Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 102

Phiên bản Dịch · 1430 chữ

Chập 23 “Sóng dậy”

Cuộc thi “sắc đẹp” giữa hai lớp kết thúc khi trời đã sụp tối hẳn hoi. Tất cả vì quá mong đợi vào kết quả nên sự biến mất của Boo và Gia Huy không ai hề hay biết.

Cho đến khi hộ ý xong và giám thị của tụi nó nhận được kết quả.

Chẳng còn bàn cãi vì sự gượng gạo của nhỏ Linh, và quả thật là vòng eo của nhỏ ấy có phần không được ổn định như nhỏ Lan lớp nó. Mọi người bên lớp bên ấy có vẻ bất mãn và cũng không trông mong mấy vào kết quả chiến thắng. Và rồi thì…

-Người về nhất với 30 phiếu, hơn hẳn 10 phiếu so với người còn lại… Thầy xin tuyên bố, buổi tiệc tối mai, lớp 12A1 sẽ phải … …

Cả bọn lớp nó trợn tròn mắt mà ngạc nhiên, không lẽ rằng nhỏ Lan thua và lớp nó phải chuẩn bị tiệc đứng cùng các cô phục vụ hay sao. Cả sự mong đợi nào đó từ lớp 12A5…

… … 12A1, các em sẽ phải chuẩn bị ăn mặc thật lộng lẫy để có thể dự buổi tiệc đứng ngoài trời mà không cần phải động tay vào việc gì cả, xin chúc mừng các em.

Nhỏ Linh thôi không muốn nghe nữa và trở về phòng ngay lúc đấy, có lẽ việc thắng hay thua chẳng còn quan trọng nữa, điều quan trọng bây giờ rằng tâm trí của nhỏ ấy không dành cho ai khác ngoài tên Gia Huy.

Cả lớp nó vỗ tay nhưng không hề la hú tạo không khí hào hứng, có lẽ đã có sự bàn tính rằng là dù kết quả ra sao thì tụi nó cũng dường như đoán trước được ai sẽ dành được chiến thắng.

Giám thị tập trung lại mọi người sau khi các cô phục vụ chào tất cả và trở về khu khách sạn, nó mãi lo ổn định lớp mà quên bẻn nhỏ Boo đã mất tăm đâu rồi.

-Các em chú ý, chúng ta hoạt động tự do cho đến 9 giờ nhé, đúng 9 giờ các em tập trung tại biển để tham gia hoạt động đêm. Hứa hẹn sẽ hấp dẫn vì đêm nay, các em sẽ được trải nghiệm một lần với cảm xúc của mình, trái tim mình và những rung cảm nào đó mà các em chưa từng có. Hoạt động đêm thứ năm này sẽ kéo dài đến 12 giờ nên ai không thể thức thì cũng cố làm mọi cách để thức nhé, hehe. Các em có thể giải tán.

Tất cả có vẻ vẫn còn chưa nắm rõ những gì mà giám thị đã phổ biến, nhưng rồi thì biển đêm nay vẫn đẹp như mọi ngày, chúng nó rủ nhau đi ngắm biển, riêng Tiểu Quân thì vẫn đang không vui sau khi nghe câu chuyện ấy từ cô phục vụ. Có lẽ do vậy, con nhỏ không chịu nổi khi chỉ giấu ình mình biết, Tiểu Quân vội đi tìm nó và lôi nó ra nơi xa, nơi có các gò đá yên bình ngồi nhìn những đợt sóng biển.

……………….

-Về phòng cũng được mà, ra tận đây lạnh lắm mày ạ.

-Tao sợ nhỏ Lan nghe, cả Mèo cũng đang ngủ cho nên tao mới kéo mày ra đây.

-Có chuyện gì mà không thể cho ai nghe thế?

-Của Boo.

-Chuyện đánh nhau sao?

-Ừm.

-Kể tao nghe liền đi.

Lúc đầu thì nó không mấy quan tâm vì nó muốn về phòng ngủ một giấc trước khi phải điều động cái lớp sao co tham gia đầy đủ các hoạt động mà thầy giám thị tổ chức. Nhưng rồi thì bây giờ mắt nó cũng sáng như trăng rằm để chờ đợi điều muốn kể từ Tiểu Quân.

-… tao nghe cô phục vụ kể lại …

… Boo, nó định đi dạo biển thì gặp nỏ Linh lớp bên ấy và…

><><><><><><><

-Này, đứng lại đó.

-…

-Mày cũng biết là anh ấy là người yêu của tao, đừng có tò tò theo sau mãi như thế chứ.

-…

-Bộ mày không có lỗ tai và cả miệng à? Có nghe tao nói không đấy hả? Đừng có bám lấy anh ấy nữa, biết không?

-Đừng có ở đó mà nói ngược, đây không thích nói nhiều đâu.

-Hơ hơ, này là có cần phải học luôn cả câu nói của anh ấy không?

-Người như hắn ta, không đáng để tôi phải “tò tò” theo sau.

-Mày nói cái gì?

-Hơ, tôi không nghĩ là cô không có lỗ tai.

-CON KHỐN.

><><><><><><><><> … mọi chuyện không kết thúc ở đó, lúc đầu khi nhỏ Linh đánh Boo nhà mình, con Boo chẳng buồn phản kháng, thậm chí là chỉ biết nhìn và nhịn. Chính cô phục vụ nói rằng Boo không muốn làm lớn chuyện nên cứ để cho con nhỏ bên ấy đánh túi bụi…

><><><><><><><><>><

-Mày đánh đủ rồi đấy, coi những cái đánh này như là để mày hả cơn ghen tuông vớ vẩn, tao không chấp.

-Mày nói cái gì?

><><><><><><><><> … rồi thì con nhỏ ấy lại tiếp tục đánh nhỏ Boo lớp mình một cách không thương tiếc cho đến khi Boo bắt đầu đánh trả, ngay sau khi Boo đánh trả thì tên Gia Huy xuất hiện, cả Abbu nữa, mọi chuyện sau đó thì mày biết rồi. Tao cứ nghĩ do nhỏ Boo háo thắng hay thích gây chuyện nhưng trong chuyện này mày nghe rồi đó, người gây chuyện không phải nhỏ Boo, vậy nên một người tính tình nóng nảy như nó khó lòng nào hả giận được. Cái cuộc thi lúc này cũng chỉ để muốn lấy lại cho nhỏ Lan mặt khác muốn xem sự thua cuộc của nhỏ Linh ấy mà thôi.

-Con nhỏ bên đó, có bị thần kinh hay không đấy, học ở trường bao năm không biết nhỏ Boo thế nào sao mà dám cả gan đánh như thế.

-Có lẽ biết nhưng khi lỡ tay đánh được một lần, Boo nó không phản kháng nên đà ấy làm tới.

-Hờ, nếu biết trước như thế tao đã không nương tay cho cái thằng Gia Huy ấy. Dù là bạn gái của hắn nhưng cũng phải biết ai đúng ai sai trước chứ.

Tiểu Quân thôi không muốn kể nữa, nỗi buồn vây lấy vì chuyện giữa Kenty và Mèo chưa qua đi, thì chuyện con bạn thân làm cho Tiểu Quân không thể nào yên lòng được.

-Có lẽ nó tìm nơi nào đó để có thể ở một mình, nhưng không hiểu sao nó lại không ở đây để xem kết quả. Thật là…

Cả hai đứa nó thôi không nói gì nữa, im lặng ngắm nhìn biển đêm thế này mà không hề hay biết mọi chuyện đã tiếp tục diễn ra, diễn ra như thể chỉ có trời biết đất biết và hai cái nhân vật trong cuộc ấy biết mà thôi.

Rồi thì sao, không đơn giản như thế khi Gia Huy nghe toàn bộ sự việc ấy khi vô tình đi ngang và dừng chân lại. Nỗi cắn rứt nào đó bắt đầu khiến cậu ấy nao núng muốn gặp ngay nhỏ Boo, không phải để xin lỗi mà sợ rằng nhỏ Boo sẽ chẳng còn đủ tĩnh táo mà trở về khu khách sạn.

Lặng lẽ, Gia Huy đi theo hướng bỏ chạy lúc nảy của Boo trong khi mọi người vẫn không hề hay biết gì cả.

Tiếng sóng vỗ mãi…


Cái âm thanh có muốn thoát khỏi cũng không thể nào thoát khỏi cả, ngay cả khi chặn cái luồng âm thanh đó bằng hai ngón tay trỏ đi chăng nữa…

Thế ai đó có muốn tìm sự yên tĩnh, sự yên bình riêng ình cũng không thể được. Sóng vẫn vỗ và lòng người vẫn rộn ràng, hương gió cuốn theo những nỗi niềm nào đó khiến ta nhẹ bớt đi nỗi buồn, nhưng sự ghê tởm nào đó vẫn vây lấy Boo, con nhỏ không thể kiểm soát được suy nghĩ của mình lúc này.

Thời gian cứ thế trôi…

Chẳng còn bao lâu nữa…

Một vài khoảnh khắc trong lịch sử “tình yêu” sẽ được ghi lại…

Nhưng tốt đẹp hay tồi tệ thì không ai có thể biết trước cả…

Trừ cái người “viết” ra định mệnh của tụi nó mà thôi…

Bạn đang đọc Lễ Cưới Trên Thiên Đàng Phần 2 của Sansan
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.