Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kẻ Vô Văn Hóa

Tiểu thuyết gốc · 2528 chữ

Chương 25: Kẻ Vô Văn Hóa

Khoảng vài phút sau khi tạm biệt bác Rider tôi tiếp tục ăn bát mì của mình, khá ngạc nhiên là thức ăn ở đây khá ngon đấy chứ, sợi mì dai vừa phải cộng thêm nước súp đậm đà nữa có thể nói không chê vào đâu được.

Ngon quá đi mất.

" Này anh ăn vừa thôi, nhìn xem khác gì con heo không tên ham ăn. "

" Em tới rồi sao. "

Trong lúc tôi đang tận hưởng tô mì nóng hổi này thì Enma từ phía sau đi đến trước mặt tôi chê trách.

" Chậc, tìm anh cực khổ lắm đấy. "

Enma tặc lưỡi khó chịu nhìn tôi.

" Haha em thông cảm tại anh đói quá nên chạy lên đây ăn chút ấy mà, em ăn gì chưa hay để anh gọi cho em món nào đó nhé ? "

" Thôi khỏi tôi không đói. "

Con bé từ chối thẳng thừng luôn rồi.

" Ăn lẹ lên còn đi với tôi điền thông tin hỗ trợ để sau tôi còn có thể đi tham quan trường đại học mình đăng ký được . "

" À ừm. "

Enma thúc giục tôi ăn với vẻ mặt khó chịu. Điền thông tin sao, hình như mấy nãy tôi có nghe cô giáo em ấy nói về việc đó thì phải.

" Sao em không lên điền trước luôn cho nhanh ? "

" Anh bị ngốc hay không nghe cô nói thế ? Phải có phụ huynh đi cùng xác nhận thì học sinh mới điền được. "

Lại bị con bé mắng nữa rồi.

" Được rồi anh ăn cấp tốc liền. "

Sau đấy tôi gấp rút ăn hết phần mì còn lại rồi chạy đi lên chổ điền thông tin với Enma, nơi bọn tôi hướng đến là ở tầng hai nhưng không phải ở lớp học khi nãy mà nó ở phòng phục vụ học sinh, vì lúc xuống chúng tôi phải vòng thêm một lúc nữa nên khá là mệt.

" Cho anh hỏi cái này tí nhé ? "

" Việc gì ? "

" À thì sao em lại chọn trường đại học của anh theo học thế ? "

Đang đi với em nó và không khí có chút căn thẳng nên tôi tìm chủ đề để nói chuyện với Enma, sẵn cũng đang thắc mắc việc này nên hỏi một lượt luôn cho tiện.

" Hở, chẳng lẽ trường anh theo học thì tôi không được phép vào à ?! "

Nghe tôi nói thế Enma đột ngột dừng lại sau đấy quay ra nhìn tôi với ánh mắt hình viên đạn.

" Đâu đâu làm gì có vụ đấy, chỉ là hồi trước anh có nghe em nói với dì Licya là muốn học một trường khác mà giờ theo trường này nên thấy hơi lạ thôi ha ha. "

Tôi bối rối nói với con bé, lúc giải thích mà tay chân cứ múa lung tung thế này thì kiểu gì tôi cũng bị em nó cho ăn chửi mà coi.

" Anh nghe lén cuộc nói chuyện của tôi với mẹ à ? "

Không còn là ánh mắt hình viên đạn giờ đây Enma bắt đầu khoanh tay lại cặp mắt chuyển sang vẻ kinh tởm nhìn tôi.

" Hể ? Không không hề, hôm đó chúng ta đang ăn cơm chung nên anh nghe được. "

Sao lại chuyển qua tình huống như hỏi cung thế này rồi nhỉ !?

" Tôi học trường gì và lí do vì sao tôi học thì kệ tôi, không cần anh quan tâm. "

Lúc này đột nhiên Enma quay đi nơi khác nên tôi chẳng còn thấy biểu cảm của em nó nữa rồi, mà sao tông giọng lại nhẹ nhàng đột ngột thế nhỉ, thay đổi nhanh thế ai mà đỡ được đây.

" Em là em gái anh nên anh quan tâm nên muốn hỏi em thôi ấy mà. "

Đúng vậy từ lâu mình đã xem con bé như em gái mình rồi.

" Em gái, vậy với anh tôi như là em gái anh nhỉ ? "

Vẫn là quay mặt đi chổ khác Enma tiếp tục hỏi tôi.

" Đúng vậy. "

" Ha~ ha~ em gái nhỉ ? "

Đột nhiên tôi cảm nhận được luồng sát khí màu tím tỏa ra từ người con bé, khi Enma quay lại em nó nở ra một nụ cười đáng sợ hướng về phía tôi.

" Sao....sao thế Enma ? "

" Hự- "

Từ từ Enma tiến đến gần tôi, tiếp đó con bé tung một cú đấm vừa đủ vào bụng tôi với nụ cười mỉm rồi quay đi.

" Tại.....tại sao vậy nhỉ ? "

Ngồi xuống sau cú đấm của con bé tôi bày ra bộ mặt khó hiểu, hên là em nó biết kiềm chế lực với không đánh trúng ngay vết thương cũ không là tôi ngồi khóc tại đấy rồi.

" Ngốc. "

" Em nói gì thế ? "

" Không có gì ! "

Do Enma nói khá nhỏ nên tôi chẳng nghe thấy gì cả, phụ nữ thường khó hiểu như thế sao ta ?

Tầm vài giây sau tôi ngồi dậy tiếp tục đi với em ấy đến phòng phục vụ học sinh để điền thông tin. Khi đến nơi thì chúng tôi thấy có khá nhiều người đứng ở đây xếp hàng để chờ đến lượt họ, có năm vị trí để bạn đến điền nhưng dù thế vẫn không đủ cho số lượng người ở đây nên các bạn có thể hiểu là nó đông đến cỡ nào rồi đấy.

" Kinh khủng thật. "

Enma nhìn dòng người dài như thế bất giác thốt lên với vẻ mặt chán nản, cũng phải thôi tôi nhìn còn chán đến mức muốn về cơ mà.

Kiểu này chờ có vẻ khá lâu đây.

" Ta vào thôi. "

Tôi nhìn qua Enma rồi nói.

Tiếp đó bọn tôi bước vào dòng người đang xếp thành hàng đó, có năm hàng tương ứng với năm vị trí điền thông tin và chúng tôi xếp vào hàng thứ ba từ bên trái qua. Lúc vừa bước vào thì còn khoảng hơn mười mấy người nữa mới tới lượt chúng tôi, xem ra sẽ chờ khá lâu đây.

" Này nhóc bọn ta có việc bận nên tránh đường đi ! "

" Như-Nhưng mà....tụi em chờ khó khăn lắm mới lên được vị trí thứ ba này ạ. "

Đang đứng xếp hàng được khoảng năm phút thì bỗng tôi nghe thấy tiếng của một gã đàn ông to lớn nói chuyện đe dọa một cô gái ở hàng thứ 2 hai bên cạnh chúng tôi, nhìn cô bé ấy có vẻ khá là sợ hãi.

" Thì sao ? Những người đằng sau ai ai cũng nhường rồi, cô bé đừng có mà lựa chọn ngu ngốc không là sẽ chịu thiệt đấy. "

" ..... "

Hắn ta bắt đầu đe dọa hơn rồi, dù lời nói vẫn bình thản nhưng với cơ thể to lớn ấy thì ai lại chả sợ kia chứ. Trông hắn hơn tôi vài tuổi thôi nhưng kích thước cơ thể to lớn gần hai mét rưỡi, không chỉ thế cơ bắp cũng bự và rắn chắc nữa thì không đùa được đâu.

" Sao có nhường không ? "

" ..... "

Hiện giờ cô gái ấy vẫn im lặng không nói gì, khác với người đàn ông với cơ thể to lớn trước mặt mình cô gái ấy có một mái tóc màu hạt dẻ một loại hạt nhỏ bé như thân hình của em ấy vậy. Nhìn xung quanh mọi người không ai dám xen vào cả, cũng dễ hiểu thôi ai đời lại ngu ngốc xen vào tình huống này để rồi gây sự với một kể có kích thước như một con quái vật khổng lồ kia chứ.

Đây không phải như trong phim ảnh hay truyện tranh đâu nó là thực tế đấy, khi đánh nhau dù giỏi võ cách mấy nếu lệch hạn cân một tí thôi là đủ để bạn lên bàn thờ ngắm gà rồi. Nhưng mà nói ra sao đi chăng nữa thì tôi cũng không thể vì thế bỏ mặc người đang cần giúp đỡ ở trước mắt mình được, có lẽ tôi sẽ tìm cách cứu cô gái ấy.

" Em có vẻ như không quan tâm gì nhỉ ? "

Tôi nhìn qua Enma thì thấy con bé vẫn bình thản chờ đến lượt mình.

" Tôi không dại gì dây vào đống của nợ phiền phức kia đâu. "

Vẫn giữ vẻ mặt bình thản ấy con bé trả lời câu hỏi của tôi, một lựa chọn khá thông minh với em ấy đấy.

" Thế cho anh mượn cái máy chích điện của em đi, em luôn mang theo để phòng thân nên hẳn nó đang ở trong túi đúng không ? "

" Gì đây ?Anh tính làm anh hùng cứu mỹ nhân sao ? "

Enma nhìn lên tôi với vẻ biểu cảm kì lạ. Tôi không phải anh hùng hay thánh nhân gì tuy nhiên ông tôi đã dạy rằng, có thể ta không mạnh mẽ như anh hùng hay tài giỏi như thiên tài nhưng đừng vì thế mà tự ti không giúp những người cần giúp đỡ trước mắt. Nghe đạo lí với phèn thật, thế nhưng lời này nó lại có thể giúp ai đó trong vài trường hợp ấy chứ.

Quay qua thì tôi thấy có vẻ như cô bé đó đang thật sự cần ai đó giúp đỡ và khuôn mặt cũng hiện lên vẻ sợ hãi hơn lúc trước, xem ra lần này tôi lại phải làm kẻ ngu ngốc ấy rồi.

" Dù em không quan tâm nhưng anh chắc rằng em cũng thấy khó chịu với loại người vô văn hóa và đặt biệt là ỷ mạnh hiếp yếu nhỉ ? "

Tôi nhìn qua cái tên to lớn đó và nói với Enma, trong lúc này hai bọn họ vẫn đang nhìn nhau và cô gái bắt đầu có dấu hiệu muốn bỏ đi chổ khác rồi.

" Chậc, thôi được rồi cẩn thận đấy. "

Từ trong túi xách Enma lấy ra một cái máy chích điện loại vừa cầm tay, mà hình như con bé vừa nói lời quan tâm tôi đúng không nhỉ hay tôi nghe nhầm.

" Cám ơn em nhá. "

Nhận lấy nó rồi tôi bắt đầu đi qua bên hai người kia. Đúng vậy đây không phải phim ảnh hay truyện tranh nên không ai dại gì đi dây vào kẻ to lớn hơn mình và tay không thách thức hắn đâu, nên làm gì có chuyện đời nào tôi ngu ngốc tới nổi đường đường chính chính đi đấm nhau chứ, bị gọi là hèn cũng được miễn thắng thì thôi còn lại anh đây không quan tâm.

Bộp bộp *

" Hello. "

Trong lúc hắn ta đang đắc trí nhìn cô gái khi khi sắp đạt được mục đích thì tôi đi tới vỗ nhẹ vai và vẩy tay chào hắn.

" Hở, mày muốn gì ? Tính làm anh hùng cứu mỹ nhân à ? "

Quay đầu nhìn lại phía tôi tên đó nói với biểu cảm đe dọa.

" Chắc thế he he. "

Tôi bày ra bộ mặt với tông giọng trêu tức tên đó.

" Hô~ gan nhỉ, nhưng cái loại gan như mày thường chết sớm lắm đấy biết không nhóc ? "

" Anh đừng lo vì đám tang của em thường tổ chức sau mấy loại vô văn hóa đó ạ he~ he~ "

Bày ra bộ mặt với kiểu nói chuyện cà khịa hơn lúc nãy tôi nhìn thẳng vào mặt hắn với vẻ thách thức, hiện giờ tên này trông hắn có vẻ giận dữ rồi.

" Con mẹ mày !! "

Tức giận lao về phía tôi hét lớn hắn vung hai tay ra phía trước với ý định tóm đầu tôi lại, tuy nhiên tôi nhanh chân hơn nên đã cuối xuống tránh né tên này.

" Thể hình to lớn cùng với cơ bắp rắn chắc nên đánh vào đâu cũng vô tác dụng, dù có chích điện từ phía sau cổ cũng không si nhê nhiều với cái cơ thề này tuy nhiên- "

Tẹch tẹch *

" Hự- "

Tôi nhanh chóng khởi động cây chích điện ngắm thẳng vào hạ bộ của hắn, khi bị tấn công vào điện yếu này thì dù trâu bò quái vật đến đâu thì giống đực cũng quéo thôi.

" Chổ này của mày thì lại không. "

" Hơ- hơ- "

Hắn thở dốc rồi, tôi đã chỉnh cho nó chế độ vừa phải nên chắc không sao đâu. Loại máy hiện tại tôi đang cầm trên tay khác hẳn loại máy phòng thân bình thường vì nó thường được dùng trong việc huấn luyện quân đội mà. Nó có thể điều chỉnh theo nhiều mức độ khác nhau và mức cao nhất của nó của thể làm ngất cả một con voi đấy nên chẳng đùa được đâu, đến hiện tại tôi vẫn khó tin được là với cái máy nhỏ vừa tay thế này mà sở hữu lượng điện thoát ra lớn đến vậy đấy.

" Em không sao chứ ? "

Tôi tiến đến hỏi cô bé.

" Dạ vâng em không sao, cám ơn anh nhiều ạ ! "

Khi thấy tôi tiến đến hỏi em ấy bắt đầu lấy lại tỉnh táo và cúi xuống cám ơn tôi liên tục. với kích thước nhỏ bé này thì mấy chiêu phòng thân đá vào hạ bộ của phái nữ tôi chắc rằng em ấy có dùng cũng chả hề hấn gì với hắn đâu, dù là tôi đá thì cũng vậy thôi nên dùng chích điện là phương án tôi ưu nhất rồi.

Vài phút sau bảo vệ bắt đầu vào trong kéo tên to lớn ấy ra, việc kéo hắn ra khá mệt vì kích thước của hắn nên mất chút thời gian, do lượng người khá đông nên phần lớn những người bên ngoài cũng không rõ tình hình bên trong đây ra sao cả vì thế cũng không trách họ được.

" Vậy là xong rồi anh về hàng của mình đây, tạm biệt em nhé.

" À à "

" Sao thế ? "

Giây phút tôi định rời đi thì cô bé hình như có điều gì đó muốn nói nên tôi quay lại hỏi.

" Tê-Tên... em tên Donan Ria....còn tên anh là gì ạ ? "

À hóa ra là hỏi tên sao.

" Tên là Enji Alma, vậy chào em nha. "

Sau khi nói tên mình tôi liền chạy về chổ của Enma, lúc tới nơi tôi nhìn thấy con bé lại tỏa ra sát khí nữa rồi, sao vậy nhỉ ?

Bạn đang đọc Liệu Sự Tồn Tại Của Tôi Là Sai Lầm ? sáng tác bởi Redsu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Redsu
Thời gian
Cập nhật

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.