Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vào Luyện Tiên Giới nhận thưởng

Phiên bản Dịch · 3523 chữ

Bổn Viêm vừa rời đi thì Thiên Cường cũng như tất cả đệ tử Chiến Thần Viện đều cảm nhận được hộ trận của Chiến Thần Viện thức tỉnh chống lại một nguồn sức mạnh nào đó. Tất cả đều chắc chắn có đại sự đang xảy ra đối với Thần viện.

Thiên Cường bèn hỏi Sa Giải :

“Thưa Đại Thánh Sa Giải. Đã có chuyện gì xảy ra thế?”

Sa Giải đã phóng đại thánh niệm cảm nhận mọi thứ đang diễn biến. Nàng trấn tĩnh trả lời :

“Có Đại Thánh giả đang đánh tới Chiến Thần viện”

Thiên Cường gấp gáp :

“Kẻ kia là ai?”

Không chỉ Thiên Cường mà toàn bộ thành viên Đồ Thiên quốc đều nhảy dựng trong lòng. Bởi bọn họ đều đoán được Đại thánh cảnh đánh tới khả năng cao liên quan đến Vạn kiếm đế tộc.

Sa Giải chờ Bổn Viêm cùng đại thánh cảnh kia đối đáp. Sau khi có kết quả thì nàng nhìn Thiên Cường lẫn các thành viên của Đồ Thiên quốc với ánh mắt đầy thâm ý :

“Đó là Đại Thánh cảnh của Vạn kiếm đế tộc. Các ngươi đã hiểu nguyên nhân này rồi chứ?”

Thiên Cường đầy lo lắng :

“Chúng đệ tử biết mình đã gây tội. Nếu Thần viện xảy ra mệnh hệ gì thì chúng đệ tử chính là tội nhân thiên cổ. Mọi chuyện đều do đệ tử gây nên. Thật sự xin đại thánh hãy trách phạt đệ tử”

Các thành viên của Đồ Thiên quốc đều nhao nhao nhận tội :

“Đúng. Chính chúng đệ tử đã cùng gây nên tội chứ không phải mỗi đại ca đâu. Xin đại thánh hãy trách phạt chúng đệ tử..”

“…”

Sa Giải nhìn lũ trẻ đều lo lắng sợ hãi hiện rõ trên mặt thì lấy làm vui vẻ. Nàng chợt nảy ra ý định trêu đùa nhóm này.

Sa Giải nghiêm nghị :

“Trật tự im lặng. Các ngươi tuỳ tiện hành động tự ý gây thù chuốc oán với thế lực khác. Đã thế còn kích động lôi kéo các đệ tử khác cùng tham gia khiến cho nhiều đệ tử bị liên luỵ gây tổn thương cho bọn họ. Bây giờ lại khiến cho khổ chủ tìm tới đây báo thù. Tội các ngươi chồng thêm tội. Chúng ta nhất định xử các ngươi thật nghiêm”

Thiên Cường cùng các thành viên Đồ Thiên quốc đều thấy hổ thẹn trong lòng. Ai nấy đều cúi đầu xuống nhận tội rõ vẻ ăn năn.

Thiên Cường cúi đầu nhận tội :

“Chính đệ tử đã hạ lệnh diệt sát Vạn kiếm đế tử khiến mọi người liên luỵ. Xin đại thánh hãy trách phạt”

Sa Giải nghiêm nghị hỏi Thiên Cường :

“Giết sát đế tử là một sự việc liên luỵ không nhỏ tới cả đế tộc phía sau. Các ngươi đã hình dung được hậu quả chưa?”

“Đệ tử trẻ người non dạ suy nghĩ bồng bột nhất thời không thể nghĩ đến hậu quả được. Xin đại thánh hãy trách phạt”

“Ngươi tất nhiên sẽ bị phạt rồi. Thế nhưng hãy nói rõ lý do tại sao ngươi lại ban ra mệnh lệnh giết Vạn kiếm đế tử cho ta nghe? Ta sẽ xem xét điều này.. ”

Thiên Cường xiết chặt nắm đấm rồi kể lại :

“Thưa Đại thánh Sa Giải. Chuyện Chiến tộc năm đó chắc đại thánh có biết đôi phần. Đệ tử đã phát thề nhất định sẽ báo thù cho Chiến tộc.

Ngày đó tại hạ viện, chính Vạn kiếm đế tộc là kẻ đầu sỏ dẫn quân tấn công hạ viện khiến cho hạ viện tổn thất vô sô. Chúng đệ tử còn nhớ như in khoảnh khắc đó. Tại quảng trường Nội Thần điện các trưởng lão lần lượt lấy thân mình hy sinh tự bạo ngăn cản địch nhân, lấy máu huyết sinh mệnh của mình để bảo vệ cho thần viện.

Hành động kia khiến chúng đệ tử nhớ mãi. Không chỉ mình đệ tử mà các thành viên của Hạ viện đều thêm quyết tâm thề nhất định sẽ báo thù cho những người đã hy sinh của Thần viện.

Tội của Vạn kiếm đế tộc thật sự rất lớn. Chúng đệ tử không thể ra tay với hạ tộc của bọn họ nên đệ tử đã quyết tâm diệt sát Vạn Kiếm đế tử để trả mối thù này”

Sa Giải gật gật đầu hiểu ra. Nếu đổi lại là nàng hay bất cứ ai cũng sẽ làm như vậy. Mối huyết hải thâm thù kia bảo là hoà giải thế nhưng sao xoá được.

Tuy vậy Sa Giải vẫn nghiêm giọng :

“Ta hiểu tâm ý của các ngươi. Thế nhưng các ngươi tự tiện hành động ngay cả đế tử cũng dám giết mà không thông qua chúng ta. Bây giờ khổ chủ tới báo thù. Các ngươi định sẽ làm sao?”

Thiên Cường ấp úng :

“Chuyện này chúng đệ tử chưa nghĩ rới…”

Tất nhiên chuyện này Thiên Cường đã nghĩ tới. Hắn hy vọng là Chiến Thần Viện có đủ thực lực giải quyết tất cả.

Tất cả các thành viên Đồ Thiên quốc đều rõ sự lo sợ trên mặt. Bọn họ đều chung suy nghĩ với Thiên Cường.

Sa Giải cảm nhận rõ tâm ý của bọn trẻ thì vui mừng. Nàng nhẹ giọng xuống :

“Ta đã thấy rõ được tấm lòng của các ngươi vậy nên sẽ xem xét giảm nhẹ hình phạt dành cho các ngươi. Chúng ta sẽ chỉ xem xét tội các ngươi về chuyện tự hành động mà không hỏi ý kiến chúng ta.

Còn sự việc xảy ra với Vạn kiếm đế tử là việc sớm muộn sẽ đến. Với cả trên con đường trưởng thành các ngươi sẽ phải đối mặt với các đế tử khác. Việc đụng độ chém giết nhau là điều không thể tránh khỏi. Chúng ta sẽ không trách cứ chuyện này”

“Đa tạ Đại thánh đã thông cảm cho chúng đệ tử”

“….”

Các thành viên Đồ Thiên quốc đều rối rít cảm tạ Sa giải. Tuy nhiên Thiên Cường vẫn lo lắng :

“Nhưng Đại Thánh cảnh của Vạn kiếm đế tộc đánh tới thì làm sao?

Bọn chúng có cả Vũ khí cực đế nữa….”

“Haha. Vũ khí cực đế thì sao chứ? Chúng ta tự nhận là Thần viện tất nhiên đủ thực lực để không sợ điều đó”

Nói tới đây Sa Giải toát lên vẻ tự tin. Điều đó khiến toàn bộ Đồ Thiên quốc trút được hơi nhẹ nhõm.

Sa Giải quay sang dặn dò :

“Sau này các ngươi muốn hành động thì phải hỏi ý kiến chúng ta? Các ngươi rõ rồi chứ?”

“Chúng đệ tử hiểu rồi”

“…”

Thiên Cường tự nhủ sau này hành động sẽ cố gắng hỏi ý kiến cao tầng của Chiến thần viện nếu có thể. Tất nhiên là nếu có thể thôi. Chứ đâu ai biết được trong hoàn cảnh nào đâu.

Chợt Thiên Cường nhớ có chuyện cấp bách cần làm. Hắn sốt ruột :

“Thưa Đại Thánh Sa Giải. Đệ tử muốn lập tức quay trở lại Luyện Tiên các không biết liệu có được không?”

Sa Giải nhìn Thiên Cường kinh nghi :

“Ngươi đang bị thương. Còn không dưỡng thương cho tốt. Vào Luyện Tiên giới làm gì? Hơn nữa Luyện Tiên Giới cấp vũ đồ hiện có chút trục trặc. Không thể tiến vào đó được”

Thiên Cường nghe vậy thì liên tưởng tới sự việc đáng sợ của giọt máu kia. Hắn thở phào vì vẫn may mắn là thoát được một kiếp.

Thiên Cường bèn viện lý do :

“Đệ tử chỉ cần tới Luyện tiên các là được. Đệ tử trong lúc hôn mê đã làm rơi một vật vô cùng quan trọng ở đó”

Tất cả những người xung quanh đều giật mình kinh ngạc.

Sa Giải thắc mắc :

“Ngươi đã rơi cái gì ư?”

Thiên Cường nói dối tỉnh bơ :

“Chuyện này đệ tử cũng không thể giải thích ngay được. Món đồ kia liên quan tới tổ tiên của đệ tử. Nếu không tìm được nó thì sẽ liên lụy không chỉ mỗi tính mạng đệ tử mà còn rất nhiều người khác. Xin Đại thánh xem xét ”

Sa Giải nhìn sự gấp gáp của Thiên Cường thì nửa tin nửa ngờ. Nàng hỏi lại :

“Vật kia rơi ở Luyện tiên các thì chỉ e đã mất rồi. Ngươi có tới đó tìm cũng không thể”

Thiên Cường phân bua :

“Đồ vật của đệ tử thì không ai có thể lấy được. Thật sự sự việc vô cùng hệ trọng. Đệ tử buộc phải tới đó ngay bây giờ. Xin đại thánh hãy xem xét”

Sa Giải cảm nhận rõ sự hệ trọng mà Thiên Cường nhắc tới. Nhưng nàng vẫn không yên tâm :

“Ngươi nói chuyện này là thật sao?”

“Chính xác là vậy. Đệ tử có thể lấy tính mạng mình ra đảm bảo phát lời thề độc. Nếu mà đệ tử không kịp thời nhận vật kia thì sẽ liên luỵ tới tính mạng đệ tử lẫn rất nhiều người khác. Xin đại thánh cho phép”

Sa Giải bèn đem chuyện này trao đổi với các Đại Thánh còn lại. Sau cùng thì nhận sự đồng ý của tất cả đại thánh.

Sa Giải hỏi Thiên Cường :

“Bây giờ ngươi đi luôn sao?

Không đợi khôi phục chút ít rồi hẵng đi”

“Đệ tử biết lo cho bản thân mình. Những vết thương này đã ổn định được đôi phần. Còn sự việc kia thật sự rất cấp bách”

“Thế cũng được”

“Đệ tử muốn trò chuyện riêng với những người khác một chút được không?”

“Cũng được”

Sa Giải bèn rời đi. Dị Oán Diễn sau đó tạo nên một kết giới bao phủ tất cả lại.

Thiên Cường ngưng trọng nói :

“Các ngươi chắc cũng đã cảm nhận được sự mạnh mẽ của sinh linh ngoại giới rồi chứ? Nó thậm chí còn ảnh hưởng cả Luyện tiên giới đó”

“Đại ca. Có khi nào trên người Vạn kiếm đế tử có thủ đoạn của phụ thân hắn bảo hộ không. Nên nhớ phụ thân hắn là một Thần đế. Lưu lại tia tàn niệm thủ hộ thì cũng phát sức mạnh vượt lên cả đế cấp cũng nên”

Dị Oán Diễn lắc đầu giải thích :

“Thủ đoạn bảo hộ của Thần đế lên đế tử đúng là có thể có. Thế nhưng năng lực để có thể cấy vào sinh mệnh khác có giới hạn nhất định chứ không thể ảnh hưởng tới Luyện tiên giới được. Nên nhớ Luyện Tiên giới được đánh giá thậm chí ngang ngửa một cái Thần đế đó.

Hơn nữa các đế tử đều là từ trong phong ấn đi ra. Sức mạnh lưu trên người bọn họ nhất định sẽ dưới sức mạnh cấp đế chứ không thể hơn được. Chỉ có trận pháp mới đủ năng lực lưu trữ loại sức mạnh của Thần đế để lại mà thôi. Và hiện tại đại đạo vẫn chưa nới lỏng cho việc dẫn xuất sức mạnh vượt đến chuẩn đế cấp quá nhiều đâu”

Tất cả đều gật đầu hiểu ra vấn đế. Đại đạo mới khôi phục lại chỉ cách đây 1000 năm. Nó đang từ từ tăng lên sức mạnh và vẫn chưa cho phép sinh linh tạo ra sức mạnh vượt ngưỡng chuẩn đế cấp quá nhiều.

Nghĩ lại đây thì toàn bộ thành viên của Đồ Thiên quốc đều cảm thấy may mắn đã sống sót một kiếp. Bọn họ đều nghĩ rằng do Luyện Tiên giới tiếp ứng kịp cho mình.

Thực tế Luyện Tiên giới muốn tiếp ứng cần có thời gian bởi nó là thụ động vận hành chứ không chủ động sát sao từng chút một. Vậy nên không thể tiếp ứng kịp với uy thế của giọt máu kia.

May mà giọt máu kia đã chủ động chọn Thiên Cường làm mục tiêu nên đã ảnh hưởng không nhiều tới người khác. Nếu không thì mạng nhỏ của tất cả đều đã bị chôn vùi.

Dị Oán Diễn dặn dò :

“Sau này nếu các ngươi không chắc chắn liền không nên quá vọng động mà ra tay với các Đế tử. Nếu xảy ra ở thế giới bên ngoài chỉ e hậu quả rất nặng nề”

“Chúng ta hiểu rồi. Sinh linh này thật sự quá nguy hiểm. Nếu chắc chắn chúng ta mới ra tay”

Thiên Cường chờ Dị Oán Diễn nói xong thì truyền âm hỏi :

“Ta sẽ tiến vào Luyện tiên giới. Vậy nên ta muốn ngươi đi cùng?”

“Tiến nhập Luyện tiên giới chứ không phải Luyện Tiên các à? Chuyện này là sao?”

Thiên Cường bèn giải thích :

“Thực ra là sinh linh ngoại giới kia đã xâm nhập vào thức hải của ta. Trước mắt nó đang bị một thứ có trong thức hải ta giam giữ. Thế nhưng không bao lâu nữa nó sẽ có thể xông ra ngoài. Tới lúc đó trên đời này không ai có thể ngăn cản nó được”

“Chuyện này…. Thế bây giờ phải làm sao?”

“Hiện ta cần vào Luyện Tiên giới ngay bây giờ”

“Ta hiểu rồi”

Dị Oán Diễn cho rằng Thiên Cường muốn mượn sức mạnh của Luyện Tiên giới đế ngăn cản sinh linh kia. Hiện tại thế giới cấp Vũ đồ khu vực Vũ tu tinh vực đang tổn thương nên không thể tiến vào đó được. Bọn họ cần phải nhờ Vũ trụ phi thuyền đem đến thế giới cấp cao hơn hoặc khu vực khác.

Trước khi rời đi Thiên Cường quay sang dặn dò với tất cả :

“Ta và Pháp quân vương sẽ tới Luyện tiên các tìm vật kia. Trong thời gian ta và Pháp quân Vương không có ở đây thì các ngươi tuyệt đối không nên vội vàng độ kiếp đâu đấy”

Tất cả ở đây tích lũy đều đã đủ. Bản thân bọn họ trong cảnh giới Vũ đồ liên tục gặp đốn ngộ tăng tu vi sức mạnh. Vừa rồi lại trải qua sinh tử chiến suýt mất đi cả tính mạng. Thế nên chỉ cần khôi phục vết thương thì có thể dẫn động lôi kiếp độ kiếp và bước sang cảnh giới mới.

Không phải Thiên Cường muốn ngăn cản tốc độ đột phá của những người ở đây. Mà hắn thấy mọi chuyện trước mắt vẫn chưa ổn thoả khi chưa giải quyết xong chuyện về Vạn kiếm đế tộc. Thêm nữa hắn muốn tận mắt chứng kiến mọi người đột phá mới yên tâm.

“Chúng đệ hiểu rồi”

“Chúng ta đã hiểu..”

Tới đây coi như đã xong. Thiên Cường ra hiệu cho Dị Oán Diễn.

Dị Oán Diễn bèn thu lại kết giới. Sa Giải ngay lập tức xuất hiện :

“Xong rồi chứ?”

“Chúng đệ tử đã trò chuyện xong. Đệ tử muốn Dị Oán Diễn đi cùng, không biết…”

“Không sao cả. Ta sẽ dẫn hai ngươi cùng đi”

Sa Giải sau đó đem Thiên Cường, Dị Oán Diễn tới cánh cửa thông tới Luyện Tiên các. Thiên Cường và Dị Oán Diễn sau đó dùng Vũ trụ phi thuyền tiến nhập Luyện Tiên giới cấp chân vũ.

Xuất hiện ở thế giới cấp chân vũ thì Dị Oán Diễn thu bản thể lại. Cả vừa xuất hiện ở không gian Luyện Tiên giới thì Luyện Tiên giới cảm ứng được Thiên Cường. Ngay lập tức Luyện Tiên giới tạo một màn sáng đem Thiên Cường đi tới khu vực ban thưởng chỉ để Dị Oán Diễn mờ mịt nơi đó.

Dị Oán Diễn thấy Thiên Cường biến mất nên rất nhanh đã liên tưởng tới việc Thiên Cường được nhận phần thưởng sáng tạo. Trong lòng hắn muôn vàn thắc mắc :

“Ủa. Không biết Thiên Cường đã sáng tạo cái gì nhỉ?

Hắn đâu có nhận cái đốn ngộ gì đâu nhỉ?”

“…”

Dị Oán Diễn tò mò bèn tìm tới hình chiếu Sáng tạo bia gần nhất để xem xét. Nếu quả thật tên của Thiên Cường xuất hiện ở đây thì hắn sẽ biết ngay.

Thiên Cường lần nữa được đưa tới khu vực ban thưởng của Luyện tiên giới. Quá trình này hắn đã rơi vào trong mê man.

Thiên Cường trong cơn mên man hắn cảm thấy linh hồn bay vào trong một tấm bia. Khi tỉnh dậy phát hiện hắn đã ở một thế giới đặc biệt khi chỉ có một tấm bia duy nhất rực rỡ quang huy chói loá.

Chờ những quang huy kia mờ đi thì Thiên Cường nhận ra tấm bia này chính là tấm bia thứ 2 có khắc xuống 11 phần thưởng tối cường. Tấm bia bấy giờ vọng ra tiếng nói :

“Ta đã chờ vô tận năm tháng rồi. Cuối cùng ngươi cũng đã xuất hiện”

Thiên Cường đoán ra khả năng tấm bia liên quan tới Luyện Tiên giới. Hắn bèn lễ phép chào :

“Vãn bối ra mắt tiền bối. Không biết tiền bối là ai?”

“Haha. Ta là một tia ý chí của Luyện Tiên đồ. Cứ gọi ta là Sáng tạo bia. Ngươi đã thành công phong xuống sinh linh kia ở Luyện Tiên giới, rất xứng đáng có phần thưởng này”

Thiên Cường tất nhiên không dám nói ra sự thật về bản thân không thể phong xuống sinh linh kia mà có sự giúp đỡ của Hư ảnh thần bí. Để đạt được phần thưởng đệ nhất tối cường thì hắn sẽ trở nên mặt dày mà nhận vơ công lao về mình.

Thiên Cường vui vẻ đáp :

“Đa tạ Sáng tạo bia tiền bối”

Sáng tạo bia cười giải thích :

“Phần thưởng này tất nhiên ta sẽ trao cho ngươi. Nhưng ngươi muốn ghi danh gì lên Sáng tạo bia?”

“Xin tiền bối hãy ghi tên Đồ Thiên Quân Vương”

“Được thôi”

Vào thời điểm Sáng Tạo bia khắc danh tự của Thiên Cường cũng đã gây nên dị tượng tại các hình chiếu Sáng tạo bia rải rác trong Luyện Tiên Giới. Thế nhưng lần này dị tượng từ sáng tạo bia đã khiến cho một vùng trời to lớn quanh khu vực hình chiếu trở nên u tối.

Điều này kinh động tới toàn bộ anh kiệt đang rèn luyện trong Luyện tiên giới. Ai nấy đều tò mò di chuyển tới hình chiếu Sáng tạo bia gần nhất để xem đã xảy ra sự kiện gì. Khi bọn họ tới chỗ hình chiếu của sáng tạo bia thì kinh hoảng khi thấy tấm bia khắc xuống 11 tối cường phần thưởng đang gây nên dị tượng.

“Nhân tộc Đồ Thiên Quân Vương được ban thưởng phần thưởng tối cường cực tiên áo nghĩa”

Dòng chữ kia rực rỡ quang mang chói sáng hơn ánh sáng ban ngày. Nó phóng ra một cỗ uy thế, một niềm tự hào kiêu hãnh ngạo nghễ giữa nhân gian. Nó khiến cho kẻ khác nhìn thấy đều phải ngước nhìn và mang cảm giác bản thân trở nên tự ti…

Dị Oán Diễn tới khu vực hình chiếu sáng tạo bia thì cũng vừa vặn tới chứng kiến dị tượng xảy ra. Điều này khiến hắn kinh hãi nhảy dựng lên trong lòng.

Khắp nơi hình chiếu sáng tạo bia trong Luyện Tiên giới đều vang lên đủ tiếng kinh ngạc.

“Trời ạ. Ta có nhìn nhầm không. Là tấm bia khắc xuống 11 phần thưởng tối cường gây nên dị tượng”

“Có kẻ trong nhân tộc đang nhận phần thưởng tối cường đệ nhất…”

“Không biết Đồ Thiên Quân Vương kia sáng tạo cái gì nhỉ?…”

“Thật là hâm mộ quá. Ta thật muốn trông thấy phong thái của Đồ Thiên Quân Vương..”

“Phần thưởng cực tiên áo nghĩa chắc khủng bố lắm…”

Đồ Thiên Quân Vương thậm chí còn xếp trên cả Thập Tiên Vạn Linh. Điều này khiến cho những anh kiệt ở các Tiên tộc vô cùng khó chịu.

Hoá Long châu lục

Khu vực hình chiếu Sáng tạo bia có lơ lửng hơn hàng trăm đầu thành viên Long tộc. Những đầu long này thuộc khá nhiều phân chi của Long tộc khác nhau như Băng Long tộc, Thuỷ Long tộc,…..

Bọn họ nhìn vào dòng chữ Nhân tộc mà gầm gừ :

“Graooooo…

Nhân tộc lại dám vượt mặt cả Long tộc ư. Ta cũng muốn xem bộ dáng Đồ Thiên Quân Vương thế nào”

Một màn tương tự diễn ra ở rất nhiều nơi…

Tất cả vô vạn chủng tộc đều bị kinh động. Đồ Thiên Quân Vương nghiễm nhiêm trở thành cái đích mà bao kẻ hướng đến. Tương lai kia Đồ Thiên Quân Vương mà hiện thế chính là lúc phải đương đầu với đại thử thách…

Bạn đang đọc Lạc Việt Tổ Thần của Thanh Nguyên Nhất Hối
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi thanhnguyennhathoi
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.