Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 91

Phiên bản Dịch · 487 chữ

Cậu ấy ngồi bên gò đá và không mang theo đàn, cũng không gì lạ vì chuyện vừa xảy ra như thế lại tĩnh táo cầm đàn mà đánh thì bọn bên kia sẽ tận dụng đợt sau đánh ạnh hơn không chừng.

Mèo vẫn đứng phía sau và không lên ngồi cạnh, con bé sợ cảm giác và cái ánh mắt tức giận của cậu ấy vào ngày hôm trước…

-Lại đây đi.

Những từ ngữ nhẹ nhàng nhất có thể của Kenty, cậu ấy biết là cái việc hôm trước vẫn chưa khỏi làm Mèo mau quên đi.

-…

-Một người bị thì không muốn, muốn cả hai thế này mới vui sao?

Một cuộc nói chuyện thật sự chính thức bắt đầu khi giới hạn từ ngữ một lần nữa bị phá bỏ. Mèo cười gượng …

-Nếu là Quậy hay Zun hay Abbu, mình cũng làm thế thôi.

-Lưng không sao chứ?

-Không sao, trán của cậu…

-Không sao, đừng có mãi lo cho tôi như thế.

-… không phải là lo mà.

-…

Kenty không trả lời và nhìn về phía mặt trời đang buông xuống, vẫn rõ nét từng màu sắc một hơi ấm bao trùm nơi này.

-Có nhớ là sẽ giúp tôi gì không?_ Cậu ấy hỏi.

-Nhớ, giỗ mẹ cậu.

-Ừm.

Cuộc nói chuyện không kéo dài lâu khi mặt trời lúc này đang tạo nên một bức tranh đẹp trước mặt cả hai. Sẽ chẳng hay ho nếu mãi nói chuyện mà bỏ qua cái khoảnh khắc này. Mèo cũng vì thế mà quên đi mình đang ngồi cạnh cậu ấy, mãi đắm chìm vào mặt nước biển, màu sắc rực rỡ và làm lòng người nhẹ lại.


Quá lâu cho cái cảm giác này…

Quá lâu để thấy một năm thật là nhiều kỉ niệm…

Những kỉ niệm ban đầu thật đẹp…

Bây giờ cũng vậy…

Nắng, gió, biển,… hoàng hôn trên biển vắng…

Tự hỏi tình yêu đã đến chưa…

“Hoàng hôn” trả lời rằng: “ Đừng vội vã”…


Một ngày khép lại với một buổi chiều đẹp. Mọi chuyện xảy ra không mấy vui nhưng khiến tụi nó nhận ra mình cần gì và cần ai. Hạnh phúc là gì? Và cả nỗi đau là như thế nào?. Những ngày cuối cùng cho buổi đi chơi xa, xuân đến trong lặng thầm và cảm xúc cũng chậm chạp bước từng bước vào trái tim của mỗi con người.

Hoàng hôn đẹp không có nghĩ hoàng hôn luôn ấm áp… Nhưng buổi chiều hôm ấy thật sự ấm áp đối với con bé. Hãy cảm nhận khi có thể và hãy cầu nguyện cho những giây phút này chậm lại. Con bé đang dần mở cánh cửa băng giá ấy ra, để hoàng hôn thật sự tràn ngập trong cậu ấy và tình yêu của mọi người sẽ làm cậu ấy thay đổi.

Bạn đang đọc Lễ Cưới Trên Thiên Đàng Phần 2 của Sansan
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.