Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Xuyên Không

Tiểu thuyết gốc · 1639 chữ

Trong một bệnh viện nào đó ở thành phố S, có một thiếu niên tầm 27 tuổi đang nằm hấp hối trên chiếc giường trắng, toàn mùi thuốc sát trùng và máu. Thiếu niên có một khuôn mặt bao người ghen ghét, môi hồng má son, mũi cao, mắt to tròn, nhưng làm cho người ta nhìn vào thì không còn vẽ tuấn tú nữa mà thay vào đó là khuôn mặt trắng bệch không còn chút máu.

Thiếu niên tên là Lăng Thiên, vốn Lăng Thiên là trẻ mồ côi được trụ trì trong chùa nuôi lớn, cuộc sống của thiếu niên không được tốt đẹp gì lắm, vì bương trải cuộc sống mà thiếu niên này làm việc không biết mệt nghĩ, từ làm công nhân cho đến phuc vụ, giao hàng.

Vì muốn có cuộc sống tốt hơn nên thiếu niên làm bù đầu bù cổ. Hắn ước muốn như bao người mơ ước là được làm nhà giàu mới nổi, cũng muốn được các em chân dài để ý.

Bỗng dưng một ngày đẹp trời nào đó mây trắng lượn trời hồng, trong lúc đang đi giao hàng trên đường về thì không biết trời xui đất khiến thề nào mà một chiếc xe tải chạy ngược chiều với hắn trong tới.

Ầm....ầm..

Thiếu niên đó bị xe tông bay ra xa hàng chục mét, tiếng còi xe cứu thương kêu vang in ỏi, thiếu niên nằm trên vũng máu, ánh mắt mơ hồ dần dần mất đi ý thức.

Không..........

- Ta không muốn chết, ta còn nhiều ước mơ chưa làm được. Ta vẫn chưa thực hiện được ước mơ trở nên giàu có, ta vẫn còn một thân trạch nam.

Không biết qua bao lâu sau thì trong một gian nhà xập xệ, ánh đèn lồng leo lét, thiếu niên từ từ mở mắt.

- Ta...ta vậy mà chưa chết. Ta thế mà xuyên qua.

Cố gắng đưa mắt nhìn xung quanh thì thấy căn nhà cổ xưa, có một cái giường mục nát, một cái bàn sắp đổ nát, phía dưới giường còn để một thau nước cùng cái khăn lau toàn là máu. Một cái cơ khổ thiếu niên cứ như thế mà chết đi.

Bỗng dưng từng đoàn ký ức trùng điệp hiện về qua trí nhớ như thác đổ triều vân tràn qua hải não của hắn, thiếu niên đau đớn đưa hai tay lên ôm đầu mà không thể nhấc tay lên được.

Cảm giác đau nhói vô lực.

A!!!.

- Đau quá.. Hắn đau đớn la lên một tiếng không chịu được nên chìm vào hôn mê lần nữa.

Khoảng gần hai canh giờ sau thiếu niên mới tỉnh lại, đầu còn đau như là búa bổ, cố lục trong đống ký ức kia xuyên qua thân phận mới là một cái cơ khổ thiếu niên tầm 16 tuổi, cũng tên Lăng Thiên, thân thể cũ này là tam thiếu gia của gia tộc Lăng gia.

Cha hắn tên Lăng thống là gia chủ đời thứ 18 của Lăng gia. Hương quả Lăng gia truyền xuống có hơn 600 năm truyền thừa không đoạn. Trong một lần say rượu, Lăng Gia gia chủ cưỡng hiếp cô hầu gái đến có mang, rồi sinh ra Lăng Thiên, còn nàng cũng bị lão đại phu nhân ép uống thuốc độc mà quyên sinh.

Hắn từ nhỏ cũng phải làm những công việc của gia đinh trong tộc. Ai cũng khinh thường hắn vì hắn là một phế vật

KHÔNG CÓ LINH CĂN....

Mà đại lục Hồng Tinh này mỗi đứa trẻ sinh ra đều là có linh căn, dù không cao quý phẩm chất nhưng linh căn bth có rất nhiều. Tỷ lệ không có linh căn chỉ là một phần trăm vạn mà thôi.

Lăng Thiên hiện giờ thì mặt đang nhăn nhó, tay chân thì xương cốt toàn thân đều đoạn gãy nát, quần áo thì rách tả tơi, khuôn mặt thì trắng bệch không một chút máu.

Những gì thân thể cũ này trải qua trong mấy năm gần đây thì hắn mới biết được là vì sao thân thể này bầm dập đến thế. Từ nhỏ hắn là tên phế vật, người trong gia tộc lúc nào cũng ghen ghét hắn, sĩ nhục hắn, nói hắn làm mất hết mặt gia tộc, những người cùng lứa với hắn thì khỉnh bỉ, đánh đập , hành hạ hắn.

Hằng ngày sau khi làm xong công việc của gia đinh! Hắn lại bị những đứa trẻ trong tộc lôi đến luyện võ trường cứ như thế hành hạ hắn, rồi lại bố thí cho chút đan dược chữa thương để mai còn luyện tay tiếp.

Vì không chịu đựng được bị hành hạ như vậy nữa nên hắn vùng lên muốn thoát khỏi bị hành hạ nhưng không ngờ tông vào một thiếu niên, làm người đó té lăn đất. Mấy người gần đó thì mồm chữ a mắt chữ o nhìn Lăng Thiên. Thiếu niên đó lồm cồm bò dậy mặt đỏ bừng quát :

- Phế vất ngươi dám đánh ta. Muốn chết...

Các huynh đệ đập chết tên phế vật rác rưởi này cho ta.

Những người đừng gần đó vừa nghe được thiếu niên kia quát mới thoát khỏi bất ngờ hồi phục lại, bu vào Lăng Thiên mà tay đạp chân đá, khong bao lâu sau thì Lăng Thiên không còn sức để vùng vẩy nữa mà nằm im chịu đựng những cú đánh đập dã man.

Cuối cùng không chiu được nữa nên bất tỉnh. Những người đó thấy hắn không còn động thì cũng dừng tay, không muốn giết hắn vì gia tộc có quy định không được sát hại đồng tộc, vì thân phận hắn là con rơi của gia chủ nên ít nhiều e ngại.

Cực hạn chịu đựng bản thân thiếu niên cơ khổ trong nhà kho cứ thế mà tiêu diêu pháp ngoại. Trùng hợp thay một linh hồn đồng mệnh tương giao vừa lúc hoàn hồn tỉnh dậy.

- Một cái cơ khổ thiếu niên a. Đồng mệnh tương giao a. Thù của ngươi ta sẽ thay ngươi đòi lại gấp ngàn vạn lần.

Hồng Tinh Đại Lục là một đại lục vô cùng rộng lớn, không biết bao nhiêu do tuần mà đong đếm. Hồng Tinh Đại Lục cường giả vi tiên. Nắm đấm ngươi đủ mạnh liền lời ngươi nói ra hét thảy đều là chân lý.

Hồng Tinh Đại Lục được chia làm 5 Đại vực : Bắc vực, Nam vực, Tây vực Đông vực và Trung vực. Bắc vực là vùng cực băng quanh năm băng tuyết lạnh lẽo phủ đầy , thích hợp cho tu sĩ hệ băng, đứng đầu là Băng Nguyệt Đế Quốc.

Nam vực là một vùng quanh năm suốt tháng nóng bức, là một sa mạc thích hợp cho tu sĩ hệ thổ, đứng đầu là Hoàng Gia Học Viện.

Tây vực là một nơi rừng rậm quanh năm xanh tốt, được gọi là Tây Vực Đại Sâm Lâm, thích hợp cho yêu thú sống. Đứng đầu là bởi các yêu thú mạnh mẽ. Tây Vực Đại Sâm Lâm lại chia làm 3 khu riêng biệt : Ngoại biên Tây Vực Đại Sâm Lâm : gồm một ít yêu thú đẳng cấp nhỏ bé, Khu vực Trung tâm Đại Sâm Lâm tồn tại yêu thú cấp cao, cuối cùng là nơi sâu nhất Đại Sâm Lâm, tồn tại khủng bố yêu thú.

Đông vực thì là một vùng biển trải dài nhìn không thấy điểm cuối, thích hợp cho tu sĩ hệ thuỷ và mốt số loài yêu thú sống dưới biển. Đứng đầu là Hoàng Hải Điện.

Còn Trung vực nằm giữa khu trung tâm của tứ vực là lãnh địa của các công hội lính đánh thuê cùng thương nhân khắp nơi hội tụ mua bán, trao đổi vật phẩm, đan dược, công pháp, vũ kỹ, những kỳ trân dị vật... Đứng đầu là Thiên Nhai Các.

Haizz...

- Người so với người ta thật hạnh phúc biết bao. Ta kiếp này sống lại một đời. Liền muốn Nghịch Thiên tiêu dao tự tại. Hết thảy chúng sinh phải thần phục dưới chân, mỹ nhân thiên hạ tha hồ sủng hạnh. Ta muốn Nghịch Thiên thành Đạo. Lăng Thiên hò hét trong lòng.

Lăng Thiên âm thầm nghĩ mặc dù kiếp trước cũng không tốt đẹp cho lắm. Tuy nhiên điều mà thân thể cũ ước cũng không chạm được.

Lăng Thiên đang âm thầm quyết định, dù sao lão thiên gia đã cho hắn sống lại , hắn sẽ tiếp tục sống không đầu hàng số phận, dù sao sống vẫn hơn nhục nhã mà chết đi.

Bất quá phải làm sao thoát khỏi chổ này. Lăng Thiên nhíu cau mày mà suy nghĩ tìm biện pháp.

Đúng lúc này, hàng loạt âm thanh truyền vào thức hải của Lăng Thiên.

Phàm Nhân

Tiên Nhân

Tất cả thảy đều thành tựu khi có Hệ Thống Bàn Tay Vàng thành tựu vô thượng.

[ Hệ Thống ]Đinh! Mật khẩu xác nhận. Hệ Thống Nghịch Thiên bắt đầu khởi động.

Tiến hành khóa lại tân Chủ nhân.

Bắt đầu tiến trình sàng lọc thế giới.

Hệ Thống Nghịch Thiên sẽ hoàn thành công tav1 trong 10...9...8...

Thanh âm này làm cho Lăng Thiên giật thót mình :

- Bàn tay vàng a! Rốt cuộc đến rồi. Hahahaha! Lão Tử phất lên rồi. Lão Tử liền muốn treo tất cả thiên tài lên đánh mông một lượt.

Lời dẫn : Lăng Đế cảm ơn mọi người đã ủng hô.

Lăng Đế đã rèn luyện chỉnh chu câu cú hoàn thành.

Bái các đạo hữu tha lỗi vì sự bất tiện này.

Lăng Đế chúc các đạo hữu buổi tối cuối tuần vui vẻ.

Bạn đang đọc Lăng Đế Nghịch Thiên sáng tác bởi thanhau1694
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi thanhau1694
Thời gian
Cập nhật Joker2404
Lượt thích 2
Lượt đọc 36

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.