Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

4.2

Phiên bản Dịch · 1284 chữ

Nghe nói Tổng tài là đại ân nhân, thường làm việc đến ngay cả thời gian ngủ cũng không đủ. Vì sao hắn ta lại có thời gian mời cô ăn cơm đâu?

Hắn ta nói, nói chuyện với cô rất thú vị, chẳng lẽ đây chính là nguyên nhân?

Vẫn là giống như lời Mĩ Trinh cùng chị Vu Hàn, là có ý mới mời cô?

Nếu điều đó là thật, vậy cô nên làm cái gì bây giờ?

Lưu Dư suy nghĩ trăm chuyển ngàn hồi, nhưng là chỉ cần nghĩ đến việc Tổng tài có khả năng thích cô, thì tim sẽ không tự chủ được mà đập nhanh hơn.

Việc này có khả năng sao?

Tổng tài…… Thích cô? ” Làm sao vậy? Những thứ kia không hợp khẩu vị sao?” ” A?” Lưu Dư đột nhiên ngẩng đầu lên, mờ mịt nhìn người đàn ông ngồi đối diện. ” Những món kia không quen ăn sao?” Khương Khắc mỉm cười hỏi.

Cô dùng sức lắc đầu.” Không, ăn ngon lắm.” ” Vậy vì sao ăn ít như vậy?” Nhìn theo ánh mắt của anh, Lưu Dư cúi đầu nhìn phần ăn của mình, chỉ thấy miếng thịt bò bít tết nóng hổi không biết thì khi nào đã nguội lạnh. Hơn nữa, cả đĩa gần như là hoan hảo như mới lúc bê ra.

Cô trừng mắt, ăn đươc hai miếng, lại thở dài, rồi buông dĩa ăn, ngẩng đầu nhìn anh. ” Có phiền não gì, chia sẻ với anh được không?” Khương Khắc hơi nhíu mày, quan tâm. ” Trên thực tế tôi……” Cứ muốn nói lại thôi. ” Làm sao vậy? Mặc kệ có gì khó khăn, anh đều có thể giúp giải quyết, là vì công việc sao?” Anh ôn nhu hỏi han. ” Bất cứ khó khăn nào cũng có thể sao?” Cô nhìn anh không chớp mắt.

Anh không chút do dự lập tức gật đầu. ” Vì sao anh lại đối tốt với tôi như vậy?” Cô đột nhiên hỏi.

Khương Khắc sửng sốt, không nghĩ tới cô đột nhiên hỏi vấn đề này. Bất quá, đây đúng là một cơ hội để thổ lộ. ” Cảm thấy thế nào?” Miệng nhếch lên, nở một nụ cười, hỏi lại. ” A?” Lưu Dư kinh ngạc, không biết làm sao. Anh ta sao lại làm điều cô muốn tìm hiểu lại hỏi cô? ” Tôi cảm thấy…… Ân, bởi vì…… Ân……” Làm sao bây giờ, cô có phải bị chị Vu Hàn cùng Mỹ Trinh tẩy não, bằng không sao lại chỉ nghĩ đến một đáp án ‘Anh ta thích cô’ này mà không nghĩ được đáp án nào khác?

Cái lời nói mặt dày như thế, cô không mở miệng được. Mà nếu thật sự không phải là như thế, chẳng phải cô thật sự muốn đào ngay một cái động chôn mình luôn sao? ” Anh thích em, Lưu Dư.” Một lời tỏ tình mạnh mẽ, dứt khoát, nháy mắt làm cho Lưu Dư cứng họng, không nói ra lời, mặt đỏ lên. ” Sao anh có thể thích tôi?” Cô vẫn không thể tin. ” Vì sao không có khả năng?” Khương Khắc hơi nhíu mi. ” Bởi vì anh là tổng tài nha.” Cô trả lừoi một cách đương nhiên. ” Tổng tài cũng là người, chỉ cần là là người thì sẽ có thất tình lục dục, không phải sao? Đương nhiên anh cũng không là ngoại lệ.” Anh cười, nói. ” Nhưng sao lại là tôi? Tuy bề ngoài cũng không tệ lắm, bất quá nếu so với mỹ nữ vẫn còn cách xa. Nhiều lắm cũng chỉ là loại tầm tầm mà thôi……” Khương Khắc vì cách nói của cô mà cười.

Mỹ nữ trung bình? Thật không biết cô ấy thật sự tự tin hay không đâu? Bất quá điểm này thật đáng yêu, càng khiến cho anh muốn thương yêu, muốn ôm lấy, và muốn yêu cô hơn nữa. ” Tôi nói điều gì rất đáng cười sao?” Cô khó hiểu nhìn anh. ” Không có.” Khương Khắc mỉm cười lắc đầu, đôi mắt nhìn cô đầy chăm chú, ôn nhu. ” Nha.” Cô liếc mắt nhìn anh một lần, tiếp tục nói:” Tuy rằng nhân duyên của tôi không tệ lắm, bất quá với người khác phái cũng bình thường. Mà bằng của tôi chỉ là đại học liên thông, mà có cũng xem như không……” (Có thể hiểu là bằng của Lưu tỷ gần như bằng tốt nghiệp nghề cấp 3 của ta ak, có mà như không. Học chỉ để cộng điểm thi =.= ) Cô nhíu mi trầm tư một hồi lâu. Vẻ mặt buồn rầu nhìn anh. ” Tôi không thể tìm được điểm gì ở bản thân mà anh có thể thích cả.” ” Thực đáng yêu.” ” A?” ” Mỗi lần ở cùng em, anh đều cảm tấy thực vui vẻ. Chỉ cần thấy được, nghe được tiếng trò chuyện, mọi mệt mỏi trong anh đều ta biến hết cả. Biết em ở ngay gần nơi anh làm việc, anh thật yên tâm. Nhưng nghĩ đến việc có ngời nào đó phát hiện được những ưu điểm nơi em mà cố gắng theo đuổi, anh thật phiền lòng. Tuy rằng băngd cấp không cao, sở trường cũng không có, nếu só với mỹ nữ chỉ tầm tầm, nhưng anh không thể không bị ấp dẫn, không thể kiềm chế mà đem lòng yêu em.” Đôi mắt thâm tình, ôn nhu ngắm nhìn cô.

Lưu Dư không thốt nên lời, chỉ cảm thấy tim đập mạnh mẽ trong lồng ngực, như sắp nhảy ra đến nơi.

Anh ta thật sự thích cô, bởi vì khi một người nào đó đang yêu, người kia hết thảy đều là hoàn hảo. ” Tiểu Dư, lấy anh nhé?” Lưu Dư trừng mắt hết cỡ, khó tin. Này…… Là cô nghe lầm đi? ” Anh vừa mới nói cái gì?” ” Em đồng ý lấy anh chứ? Tiểu Dư.” Khương Khắc nói lại lần nữa.

Cô không có nghe lầm! Nhưng điều này có nhanh quá không? Chỉ mới 5 phút trước, anh ta vừa tỏ tình, vậy mà giờ đây đã nhảy đến giai đoạn cầu hôn? Anh ta bị điên!? ” Anh biết mình đang nói cái gì sao?” Cô hỏi.

Anh nhíu mi, sau đó cười. ” Đương nhiên biết, anh đang cầu hôn em.” Dừng một chút, anh tiếp lời:” MÀ anh cũng không điên.” Lưu Dư không tự chủ được đỏ mặt. Anh ta sao lại biết cô đang nghĩ gì? ” Nhưng anh không cảm thấy chuyện này là quá nhanh sao?” Cô do dự hỏi. ” Anh cũng không muốn em lập tức trả lừoi. Cũng không hề muốn lễ cưới phải diễn ra ngay tuần này hay tháng này, cho nên điều này sao nói là nhanh?” Khương Khắc mỉm cười.

Lưu Dư ngơ ngác nhìn anh. Thâm tâm chỉ có một ý nghĩ, đó là định nghĩa về ‘nhanh’ của hai người họ chênh lệch rất nhiều. ” Chỉ 5 phút trước anh nói anh thích tôi, rồi lại lập tức mở miệng cầu hôn. Chuyện này không chỉ là tôi mà người bình thường đều nghĩ thật nhanh. Huống hồ, anhi cũng không rõ tôi có thích anh hay không, vậy mà đã mở miệng cầu hôn, chẳng phải kỳ lạ?” Cô hít sâu, phân tích một cách bình tĩnh. ” Em không thích anh sao?” ” A?” Vì sao câu tả lời của anh ta lại luôn gọn gàng dứt khoát, không chút do dự, khiến cô nhảy dựng? ” Thích anh.”

Bạn đang đọc Lầu 2 Tổng Tài của Kim Huyên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi amycola
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 27

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.