Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trở lại Khống Niệm tinh cầu

Phiên bản Dịch · 3238 chữ

Thiên Cường nghe tới việc Chiến Thần viện đòi lại công đạo cho mình mà trong lòng hiện lên tia ấm áp. Tuy nhiên hắn thấy chỉ vì báo thù cho hắn mà có thể sẽ liên luỵ nhiều người. Thậm chí có thể kéo đến đại chiến cả hai thế lực thì không hay chút nào.

Thiên Cường đầy lo lắng đáp :

“Đệ tử nghĩ chuyện này không nhất thiết phải làm lớn chuyện đâu. Hơn nữa đệ tử tin vào năng lực bản thân. Sau này gặp lại tuyệt đối sẽ giết được kẻ rắp tâm hãm hại mình”

Bổn Viêm lắc đầu nói :

“Chuyện này không đơn giản vậy đâu. Thứ nhất là ngươi chưa chắc đã có thể gặp lại kẻ kia để có thể báo thù. Thứ hai Chiến thần viện cao tầng quyết định mọi việc đều là có nguyên nhân chứ không phải là hành động theo cảm tính”

Thiên Cường nghe chuyện này thì sực hiểu ra. Chiến Thần viện không hề đơn giản và tất nhiên cao tầng của Chiến thần viện đã sắp xếp mọi việc rồi.

Thiên Cường gật đầu :

“Đệ tử đã hiểu rồi. Vậy khi nào chúng ta xuất phát?”

“Bây giờ chúng ta sẽ xuất phát. Chúng ta biết ngươi là Kết Linh giới sư có thể đánh ra ấn ký hình ảnh ký ức. Đệ đệ ngươi không có năng này nên chỉ cần mình ngươi tham gia là đủ”

“Đệ tử hiểu rồi”

“À. Về phần chuyện ngươi có thể di chuyển trong không gian. Ta muốn biết làm cách nào mà các ngươi có thể di chuyển được?”

Thiên Cường ấp úng :

“Đệ tử có thể không trả lời được không?”

Bổn Viêm suy nghĩ một chút rồi gật đầu :

“Không sao. Ngươi có thể không trả lời cũng được”

Bổn Viêm rất tò mò về sự trưởng thành của các đời Viện trưởng. Tuy nhiên hắn hiểu có những thứ không nên chạm tới. Nếu như Thiên Cường không muốn trả lời thì hắn tất nhiên không dám cưỡng ép.

Thiên Cường rất ái ngại về chuyện này. Thế nhưng hắn không thể tiết lộ về Vũ trụ phi thuyền được. Bởi năng lực Vũ trụ phi thuyền rất lớn. Rất có khả năng lộ ra sẽ kéo theo các cuộc tranh đoạt. Hệ luỵ sẽ ảnh hưởng đến cả Vũ trụ loạn động trong tương lai…

Bổn Viêm sau đó đưa Thiên Cường tới Vương thuyền. Vương Thuyền này đã được Bổn Viêm cải tạo ghép lại với Chiến Thần Liễn xa. Mục đích để cho các chiến thuyền của Chiến Thần viện có thể dễ dàng di chuyển thâm nhập vào Vũ Trụ Liên đạo lộ rồi.

Vương thuyền chính là thuyền chỉ huy trong số tất cả những thuyền chiến. Tất nhiên nơi này cũng là nơi mà tập trung lực lượng mạnh nhất rồi.

Chiến Thuyền không gian thiết kế cũng tương tự như Chiến Thuyền di chuyển trên mặt nước. Nó có phân ra phần buồng lái và các khoang khác phía dưới. Tất nhiên quân đội sẽ tập trung phần lớn bên trong các khoang. Chỉ có một ít đứng bên trên mà thôi.

Bổn Viêm cùng Thiên Cường tiến tới buồng lái và cũng chính là khu vực chỉ huy. Tại đây Sa Giải đã có mặt ở đây rồi.

“Đệ tử Thiên Cường thỉnh an Sa Giải đại thánh”

“Tốt. Ngươi cứ tự nhiên đi”

“Đệ tử xin phép”

Sa Giải ra hiệu cho Bổn Viêm. Bổn Viêm bèn ra lệnh :

“Xuất phát”

Tiếng trống hành quân vang lên. Tất cả các chiến thuyền đã được lựa chọn đều chuyển sang tư thế sẵn sàng.

Lần này Chiến Thần viện điều động bốn cái Chiến thuyền cùng với 5 Đại thánh cảnh. Tất nhiên mỗi một đại thánh sẽ trấn thủ trên một Chiến thuyền. Những đệ tử tu vi thấp hơn thì chỉ khi nào thật sự khai chiến thì bọn họ mới phải dốc sức. Xuất động lực lượng thế này đủ khiến một Đế tộc cảm nhận được áp lực rồi.

Chiến thuyền theo sự hiệu lệnh của Bổn Viêm na di vào các siêu cấp truyền tống trận. Sau đó câu thông với Vũ trụ Liên đạo lộ rồi tới Khống Niệm tinh cầu. Chỉ trong một khoảng thời gian không quá lâu thì các Chiến thuyền của Chiến Thần viễn đã đứng lơ lửng trên khu vực Ngự thú châu.

Thiên Cường được Bổn Viêm mang ra ngoài không gian. Hắn ngắm nhìn lại Ngự thú châu mà lòng bao thổn thức.

Bổn Viên không giấu khí tức mà phóng thích ra uy áp của Đại thánh giả lên toàn bộ tinh cầu. Chỉ trong khoảng khắc ngắn ngủi một đạo ánh sáng xuất hiện trước mặt bọn họ đồng thời phóng thích uy áp triệt tiêu đi uy áp của Bổn Viêm.

Người tới tất nhiên là Đại thánh cảnh của Khống niệm đế tộc - Khống Niệm Tông Duy. Tông Duy lớn tiếng hỏi :

“Không biết Chiến Thần Viện có chuyện gì mà lại động binh tới tinh cầu của bọn ta?

Điều này khiến chúng ta lo sợ a”

Tất nhiên Tông Duy sau khi nhận ra là Chiến thuyền của Chiến Thần viện thì không đặt vào mắt. Hắn chẳng may may lo sợ gì cả. Bộ dáng giả vờ nửa vời của hắn rất ngứa mắt.

Bổn Viêm hướng về Tông Duy hỏi :

“Ngươi là ai?”

Bổn Viêm biết người này là ai rồi. Tuy nhiên hắn vẫn phải hỏi.

Tông Duy mang một dáng vẻ tự phụ :

“Ta đương nhiên là tông chủ của Khống niệm đế tộc rồi. Còn ngươi là ai?”

Bổn Viên cười nhạt không thèm so đo :

“Ta chính là Phó Viện trưởng Chiến Thần Viện”

Tông Duy cười pha lẫn sự châm chọc :

“Hôm nay chúng ta quả thật vinh hạnh khi được đón tiếp một cái Thần viện thần cấp thế lực. Không biết các vị tới đây là có chuyện gì muốn chỉ giáo bổn Đế Tộc chúng ta?”

Bổn Viêm lạnh giọng :

“Hôm nay Chiến thần viện chúng ta tới đây là để đòi lại công đạo cho đệ tử của Chiến Thần Viện. Chính đệ tử của các ngươi đã hãm hại đệ tử của chúng ta”

Tông Duy nghe vậy cười lớn xen lẫn sự mỉa mai :

“Hahaha. Quả thật nực cười. Đệ tử Chiến thần viện các ngươi tham dự chiến trường phân định tài nguyên bị đệ tử của ta đả thương thì các ngươi tới đây đòi công đạo cho chúng ư? Hahaha”

Chiến Thần viện tham gia rất nhiều mặt trận phân định tài nguyên. Việc đụng độ thương vong với các thế lực khác là việc không thể tránh khỏi. Cái này không thể trách ai được và không thể vì chuyện này hưng binh vấn tội được. Nghĩ về điều này mới khiến Tông Duy bật cười và xem thường Chiến thần viện.

Bổn Viêm lắc đầu :

“Chuyện xảy ra trên chiến trường phân định tài nguyên thì không thể trách ai được. Chúng ta tới đây là chuyện khác”

Tông Duy khuôn mặt trở nên không vui :

“Chuyện khác ư? Các ngươi tới đây kiếm chuyện phải không? Ta khuyên các ngươi nên biết an phận. Nếu không đừng trách”

Nói xong Tông Duy thả khí thế Đại thánh tầng 5 của mình ra. Bổn Viên tất nhiên cũng phóng thích uy thế tương đương. Bởi hắn cũng là Đại Thánh tầng 5.

Bổn Viêm kéo Thiên Cường ra rồi nói :

“Ngươi hãy đem bằng chứng ra đi”

Thiên Cường lập tức đánh ra ký ức hình ảnh mình ra một cái ngọc giản rồi đem cho Bổn Viêm. Bổn Viêm đón lấy nó rồi ném ngọc giản cho Tông Duy đồng thời cứng rắn :

“Đệ tử ta trước đây đã đi vào khu vực tự do tại Ngự thú châu. Chính đệ tử các ngươi đã đả thương đệ tử của ta. Ta nói cho các ngươi rõ ràng một chuyện. Mạng của đệ tử Chiến thần viện chúng ta quan trọng hơn mạng đệ tử của các ngươi gấp nhiều lần”

Tông Duy cười nhạt đón lấy ngọc giản. Hắn khá ngạc nhiên về năng lực của Thiên Cường. Bởi vì hắn đã dò xét ra tu vi của Thiên Cường mới chỉ là Vũ đồ.

Tông Duy nhân ra trong ngọc giản là hình ảnh của các thú nô công kích nhóm huynh đệ Thiên Cường. Sau đó là hình ảnh Phục Thú đại chiến với Thiên Cường không rõ ràng dung mạo.

Tông Duy tất nhiên không thể nhận biết được Phục Thú. Trong lòng hắn thầm mắng Phục Thú quá vô dụng khi cả đám người yếu đuối như Thiên Cường cũng không giết được.

Tông Duy không xem trọng Bổn Viêm cũng như Chiến thần viện. Vậy nên hắn đáp lời :

“Chuyện này ta sẽ về điều tra rõ. Sau đó sẽ trả lời các ngươi sau”

“Ta hôm nay tơi đây không phải là để chờ đợi câu trả lời từ ngươi”

“Thế ngươi tính thế nào?”

Bổn Viêm đánh ra một đoạn hình ảnh về thảm trạng trước đây của Thiên Cường. Ngoài ra còn hình ảnh hắn tiêu hao các tài nguyên khôi phục Thiên Cường.

Bổn Viêm nói :

“Hôm nay ta muốn ngươi đưa để tử kia cho ta xét xử. Ngoài ra ta muốn ngươi đền bù tổn thất những gì ta đã mất để cứu chữa đệ tử của ta”

Tông Duy nhìn lượng tài nguyên mà Bổn Viêm sử dụng thì nhíu mày về thân phận không tầm thường của Thiên Cường. Tuy nhiên hắn vẫn cứng giọng nói :

“Để ta điều tra chuyện này. Sau này sẽ cho ngươi câu trả lời”

Bổn Viêm biết Tông Duy muốn thái thác trách nhiệm. Hắn gằn giọng :

“Hôm nay ta muốn câu trả lời đích đáng. Nếu các ngươi không khiến ta hài lòng. Ta sẽ khiến toàn bộ Ngự thú tông biến mất khỏi thế gian này”

Nói xong Bổn Viêm toả ra uy áp 6 tầng Đại Thánh cảnh. Tông Duy thấy thế hừ lạnh. Hắn cũng toả ra uy áp 6 tầng Đại Thánh cảnh đối chọi gay gắt.

Tuy nhiên Tông Duy nhận ra Chiến Thần viện thời gian qua bị chèn ép khá nhiều mà không dám phản kháng. Nay chỉ vì chuyện một đệ tử mà tới nơi này đòi công đạo. Thậm chí mạnh mồn tuyên bố như vậy khiến hắn có chút nghi ngờ. Nhất là về thân phận Thiên Cường. Một đệ tử tu vi thấp như vậy lại có thể tự do di chuyển giữa không gian mà không có người khác giám sát bảo hộ…

Thêm nữa Tông Duy đoán được Chiến thần viện tới đây tất đã có chuẩn bị. Bởi nếu không dám nắm chắc mà tới đây khiêu khích một thế lực sở hữu Vũ khí cực đế là hành động không khôn ngoan chút nào. Tiên lệnh dù cấm thức tỉnh vũ khí cực đế thật, nhưng nếu rơi vào đường cùng thì chẳng có thế lực nào tuân thủ Tiên Lệnh cả.

Tông Duy sau khi cân nhắc kỹ lưỡng thì hoà hoãn hơn :

“Ta không muốn động thủ với các ngươi bây giờ. Ta sẽ điều tra việc này sau”

Sa Giải đứng trong chiến thuyền thả ra uy áp của Đại thánh tầng 6. Tất nhiên đây không phải tu vi thật của nàng.

Sự xuất hiện thêm một Đại Thánh cảnh khiến khuôn mặt Tông Duy lúc này đã biến ảo. Hắn nhận định Chiến Thần viện đúng là có chút bổn sự thật.

Tông Duy tất nhiên không sợ sự xuất hiện hai Đại thánh cảnh bởi bọn họ là đế tộc sở hữu Vũ khí cực đế. Thế nhưng không đến đường cùng thì hắn sẽ không tận lực đối đầu.

Tông Duy nói :

“Được rồi. Các ngươi đợi ở đây. Ta sẽ đi tìm tên đệ tử kia”

“Được. Chúng ta ở đây chờ ngươi. Nhưng chúng ta muốn nhanh có kết quả”

Tông Duy sau đó na di về Ngự thú châu và đồng thời phóng xuất thần niệm xuống khu vực tự do để tìm Phục Thú. Hắn căn cứ vào những đặc điểm không rõ ràng trong ấn ký của Thiên Cường để tìm kiếm.

Phục Thú dù đã lần trốn trong một cái hang sâu trong lòng đất cũng không thể thoát được sự dò xét của Tông Duy. Bởi Phục Thú cất giấu chuỷ thủ của Thiên Cường khá gần chỗ lẩn trốn. Thêm nữa cả tháng qua hắn vẫn chưa khôi phục hoàn toàn thương thế trên cơ thể.

Vậy nên Tông Duy rất nhanh đã tìm được Phục Thú. Chỉ trong giây lát Tông Duy đã bắt lấy Phục Thú đem tới trước mặt Bổn Viêm.

Tông Duy hỏi Phục Thú :

“Ngươi là ai?”

Phục Thú tuy không nhận biết được thân phận Duy Tông nhưng hắn chắc chắn Tông Duy là cao tầng của Khống Niệm đế tộc. Hắn run sợ dập đầu quỳ xuống :

“Đệ tử là Phục Thú, đệ tử của Ngự Thú Tông, phân đường Bắc Vực”

“Được rồi. Ngươi nhìn xem có nhận ra người trước mặt là ai không?”

Tông Duy chỉ vào Thiên Cường. Thiên Cường đã cảm nhận ra hơi thở của Phục Thú. Hắn nói với Bổn Viêm :

“Thưa Phó viện trưởng. Đúng là kẻ này rồi”

Tất nhiên Phục Thú làm sao quên được Thiên Cường. Hắn không ngờ Thiên Cường như vậy mà vẫn còn sống sót để tìm tới mình.

Phục Thú rất nhanh nhận ra nhóm Thiên Cường là người ngoài thế lực bọn họ. Điều này khiến hắn có chút hy vọng về cao tầng Khống Niệm đế tộc sẽ bảo vệ mình trước thế lực bên ngoài.

Phục Thú run rẩy trả lời :

”Đệ tử có nhận thức được người này..”

“Tốt. Ngươi hãy kể lại đầu đuôi mọi chuyện mà ngươi đã làm cho ta. Nếu có gì không phải ta sẽ làm chủ cho ngươi”

Phục Thú nghe vậy mới lấy lại chút bình tĩnh rồi kể :

“Vào khoảng hơn một tháng trước, kẻ kia cùng đồng bọn đã giết chết đi thú nô của đệ tử. Đây là điều cấm kỵ trong Ngự Thú Châu. Điều này khiến đệ tử sinh oán giận và quyết tâm trả thù.

Chính đệ tử đã điều khiến thú nô tấn công bọn họ. Điều đó khiến đệ tử tổn thất thêm mấy thú nô nữa.

Sau đó kẻ kia đã xông tới liều chết gây thương tổn tới đệ tử. Sau cùng thì tất cả bọn họ dùng tới truyền tốn phù thoát khỏi tay đệ tử.

Đệ tử quả thật là trong phút giây nóng giận đã không thể kìm chế được cảm xúc mà ra tay. Xin hãy trách phạt đệ tử”

Phục Thú nhìn Thiên Cường đã khôi phục rồi nên không dám nói dối để mong giảm đi tội trạng của mình. Đương nhiên Tông Duy sẽ luôn bảo vệ đệ tử của mình rồi.

Tông Duy gật đầu với Phục Thú rồi quay qua chất vấn Thiên Cường :

“Những điều đệ tử ta nói có đúng là sự thật không?”

Thiên Cường gật đầu :

“Chính xác là vậy”

Tông Duy cười lớn với Bổn Viêm :

“Thế là rõ ràng rồi. Đệ tử của ngươi giết thú nô của đệ tử chúng ta. Đệ tử chúng ta báo thù là lẽ đương nhiên. Hơn nữa đệ tử ngươi không phải vẫn sống sờ sờ đây hay sao. Vậy coi như là hoà”

Bổn Viêm lạnh lùng :

“Hừ. Ngươi nói dễ nghe vậy sao. Đệ tử ngươi rõ ràng tu vi cao và dùng tới thú nô tu vi cao tiến hành cường sát đệ tử ta. Đây chính là chạm tới Tiên lệnh rồi”

Tông Duy cứng giọng :

“Đệ tử ngươi không phải lúc đó đã có thể chiến đấu được với đệ tử ta hay sao. Lúc đấy coi như không tính việc chênh lệch tu vi nữa rồi”

“Hừ. Đệ tử ta đều dùng tới phù pháp hộ thân để tự vệ. Sau cùng phải sử dụng tới cấm kỵ bí pháp suýt mất đi tính mạng mới có thể chiến đấu. Và cho tới hiện tại tu vi đệ tử ta vẫn là Vũ Đồ, chênh lệch với đệ tử của ngươi”

“Nhưng đệ tử ngươi không phải vẫn còn sống đây sao? Cái này vẫn có thể xem như chưa chạm vào Tiên Lệnh khi chưa giết chết đệ tử của ngươi”

“Hừ. Đệ tử ta phúc lớn mạng lớn mới không chết đi. Đổi lại là kẻ khác nhất định đã bị đệ tử ngươi hại chết rồi”

Tông Duy hiện lên sự không vui :

“Ngươi muốn thế nào?”

“Hắn đã vi phạm Tiên lệnh nhiều lần bằng cách dùng tới thú nô và bản thân đều chênh lệch tu vi với đệ tử của ta. Ta muốn hắn phải bồi thường lại tổn thất của đệ tử ta đã mất và phải đứng ra xin lỗi đệ tử của ta.

Nếu hôm nay ngươi không cho ta hài lòng. Ta sẽ báo lên Tiên tông đồng thời sẽ khiến các ngươi trả giá thật lớn”

Tông Duy nghe vậy thì vô cùng tức giận. Sau cùng hắn nuốt cục giận xuống nổi lên tia nhẫn tâm.

“Bụppp”

Thân thể Phục Thú chỉ trong giây lát hoá thành sương máu. Chỉ còn nguyên thần ý thức trong tay Tông Duy. Tông Duy gằn giọng :

“Đệ tử ta tổn thương thân thể đệ tử ngươi. Bây giờ ta phá hủy thân thể của hắn. Còn việc phù pháp bị huỷ thì đệ tử ta cũng mất đi thú nô. Coi như mọi chuyện đã hoà. Thế nào?”

“Ngươi..”

Bổn Viêm á khẩu vì không nghĩ Tông Duy sẽ hành động như vậy. Hắn cũng không thể làm quá lên vì không đủ lý. Càng không thể khiêu khích gây chiến được. Bởi lúc đó sẽ là cuộc khai chiến thật sự giữa hai thế lực.

Thời đại này là thời gian vô cùng nhạy cảm nên không phải cùng đường thì không ai lựa chọn việc khai chiến cả. Và hơn hết Bổn Viêm cũng không nắm chắc việc hai mảnh Thiên Đế Chiếu Chỉ có thể giúp Chiến Thần viện đối địch với Vũ khí cực đế..

Tông Duy tất nhiên sẽ không để đệ tử của hắn phải xin lỗi thế lực khác. Bởi vì đó là thể diện của tông môn. Còn việc đệ tử của bọn họ đều tu luyện hệ thống tu linh hồn đặc biệt nên dù mất đi cơ thể thì vẫn có thể dựa vào Thú nô mà tu luyện tiếp dù có chút khó khăn hơn so với trước.

“Trở về thôi”

Bổn Viêm bèn đưa Thiên Cường cùng Chiến thuyền quay trở về. Lần này xuất động coi như không có kết quả như mong đợi….

Bạn đang đọc Lạc Việt Tổ Thần của Thanh Nguyên Nhất Hối
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi thanhnguyennhathoi
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.