Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Có vợ như thế, chồng còn gì mong

Phiên bản Dịch · 1624 chữ

Tống Diệp nghe Tần Huyền Khê nhắc tới hai chữ "Sư phụ" đương nhiên tò mò sư phụ của vị nữ ma tôn này sẽ là ai, liền trực tiếp hỏi, "Sư phụ nàng là ai vậy?”

Tần Huyền Khê lập tức rút ra khỏi hồi ức, mỉm cười nói: "Đó là sư phụ dạy ta biết chữ khi ta bảy tám tuổi, ta cũng đã quên tên là gì rồi!”

Nàng tự nhiên sẽ không đem chuyện sư phụ của mình là Tửu Tiên nói cho Tống Diệp.

Nếu để cho người ta biết đồ đệ của Tửu Tiên lại là Huyền Uyên ma tôn khét tiếng sẽ lại khiến cho hai giới Tiên Ma chấn động.

Đến lúc đó, nếu Tần Huyền Khê muốn âm thầm tìm kiếm hung thủ mưu sát Tửu Tiên sẽ trở nên khó khăn hơn rất nhiều.

Tống Diệp cũng nhìn ra Tần Huyền Khê không nói thật với hắn, nhưng hắn cũng không định tìm hiểu sâu hơn.

Tống Diệp liền cắt cổ trích máu gà, lại đun nóng nước lần nữa rồi mới nhổ lông.

Sau khi đã làm sạch lông, Tống Diệp còn chặt gà thành từng miếng, sau đó giao cho Tần Huyền Khê đi xào.

Sau đó, Tần Huyền Khê bắt đầu thi triển tài nghệ nấu nướng của nàng trong căn bếp nhỏ này của Tống Diệp.

Chẳng mấy chốc, một đĩa gà xào thơm nứt đã ra khỏi nồi, trong đó đã được nàng âm thầm thêm gia vị độc đáo của Tửu Tiên.

Tống Diệp ngửi thấy mùi thơm mà thán phục: "Thơm quá, không ngờ tiểu nương tử nhà ta lại có trù nghệ xuất sắc như vậy!”

"Nếm thử xem?" Tần Huyền Khê nghiêng đầu cười nói.

“Được!” Tống Diệp cầm đũa gắp một miếng thịt gà bỏ vào miệng, trên mặt bỗng lộ ra vẻ mặt không thể tin được.

Cái này... miếng thịt gà này thơm quá, hắn chưa bao giờ ăn món gà xào nào thơm như vậy.

Nếu như ở hiện đại, chỉ dựa vào món ăn này thôi cũng đã có thể mở mấy trăm chuỗi nhà hàng trên toàn quốc rồi, không hề nói quá.

Tống Diệp nhịn không được lại gắp thêm vài miếng gà cho vào miệng.

Nếu bỏ qua chuyện nàng mở miệng là nói dối thì Tần Huyền Khê thật có thể xem là hiền thê ra được sảnh đường, vào được phòng bếp!

Được vợ như thế, chồng còn gì mong!

Tất nhiên, nàng vẫn không tính là vợ của hắn!

Rất nhanh, vịt chua ngọt, gà luộc, ngỗng hầm của Tống Diệp cũng đã được làm xong, thêm cả món gà xào tuyệt diệu của Tần Huyền Khê, có bốn món ngon này, mấy người Lãm Nguyệt Tông hẳn là sẽ vô cùng hài lòng.

Sau đó, đôi phu thê quầy trà Tống Diệp và Tần Huyền Khê lần lượt bưng bốn món chính này ra ngoài, Tống Diệp còn cho bọn họ hai cái bánh vừng, đây cũng là hai cái cuối cùng rồi.

Lúc món ăn được bưng lên, hai mắt Chu Nông Sơn bỗng tỏa sáng, món hấp dẫn hắn đầu tiên đương nhiên là thịt gà xào theo phương pháp bí truyền của Tần Huyền Khê.

Hắn ta gắp một miếng thịt gà cho vào miệng, sau khi nhai một chút bỗng hai tròng mắt trợn tròn, miệng khẽ mở, tựa như nhìn thấy kỳ quan thế giới nào đó.

Lập tức, hai tay hắn ta chắp lại, hướng Tống Diệp mà bái, "Cảm tạ ông chủ, để Chu mỗ có thể may mắn thưởng thức được món gà mỹ vị nhân gian thế này!”

Với kẻ ăn hàng đỉnh cấp như Chu Nông Sơn mà nói, thưởng thức được một món ngon còn làm cho hắn cảm thấy kích động vui vẻ hơn chuyện tu vi đột phá cảnh giới.

"Thì ra món gà mỹ vị này lại là xuất phát từ tay bà chủ!"

Chu Nông Sơn lại chắp hai tay lại, hướng về phía Tần Huyền Khê vô cùng thành kính bái một cái:

Trần Hoài Âm ở một bên lườm Chu Nông Sơn, "Chỉ ăn một miếng thịt gà thôi mà, có cần khoa trương vậy không!”

Ngay sau đó, chính nàng ta cũng gắp một miếng thịt gà vào miệng nếm thử, lúc này trên mặt liền lộ ra vẻ mặt không thể tin được, trình độ kinh ngạc không thua gì Chu Nông Sơn.

Nàng ta sinh ra ở danh môn thế gia, từ nhỏ đã ăn không ít sơn hào hải vị nhưng đây là lần đầu tiên ăn được món gà ngon như vậy.

Hiển nhiên, chỉ riêng đĩa thịt gà xào đã khiến ba người Lãm Nguyệt Tông cực kỳ hài lòng với bữa ăn này.

Cùng lúc đó, Tống Diệp cũng hoàn thành được nhiệm vụ kỳ ngộ, thuận lợi thăng tiến.

"Tích! Chúc mừng người chơi [Tống Diệp] hoàn thành nhiệm vụ kỳ ngộ [Món ngon]!”

"Tích, chúc mừng người chơi nhận được phần thưởng nhiệm vụ: [Rút thẻ Yêu sủng]!"

"Phần thưởng kinh nghiệm nhiệm vụ: 20.000 điểm!"

Theo đó, trên người Tống Diệp hiện lên một đạo kim quang, đạt được 20.000 điểm kinh nghiệm mà nhiệm vụ kỳ ngộ đưa ra, hắn lại thăng cấp rồi —— kim quang thăng cấp chỉ có người chơi mới có thể nhìn thấy, mấy người như Tần Huyền Khê cùng Lãm Nguyệt Tông, so với Tống Diệp mà nói, chỉ có thể xem như NPC, cho nên bọn họ không thấy được kim quang thăng cấp trên người Tống Diệp.

Bản thân Tống Diệp cũng không nghĩ tới, một nhiệm vụ kỳ ngộ mà lại đáng giá tận 20.000 điểm kinh nghiệm, phải biết rằng nhiệm vụ hàng ngày ở tân thủ thôn này cũng chỉ vẻn vẹn có 100 điểm kinh nghiệm.

Vừa tăng lên cấp 45, giao diện người chơi của Tống Diệp liền được mở khóa một tính năng mới – Thăm Dò Cảnh Giới!

[Thăm Dò Cảnh Giới] vô cùng hữu dụng, có thể giúp Tống Diệp thăm dò tu vi cảnh giới của mỗi NPC.

Thật ra, Thăm Dò Cảnh Giới cũng là một loại bản lĩnh mà mỗi tu chân giả trên đại lục này phải tu luyện, nhưng hạn chế rất lớn, bởi vì tu chân giả cảnh giới thấp không cách nào thăm dò ra tu vi nông sâu của người cảnh giới cao hơn.

Cho nên, thượng vị có thể dò xét hạ vị, mà hạ vị không cách nào dò xét thượng vị.

Mặt khác, loại tu chân giả có tu vi cực kỳ cao thâm như Tần Huyền Khê có thể ẩn dấu tu vi của mình mà không để lại dấu vết, người bên ngoài tất nhiên sẽ không tra ra được gì.

Mà Tống Diệp thân là người chơi, thăng lên cấp 45, sau khi mở khóa chức năng [Thăm Dò Cảnh Giới], bất luận tu vi đối phương cao hay thấp, hắn đều có thể thăm dò được rõ ràng.

Tiếp đsó, Tống Diệp liền khóa chặt Tần Huyền Khê, sử dụng chức năng Thăm Dò Cảnh Giới.

Giao diện Thăm Dò Cảnh Giới lập tức hiển thị ra kết quả.

[Tần Huyền Khê: Đế Tôn Nguyên Ma Cảnh tầng thứ chín]

Đế Tôn Nguyên Ma Cảnh tầng thứ chín đã là tu vi cảnh giới cao nhất của Ma Tu Cảnh trong "Tu Chân Bách Khoa Toàn Thư".

Nhưng thật ra, trên tầng thứ chín của Đế Ma Nguyên Ma Cảnh còn có ba tầng tiểu cảnh giới.

Số người biết về ba tầng tiểu cảnh giới này không nhiều, chỉ có số ít nhân ma tu đứng ở đỉnh cao tu vi kia mới biết được.

Mà số ít người này gọi ba tầng tiểu cảnh giới đó là "Đỉnh Phong Tam Cảnh".

Ở toàn bộ Huyền Doanh đại lục, người có tu vi có thể đột phá tới Đỉnh Phong Tam Cảnh chỉ có ba vị ma tu lão tổ kia.

Mà phiền não tu hành duy nhất Tần Huyền Khê hiện tại chính là bản thân nàng cũng không biết phải làm sao mới có thể đột phá tu vi của mình đến Đỉnh Phong Tam Cảnh.

Tống Diệp hiện giờ thăm dò ra tu vi của Tần Huyền Khê rốt cục cũng đã xác định, nữ tử tự xưng là "Tần Khê Y" này quả nhiên là nữ ma tôn Tần Huyền Khê đứng thứ tư trên bảng.

Hơn nữa giao diện Thăm Dò Cảnh Giới còn hiển thị rõ ràng tục danh của nàng, tất nhiên sẽ không giả.

Tống Diệp thật sự không nghĩ tới, đối tượng đầu tiên trong đời hắn lại là nữ ma đầu trong game.

Đương nhiên, đối tượng này rất không đáng tin cậy, lúc trước nàng đã lén lút rời đi một lần rồi, tất nhiên sẽ có lần thứ hai.

Một nữ ma tôn vô cùng cao ngạo từ trong xương cốt, sao có thể thật sự sống cả đời trong cái thôn nho nhỏ này cùng hắn chứ, điểm này đương nhiên Tống Diệp hiểu rất rõ.

Nếu nàng lại tiếp tục rời đi, Tống Diệp cũng không có cách nào, dù sao đánh cũng đánh không lại, một người chơi thực lực chỉ có Thông Huyền Cảnh tầng bốn như hắn, đối mặt với cấp bậc đại BOSS cuối như Tần Huyền Khê, một chiêu liền đi đời rồi.

Huống hồ, đối phương còn gọi hắn là "tiểu phu quân", hắn há có thể ra tay với tiểu nương tử của mình, ngay cả mắng cũng không nỡ nữa mà.

Bạn đang đọc Lão Bà Nhặt Trong Game Đúng Là Nữ Ma Đầu (Dịch) của Mãi Nhục Uy Đản Hoàng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cinnie
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 5
Lượt đọc 435

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.