Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hoàn Cảnh Đại Lục

Tiểu thuyết gốc · 1863 chữ

Nghe Huyết Băng nói thế, gương mặt xinh đẹp khả ái của Lâm Linh Tuyết lộ ra biểu tình đáng thương:

- Biểu ca xấu xa, người ta bị như thế mà huynh còn cười nữa. Đồ đáng ghét tận cùng mà, hừ hừ....

Huyết Băng lúc này mới ngừng cười, nói:

- Thôi được rồi, muội định ăn vạ đến bao giờ nữa, đụng người ta còn chưa xin lỗi kìa.

Nói đoạn, hắn quay sang Lãng Tử Vô Tình và Phạm Ngọc Chi, cúi người xin lỗi:

- Thật ngại quá hai vị, biểu muội nhà ta làm trò cười rồi. Lúc nãy muội ấy đụng trúng hai người thật xin lỗi.

Nói xong, Huyết Băng nhìn sang Lãng Tử Vô Tình với vẻ mặt hiếu kỳ. Ngay cả Lâm Linh Tuyết đang ngồi ăn vạ dưới đất cũng thế. Nhìn Lãng Tử Vô Tình một hồi, Lâm Linh Tuyết đỏ mặt, "Ah" một tiếng đứng lên trốn sau lưng Huyết Băng, nhưng vẫn lén lén ló mặt nhìn hắn:

Thật mà nói thì bộ dạng của Lãng Tử Vô Tình lúc này cũng thật khó để làm người ta không hiếu kỳ và tức cười. Trên thân hắn không mặc y phục mà chỉ là những cái vỏ cây kết lại thành chiếc khố che đi những bộ vị yếu hại, để thừa ra cơ ngực săn chắc cùng làn da mạch đồng khỏe mạnh. Cách nhìn của hai người không khác gì Phạm Ngọc Chi lúc đầu, điều đánh giá hắn là "người rừng". Lãng Tử Vô Tình cũng mạc kệ họ đánh giá mình như thế nào, thấy Huyết Băng ăn mặc trang nhã, ra dáng một công tử giàu có nhưng không kiêu ngạo, ngược lại rất khiêm tốn nên khó tránh khỏi bước đầu có thiện cảm với Huyết Băng. Nghe hắn nói xin lỗi, Lãng Tử Vô Tình vội nói:

- Không có gì, không có gì, cũng là do lỗi chúng ta không nhìn kỹ bước vào làm cô nương phải té ngã, ta thật có lỗi quá.

Từ nãy giờ, Phạm Ngọc Chi là người yên lặng nhất bỗng cất tiếng hỏi, trong giọng nói xen lẫn niềm kinh hỷ:

- Huynh có phải là Huyết Băng, con trai của Triệu bá bá.

Huyết Băng cũng cất tiếng chào:

- Chào Phạm cô nương, ta nghe phương danh cô đã lâu nay mới được hạnh ngộ, quả thật trăm nghe không bằng một thấy, người thật còn đẹp hơn nhiều so với lời đồn đại. Khó trách làm Bạch Lão Hổ say đắm như vậy.

- Triệu đại ca đừng đùa tiểu muội nữa, chính vì Bạch Lão có ý tứ như thế nên khiến muội phải ngày đêm trốn tránh, ngay cả nhà cũng không về được.

Hai mắt Phạm Ngọc Chi lộ rõ vẻ ưu sầu. Huyết Băng thấy nàng như thế cũng lộ rõ vẻ thương cảm, nói lời thật lòng:

- Mặc dù Vạn Lôi Thiên Cung là hào môn giàu có, nhưng khi vào đó phúc họa khó lường trước được. Phạm cô nương có ý nghĩ như thế là khó tránh khỏi,...

Lúc này, Lâm Linh Tuyết đang trốn sau lưng Huyết Băng. Nhìn biểu ca nói chuyện thân mật với cô gái xinh đẹp nên cảm thấy xót xa. Lại hiếu kỳ với cô gái lạ mặt kia nên kéo kéo áo Huyết Băng hỏi:

- Biểu ca, hai người này là ai vậy.

Huyết Băng quay lại, nhẹ véo chiếc mũi nhỏ xinh của nàng, cười bảo:

- Sao không trốn luôn đi, vị cô nương này là con gái của Phạm thương nhân nổi tiếng trong hành chúng ta đấy.

Rồi hắn quay sang Lãng Tử Vô Tình và Phạm Ngọc Chi giới thiệu:

- Hai vị, đây là biểu muội của ta, tên là tiểu Tuyết, rất là hiếu động, hai người thông cảm. Àh, vị huynh đài đây còn chưa biết danh tính.

Phạm Ngọc Chi chỉ điềm đạm cười. Còn Lãng Tử Vô Tình nãy giờ chỉ đứng nghe họ nói chuyện, hiện giờ nghe Huyết Băng nhắc đến gã mới lên tiếng:

- Tại hạ họ Vương tên Lãng, người khác gọi ta là Lãng Tử Vô Tình. Còn huynh là....

- Tại hạ là Triệu Băng, cha mẹ thường gọi ta là Huyết Băng.

Trả lời xong, Huyết Băng đứng lẩm bẩm:

- Vương Lãng, Lãng Tử Vô Tình, họ Vương. Trong thành cũng nhiều nhà họ Vương mà sao chưa từng nghe Vương Lãng vậy kìa.... kỳ lạ....

Rồi hắn quay sang nhìn Lâm Linh Tuyết, ý tứ muốn hỏi: "Muội có nghe ai tên là Vương Lãng chưa ?". Lâm Linh Tuyết như thấy được hắn nghĩ gì nên ngượng ngùng trả lời:

- Huynh đừng nhìn muội, người ta suốt ngày chỉ ở nhà phụ giúp cậu thôi chứ có đi đâu mà biết.

Phạm Ngọc Chi thấy họ nghi hoặc, bèn nói:

- Hắn là người ngoài thành, ta gặp hắn trong "rừng mưa". Sở dĩ ta vô đấy là do lúc trốn khỏi tay của Vạn Lôi Thiên Cung bị lạc vào đấy.

Lãng Tử Vô Tình nghe ba người bàn tán về mình nên nói:

- Tại hạ là người ngoài thành, sống ở vùng quê nghèo cách đây rất xa. Ta lặn lội vượt rừng đến đây là muốn tham quan cảnh sống nơi đây và học tập chút kinh nghiệm hy vọng có ngày tu vi tăng cao.

Mặc dù không hiểu hai từ "tham quan" mà Lãng Tử Vô Tình nói là gì. Nhưng nghe hắn nói là đến để tìm cơ duyên tu luyện, Huyết Băng tỏ ra hứng thú nói:

- Hóa ra Lãng huynh cũng đến nơi đây tu luyện àh. Huynh đã biết hoàn cảnh nơi đây chưa.

Lãng Tử Vô Tình cười khổ:

- Ta vừa mới đến Tu Sĩ Thành này, ngay cả y phục còn chưa mua nữa thì làm sao hiểu được tình hình nơi đây chứ.

Huyết Băng gật gù:

- Ra là thế. Thôi vậy, chúng ta gặp nhau là có duyên với nhau. Ta và biểu muội cũng định đi và "rừng luyện" để tìm chút cơ may có hai người đi cùng càng thêm vui. Mà chắc huynh đi đường xa cũng đói rồi, vào đây tìm chút gì lót dạ, sẵn mua y phục cho huynh luôn. Vào đi, ta mời khách.

Lãng Tử Vô Tình cũng không ngại ngần gì, có người mời mà ngu gì không đồng ý. Thế là bốn người vào Thực Vi Tiên, tìm một bàn trống mát mẻ cạnh cửa sổ lại ít tiếng ồn ngồi xuống. Huyết Băng gọi điếm tiểu nhị lại, bảo đem một bình rượu và vài món ăn lên. Sau đó nhét vào tay y mười lượng bạc bảo đi mua một bộ y phục vừ người Lãng Tử Vô Tình. Tiểu nhị bao giờ thấy người hào phóng như thế, vừa ra tay đã mười lượng, liền vâng vâng dạ dạ đi ngay. ( Kẻ_Vô_Tình: ở đây ta chú thích một chút, do kiến thức hạn hẹp nên các vị độc giả thông cảm và cho phép ta chỉ dùng một loại tiền tệ là "lượng". Bởi vì hệ thống ngân hàng của YY chúng ta sử dụng ngân lượng làm tiền tệ nên ta thấy sài lượng là thích hợp nhất. ^^). Sau đó có người đem rượu và thức ăn đến. Huyết Băng rót ra hai ly rượu đưa Lãng Tử Vô Tình một ly rồi nói:

- Ly này ta kính huynh, xem như là tẩy ttần chào mừng huynh đến với Tu Sĩ Thành.

Lãng Tử Vô Tình cũng cầm ly, hai người uống cạn. Xong Lãng Tử Vô Tình nói:

- Huyết Băng huynh là người nơi đây, tại hạ từ xa đến không hiểu tình hình, mạo phép xin huynh diễn tả để ta được rõ.

Huyết Băng gật đầu, bắt đầu giới thiệu lại Tu Sĩ Thành cho Lãng Tử Vô Tình nghe:

- Tu Sĩ Thành này là nơi dành cho tu sĩ tu luyện. Nơi đây cũng là nơi phồn vinh nhất Đại Lục YY. Ở đây linh khí tràn ngập, tài nguyên phong phú nên được rất nhiều tu sĩ ưa chuộng, tìm đến để tu luyện. Trong thành có năm đại môn phái lớn lần lượt là: Thánh Đạo Tông, Hắc Ám Chi Địa, Vạn Lôi Thiên Cung, Dâm Ma Tông và Ngạo Thiên Tông. Thánh Đạo Tông là môn phái đứng đầu đại lục, tiếng tăm vang dội gần xa, tông chủ là lão tiền bối Diệp Mặc _ người có uy quyền nhì Đại Lục này (quyền nhất là lão quái nhân, lão ass ai ai củng biết ^^). Thánh Đạo Tông sẽ là nơi lựa chọn hàng đầu của tu sĩ vì nơi đây giàu tài nguyên, dễ tu luyện. Mặc khác tông chủ ở cấp độ Nguyên Anh đỉnh phong gần lên Hợp Thể sơ kỳ thì còn ai dám động đến người của Thánh Đạo Tông chứ. Kế đến là Hắc Ám Chi Địa, nơi đây huyền bí nhất Tu Sĩ Thành. Là nơi tập hợp nhiều tu sĩ có thiên phú cao đến tu luyện, đồng thời Hắc Ám Chi Địa còn là môn phái bảo vệ an ninh của Tu Sĩ Thành. Những tu sĩ gây náo loạn sẽ bị chấp pháp đội Hắc Ám Chi Địa trừng phạt. Lý do danh vọng của Hắc Ám Chi Địa lớn mạnh như thế, có lúc còn vượt cả Thánh Đạo Tông nghe đâu là do thánh chủ Xoăn đã thoát khỏi phàm trần, bước lên hàng tiên nhân với tu vi kinh khủng là Chân Tiên trung cấp sắp lên Chân Tiên đỉnh phong. Tiếp đó là Vạn Lôi Thiên Cung, đây là môn phái cuồng vọng, ngan ngạnh. Cầm đầu là Bạch Lão Hổ, là kẻ háo sắc, tham tài. Đệ tử dưới tay hắn ta cũng toàn là dân không tốt lành, gây ra biết bao oán than cho dân chúng trong Tu Sĩ Thành. Môn phái thứ tư là Dâm Ma Tông, cũng là một môn phái được các nam nhân ưa chuộng, các sắc dâm luôn tìm đến nơi này, bởi nơi đây tu luyện dựa vào nguyên lý "thái âm bổ dương", lấy sinh lực nữ nhân tăng tu cho mình, làm cho nữ tu nghe đến nơi này là khiếp sợ. Cầm đầu là lão sắc dâm Đế Nhất Phương. Cuối cùng là Ngạo Thiên Tông do Snownight sáng lập. Ngạo Thiên Tông là nơi tụ tập của tu sĩ tính cách cao ngạo và mạnh mẽ.

Lãng Tử Vô Tình nghe Huyết Băng nói xong, trong lòng thầm ước lượng, tặc lưỡi nói:

- Chà, ta phải lên Chân Tiên để mọi nam nhân phải kính phục ta, còn mỹ nữ phải kiêu ta một tiếng Lãng ca, ha ha !!!

- Phốc !!!

- Hi hi !!!

Phạm Ngọc Chi và Lâm Linh Tuyết cùng bật cười. Hai người không ngờ tên này lại khùng như thế. Bốn người lại tiếp tục ngồi ăn, hai nam nhân vừa ăn uống vừa kể chuyện tiếu lâm mặn làm hai nữ nhân mặt đỏ hồng. Cười như nắc nẻ.

Bạn đang đọc Lãng Tử Phiêu Lưu YY Ký sáng tác bởi HuyếtBăng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HuyếtBăng
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 3
Lượt đọc 54

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.