Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Những người sống sót (2)

Phiên bản Dịch · 2063 chữ

Dọc theo con đường mòn đi thẳng xuống núi, Đường Vũ di chuyển rất cẩn thận. Nơi này đã nằm ngoài phạm vi giám sát của lãnh địa, thỉnh thoảng sẽ có vài con ma thú lao ra đột ngột. Số 1 đã nhanh chóng tiêu diệt bọn chúng.

Phía trước khách sạn có một khoảng đất trống, nhiều lều ngủ đã được dựng lên ở đây. Nó chiếm hơn một nửa diện tích của cả quảng trường. Hiện tại, những lều ngủ này đã bị sụp đổ.

Đường Vũ đã cắt đầu con ma thú bị âm thanh thu hút, kiểm tra xem có Nguyên Tinh bên trong hay không. Không lâu sau, anh đã thu được vài viên Nguyên Tinh sáng long lanh.

“Mình luôn cảm thấy việc thu thập Nguyên Tinh từ việc giết ma thú dễ dàng hơn là lục soát thi thể của những người thức tỉnh.” Đường Vũ không biết rõ lắm về vấn đề này. Anh không biết tại sao những người thức tỉnh lại nghèo đến như thế. Những người thức tỉnh sống ở trong khu biệt thự, anh lục soát kiếm được chỉ có 100 viên Nguyên Tinh. Thật khó tin.

Sau khi dọn dẹp đám ma thú xung quanh, Đường Vũ chỉ huy Số 1 bước vào khách sạn theo sau anh ta.

Đột nhiên, một bóng đen lao ra từ trên trần nhà. Đường Vũ chưa kịp nhìn rõ gì thì đã nghe thấy một tiếng nổ lớn, kèm theo một sự chấn động mạnh. Khi lớp bụi dần biến mất, những gì hiện ra trước mắt anh là một đầu xác chết của ma thú không thể nhìn rõ hình dạng vì nó đã chết.

Đường Vũ nuốt nước bọt. Anhkhông biết nên sợ hãi con ma thú đột nhiên xuất hiện hay sợ hãi trước sức mạnh của Số 1. Số 1 quá mạnh mẽ, lỡ như hủy luôn cái khách sạn này thì cạp đất ăn luôn.

Trong lúc suy nghĩ, anh nhìn thấy Số 1 dùng hai tay siết chặt cây giáo, mũi giáo hướng lên ra sức đâm về phía xa. Đường Vũ cũng trở nên cảnh giác.

Đây chính là chế độ báo động của Số 1. Khi tiến vào trạng thái này, số 1 đã sẵn sàng bùng nổ với tất cả sức lực. Đây là dấu hiệu cảnh báo nguy hiểm đang đến gần! Dù trước đó đối mặt với ba con ma thú nhìn không dễ xử lý, nhưng số 1 vẫn có thể nhẹ nhàng xử lý.

Nhìn về hướng cảnh giác của Số 1, Đường Vũ thấy một cái bóng màu đỏ hồng dần dần hiện ra trước mắt.

...

Bên trong kho lạnh, những người sống sót thở hổn hển khi biết mình vẫn còn sống.

“Haha, chúng ta vẫn còn sống!”

“Tốt quá!”

“Chúng ta phải nhanh chóng rời khỏi nơi này!”

" Liệu con ma thú đó có còn ở bên ngoài hay không?”

Đùng!

Một tiếng động lớn vang lên, rung động mạnh mẽ như thế giống đội tháo dỡ đang làm việc ở tầng trên. Một số người sống sót loạng choạng và ngã xuống đất.

Tiếng động lớn này chỉ là khởi đầu, tiếng vỡ vụn, tiếng gầm rú vang lên không ngừng. Những người sống sót mặt mày xanh mét, họ cảm nhận mặt đất rung lắc dữ dội giống như khách sạn này sẽ sụp đổ bất kì lúc nào.

“ Chuyện gì đang xảy ra?”

" Chúng ta phải làm gì?"

Những người sống sót ngơ ngác.

Vẻ mặt của Trần Hải Bình nghiêm nghị lại, trong lòng anh đã có suy đoán. Nhưng, anh cảm thấy suy đoán đó rất khó tin.

Cơn chấn động không hề kéo dài, nó nhanh chóng yên tĩnh trở lại.

Một số người sống sót nhìn nhau, lúc trước họ nói muốn rời khỏi đây. Hiện tại, bọn họ không thể nói ra, tất cả đều sợ hãi con Ma Thú đó sẽ quay trở lại.

Lúc này, cánh cửa kho lạnh bị mở tung, một số người sống sót đều nín thở và trợn mắt nhìn lại.

...

Trong chiến trường, ánh sáng xanh đỏ và bóng tối đan xen nhau, bất cứ nơi nào đi qua, những bức tường sẽ sụp đổ và mặt đất nứt nẻ. Đường Vũ căng thẳng nhìn chăm chú vào chiến trường, anh đang định từ xa ra lệnh cho số hai tới trợ giúp, thì đột nhiên phát hiện trên sân bóng đen có ánh sáng xanh. Mặc dù, anh nhìn không thấy động tĩnh của hai bên, nhưng với tầm mắt hiện giờ của anh, khói bụi bắt đầu biến mất, trên mặt đất có nhiều vết máu màu xan, điều này nói cho anh biết là con Ma Thú này bị thương.

Bản thân là một con rối cao cấp trong việc chiến đấu, số 1 có bản năng chiến đấu cực kỳ cao. Chớp lấy thời cơ, mũi giáo quay mạnh, không khí xung quanh như đông kết lại trong tích tắc, gió cuốn lên cùng với bụi mù được lấp đầy, nó giống như một cơn lốc xoáy lao về phía trước. Một lúc sau, gió ngừng hẳn. Số 1 rút ngọn giáo lại, con Ma Thú màu đỏ đã nằm trên mặt đất, trên trán xuất hiện một lỗ thủng, một dòng máu đỏ tươi tràn ra bên ngoài.

“Cuối cùng đã kết thúc thật rồi.”

Nhìn đống hỗn độn trên mặt đất, Đường Vũ cũng thở phào nhẹ nhõm vì khách sạn không bị đổ nát mà chỉ bị vài lỗ thủng trên tường.

Có thể nói, con Ma Thú này là con Ma Thú mạnh nhất mà Đường Vũ từng gặp. May mắn thay, số 1 còn mạnh hơn. Đường Vũ có thể thấy con Ma Thú này thực sự không kém hơn số 1 về sức mạnh và tốc độ. May mắn thay, số 1 là một con rối, sức phòng thủ và sức chịu đựng của nó ở mức không thể đo lường. Nhờ vào hai điểm này, con Ma Thú mới bại trận dưới tay số 1.

Dọc theo hành lang xuống của khách sạn, Đường Vũ đi đến kho lạnh dưới lòng đất, nơi trú ẩn ban đầu được dùng để chứa thức ăn. Lúc này, cánh cửa của kho lạnh đã bị phá hủy, một đống lớn đá vụn sau cánh cửa cũng như rác rưỡi đã bị phá hủy.

Trong bóng tối mờ mịt, Đường Vũ nghe thấy tiếng thở dốc. Đó là một người sống, một người sống sót! Đường Vũ cũng sửng sốt trong chốc lát.

...

“Đó là một con người, không phải Ma Thú!”

Những người sống sót không khỏi thở phào nhẹ nhõm khi thấy hai người đi tới.

Trần Hải Bình quan sát kỹ hơn. Một trong hai người là một thanh niên mặc thường phục quá sạch sẽ, người còn lại trên thân bao phủ một bộ giáp đen, không nhìn thấy mặt, chỉ thấy có nhiều vết máu trên bộ giáp.

Vốn dĩ trong đầu anh đã có suy đoán. Vừa rồi chấn động lớn như vậy, anh cho rằng có ai đó đang chiến đấu với Ma Thú. Khi anh nhìn thấy hai người này, phản ứng đầu tiên của anh là ai đó đã giết được con Ma Thú đáng sợ kia, bất chấp việc suy đoán này rất vô lý. Con Ma Thú mạnh đến vậy, e rằng chỉ có vũ khí hạng nặng mới có thể giải quyết được, nhưng hiện tại dựa vào tình huống trước mắt mà nói, đây là tình huống có thể xảy ra nhất.

Tuy nhiên, khi nhìn thấy hai người họ, trái tim của Trần Hải Bình đã rung động trước suy đoán của anh.

Dù là người thanh niên ăn mặc sạch sẽ hay người chiến binh mặc giáp dính má. Anh không thể cảm nhận được hơi thở của bất kỳ người thức tỉnh nào từ hai người họ. Không phải người thức tỉnh và không dựa vào vũ khí hạng nặng, cho dù anh nghĩ gì thì cả hai đều không thể nào là đối thủ của con quái vật đáng sợ đó.

Chẳng lẽ khi con Ma Thú rời đi, hai người họ không có gặp được nó?

Anh đem những nghi ngờ của mình hỏi ở trong đầu.

Nghe vậy, Đường Vũ nhíu mày. “Ma thú đáng sợ? Ý của anh là con Ma Thú bên ngoài? Nó đương nhiên là đã chết rồi.”

“Chết?”

Những người sống sót nghe vậy hít một hơi thật sâu, sau đó không còn gì vui hơn khi nghe tin như thế.

Trần Hải Bình chạy ra khỏi kho lạnh và đến tầng hầm. Ban đầu, anh rất thận trọng, nhưng khi đến sảnh của tầng một, anh nhìn thấy con quái vật kia, đầy vết thương và đã mất dấu hiệu của sự sống.

Hai mắt anh tròn xoe chả biết phải nói gì.

Nhớ đến người chiến binh bí ẩn trong bộ áo giáp đang mang một cây giáo dài sau lưng, đầu ngọn giáo vẫn còn nhuốm máu. Đây chính là hình dạng ngọn giáo khớp với vết thương trí mạng trên đầu của con Ma Thú này hay sao?

“Họ thực sự giết nó?”

Trần Hải Bình nhìn lại đống hỗn độn trên mặt đất, sàn hành lang nứt toác, tường đổ sập. Nếu không có những cây cột chịu lực trong khách sạn, anh thực sự lo lắng không biết giây phút sau toàn bộ khách sạn có bị sập hay không.

Chẳng trách vừa rồi chấn động dữ dội đến như vậy. Chỉ cần nhìn cảnh tượng này, Trần Hải Bình đã biết thực lực của con Ma Thú kia đã vượt xa dự đoán của anh. Tuy nhiên, thực lực của hai người có thể giết chết con ma thú đó, không phải còn đáng sợ hơn sao?

Anh không còn cho rằng Đường Vũ chỉ là người bình thường nữa. Người bình thường làm sao có thể có loại thực lực như thế này!

Trần Hải Bình biết rằng sức mạnh của người thức tỉnh cũng được phân chia cấp bậc khác nhau.

Chính xác hơn, người được thức tỉnh sẽ hấp thu và luyện hóa lực lượng linh hồn. Khi đạt đến giá trị nhất định, họ sẽ đột phá và thể chất sẽ được cải thiện hơn rất nhiều. Giống như anh, trong số những người thức tỉnh ở nơi trú ẩn ban đầu, anh đã được xếp vào bậc cao cấp, nhưng anh ta vẫn chỉ là người thức tỉnh cấp 1 cao cấp.

Điều này có nghĩa là mặc dù sức mạnh của anh ta mạnh hơn một chút so với những người thức tỉnh thông thường, nhưng anh ta vẫn chưa đạt đến điểm quan trọng đó. Nhưng anh ta biết rằng trước kia tại nơi ẩn núp bên trong có một gã thức tỉnh cường đại đã đột phá từ cấp 2 lên cấp 3.

Chỉ có một người thức tỉnh trong toàn bộ hầm trú ẩn, ngay cả những gì anh ta đã nghe nói về, chỉ có một người thức tỉnh đã đạt đến cấp 3. Người đó đã bị chết ở làn sóng Ma Thú bên trong, nhưng Trần Hải Bình đã nhìn thấy đòn tấn công của người đó và sức công phá kia không quá mạnh giống như bây giờ.

Vì vậy, hai người đó thực sự là những người thức tỉnh mạnh hơn?

Trần Hải Bình bị sốc bởi suy đoán của chính mình. Chỉ có khả năng này mới có thể giải thích được, bởi vì sự cách biệt giữa anh và hai người kia là quá lớn. Do sự cách biệt như vậy, anh không thể nào cảm giác được khí tức thức tỉnh của hai người đó, mới làm cho anh nhìn lầm hai người họ chỉ là người bình thường.

Ngay cả khi không phải là người thức tỉnh siêu cấp, làm sao quần áo của người thanh niên đó có thể sạch sẽ như vậy? Chỉ có những người thực lực siêu mạnh mới có thể đi lại trong vùng hoang vu mà không dính một hạt bụi.

Nhất định là vậy rồi.

Bạn đang đọc Lãnh Địa Tại Mạt Thế (Dịch) của Bút Mặc Chỉ Kiện
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi dumbaxx1994
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 13
Lượt đọc 1350

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.