Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tầm bảo của Vạn gia đế tộc

Phiên bản Dịch · 3251 chữ

Công việc tầm bảo cứ tiếp tục diễn ra. Bây giờ đã tự tin hơn cũng như kinh nghiệm nhiều hơn nên nhóm Thiên Cường đã mua đến các sạp lớn hơn và thu hoạch nhiều hơn. Đám người vô cùng vui mừng vì con đường phía trước rộng mở hơn. Ban ngày thì đi kiếm tiền, chiều tối thì học tập luyện chế đan dược.

Đến ngày thứ 10 thì họ đã đi gần như là hết các sạp lớn nhỏ trên các chợ ở trong thành. Đám người lại vòng lại sạp đầu tiên. Cứ như thế họ lại truy quét hết những thứ có giá trị.

Vào 10 ngày tiếp nữa, cả bọn quay lại sạp ban đầu. Thiên Cường nhận sạp đầu tiên đã không còn các vật có thể bán kiếm lời. Hắn thấy vậy thì đi tới sạp thứ khác xem sao. Kết quả là cũng không hề có cái gì có giá trị cả.

Thiên Cường cảm thấy không ổn bèn thử đi dạo hết một vòng. Kết quả tất nhiên hết cả ngày trời hắn đều không tìm thấy cái gì có giá trị cả.

Tối về nhóm Thiên Cường lại ngồi lại bàn bạc với nhau. Thiên Cường nói :

“Tình hình con thấy không ổn. Ngày hôm nay chúng ta chẳng có chút thu hoạch nào cả”

Hướng Điền gật gù :

“Những kẻ bán tất nhiên đều là lũ cáo già. Lúc chúng đã đánh hơi được điều bất thường thì chúng chẳng để viên nào có giá trị trong sạp nữa”

Gần 1 tháng trôi qua giờ trong tay bọn họ tổng cộng lại mới chỉ có gần 30 viên Nguyên linh thạch. Từng này vẫn chưa đủ để tất cả cùng đi xuống Nam Vực được.

Hướng Điền tiếp tục :

“Con đường kiếm tiền ngoài chợ kia là không thể tiếp tục được nữa. Bây giờ cũng chỉ còn cách là tìm tới các tiệm lớn của các thế lực mở ra để tầm bảo.

Khi mà chúng ta tầm bảo của nơi nào tất sẽ mang thù với các thế lực đó. Vậy nên hành động tiếp theo của chúng ta cũng phải hết sức thận trọng”

Thiên Cường bèn nói ý định của mình :

“Có một thế lực đã đắc tội đó là Vạn gia đế tộc. Nơi này cũng không cần giữ thái độ lễ nghĩa với chúng. Xem ra lần này cũng phải kiếm ít lợi từ chúng mới được”

“Ta đồng ý chuyện này”

“Ngày mai con muốn cùng gia gia đi thám thính tình hình rồi lăn lộn trước một thời gian”

“Tốt thôi. Cứ quyết định vậy đi”

Sáng ngày hôm sau qua dò hỏi thì Thiên Cường biết được Vạn gia mở trong Thần thành 3 nơi. Chúng tạo hình tam giác ở chung quanh truyền tống trận. Các thế lực lớn khác cũng đều mở vài cơ sở ở đây và bố cục tương tự. Bây giờ họ đang ở khu chợ bên đông, cơ sở gần nhất chính là Vạn Kiếm đông bảo trang.

Hướng Điền và Thiên Cường sẽ tới đó trước tiên để tìm hiểu chút đã. Còn ba đệ của mình thì sẽ ở nhà và học tập. Bây giờ nhóm bọn họ khá đông sẽ gây chú ý. Chỉ khi nào thích hợp thì bọn họ mới xuất động toàn bộ.

Thiên Cường và Hướng Điền thúc ngựa tới Vạn kiếm Đông bảo trang. Hai người hành trình tới đó mất gần cả nửa canh giờ cưỡi ngựa.

Bọn họ đi tới một toà trang viên lớn như một cái thành nhỏ. Trên cửa đề chữ Vạn Kiếm đông bảo trang. Chữ viết toát ra vẻ uy nghi ngạo khí của một đế cấp gia tộc.

Ở trước cửa trang viên là một toán quân đội đứng canh gác. Quân đội là người của Thành chủ. Ở trong thành đương nhiên sẽ không có kẻ dám quấy rối, tuy nhiên Thành chủ vẫn sẽ cử binh lính tới nơi các thế lực lớn canh gác. Đó cũng xem như là chút ưu ái của Thành chủ đối với các đế tộc tới đây kinh doanh.

Vào 18 năm trước Vạn gia đế tộc cũng như nhiều thế lực khác đều ít trang viên và có quy mô không lớn lắm. Nhưng thời thế thay đổi đã khiến quy mô nơi này mở rộng lên cũng như lượng người sinh hoạt bên trong tăng theo.

Một phần nguyên nhân là giá cả truyền tống thì đắt đỏ hơn chi phí sinh hoạt lâu dài ở đây. Nên một số lượng lớn kẻ có thực lực đã lựa chọn việc ở lại lâu dài trong thành.

Thiên Cường lần đầu chứng kiến phong thái của Vạn kiếm đế tộc. Hắn thầm than trong lòng :

“Đế tộc quả nhiên không phải hạng tầm thường”

Hai người rời khỏi xe bước qua đám lính vào trong cổng trang viên. Bước vào bên trong thì có người chạy đến chào đón :

"Hoan nghênh quý khách tới với trang viên của Vạn kiếm đế tộc. Không biết hai vị tới đây muốn đến khu nào?"

Các thế lực lớn mở ra các trang viên rộng, sau đó thuê cư dân của thành tới làm việc. Những người này có nhiệm vụ hướng dẫn khác nữa.

Thiên Cường trả lời :

"Chúng ta lần đầu tới nơi này. Ngươi có thể giới thiệu chút được không?"

"Trang Viên của Vạn kiếm đế tộc rộng lớn chia làm nhiều khu. Có khu giải trí. Có khu nghỉ ngơi. Có khu kinh doanh,.... Không biết hai vị định đi đâu?"

Thiên Cường nghe vậy mà thêm kinh ngạc. Nơi đây giống như cái trấn thu nhỏ vậy.

Thiên Cường hỏi:

“Tiệm tầm bảo thì ở khu nào?”

“Tiệm tầm bảo ở khu kinh doanh”

“Được. Dẫn ta tới đó đi”

Đám người men theo con đường lớn vào khu kinh doanh. Khu kinh doanh khá là rộng, trên đường nhộn nhịp người qua lại. Mất chút thời gian mới tìm được tiệm tầm bảo. Tiệm tầm bảo này kiến trúc như một cái trang viên cỡ nhỏ vậy. Cổng vào là một cái đình nhỏ mà không hề có người ở đây.

Người hướng dẫn bèn nói :

“Tiểu nhân đã dẫn quý khách tới nơi. Bây giờ xin phép cáo lui”

“Được. Đây là tiền của ngươi”

“Đa tạ quý khách. Chúc quý khách may mắn”

Hướng Điền đưa chút tiền cho người hướng dẫn rồi lão cùng Thiên Cường tiến vào bên trong đình. Trong đình có đặt một cái bảng hướng dẫn về nơi này. Con đường tiến về phía trước sẽ tới một dãy nhà 3 tầng phổ thông.

Hai người xem qua bảng hướng dẫn. Trên bảng hướng dẫn có giới thiệu tiệm tầm bảo này phân thành nội tiệm và ngoại tiệm.

Ngoại tiệm là nơi người bình thường tới thử vận may. Nội tiệm là nơi dành cho tầm bảo sư. Việc phân chia đối xử thế này tránh trường hợp kẻ có thực lực quét sạch tài bảo ở nơi dành cho người bình thường. Ngoài ra bảng hướng dẫn còn miêu tả khá tỉ mỉ về từng nơi…

Thiên Cường và Hướng Điền tiến thẳng về ngoại tiềm là dãy nhà phía trước. Dãy nhà có kiến trúc phân tầng, với mỗi tầng có khá nhiều phòng nhỏ. Các phòng nhỏ mỗi phòng đều khác nhau về vật phẩm trưng bày cũng như giá thành của chúng.

Ở tầng 1 giá các viên đá niêm yết khoảng 100-400 viên Nguyên thạch. Tầng 2 thì khoảng độ từ 500- 1000 viên Nguyên thạch. Còn tầng 3 thì giá niêm yết mỗi viên đá khoảng 1000 viên trở lên.

Thiên Cường cùng Nhược Văn tiến vào một căn phòng nhỏ tầng 2. Lần đầu tới đây thì bọn họ sẽ chọn loại phòng vừa phải đỡ khiến kẻ khác để ý.

Trong căn phòng thiết kế một chiếc quầy dài trưng bày kha khá những viên đá thô. Ở bên trong quầy chỉ có một người đứng bán. Hiện tại chỉ có vài người đứng ngoài xem.

Mấy người tiến tới nơi này tầm bảo đều ngắm nghía kỹ càng từng viên đá thô. Nếu đen đủi mua lỗ thì chỉ e mất trắng. Bởi giá 500-1000 viên Nguyên thạch là giá không nhỏ chút nào.

Thiên Cường nhìn qua số lượng đá thô thầm tính một chút :

“Đây mới chỉ là căn phòng cỡ trung mà cũng có nhiều thứ giá trị. Nếu cả tiệm thì tổng giá trị đúng là trên trời. Thật sự là ao ước khoắng hết nơi này đi mất thôi”

Đương nhiên là Thiên Cường chẳng thể làm nổi. Hắn bỏ qua đám suy nghĩ linh tinh mà bắt đầu công việc chính tầm bảo.

Ở đây các thế lực mở tiệm đương nhiên là uy tín hơn. Sẽ không giống như ngoài chợ gian manh trực tiếp được.

Thiên Cường quan sát từ từ từng cái rồi so sánh giá trị niêm yết. Hướng Điền tới đây đương nhiên chả có chút kiến thức gì. Lão có muốn học theo Thiên Cường cũng không nổi. Tuy vậy Hướng Điền cũng bắt chước xem các viên hư vô thạch cho vui, chủ yếu để giết thời gian.

Quan sát hết một lượt tất cả Thiên Cường cũng nhận thấy có vài viên nếu cắt ra là có lời. Với lượng Nguyên thạch trong tay có thể mua hết cùng lúc được, thế nhưng làm như thế sẽ lộ ra mất.

Thiên Cường chọn một viên đá khoảng 3 cân giá trị 700 viên Nguyên thạch rồi đem tới quầy.

“Con muốn mua viên đá này”

“Được”

Hướng Điền lập tức đưa 700 viên Nguyên thạch ra trước bàn. Quầy trưởng kiểm tra số tiền xong lập tức thu lấy số tiền đó.

“Tốt. Chúng ta sẽ cắt giúp quý khách”

Tên quầy trưởng sau đó đem viên đá cắt ra. Quy định ở đây là tất cả đá mua xong đều phải cắt ở nơi này. Quy định như vậy để chúng sẽ tìm cách kiếm lợi…

Từng lớp đá bị quầy trưởng đẽo đi một cách nhanh chóng. Đến lúc hiện ra là một viên cực phẩm huyền thiết, ước chừng 2 cân.

Chưởng quầy thầm tính toán giá trị khoảng hơn 800 viên Nguyên thạch. Hắn liền hỏi :

"Không biết quý khách có định bán lại cho tiệm hay giữ lại?"

"Đương nhiên là bán rồi. Giá bao nhiêu"

“ Giá thu mua là 800 viên Nguyên thạch”

Thiên Cường biết nếu mà đem vật kia ra đi bán nơi khác sẽ hơn 800 viên. Thê nhưng khiến bọn chúng sinh nghi nên hắn đành chấp nhận.

“Được. Chúng ta bán”

“Tốt. Tiền của quý khác đây”

Tên quầy trưởng đem cho bọn họ 800 viên Nguyên thạch. Bọn chúng mặc dù lỗ cũng gỡ được đôi chút. Đúng là gian thương cả.

Mấy người đang quan bảo đã tới xem náo nhiệt từ giờ. Họ thấy Thiên Cường thu lợi mà đôi mắt cũng toả sáng.

Thiên Cường mặc kệ mọi thứ chung quanh mà tiếp tục công việc. Hắn tiếp tục chọn một viên đá khác tầm 3kg giá trị hơn 800 Nguyên thạch.

Sau đó lại cắt ra là hơn 2 cân cực phẩm huyền thiết thì bán được 850 viên Nguyên thạch. Xem ra phòng này đám đá lấy từ một mỏ khoáng huyền thiết. Viên này cũng không lời nhiều cho lắm.

Trước khi đem lên đây bày bán thì giá trị những viên đá thô kia đã được giám định qua. Giá niêm yết bán đa phần cao hơn giá trị thực có trong mấy viên đá. Tuy có trường hợp sai sót thì cũng không chênh lệch giá quá nhiều. Thành ra muốn nhanh vơ vét sinh lời nhanh là điều không thể.

Lúc này đám người xung quanh phát ra những âm thanh tán thưởng. Tất cả dừng việc quan bảo quay sang dõi theo hành động của Thiên Cường.

Thiên Cường mua thêm mấy viên có giá trị lời nữa thì rời phòng kia mà sang phòng bên cạnh. Mấy người trong phòng cũng đi sang theo để xem náo nhiệt. Bọn họ đương nhiên không biết Thiên Cường là người thế nào nên sẽ không tranh với hắn.

Thiên Cường vẫn khoắng những viên giá trị nhất trong phòng. Mấy tên đi theo thầm hâm mộ không thôi. Tính ra hắn đã có lời khoảng gần 900 viên Nguyên thạch tại nơi này. Lượng người thấy Thiên Cường liên tục may mắn bèn theo chân đến phòng tiếp theo đã tăng lên rất nhiều.

Nhìn đống Nguyên thạch chảy vào trong nhẫn trữ vật với tốc độ nhanh thế này mà lòng Hướng Điền nhảy dựng vui mừng. Với tình hình thế này thì chẳng mấy chốc mà phát tài.

Đến căn phòng thứ ba sau khi quan sát tỉ mỉ Thiên Cường tiến đến chọn một viên đá màu xám. Viên đá này trọng lượng khoảng hơn 1cân với giá 900 viên Nguyên thạch nhưng hắn ước chừng vật phẩm bên trong cũng có giá trị gần 1050 viên Nguyên thạch.

Thiên Cường đem tới quầy định tính tiền :

“Ta lấy cái này”

Bông một một tiếng hô lên :

" Dừng lại đã"

Thiên Cường thắc mắc quay lại :

" Có chuyện gì sao?"

Một tên trung niên nam tử vẻ mặt đôi chút gian manh xuất hiện. Hắn chỉ vào viên đá thô trong tay Thiên Cường rồi bảo :

" Ta mua nó với gia 950 viên Nguyên thạch"

"Nhưng ta nhìn thấy nó trước và chọn nó rồi"

"Ngươi vẫn chưa thanh toán nên nó vẫn chưa thuộc về ngươi. Chúng ta vẫn có thể mua chúng"

Thiên Cường quay lại quầy nhìn tên quầy trưởng như ý hỏi. Tên trưởng quầy cười nói :

"Ở đây chúng ta có quy định là nếu vẫn chưa thanh toán thì xem như chưa thuộc về ngươi. Trường hợp viên đá kia cùng bị nhiều người chọn thì sẽ tiến hành đấu giá. Ai trả giá cao hơn thì sẽ thuộc về kẻ ấy"

Thiên Cường âm thầm quan sát tên cạnh tranh với hắn. Trên người hắn ta có mặc bộ đồ che giấu thần niệm nhưng Thiên Cường dùng Kết Linh Giới sư chi nhãn thấy được bên trong y phục có thẻ thân phận Vạn gia đế tộc.

Thiên Cường suy nghĩ chút nhận ra ngay chuyện này là gì. Vạn gia cũng là lũ gian thương, vì sợ hắn mua lời hết các tài bảo nên đem người ra chắn đường.

Tuy nhiên biết chuyện nhưng Thiên Cường không thể vạch mặt ra vì nơi này là nơi kinh doanh của Vạn gia đế tộc. Hắn hô:

" 970 viên Nguyên thạch"

Tên kia mỉm cười :

"1000 viên hạ phẩm linh thạch"

Thiên Cường nói :

"1030 viên hạ phẩm"

Tên kia cười gian đáp :

" Nhường ngươi"

Viên đá được Thiên Cường mua lại rồi bán được chỉ lời gần 20 viên Nguyên thạch. Nếu cứ tăng giá thế này thì hắn sẽ thu lợi ít hơn.

Sau khi Thiên Cường bán lấy Nguyên thì kẻ kia cười khiêu khích hắn. Điều đó khiến hắn nổi giận trong lòng :

"Được rồi. Các ngươi muốn chơi với ta thì ta sẽ theo ngươi tới cùng"

Đúng lúc này có một luồng sức mạnh tinh thần hướng về ý thức của Thiên Cường. Hắn có chút lấy làm lạ khi luồng sức mạnh tinh thần kia không mang sức mạnh công kích mà giống như đang muốn trao đổi với hắn.

Thiên Cường thử hoà lẫn tinh thần của mình vào luồng sức mạnh tinh thần kia. Lập tức có một giọng vang lên trên đầu hắn :

"Thiên Cường. Hãy bình tĩnh"

Giọng nói kia đúng là của Hướng Điền. Thế nhưng Thiên Cường không hề nghe được bằng tai. Hắn quay lại nghi ngờ nhìn Hướng Điền.

Hướng Điền tiếp tục truyền âm giải thích :

" Đây là ta đang dùng thần niệm trao đổi với con. Chỉ có đạt cảnh giới hoàng giả trở lên mới có thể thu xuất khống chế thần niệm, khi muốn trao đổi tạo ra giao động tinh thần tin tức ý muốn hướng về đầu kẻ khác.

Khi tinh thần con cho phép câu thông hoà nhập thông tin thì thức hải con sẽ xuất hiện luồng tinh thần cộng hưởng tương tự tin tức bên ngoài. Âm thanh muốn truyền tải đến ở bên ngoài hoá thành thanh tức trong thức hải.

Thế nên bây giờ cũng chỉ có thể ta nói cho con nghe mà thôi. Trước mắt con hãy bình tĩnh đi. Tên kia đang cố chọc giận con đó"

Thiên Cường cũng thấy khá thú vị về kiến thức này. Hắn gật gật đầu hiểu ý của Hướng Điền. Xem ra phải suy nghĩ chu đáo chút được.

“Nếu bây giờ ta mua một viên thì tên kia sẽ nâng giá lên một chút. Nếu tiếp tục thêm giá nữa khả năng tên kia sẽ theo với tỉ lệ an toàn. Như thế thì khó mà đá tên kia được”

Kẻ này là Vạn Thạch Chướng. Hắn đương nhiên là kẻ chuyên chơi trò tâm lý kiểu thế này. Bởi trong tiệm cũng có lúc xuất hiện vài kẻ có kinh nghiệm xem đá đến càn bảo. Những lúc đó vì nhiều lần đứng ra ngăn cản nên hắn mang kinh nghiệm nhiều vô kể. Thiên Cường muốn chiến thắng ngay thì e rằng rất khó.

Đối với một kẻ dày kinh nghiệm và sân nhà của kẻ đó nếu muốn chiến thắng thì phải đủ sự thông tuệ. Thiên Cường đã khai linh, não bộ cũng thuộc dạng não to. Hắn đương nhiên không thể để tên kia múa trước mặt mình được.

Thiên Cường quay lại hướng các viên đá quan sát thật kỹ hết sức. Sau đó chọn một viên khác ước chừng lời khoảng 150 viên Nguyên thạch. Giá niêm yết là 600 viên Nguyên thạch.

Thiên Cường mang viên đá tới quầy thanh toán :

“Ta chọn cái này”

Tất nhiên Thạch Chướng ngay lập tức hô lên :

“Ta muốn mua nó với giá 650 viên Nguyên thạch”

“660 viên Nguyên Thạch”

Thiên Cường nói xong đồng thời quay lại cười vẻ khiêu khích Thạch Chướng . Thấy thái độ của Thiên Cường khiến Thạch Chướng thầm nghĩ Thiên Cường khiêu khích hắn chứng tỏ đang cố chọc để hắn mua theo. Hắn điềm tĩnh :

“Ta không theo”

Thiên Cường tỏ vẻ thất vọng. Hướng Điền tiến thanh toán rồi quầy trưởng tiến hành cắt đá.

Viên đá kia cắt ra được bán với giá 750 viên Nguyên thạch. Thiên Cường vẫn còn lời 90 viên Nguyên thạch.

Thạch Chướng nhận ra Thiên Cường cũng không phải dạng vừa. Lúc đầu hắn nhận định Thiên Cường trẻ tuổi kinh nghiệm không có nhiều. Thế nên hắn mới có chút chủ quan khinh địch, nghĩ Thiên Cường cũng sẽ cư xử trong tầm kiểm soát của hắn. Thế nhưng không phải, xem ra bây giờ cũng là lúc trí đấu trí rồi.

Bạn đang đọc Lạc Việt Tổ Thần của Thanh Nguyên Nhất Hối
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi thanhnguyennhathoi
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.