Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Giám thị cùng phản giám thị, tập hợp cùng chỉnh đốn và sắp đặt.

Phiên bản Dịch · 3829 chữ

Hắn chậm rãi đứng dậy đi tới cạnh cửa, đẩy cửa chính tòa nhà nhỏ lãnh chúa ra, chỉ thấy ánh nắng ngoài phòng sáng sủa, nhiệt độ không khí cũng bắt đầu lên cao rõ ràng.

Băng cứng trên mặt đất cùng tuyết đọng trong xó xỉnh bắt đầu tan từ từ như kem ly.

Dựa theo những gì nói trong thông báo kết thúc khiêu chiến Lẫm Đông, những vấn đề mà kỳ khiêu chiến này để lại sẽ dần biết mất trong vòng hai tiếng.

Hắn thử thăm dò đi về trước một bước, phát hiện tính chất của những tầng băng kia đã sinh ra thay đổi, không hề lạnh lẽo và trơn trượt, chúng vẫn đang tan đều.

Hiện giờ Tông Thận đã có thể lựa chọn đổi điểm tích phân, cũng có thể ra ngoài bình yên.

Đổi điểm tích phân sẽ liên tục trong 24 giờ, tài nguyên cùng vật phẩm hắn có trong tay lúc này đều rất sung túc.

Nhu cầu đổi điểm tích phân không hề vội vàng như những lãnh chúa khác.

Cho nên hắn quyết định tới phía Bắc lãnh địa một chuyến tụ họp với đám người Luna.

Sau đó lại tới khu sinh sống một chuyến, bàn giao với Mariel một vài công tác phát triển sau khi điều chỉnh.

Thuận tiện triệu tập người, hắn muốn Bắc tiến, vào núi!

Sau khi có quyết định, Tông Thận xoay người dặn dò hai tỷ muội Madeline cùng Mapel đang đứng chờ lệnh sau lưng hắn.

“ Hiện giờ các ngươi xuất phát tới khu sinh sống, có lẽ Mariel đang ở nơi đó.”

“Đưa lá cờ này cho nàng, dặn nàng mau chóng treo lá cờ này lên.”

“Chỉ cần treo ở chỗ gần phía Đông là được.”

Tông Thận lui lại hai bước, vừa nói vừa lấy cờ ma pháp của bang Bosch (màu tím) từ trong ô chứa đồ tùy thân ra giao cho Madeline.

Madeline đeo chiến cung Sừng Bọ Cạp ở sau lưng, hai tay nâng lá cờ đã bị cuốn lại, gật nhẹ với vẻ trịnh trọng.

“Ta đã hiểu đại nhân, ta cùng tỷ tỷ tới khu sinh sống luôn đây.”

Madeline dẫn đầu đáp, sau đó Mapel cũng tiến về phía trước một bước đặt tay lên lá cờ.

“Bọn ta sẽ truyền đạt ý của ngài đầy đủ không sót một chữ, cũng giao tận tay lá cờ này giao cho Mariel đại nhân.”

Tông Thận bình tĩnh gật đầu, dựa theo tốc độ đi bộ của hai tỷ muội thì đi từ nơi này đến khu sinh sống cần chừng hơn 20 phút mới tới được, nếu như chạy với tốc độ cao nhất thì còn có thể tiết kiệm được vài phút.

Nhưng mà không sao hết, đây không phải chuyện gì quá là gấp gáp.

Treo cờ ma pháp của bang Bosch chủ yếu là để chuẩn bị cho việc đón lưu dân tới từ bang Bosch.

Căn cứ vào thời gian mà Nam tước Bezos nói trước đó để tính, có lẽ nhóm lưu dân này sẽ đến lãnh địa vào khoảng thời gian từ chập tối hôm nay đến buổi sáng ngày mai.

Người phụ trách đưa người tới là thuộc hạ tâm phúc của Bezos, nên treo lá cờ lên sớm để tránh hiểu lầm.

Hai tỷ muội khom người cáo lui, đi lướt thẳng qua người Tông Thận, bước nhanh về phía phía Đông Nam lãnh địa.

Tông Thận nhìn hai tỷ muội rời đi, sau đó mới quay người đi đến bên cửa tòa nhà nhỏ của lãnh chúa.

“Rice Ulyses.”

“Nếu như còn thở được thì đưa ta tới phía Bắc lãnh địa, ở chỗ cách chừng 4 đến 5 cây số.”

Hắn dựa vào bên cạnh cửa chính, hô lên với giọng có hơi trầm thấp.

“Tuân mệnh, đại nhân.”

Giọng nói trầm thấp âm u của Rice già yếu kia từ truyền đến trong đại sảnh.

Khi ánh sáng màu xanh xám lóe lên thì một cánh tay như cành cây khô khoác lên cánh tay của Tông Thận.

Ngay sau đó không gian biến hóa, như là cưỡi ngựa xem hoa, bọn họ xuất hiện ở nơi cách năm cây số lãnh địa về phía Bắc.

Tông Thận giương mắt nhìn xung quanh, phán đoán vị trí thông qua ma trận phòng ngự bên trong lãnh địa.

Tháp tiễn phòng ngự bên trong ma trận đều cao mười mấy mét, thậm chí là cao hai ba mươi mét, những ma trận phòng ngự phân bố ở bên trong lãnh địa này gần như là trở thành kiến trúc mốc để thành phán đoán vị trí khu vực.

Ngoài ra những kiến trúc sử thi và kỳ quan không trọn vẹn cao tới trăm mét kia cũng như thế.

“Tiếp tục, tốc biến tới chỗ ở phía Bắc kia,”

Tông Thận nhìn một vòng, trong lòng đã phán đoán ra được, có thể thấy được vị trí hiện giờ của đám người Luna bằng mắt thường.

Cụ bà Rice cũng nghiêm túc, sau khi hai mắt híp lại xác định phương vị không gian thì loé lên một cái đi thẳng tới mục đích.

Khi đám người Tông Thận đến, nơi này đã tụ tập hơn hai mươi chiến sĩ, cộng thêm Vereesa, Luna, Doris cũng đều có mặt ở hiện trường.

Tầng băng xung quanh đây đã bị các nàng đục ra mấy cái lỗ.

Những lỗ hổng này phân bố rải rác, hỗn loạn ở trong khu vực có phạm vi một cây số.

Vị trí của đám người Luna ở giữa khu có lỗ hổng.

“Đại nhân, ngài đến rồi.”

“Đại nhân, bọn ta đã loại bỏ hết tất cả Mắt Rắn Độc.”

“Những Mắt Rắn Độc đối với bọn ta thì đều là bị che giấu dưới tầng băng, cho nên cần phá băng trước thì mới đánh tan được bọn chúng.”

Luna, Vereesa, Doris gần như là cùng khom người, ngươi một lời ta một câu báo cáo tình huống.

Vu thuật giám thị như thế này là có thể bị kỹ năng ma pháp đánh tan.

Cho nên người mà bọn họ điều động tới gần như đều là pháp sư, đại bộ đội vẫn còn ở trong khu sinh sống.

Tông Thận nở nụ cười nhạt, sau khi nhìn cả ba người bọn họ thì mới nhìn về phương bắc nơi xa, đồng thời ở trong lòng hỏi mô đun công lược.

“Ở vùng gần lãnh địa còn có Mắt Rắn Độc không?”

“Liệu có phải yêu tinh đã phái tiểu đội ẩn nấp ở gần đây không?”

Tông Thận sắp xuất chinh thế nên hiện giờ phải thực hiện phản chế với giám thị mà yêu tinh bố trí mới được.

Nếu không hắn không tài nào yên tâm dẫn quân Bắc thượng lên núi tìm kiếm sào huyệt Sư Thứu.

(Ở chỗ nằm ở phía Tây lãnh địa, cách vị trí hiện giờ của ngươi 6,9 cây số và 6. 73 cây số đều có một Mắt Rắn Độc, ở phía Tây Nam lãnh địa cách vị trí bây giờ của ngươi 12, 6 cây số còn có một Mắt Rắn Độc.

Vốn là có một anh hùng yêu tinh dẫn theo hai tiểu đội trinh sát yêu tinh bồi hồi ở quanh đây, nhưng sau khi Mắt Rắn Độc ở đây bị phá thì bọn chúng đã bị Vua Yêu Tinh triệu hồi)

Tông Thận nhìn gợi ý của công lược xong thì nhìn về phía Vereesa.

“Các ngươi đều tới khu sinh sống chờ ta đi, lái người máy chịu nặng mà đi, thế thì sẽ về mau chút.”

“Vereesa ngươi ở lại.”

Hắn nhanh chóng dặn dò, đồng thời điểm danh để Vereesa ở lại.

Mặc dù đám người thấy có hơi thắc mắc vẫn ngoan ngoãn làm theo.

Doris lấy người máy chịu nặng ra, bắt đầu triệu hồi các chiến sĩ đang phân tán, Luna cưỡi báo đen lính gác cười nhạt nhìn Tông Thận.

Rice Ulyses cũng sử dụng tốc biến tự giác chạy đến phía sau khoang chứa hàng của người máy chịu nặng.

Vereesa nắm chặt dây cung của chiến cung, vẻ mặt lạnh tanh không biết suy nghĩ cái gì.

Lúc này Tông Thận mới nói.

“Vereesa, ngươi sử dụng kỹ năng Triệu Hồi Giác Ưng của chiến cung, hai ta ngồi Giác Ưng đi xử lý nốt số Mắt Rắn Độc còn lại.”

“Ở phía Tây và phía Tây Nam của lãnh địa còn vài Mắt Rắn Độc, nhất định phải phá hủy hết chúng nó mới được.”

“Tốc độ cưỡi Giác Ưng tương đối nhanh, cũng không cần tiêu hao MP như tốc biến.”

“Xử lý xong những Mắt Rắn Độc này thì chúng sẽ về khu sinh sống luôn.”

Những gì hắn nói là tình hình thực tế, Giác Ưng Thú đúng là thú cưỡi trên không thay cho đi bộ khoảng cách ngắn tốt, coi như là có lời hơn tốc biến.

Hơn nữa Tông Thận ngoài là một chiến sĩ hệ bạo lực thì còn là một pháp sư hệ Lôi.

Những độ bền của Mắt Rắn Độc kia cũng không cao, sử dụng Lôi Quang tiễn là có thể phá được thoải mái.

Cho nên để Vereesa triệu hồi Giác Ưng đưa hắn cùng đi là lựa chọn thích hợp nhất.

Nghe lời mà Tông Thận nói, Vereesa nhún vai, đeo chiến cung lên trên người.

“Ta đã biết, đại nhân”

“Ta cái triệu hồi Giác Ưng đây.”

Nàng lui về phía sau mấy bước, bảo đảm vị trí trước người đủ để chứa chiến thú Giác Ưng.

Dù sao Giác Ưng cũng là thú cưỡi trên không nổi danh như Sư Thứu, Long Ưng.

Có thể cho hai người cưỡi, đã từng là chiến thú trên không thường thấy nhất trong tộc Tinh Linh.

Sau khi kích hoạt kỹ năng triệu hồi, một điểm kỳ dị không gian lâm thời bỗng nhiên xuất hiện, chiến thú Giác Ưng hình thể to lớn vung lông cánh màu chàm nhảy ra.

Nó xòe hai cánh, cho người ta chút cảm giác che khuất bầu trời, cơ bắp dưới cánh mạnh và khỏe khoắn gồng lên, làm cánh vỗ chầm chậm, lơ lửng nơi cách đất hai ba mét, ổn định thân hình.

Gió mạnh cánh nó quạt ra đập vào mặt, làm người ta cảm nhận rõ ràng được lực lượng của nó.

Giác Ưng Thú được triệu hồi ra từ chiến cung chỉ có thể tồn tại 20 phút, cho nên cần chú ý tới thời gian tồn tại của nó.

Sau khi Giác Ưng Thú ổn định thân hình, Vereesa nhảy lên một cái, duỗi tay nắm lấy chân trước của nó.

Coi đây là điểm chống đỡ, thân eo mềm mại nhướn lên, thuận thế leo lên trên lưng Giác Ưng Thú, duỗi tay vỗ nhẹ cái cổ được phủ đầy vảy lông cứng cựng của nó, vẫy tay với Tông Thận.

“Đại nhân, mau lên đây đi.”

Tông Thận thấy thế cũng hơi chạy lấy đà hai bước, hai chân bỗng giậm một cái, tạo ra hai hai dấu chân trên tầng băng hơi tan sau khi lẫm đông kết thúc.

Sức bật của hắn cực mạnh, thậm chí không cần tiếp sức cũng đã nhảy lên trên lưng chiến thú Giác Ưng ở cách mặt đất hơn ba mét, cưỡi vững vàng.

Tông Thận duỗi ra hai tay khoác nhẹ lên vòng eo mảnh khảnh kia của Vereesa.

Hai người tiếp xúc thân mật khiến người Vereesa khẽ run lên, nhưng rất nhanh đã khôi phục bình thường.

Đây là lần thứ hai nàng cùng Tông Thận cùng cưỡi Giác Ưng bay, mối quan hệ lúng túng cộng thêm sự tiếp xúc gần gũi và tác dụng của giá trị độ trung thành max, đều khiến Vereesa cầm lòng không đặng tim đập thình thịch.

Phản ứng như vậy là bắt nguồn từ thân thể cùng bản năng, nàng không khống chế được.

Cảm nhận được Tông Thận ở sau lưng đã ngồi vững vàng, Vereesa vươn tay trái ra vỗ cổ Giác Ưng, ra hiệu cho nó cất cánh, bay về phía Tây.

“Chiếp!”

Nương theo một tiếng hót vang to rõ, chiến thú Giác Ưng đập cánh, vỗ cánh bay.

Lúc này, trong núi rừng ở phía Bắc lãnh địa, ở bên trong bộ lạc Yêu Tinh ở gần di tích nơi đóng quân của liên quân cổ xưa.

Vua Yêu Tinh đang ngồi xếp bằng ở bên trong nhà cỏ mái vòm của bộ lạc. Trước người của nó, mấy yêu tinh Shaman đầu đội tế quan lông chim đang quơ trượng ngắn và tô tem tiến hành làm phép.

Những Shaman này chiếu cảnh tượng giám thị của Mắt Rắn Độc ra trước mặt Vua Yêu Tinh.

Trong hơn 20 phút về trước, những Mắt Rắn Độc mà bọn chúng bố trí ở xung quanh mục tiêu đã bị phá hỏng từng cái một.

Lúc này Vua Yêu Tinh nghiêm mặt lại, con ngươi màu vàng nâu của nó như rắn độc máu lạnh vậy, tỏa ra ánh sáng trông còn ác độc hơn đôi mắt đỏ của yêu tinh bình thường.

Ở trong cảnh tượng mà Mắt Rắn Độc truyền về, đám người Vereesa đang đi lơ lửng.

Hơn nữa còn là bước đi lơ lửng quỷ dị, cũng không phải là ma pháp có hiệu quả lơ lửng như Phiêu Phù Thuật, Khinh Thân Thuật.

Khi Vua Yêu Tinh nhìn thấy những nữ pháp sư có vẻ ngoài đoan trang, thanh tú như Vereesa, Luna, Doris thì càng muốn có được.

Cặp mắt của nó càng mở càng lớn, nơi khóe miệng có nước miếng chảy ra.

Mãi cho đến khi phần lớn Mắt Rắn Độc đều vỡ vụn, hình chiếu biến mất thì sắc dục trên mặt của nó mới biến mất một chút.

Cuối cùng yêu tinh thì vẫn là yêu tinh.

Hỗn loạn, hoang dâm, tà ác, vô trật tự mới là thiên tính của bọn nó.

Cho dù là Vua Yêu Tinh, một thủ lĩnh bộ lạc có trí tuệ không thấp thì cũng không ngoại lệ.

Vẻ ngoài cùng dáng người của đám người Vereesa đều là tuyệt vời, đây là sự hấp hẫn trí mạng dành cho Vua Yêu Tinh.

Nó rất lý trí, nhưng mà cũng tràn ngập dục vọng.

Càng không đến mức giống những con dã thú trí tuệ thấp như những yêu tinh bình thường kia, động tí là phát tiết.

Nhưng con người mỹ mạo cùng duệ tộc giống người như thế đều sinh ra sức hấp dẫn trí mạng với nó.

Có thể làm cho bản năng sinh sôi trong huyết mạch của nó rục rịch muốn trỗi dậy.

Lần này, sức hấp dẫn của lãnh địa Tông Thận đối với nó cũng trở nên lớn hơn.

Vì cố tránh cho tiếp xúc chính diện, sau khi Mắt Rắn Độc thứ nhất bại lộ thì nó đã để Shaman phát thông tin bằng vu thuật, triệu hồi anh hùng yêu tinh đang dẫn đội và hai đội trinh sát yêu tinh.

Lãnh địa của đối phương ở đó, chỉ cần bị bọn chúng để mắt tới thì sẽ không chạy được.

Khi Vua Yêu Tinh định thần thì cảnh tượng của hình chiếu chỉ còn lại có ba, cũng đều là Mắt Rắn Độc lác đác được bố trí ở những hướng khác.

Nhưng mà ba Mắt Rắn Độc này cũng không thoát được bao lâu, nó trơ mắt nhìn hai người cưỡi chiến thú Giác Ưng phá hủy hết ba Mắt Rắn Độc còn lại.

Tông Thận võ trang đầy đủ, cầm một quyển sách pháp thuật rất dày bắn ra Lôi Quang tiễn phá vỡ Mắt Rắn Độc cuối cùng, đây chính là cảnh tượng cuối cùng mà Vua Yêu Tinh nhìn thấy.

Tất cả hình chiếu đều bị phá hủy, không có một cái nào thoát được.

Năng lực phản ứng của đối phương vượt qua dự liệu của nó, dù là từ tình huống đã biết, hay là kinh nghiệm của nó thì chúng đều đang truyền lại cho nó một tin tức.

Đó chính là, những con người này không dễ chọc!

Những yêu tinh Shaman ở bên trong nhà cỏ mái vòm kia phát ra tiếng thở dốc ồ ồ.

Nơi này là trung tâm của bộ lạc Yêu Tinh, cũng là chỗ ở bình thường của Vua Yêu Tinh.

Yêu tinh cũng làm gì để ý tới kiến trúc học và mỹ quan gì, trang trí trong nhà có thể hình dung bằng bốn từ “một nghèo hai trắng”.

Trong phòng có một lửa trại được chất thành từ đá núi hình tròn, những viên đá núi kia đều bị than lửa đốt cháy đen.

Trong đó còn có một vài khúc gỗ bị đốt một nửa cùng với những khúc xương màu đen xám.

Ngoài lửa trại thì cũng chỉ có một vài bàn ghế làm bằng gỗ gồ ghề.

Còn có một chiếc giường giản dị được trải đủ loại da lông động vật.

Trên mặt đất trải một chút cỏ khô khô ráo, cản lại nước sương ngưng đọng sớm tối trong vùng núi, cố gắng giữ sự khô ráo ở trong nhà gỗ mái vòm.

Tổng kết lại chính là hai chữ, nguyên thủy!

“Kêu Downthroat tới gặp ta…”

Vua Yêu Tinh im lặng một hồi, rồi nói bằng ngôn ngữ của bộ lạc Yêu Tinh.

Tâm trạng của nó không còn bình tĩnh nữa, giọng nói cũng nặng nề như tiếng gầm thét thấp của dã thú.

Sau khi nó truyền lệnh thì đám yêu tinh Shaman ở một bên thi nhau đứng dậy, rời khỏi nhà cỏ mái vòm.

Tông Thận cùng Vereesa rất nhanh đã phá xong ba Mắt Rắn Độc còn lại.

Còn tiện thể cưỡi Giác Ưng Thú vờn quanh trên không của lãnh địa tuần tra một vòng.

Xác nhận được tám ma trận phòng ngự xung quanh lãnh địa vận chuyển bình thường.

Hiện giờ cánh Bắc lãnh địa đã được dựng một tháp trinh sát cấp 4, đây là kiến trúc hoàn chỉnh mà Mariel đã đặt sau khi nhận được lời của Tông Thận.

Có sự tồn tại của tháp trinh sát này, phương Bắc của lãnh địa sẽ có được năng lực phòng ngự kín kẽ hơn.

Còn những phương hướng khác thì chỉ đành giao cho những chó tuần tra ma năng cấp 3, cấp 4 kia.

Phương thức tuần tra động thái của những con chó máy móc ma năng có kèm ma pháp trinh sát này, có thể bù đắp được sự khuyết thiếu về trinh sát tiềm hành ở những hướng khác.

Sự mơ hồ của thời tiết nắng ráo, nhiệt độ thấp trong rét lạnh đã không còn tồn tại.

Chỉ có tầng băng trên mặt đất là vẫn bắt mắt, nhưng trong khoảng thời gian này cũng đã tan đi rất nhiều.

Khi Vereesa điều khiển chiến thú Giác Ưng chở Tông Thận đi tới khu sinh sống, tất cả mọi người đều đã rời khỏi nhà dân cùng nhà đá.

Bởi vì do đã dọn tuyết hai lần, cộng thêm tác dụng mà tường chắn gió đã phát huy trong gió tuyết, đã khiến cho độ dày của tầng băng ở khu sinh sống mỏng hơn ở nơi khác.

Tương ứng, tốc độ tan của nó cũng nhanh hơn một chút.

Giác Ưng hót lên đáp xuống từ trên trời, cánh chim to lớn dấy lên gió mạnh, thổi tung bay lọn tóc của những chiến sĩ đang chờ lệnh.

Lẫm đông đã kết thúc, những tầng băng dưới chân này đã không còn rét lạnh nữa, chúng bóng loáng.

Tông Thận nhanh nhẹn nhảy từ trên lưng Giác Ưng Thú xuống trước mặt các chiến sĩ.

Tất cả chiến sĩ đều đã cởi trang phục chống lạnh, giày lông thỏ cùng hộ thối.

Những vật phẩm chống lạnh này đã bị Mariel thu về rồi.

Tông Thận đứng tại chỗ, cởi áo choàng tấn công cùng áo khoác làm bằng da gấu xuống, lại cởi giày cùng hộ thối xuống, lập tức cảm thấy cả người nhẹ hẳn toàn.

Hắn vặn cổ, hoạt động chân tay một chút ở nguyên chỗ, chờ hắn hoạt động xong thì Vereesa cũng đã về đơn vị.

Đây là lần đầu tiên các chiến sĩ tập kết sau khi khiêu chiến Lẫm Đông qua đi.

Bao gồm những pháp sư ở trong cung điện ma pháp lâu ngày, cũng đều đến đông đủ cả.

Tông Thận đứng thẳng người, kéo mặt nạ che của chiến mũ kỵ sĩ bạch ngân lên trên đỉnh trán, để lộ mặt mình.

Ánh mắt hắn đảo qua mỗi người, một trăm, hai trăm chiến sĩ xếp thành đội ngũ đúng là có mấy phần khí thế.

Cuối cùng hắn nhìn về phía Howey, lấy huy hiệu của thương nhân đi đường xa ra ở trước mặt tất cả mọi người, vẫy tay với Howey.

“Howey, ngươi qua đây.”

Nghe thấy hắn gọi, Howey vội vàng cất bước tiến lên, đi tới trước mặt Tông Thận quỳ một chân trên đất, cúi đầu, nhìn mũi ủng của Tông Thận, bày tỏ cung kính.

“Đại nhân của ta, Howey xin chờ mệnh lệnh của ngài.”

Hắn khẽ nói, thái độ không có gì để bắt bẻ được, không hổ là người đã từng hầu hạ tiểu quý tộc.

Nhưng mà thật ra Tông Thận cũng không thích lễ tiết như thế, ở trong giai đoạn hiện giờ hắn càng coi trọng hiệu suất hơn, mà không phải những thứ hoa hòe lòe loẹt có hoa không quả kia.

“Ngẩng đầu, ta sẽ ban tấm huy hiệu này cho ngươi.”

Tông Thận cao giọng nói.

Đồng thời vươn bàn tay nắm chặt huy hiệu.

Howey cũng lập tức ngẩng đầu lên.

Hai tay giơ lên, nhìn Tông Thận đặt huy hiệu ở trong tay của hắn.

Là anh hùng dưới trướng lãnh chúa, đương nhiên hắn có thể xem xét thuộc tính.

Khi ánh mắt của hắn liếc tới huy hiệu kia thì lập tức xuất hiện thông báo thay đổi độ trung thành.

Tông Thận cũng không thấy bất ngờ vì điều này.

Tặng quà là cách nhanh nhất để tăng độ trung thành.

Sau khoảng thời gian ở chung này, độ trung thành của hắn đã đạt tới 88 điểm, huy hiệu này lại tăng thêm mười điểm.

Bây giờ cách đạt tới Max chỉ còn thiếu 2 điểm.

“Cảm tạ sự ban thưởng của đại nhân!”

“Howey chắc chắn sẽ vì ngài…”

Hắn còn chưa nói hết lời thì đã bị Tông Thận phất tay cắt ngang.

Bạn đang đọc Lãnh Chúa Cầu Sinh: Từ Tiểu Viện Tàn Tạ Bắt Đầu Đánh Chiếm (Dịch) của Trung Hoa Tiểu Thiết Tượng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hoangson0311
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 21

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.