Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 1053 chữ

"Đại sư, bây giờ cho ngươi một cơ hội, tự mình đi qua, loại bỏ cơ quan bên trong lối đi, ta sẽ cho ngươi một cái chết nhanh chóng, sẽ không làm nhục ngươi."

Tên râu quai nón rất cường thế, ngữ khí lãnh khốc, rất là bá đạo, cũng rất tự phụ, căn bản không coi Trần Thanh ra gì.

"Haiz!"

Trần Thanh thở dài!

"Thí chủ, đây hà tất phải như vậy chứ, phải biết buông xuống đồ đao thì mới có thể lập địa thành Phật, ta thấy thí chủ có duyên với ngã Phật, chi bằng theo ta quy y cửa Phật, làm một thần thú Thiên Lang trước Phật, thế nào?"

Tên râu quai nón sắc mặt lạnh lùng, "Làm thần thú con mẹ ngươi, đã như vậy, ngươi có thể chết rồi!"

Hắn không nói nhảm nữa, thân thể lóe lên đã giết đến trước mặt Trần Thanh, quyền pháp thi triển cũng như thiên mã hành không, mang theo uy thế khủng bố, oanh sát Trần Thanh.

Trần Thanh cũng nắm chặt quyền ấn, dùng La Hán Quyền nghênh đón, cứng rắn đánh một quyền với tên râu quai nón.

"Ầm!"

Tiếng trầm đục khuấy động trong lối đi, như cuồng phong thổi qua.

Trần Thanh đứng tại chỗ, không hề động một chút nào.

Tên râu quai nón lại cực kỳ chấn kinh, hắn lại lui về phía sau mấy bước mới ổn định được thân hình.

Hắn cảm thấy nắm đấm rất đau, một kích này lại chịu thiệt rồi.

"Tầng thứ sáu, có chút bản lĩnh nhỉ!"

Thực lực mà Trần Thanh thể hiện khiến tên râu quai nón chấn động.

Hắn cố gắng để bản thân bình tĩnh, nghiêm túc đánh giá Trần Thanh, sự tình phát triển dường như vượt quá dự liệu của hắn, đối phương lại cũng là tu vi tầng thứ sáu, ẩn giấu cũng đủ sâu đấy.

"Biết vì sao gọi ngươi tới đây không?" Trần Thanh thản nhiên tiếp tục nói: "Bởi vì chỉ có đến đây, ngươi mới không chạy thoát!"

Ở bên ngoài, Trần Thanh không có nắm chắc giữ đối phương lại, thân pháp là điểm yếu của hắn, dù là kiếp trước hay kiếp này đều chưa từng học qua công pháp loại thân pháp.

Lúc này, Trần Thanh đứng bên ngoài lối đi, tên râu quai nón đứng bên trong, nếu hắn muốn ra ngoài thì chỉ có thể giết Trần Thanh.

"Có chút bản lĩnh, vậy để ta xem thử, quyền pháp của ngươi lợi hại đến mức nào!"

Tên râu quai nón xông tới như chớp giật, thân hình thoắt một cái đã đến gần Trần Thanh, tung ra quyền pháp, đánh tới tấp.

Quyền phong chấn động, không khí nổ vang, mang theo uy thế khủng khiếp.

Trần Thanh rất bình tĩnh, dùng thức đầu tiên của La Hán Quyền nghênh đón, cứng đối cứng, giao chiến với tên râu quai nón.

"Ầm!"

Hai người đều lùi lại, Trần Thanh rất ung dung.

Còn tên râu quai nón bị chấn động đến mức cánh tay tê dại run rẩy, suýt nữa bị phế.

Tên râu quai nón trong lòng chấn động, biết tình hình không ổn, vài lần va chạm cũng khiến hắn hiểu đối phương không chỉ có thể chất cường hãn mà sức mạnh cũng lớn hơn hắn.

Trong lòng hắn đã nảy sinh ý định rút lui, nhưng lúc này đang ở trong mật đạo, không thể chạy thoát, cách duy nhất là giết chết tên hòa thượng trước mặt là cưỡng ép xông ra ngoài.

"Giết!"

Tên râu quai nón quát khẽ, thi triển quyền pháp mạnh nhất - Thiên Lang Hao Nguyệt, song quyền đồng thời bộc phát, quyền phong chấn động, mơ hồ có tiếng sói tru vang lên.

Đây là tuyệt chiêu mạnh nhất của hắn, cực kỳ bá đạo, một khi thi triển thì thường có thể tuyệt sát đối thủ.

Trần Thanh vẫn dùng La Hán Quyền nghênh đón, quyền ấn tỏa ra kim quang nhàn nhạt.

"Ầm!"

Một kích này vô cùng mãnh liệt, quyền phong chấn động, trong thông đạo nổi lên gió mạnh.

Thân hình hai người như quỷ mị, không ngừng va chạm, đồng thời cũng không ngừng né tránh.

Chỉ trong nháy mắt mà hai người đã trao đổi hơn mười quyền.

Tuy thân pháp của Trần Thanh kém hơn, nhưng quyền pháp lại tài năng như thần, đặc biệt là trong đường hầm hẹp, nhược điểm về thân pháp có thể bỏ qua.

Tên râu quai nón kinh hãi, liên tục thi triển Thiên Lang Quyền, không ngừng gia tăng quyền pháp này, đẩy sát thương lên đến đỉnh điểm, nhưng đều bị đối phương cứng rắn đỡ được.

Lực đạo của đối phương càng lớn, quyền thế mạnh hơn, tài năng như thần, mỗi lần va chạm đều khiến hắn đau đến tận xương tủy, hai cánh tay như bị gãy.

"Ầm!"

Cuối cùng, tên râu quai nón bị Trần Thanh nắm được sơ hở, đánh đến mức phun máu bay ra ngoài, hai cánh tay vặn vẹo, quả nhiên đã gãy xương.

Còn chưa kịp để hắn rơi xuống đất thì Trần Thanh đã như tia chớp lao tới, một quyền đánh xuyên qua cơ thể hắn.

"Phụt!"

Máu bắn tung tóe, trên ngực tên râu quai nón xuất hiện một lỗ máu, xuyên từ trước ra sau.

Tên râu quai nón ngã xuống đường hầm, dựa vào ở trên vách tường, cúi đầu nhìn về phía lồng ngực mình, lập tức tuyệt vọng, lỗ thủng xuyên thấu, máu chảy ròng ròng.

"Không...!"

Hắn không tin, cũng không cam tâm chết như vậy, muốn đưa tay che ngực nhưng lại phát hiện cánh tay không còn nghe lời.

Máu như suối phun, hai mắt dần tối sầm, tên râu quai nón mang theo vô tận tiếc nuối cùng không cam lòng mà ngã xuống, chết ngay tại chỗ.

[Ngươi đã thành công khiến kẻ địch buông xuống đồ đao, công đức vô lượng, Phật Duyên cộng thêm sáu mươi]

"A Di Đà Phật, ta đã nói buông xuống đồ đao, lập địa thành Phật mà không chịu nghe, sớm muộn gì cũng về Tây Thiên, cần gì phải đánh nhau chứ!"

Bạn đang đọc Làm Ma Tăng Rồi Còn Nói Đạo Lý Cái Gì Nữa? (Dịch) của Đệ Nhất Giới
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cinnie
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.