Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 1085 chữ

Cơn đau dữ dội trong cơ thể khiến Trần Thanh khẽ run rẩy, máu từ khóe miệng trào ra nhuộm đỏ vạt áo trước ngực. Gió lạnh buốt thổi qua, từng chút một mang đi sinh khí trong cơ thể hắn.

Trần Thanh dựa người vào cột chùa, tay cầm một cây Vi Đà Côn lạnh lẽo. Hắn có thể cảm nhận rõ ràng sinh lực trong cơ thể đang dần trôi đi.

Trần Thanh xuyên không rồi, nhưng thật không may, môn phái của hắn vừa bị diệt, kẻ thù đang dọn dẹp tàn cuộc, bồi thêm nhát dao chí mạng! Nếu không có gì bất ngờ thì chẳng mấy chốc hắn sẽ sớm gặp bất trắc.

Đại Hạ lập quốc đã nghìn năm, năm nay đúng vào năm Thiên Giám thứ năm mươi sáu.

Nhưng năm nay lại vô cùng bất ổn.

Tháng năm, Yến Châu đại tuyết, đồn rằng có tiên nhân giáng thế, dẫn vô số người tới, muốn chiêm ngưỡng phong thái tiên nhân, nhưng không một ai tìm được tung tích tiên nhân.

Tháng bảy, Thanh Châu đại hồng thủy, sông Thanh Hà vỡ đê, đồn rằng giao long gây họa, đại nho đương triều đích thân tới Thanh Châu trừ yêu.

Tháng chín, phía bắc Doanh Châu, bộ lạc Thiên Lang Mạc Bắc quấy nhiễu biên giới Đại Hạ, triều đình không kịp phái thần tướng đến trấn áp.

Thấy bão tuyết sắp đến, Lang binh thiếu vật tư, liền càn quét các thôn làng biên ải và một số môn phái nhỏ, cướp bóc vật tư, bổ sung lương thực.

Vi Đà tự, chính là một trong số đó.

Lúc này, những tên Lang binh này đang kiểm tra từng xác chết, tìm kiếm những thứ có giá trị.

Hai tên Lang binh đang kiểm tra về phía Trần Thanh.

Trần Thanh vốn định giả chết để qua mắt.

Nhưng cách đó không xa, một nhà sư cũng định giả chết như hắn, vì tim đập quá nhanh nên bị Lang binh phát hiện, trực tiếp đâm một nhát rồi chặt đầu.

Máu phun như suối, Trần Thanh thậm chí còn nghe thấy tiếng nước phun xè xè.

Tình thế cực kỳ nguy hiểm, toàn bộ tinh thần Trần Thanh đều căng thẳng, dựa vào chỗ ngồi, không dám nhúc nhích.

Đầu óc hắn nhanh chóng hoạt động, nghĩ cách làm thế nào để vượt qua cơn nguy kịch trước mắt.

Ít nhất là sống sót trước đã.

Trần Thanh liếc nhìn hệ thống võ tăng của mình.

【Thiền Định Công: Tầng thứ nhất】

【Vi Đà Côn: Sơ nhập】

【La Hán Quyền: Sơ nhập】

【Chức vụ: Sa di】

【Phật Duyên: Không】

Sau khi xuyên không, hắn liền có hệ thống võ tăng này.

Khiến kẻ thù bỏ xuống đồ đao, lập địa thành Phật sẽ có thể nhận được Phật Duyên.

Phật Duyên có thể dùng để nâng cấp các loại công pháp, giúp bản thân trở nên mạnh mẽ hơn.

Nhìn những tên Lang binh ngày càng đến gần, Trần Thanh có chút sốt ruột, làm thế nào để chúng ngoan ngoãn buông xuống đồ đao, lập địa thành Phật?

Truyền kinh thụ nghiệp, giảng pháp khai đàn, khuyên người hướng thiện?

Nhưng đó không phải là sở trường của Trần Thanh, thứ hắn giỏi nhất là lấy đức phục người.

Gió rét buốt, tay Trần Thanh có chút tê cóng, nhưng hắn không dám nhúc nhích, chỉ có thể vận chuyển nội lực mỏng manh trong cơ thể, hơi sưởi ấm đôi tay.

Trạng thái hiện tại của hắn rất kém, muốn sống sót chỉ có thể nghĩ cách đánh lén hai tên Lang binh này.

Khi Lang binh đến gần hơn, Trần Thanh cũng trở nên căng thẳng.

"A Di Đà Phật, Phật Tổ phù hộ!"

Trần Thanh mặc niệm trong lòng, hắn tu Phật, cũng không tin Phật, nhưng lúc này hắn chỉ có thể tạm thời ôm chân Phật thôi.

Mưu sự tại nhân, thắng thua tại trời!

Hắn cố gắng kiểm soát nhịp tim của mình để không quá nhanh, xét cho cùng chỉ có một cơ hội ra tay, một khi thất bại sẽ là vạn kiếp bất phục.

Chẳng mấy chốc, tên Lang binh ở xa đã vượt qua Trần Thanh,tìm kiếm phía trước.

Tên Lang binh thứ hai cũng tìm thấy Trần Thanh ở đây.

Một tay hắn cầm một thanh đao, tay kia theo thói quen sờ lên người Trần Thanh.

Lúc lòng bàn tay vừa chạm vào cơ thể Trần Thanh, hắn ngạc nhiên phát hiện ra người này có nhiệt độ.

Giả chết?

Hắn kinh hãi, sự ngụy trang của người này quá tinh xảo, thế mà lại lừa được hắn.

Nhưng trước khi hắn kịp phản ứng thì Trần Thanh đột nhiên mở mắt, nắm tay trái, quyền chỉ nhô lên, đấm thẳng vào thái dương của tên Lang binh gần trong gang tấc đó.

Là một võ sĩ quyền anh chuyên nghiệp ở kiếp trước, hắn biết rất rõ làm thế nào mới có thể một kích trí mạng.

Thái dương là một tử huyệt, một cú đánh mạnh sẽ giết chết người.

“Bùm!”

Tiếng va chạm nặng nề vang lên, tên Lang binh ngã vào lòng Trần Thanh mà không kịp kêu lên một tiếng nào.

【Ngươi đã thành công khiến kẻ thù bỏ xuống đồ đao, công đức vô lượng, thêm năm Phật duyên】

Trần Thanh trực tiếp choáng váng!

Đây có phải là cái gọi là khiến kẻ thù buông xuống đồ đao, lập địa thành Phật đó hả?

Không nhất thiết phải truyền kinh thụ nghiệp, phân rõ phải trái, khuyên người hướng thiện.

Chỉ cần để đối phương buông dao là được, bất kể dùng cách nào.

Nếu vậy thì...!

Trần Thanh đẩy tên Lang binh đang nằm trên người mình ra, vận dụng nội lực mỏng manh trong cơ thể, nhanh chóng đứng dậy, chộp lấy Vi Đà Côn, bước lên trước một bước, trực tiếp vung Vi Đà Côn lên, quét ngang đầu của người phía trước.

Tên Lang binh phía trước nghe thấy chuyển động sau lưng, vừa quay lại thì thấy một cây côn thép quét ngang mình.

Trong lúc vội vàng, hắn ta không kịp né tránh, chỉ có thể trơ mắt nhìn cây côn thép đập vào đầu mình

“Bùm!”

Đầu của tên Lang binh trực tiếp vỡ ra, máu bắn tung tóe, óc đều hiện ra, cơ thể ngã xuống đất.

Bạn đang đọc Làm Ma Tăng Rồi Còn Nói Đạo Lý Cái Gì Nữa? (Dịch) của Đệ Nhất Giới
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cinnie
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 17

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.