Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 1-2

Phiên bản Dịch · 1311 chữ

Chương 1_2

Nếu là không có so sánh với ba hài tử nhà mình, Ân lão thái cũng hiểu được những hài tử trong thôn kia cả ngày đầy mặt tối đen, nước mũi đem cổ tay áo bông cọ cho toả sáng, con nhà ai mà không phải như vậy?

Nhưng khi nhìn đến vài năm nay con dâu chiếu cố chỉ bảo đối với ba hài tử nhà mình, Ân lão thái mới phát hiện căn bản không phải ai cũng như vậy!

Hài tử nhà người ta đều là chạy loạn khắp nơi, mỗi đứa đều biến mình thành con khỉ bùn. Ba hài tử nhà mình tuy rằng cũng còn nhỏ tuổi, mỗi ngày cũng là chạy hỷ khắp thôn, nhưng lại được con dâu chăm sóc cho trắng trẻo nõn nà, ánh mắt trong suốt sáng ngời, nhìn vào liền thấy thông minh sáng sủa.

Đồng dạng thức ăn, qua tay con dâu lại làm ra đồ ăn ngon hơn. Đồng dạng là quần áo cũ, con dâu sửa chửa qua mặc lên người chính là đáng xem hơn.

Khổng có tiền mua dây cột tóc hoa văn, con dâu chính mình dùng vải bông thắt, thắt lên nơ con bướm, làm cho hai cái nha đầu hai cái bím tóc xinh đẹp, sáng sủa.

Qua năm con dâu còn bắt đầu dạy đại nha đầu học chữ!Người con dâu này thật sự là cưới đúng rồi! Ân lão thái nhịn không được đem lời mình nghĩ trong lòng đã lâu nói ra.

Ân Thanh Sơn cũng là gật đầu.

Lúc trước tin tức con trai hi sinh được chính phủ thông báo đến đây, toàn bộ Ân gia đều sụp đổ. Ân Thanh Sơn còn có thể cứng rắn chống đỡ, Ân lão thái trực tiếp xỉu trên mặt đất, được người nâng đến trên giường chỉ biết rơi lệ, một câu đều nói không đầy đủ.

Ngày thứ hai, hai người con gái đã gả đi đều trở về gấp, mấy người phụ nữ ôm nhau khóc ròng.

Con dâu Triệu Lệ phương cũng nằm trên giường hai ngày, không ăn không uống như người gỗ. Thầy lang đều nói sợ là kích thích quá lớn, người trở nên mơ hồ, chăm sóc tốt có khả năng tỉnh lại.

Kết quả, buổi sáng ngày thứ ba, ba hài tử đứng trước giường, một đứa nối tiếp một đứa gọi “nương”, cứ như vậy đem một người hôn mê mơ hồ mở mắt. Cô ôm ba hài tử khóc một hồi liền ngồi dậy đem toàn bộ sự tình đều hiểu rõ, quản lý sắp xếp được rành mạch.

Ân Thanh Sơn ấn tượng khắc sâu nhất một cái cảnh tượng chính là Triệu Lệ Phương nhỏ bé đứng trước cửa nhà ông, ngón tay chỉ vào tấm bảng vàng đề chữ đỏ nói với người chị dâu nhà mẹ đẻ đến khuyên cô tái giá nói: “Chị dâu, chị biết đây là gì không?”

“Đây là dấu hiệu người nhà liệt sĩ! Là do Tú Thành vì quốc gia hi sinh mà được quốc gia trao tặng!”

“Tú Thành là liệt sĩ, là anh hùng vì quốc gia hi sinh, ta không thể bỏ lại một nhà già trẻ để tự mình vào trong thành hưởng phúc!”

Cho dù đã qua ba năm, nhớ lại cảnh tượng lúc đó, Ân thanh Sơn vẫn là nhịn không được tâm tình kích động mà cảm thấy chua sót.

Lúc trước cưới Triệu Lệ Phương làm vợ con trai bất quá là vì triệu gia xuất thân tốt, ba đời bần nông, Triệu Lệ phương lại lớn lên sinh đẹp. Tuy rằng lễ hỏi nhiều nhưng là Ân Thanh Sơn nhìn cô nương mười dặm tám thôn quanh đây cũng chỉ có nha đầu nhà Triệu gì có diện mạo xứng đôi với con trai nhà mình.

Không nghĩ đến, người con dâu này cho bọn họ nhiều kinh hỉ như vậy.

Sau khi kết hôn, Ân Tú Thành thường niên ở bộ đội, chỉ từng trở về thăm nhà hai lần, mỗi lần cũng chỉ ở nhà được bốn năm ngày, nhưng là Triệu Lệ Phương liền có thể ở mỗi lần thăm người thân đều mang thai!

Lần đầu tiên sinh con gái, lần thứ hai sinh long Phượng thai! Chỉ với điểm này, đủ loại tật xấu của triệu Lệ Phương đều có thể bù lại.

Chớ nói chi là sau khi Tú Thanh gặp chuyện không may, Triệu Lệ Phương quả thực như thay đổi thành một người khác, một người vợ tuổi còn trẻ chống đỡ cả gia đình.

Ân Thanh Sơn nằm ở trên giường đối với Ân lão thái thở dài: “Lệ Phương là con dâu tốt, là chúng ta đã chậm trễ nàng.”

Lúc trước chị dâu nhà mẹ đẻ Triệu Lệ Phương nói với bọn họ tìm mối hôn sự khác cho cô. Đối phương là con trai của chủ nhiệm ở cung tiêu xã huyện thành, là công nhân chính thức ở quặng than đá, chỉ là do lúc nhỏ bị bệnh bại liệt trẻ em, hai cái chân một dài một ngắn, đi đường không tốt, nhưng là điều kiện gia đình tốt;

Kết quả Triệu Lệ Phương lại quả quyết cự tuyệt, mặt mũi đều không kiên nể cô đem nhà mẹ đẻ đều đắc tội, vài năm nay về nhà mẹ đẻ đều bị nói lời lạnh nhạt. Nhà họ Triệu cách thôn bọn họ bất quá là hơn mười phút, việc gì cũng không dấu được, Ân Thanh Sơn đều nghe người ta nói cho biết sự thật.

Như Vương Thuý Hoa kia trong chốc lát bắt chước mẹ triệu Lệ Phương, trong chốc lát bắt chước chị dâu Triệu lệ Phương, đem bộ dáng hai người nói móc chèn ép Triệu Lệ Phương diễn tả lại được rất sống động, làm vợ chồng Ân Thanh Sơn đối với người con da này càng thêm áy náy.

Lại nói tiếp Triệu Lệ Phương năm nay mới hai lăm tuổi, tuy rằng vài năm nay chịu khổ nhưng là cô lại càng ngày càng xinh đẹp xuất chúng, đi tới chỗ nào cũng đều bị người nhìn chằm chằm, làm cho nàng không có việc gì quan trọng thì căn bản đều không đi ra ngoài.

Nếu không phải Ân Thanh Sơn còn có chút kĩ năng, nhà họ Ân còn treo cái danh người nhà liệt sĩ, thái độ Triệu Lệ Phương lại kiên định thì không biết có bao nhiêu ong bướm đổi theo nàng không buông.

“Vậy ông nói làm sao bây giờ? Cũng không thể lại để nó gả cho nhà khác.” Ân lão thái tự mình rửa mặt, đem nước vẩy ra sân, đem khăn mặt vắt khô treo trên dây thừng trong viện, mới xách chậu rửa mặt trở về hỏi ngược lại Ân Thanh Sơn một câu.

Đối với vấn đề này hiển nhiên Ân Thanh Sơn tự nhiên đã tự hỏi đã lâu: “Hay để con dâu chính mình kén rể đến đây.”

Tình hình như thế tại nông thôn cũng không hiếm thấy, đàn ông không ở đây, phụ nữ tự mình không chống đỡ được một nhà, nhưng lại không thể bỏ lại một nhà già trẻ, đơn giản liền tìm một người đến ở rể nuôi sống người một nhà.

Đăng đăng đăng, ngoài cửa xông tới một tiểu cô nương, tóc đuôi ngựa buộc dây hoa hồ điệp: “Ông nội gọi cái gì ạ?”

Đi theo phía sau là con gái lớn Ân Đông Tuyết, một trái một phải lôi kéo, Triệu Lệ Phương mím môi cười trộm.

Ân Tú Thành, ngươi lại không trở về, cha mẹ ngươi liền muốn tự mình động thủ, đội cho ngươi cái mũ xanh mượt

Bạn đang đọc Làm Mẹ Ở Thập Niên 70 của Hải Đường Vô Miên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi MêM92
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 3
Lượt đọc 200

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.