay nó có làm được trò chống gì đâu, chỉ tối ngày đọc sách ở trong phòng thôi.

-Hức hức… hức…

-Hu hu hu, mẹ ơi…

Hai người lại tiếp tục khóc, khóc vì số phận họ xui xẻ nên mới có được một người chồng, một người cha không đối xử tốt với họ.

Đứng bên ngoài phòng, Bạch Phong vẫn nghe được những tiếng khóc nức nở đang ngày càng lớn hơn nữa, hắn chỉ biết lắc đầu.

“Khóc cái gì mà khóc. Thằng này không gánh thì thôi, chứ một khi đã sủa là gánh thì bầu trời có sụp xuống thằng này vẫn đỡ được. Cứ yên tâm đi”.

“Mẹ cái bọn Bạch gia rớt não này. Linh Bài của bố rõ ràng là vô sắc, thiên phú tuyệt đỉnh vượt xa cả cửu sắc Linh Bài, thế éo nào các ngươi dùng cái đạo cụ nửa vời kia kiểm tra thì lại bảo là màu bạc phế phẩm? Chưa kể, bố không tu luyện là vì bản thân Linh Bài của bố có năng lực tự hấp thụ linh khí xung quanh nên bố mới không tu luyện, chứ bố có lười biếng đâu mà phao tin khắp nơi là bố lười nhác @@. Đậu xanh xào rau muống chấm khoai lang”.

“Bây giờ bố sẽ cho chúng mày biết, đâu mới là thiên tài thật sự”.

Đọc sách không phải đọc chỉ để chơi, mà đọc sách là để học về thế giới, học về các định tắc, quy luật sinh tồn của thế giới. Nhờ đó, một người đã chết đi vì bất ngờ bị người ám toán ở Địa Cầu rồi xuyên qua thế giới Linh Bài này như Bạch Phong mới có thể sinh tồn, phát triển một cách đúng đắn, an toàn và nhanh nhất.

Hôm nay, Bạch Phong chính thức vùng dậy sau nhiều năm đèn sách, khi rõ được bản chất của thế giới phức tạp mạnh được, yếu thua này.

Bạn đang đọc Anh Là Vô Địch sáng tác bởi meobachan
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi meobachan
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 18

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.